Chương 2430
Dạ Cầm
24/09/2023
Chương 2432:
“Cô ấy đã chết.” Lâm Dương không có giấy dụa hay phản kháng lại ông ta, thậm chí ngay cả vẻ mặt của anh cũng không có bao nhiêu biến hóa.
Nếu như Lý Siêu ra tay, Lâm Dương chắc chắn sẽ đứng đó chịu đựng một nắm đấm mạnh mẽ của ông ta.
“Con bé không chết, con bé không chết!”
Lý Siêu không cách nào tiếp thu được chuyện này, ông ta liên tục gào thét.
“Cơ thể của cô ấy bị mất máu quá nhiều, tử vong do bị sốc, hơn nữa bởi vì thời gian tử vong quá lâu, cho nên dẫn đến chết não, trái †im có dấu hiệu suy kiệt, lúc này muốn cứu cô ấy, trừ khi là thần tiên ra tay, bác cả à, bác hãy đối mặt với hiện thực đi!”
Lâm Dương cắn chặt răng, nhỏ giọng quát.
“Tôi không tin, tôi không tin, Tô Dư sẽ không cứ như thế mà chết, không đâu!” Lý Siêu điên cuồng gầm lên, mắt của ông ta đỏ ngầu, tay siết chặt thành nắm đấm, muốn ” zm đánh mạnh vào mặt Lâm Dương.
Thế nhưng, cánh tay của ông ta lại điên cuồng run rẩy, từ đầu đến cuối đều không đánh xuống.
Hiển nhiên, tuy ngoài miệng ông ta luôn kêu gào không tin, nhưng trong lòng Lý Siêu lại đã chấp nhận chuyện này.
“Sở dĩ tôi đưa Tô Dư đến đây là muốn sử dụng các thiết bị máy móc của nơi này tạm thời đông lạnh thi thể của cô ấy lại, đợi sau này y học phát triển hơn lại nghĩ cách cứu chữa cho Tô Dư” Lâm Dương khàn giọng nói.
Mắt của Lý Siêu trừng to, ông ta ngạc nhiên nhìn qua Lâm Dương, sau đó lại buông lỏng tay, cả người chán nản tựa vào vách tường ở bên cạnh.
“Dư à, con gái của mẹ ơi!”
Lưu Lăng Nhiên thê lương gào khóc, cảm xúc của bà ta trở nên kích động, ngất ngay tại chỗ.
“Lăng Nhiên, Lăng Nhiên à?”
Lý Siêu vội vàng đỡ lấy Lưu Lăng Nhiên.
“Bác cả, trước tiên bác hãy đưa bác gái về nghỉ ngơi đi, chuyện này hãy cứ để cho tôi xử lý.” Lâm Dương khàn giọng nói.
“Cậu định xử lý như thế nào?” Lý Siêu hít sâu một hơi, nức nở nói.
“Tôi thấy chuyện này cứ như vậy đi, chuyện của Tô Dư, không cần cậu tham dự vào, nghe lời bác cả, bác cả làm như thế cũng vì muốn tốt cho cậu mà thôi.”
“Tốt cho tôi ư?”
Lâm Dương nhướng mày, anh nhìn chằm chằm vào Lý Siêu rồi nói.
“Bác cả, hình như bác biết được chuyện gì đó?”
“Tình hình cụ thể như thế nào thì tôi cũng không rõ ràng cho lắm, tối hôm qua lúc tôi đi nhà vệ sinh, nhìn thấy Tô Dư một thân một mình đứng ở trên ban công nghe điện thoại, lúc đó rất khuya rồi, nghe giọng điệu nói chuyện của Tô Dư, hình như đối phương là một nhân vật lớn, khi đó Tô Dư không ngừng năn nỉ đối phương, tôi phỏng đoán, sở dĩ Tô Dư tự sát cũng chính là vì người này.”
Lý Siêu lạnh nhạt nói.
“Tô Dư gọi điện thoại cho ai thế?” Lâm Dương vội vàng hỏi.
Lý Siêu lắc đầu trả lời.
“Lâm Dương, tôi đã nói rồi, cậu không cần nhúng tay vào chuyện này, đối với cậu mà nói, chuyện này không có chỗ tốt nào, Tô Dư là nghệ sĩ của Tập Đoàn Dương Hoa, có Tập Đoàn Dương Hoa làm chỗ dựa, người bình thường không thể trêu chọc vào, thế nhưng đối phương không chỉ trêu chọc, còn ép con gái tôi đến mức phải tự sát, tôi nghĩ đối phương nhất định không phải là người bình thường, ít nhất đó không phải là kẻ mà chúng ta có thể đối phó được, cho nên Lâm Dương, cậu nhanh về đi, chuyện của Tô Dư, tạm thời cứ cho đó là việc ngoài ý muốn.”
Sau khi nói xong, Lý Siêu nghiêng mặt đi, âm thầm lau nước mắt.
Lâm Dương trầm mặc không nói gì, mười đầu ngón tay đâm sâu vào lòng bàn tay, môi gần như bị căn nát.
“Tôi hiểu” Lâm Dương hít một hơi thật sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.