Chương 2267
Dạ Cầm
24/09/2023
Chương 2268:
Hứa Thanh Thủy sợ tới mức gào khóc.
Trương Bảo Ngọc run rẩy cầm camera, trong đầu hỗn loạn.
Trong tình huống như thế này, cô ta đã không biết làm thế nào.
Đặng Khải Phong đều đã trốn phía sau bọn họ, nhìn bộ dạng chật vật của anh ta, rõ ràng là vốn định chuồn đi.
Trương Bảo Ngọc hiểu rất rõ, biết lúc này không thể trông cậy vào Đặng Khải Phong.
Còn Lâm Dương kia, theo như lời Đặng Khải Phong nói, anh càng vô năng, càng không thể trông cậy vào rồi.
Hơn nữa Lâm Dương không quen bọn họ, thông thường sẽ không có khả năng liều mạng.
Việc đã đến nước này, Trương Bảo Ngọc chỉ có thể lựa chọn bí quá hóa liều.
“Thanh Thủy, em đừng khóc nữa! Nghe đây, lát nữa chị ngăn cản người này, em nghĩ biện pháp rời đi, đi ra ngoài nhờ người giúp đỡ, nghe thấy không?” Trương Bảo Ngọc đè thấp giọng nói.
“Chị Ngọc…”
“Thanh Thủy, bây giờ không phải là lúc khóc lóc, em chuẩn bị đi!”
Trương Bảo Ngọc nhíu mày nói.
Người đàn ông chột mắt đã bắt đầu đếm ngược rồi.
“Một!”
“Hail”
Vu.
Ông ta đếm rất nhanh, giống như không kiên nhẫn.
Trương Bảo Ngọc không dám chần chừ, lập tức đi về phía người đàn ông chột mắt.
Người đàn ông chột mắt hơi nhếch miệng, trên mặt đều là tươi cười thực hiện được.
Đặng Khải Phong thấy thế, lập tức nhanh chân bỏ chạy.
“Tên phế vật đúng là sợ chết!” Người đàn ông chột mắt nhìn về phía Đặng Khải Phong -: 1/4 chạy trốn nhổ nước bọt.
Hứa Thanh Thủy và Trương Bảo Ngọc vô cùng thất vọng.
“Được rồi, tới đây, quỳ trước mặt ông đây, để ông đây nhìn cô thật kỹ!” Người đàn ông chột mắt liếm môi, đã vô cùng hưng phấn.
Nhưng Trương Bảo Ngọc vừa tới gần, không có quỳ xuống, mà lấy một cái bình nhỏ tùy thân ra, phun lên mặt người đàn ông chột mắt.
“ÁI”
Người đàn ông chột mắt lập tức che đôi mắt còn lại lùi về sau.
“Bình xịt phòng sói?” Hứa Thanh Thủy ngây ngẩn cả người.
“Chạy maul”
Trương Bảo Ngọc kêu to, quay đầu chạy đi.
Lúc này Hứa Thanh Thủy mới kịp phản ứng, cũng quay đầu chạy.
Trương Bảo Ngọc đã suy nghĩ như thế.
Nhưng mà hai người phụ nữ này quá khờ đại.
Tuy hai mắt người đàn ông chột mắt mù, nhưng là người học võ, phân biệt đồ vật không chỉ dựa vào mắt, còn dựa vào lỗ tail Hai người phụ nữ vừa chạy không xa, người đàn ông chột mắt liền xông tới, một bàn tay nắm lấy cổ tay Trương Bảo Ngọc, kéo cô ta lại.
“ÁI”
Trương Bảo Ngọc thét chói tai.
“Gái điếm thối! Cô muốn chết sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.