Chương 2477
Dạ Cầm
24/09/2023
Chương 2481:
“Tích tích tích tích…”
Đúng vào lúc này, trên dụng cụ y tế ở bên cạnh đã lâu không phát ra âm thanh gì, lúc này lại truyên đến tiếng động, tất cả mọi người đều trừng to mắt, há hốc mồm, nhao nhao nhìn về phía màn hình của thiết bị.
Lập tức nhìn thấy, vốn dĩ trên màn hình chính là hình ảnh của một đường thẳng, đột nhiên lại bắt đầu chuyển động.
Trong giây phút này, toàn bộ phòng phẫu thuật đều vô cùng yên tĩnh.
Đại khái qua khoảng năm giây, những tiếng reo hò làm cho bầu không khí của phòng phẫu thuật như nổ tung.
“Sống, sống rồi!”
“Thật đúng là quá tốt, quá tốt rồi!”
“Thầy à, cô Tô Dư đã có nhịp tim rồi!”
Mọi người đều cảm thấy vô cùng kích động, không ngừng hoa chân múa tay, Hồ Quý Bạch thì nước mắt lưng tròng.
“Đây thật đúng là kỳ tích, thây à, y thuật của thầy đã đạt đến trình độ có thể làm cho người chết sống lại rồi”
Cảm xúc của Dương Long cũng rất kích động, vẻ mặt đỏ bừng nói.
“Được rồi, mọi người đừng âm ï nữa, tình hình của bệnh nhân còn chưa được ổn định, chúng ta tiếp tục làm phẫu thuật!”
Hà Vĩ Hùng hô to.
Mọi người đều vô cùng nhiệt tình, chờ đến khi Lâm Dương tỉnh lại, Thủy Bình Vân đứng ở bên cạnh anh.
Lâm Dương đang nằm trên một chiếc giường, đây là phòng nghỉ của học viện Phái Nam Y.
Ngày thường thì Hà Vĩ Hùng nghỉ ở chỗ này.
Lâm Dương duỗi eo một cái, Thủy Bình Vân ở bên cạnh lập tức đưa một chiếc khăn lông cho anh.
“Chủ tịch Lâm, anh tỉnh rồi, quá tôt.”
Thủy Bình Vân vui vẻ nói.
“Tình hình ca phẫu thuật như thế nào rồi?”
Lâm Dương vừa lau mặt vừa hỏi.
“Ca phẫu thuật được tiến hành vô cùng thuận lợi, cô Tô Dư đã được chuyển đến đến bệnh viện thành phố.”
Thủy Bình Vân cười đáp.
“Chuyển viện ư?”
Lâm Dương khẽ giật mình.
“Đang yên đang lành sao lại chuyển viện làm gì, chẳng lẽ trình độ bác sĩ của chỗ chúng ta còn kém hơn bác sĩ bệnh viện thành phố à?”
“Chủ tịch Lâm, không phải là như thế, sự thật chính là mấy ngày nay, bác sĩ của chúng ta đều chưa được nghỉ ngơi tốt, tất cả đều mệt đến mức không thở nổi, thật sự không có sức chăm sóc hậu kỳ cho cô Tô Dư”
Thủy Bình Vân bất đắc dĩ cười nói.
Lâm Dương hơi giật mình, thở ra một hơi, cười khổ.
“Cô nói cũng đúng, tình hình của Tô Dư thật đúng là một ca phẫu thuật vĩ đại.”
“Chẳng qua chủ tịch Lâm, anh có bản lĩnh cải tử hôi sinh, thật đúng là quá lợi hại.”
Nói đến đây, trong mắt của Thủy Bình Vân cũng lấp lánh ánh sáng.
“Tích tích tích tích…”
Đúng vào lúc này, trên dụng cụ y tế ở bên cạnh đã lâu không phát ra âm thanh gì, lúc này lại truyên đến tiếng động, tất cả mọi người đều trừng to mắt, há hốc mồm, nhao nhao nhìn về phía màn hình của thiết bị.
Lập tức nhìn thấy, vốn dĩ trên màn hình chính là hình ảnh của một đường thẳng, đột nhiên lại bắt đầu chuyển động.
Trong giây phút này, toàn bộ phòng phẫu thuật đều vô cùng yên tĩnh.
Đại khái qua khoảng năm giây, những tiếng reo hò làm cho bầu không khí của phòng phẫu thuật như nổ tung.
“Sống, sống rồi!”
“Thật đúng là quá tốt, quá tốt rồi!”
“Thầy à, cô Tô Dư đã có nhịp tim rồi!”
Mọi người đều cảm thấy vô cùng kích động, không ngừng hoa chân múa tay, Hồ Quý Bạch thì nước mắt lưng tròng.
“Đây thật đúng là kỳ tích, thây à, y thuật của thầy đã đạt đến trình độ có thể làm cho người chết sống lại rồi”
Cảm xúc của Dương Long cũng rất kích động, vẻ mặt đỏ bừng nói.
“Được rồi, mọi người đừng âm ï nữa, tình hình của bệnh nhân còn chưa được ổn định, chúng ta tiếp tục làm phẫu thuật!”
Hà Vĩ Hùng hô to.
Mọi người đều vô cùng nhiệt tình, chờ đến khi Lâm Dương tỉnh lại, Thủy Bình Vân đứng ở bên cạnh anh.
Lâm Dương đang nằm trên một chiếc giường, đây là phòng nghỉ của học viện Phái Nam Y.
Ngày thường thì Hà Vĩ Hùng nghỉ ở chỗ này.
Lâm Dương duỗi eo một cái, Thủy Bình Vân ở bên cạnh lập tức đưa một chiếc khăn lông cho anh.
“Chủ tịch Lâm, anh tỉnh rồi, quá tôt.”
Thủy Bình Vân vui vẻ nói.
“Tình hình ca phẫu thuật như thế nào rồi?”
Lâm Dương vừa lau mặt vừa hỏi.
“Ca phẫu thuật được tiến hành vô cùng thuận lợi, cô Tô Dư đã được chuyển đến đến bệnh viện thành phố.”
Thủy Bình Vân cười đáp.
“Chuyển viện ư?”
Lâm Dương khẽ giật mình.
“Đang yên đang lành sao lại chuyển viện làm gì, chẳng lẽ trình độ bác sĩ của chỗ chúng ta còn kém hơn bác sĩ bệnh viện thành phố à?”
“Chủ tịch Lâm, không phải là như thế, sự thật chính là mấy ngày nay, bác sĩ của chúng ta đều chưa được nghỉ ngơi tốt, tất cả đều mệt đến mức không thở nổi, thật sự không có sức chăm sóc hậu kỳ cho cô Tô Dư”
Thủy Bình Vân bất đắc dĩ cười nói.
Lâm Dương hơi giật mình, thở ra một hơi, cười khổ.
“Cô nói cũng đúng, tình hình của Tô Dư thật đúng là một ca phẫu thuật vĩ đại.”
“Chẳng qua chủ tịch Lâm, anh có bản lĩnh cải tử hôi sinh, thật đúng là quá lợi hại.”
Nói đến đây, trong mắt của Thủy Bình Vân cũng lấp lánh ánh sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.