Chương 474
Dạ Cầm
05/08/2021
Dược Vương nghe vậy lập tức sững sờ ba giây, sau đó thở dài một hơi, lắc đầu bát lực nói: “Xem ra là có kẻ tọc mạch, đã thông báo cho anh chuyện của Như Thịi….”
Rõ ràng là bà ấy đã đoán được lý do mà Lâm Dương gọi điện đến.
Đối với Lâm thần y, Dược Vương cũng không dám làm ầm .
“Tại sao Liễu Như Thi lại đi đến nhà họ Ứng? Dược Vương tiền bối, bà có thể cho tôi câu trả lời được không?”
Lâm Dương hỏi.
“Lâm thần y, đây là chuyện của chúng tôi. Hy vọng anh không nhúng tay vào, nên làm thế nào, phải làm thế nào, chúng tôi sẽ giải quyết, Huyền Y Phái của anh gần đây cũng được coi là đã trở nên nổi tiếng, chấn động giới Trung y. Thân già này ở đây chúc mừng anh, về phần Như Thi, đó là quyết định của nó, hi vọng anh không hỏi thêm nữa.” Dược Vương nhàn nhạt nói, liền cúp điện thoại.
Hoàn toàn không cho Lâm Dương có cơ hội để truy hỏi.
Lâm Dương sắc mặt lạnh lùng, lập tức bám gọi thêm máy cuộc.
Tuy nhiên, lần này, Dược Vương lại sống chết từ chối nhận điện thoại của anh..
“Cái này …” Tần Bách Tùng dường như cũng có chút tay chân luống cuống.
“Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”
Hùng Trường Bạch không thể không nói.
Lâm Dương ánh mắt kinh ngạc, trầm mặc một lát, sau đó ngắng đầu lên: “Gọi điện thoại cho Mã Hải, bảo anh ấy sắp xếp chuyên cơ, lập tức đi đến Sùng Tông Giáo!”
“Vâng!”
Tần Bách Tùng gật đầu rồi chạy đi.
Lâm Dương lấy điện thoại ra, lại gọi điện thoại cho Lạc Thiên.
Gần đây Lâm Dương bận tối mắt tối mũi, không có thời gian đến phòng khám, nhưng mà Lạc Thiên cũng biết chuyện bận rộn của Lâm Dương, dù sao cô ấy cũng đã biết được thân phận của Lâm Dương, cũng biết rõ những động thái lớn của Huyền Y Phái và tập đoàn Dương Hoa, cho nên cũng không dám có ý quấy rày Lâm Dương.
Nhưng khi nhận được cuộc gọi của Lâm Dương, Lạc Thiên vẫn rất phấn khích, cô ấy ấn nút kết nối gần như ngay lập tức và hào hứng nói: “Lâm đại thần y, có chuyện gì vậy? Lại có thời gian gọi điện cho tôi sao?”
*Xin lỗi Lạc Thiên, tôi đã lâu không liên lạc với cô.” Giọng điệu của Lâm Dương dịu đi rất nhiều, bất lực nói.
“Ò, không cần phải xin lỗi. Tôi đọc tin tức trên mạng mỗi ngày. Anh gần như là nhà nhà đều biết rồi. Ai mà không biết rằng tập đoàn Dương Hoa có một Lâm thần y trẻ tuổi, đẹp trai nhiều tiền, y thuật siêu phàm. Anh chưa nhìn thấy, người hâm mộ trên Weibo của anh đã vượt mốc một triệu người và bài đăng đã đạt hơn bốn triệu tin. Theo cái đà này, anh sắp thành người phụ trách lượng truy cập rồi. Ở Trung Quốc không biết có bao nhiêu cô gái hâm mộ anh!
“Lạc Thiên trêu chọc nói.
Lâm Dương cười khổ: “Được rồi, Tiểu Thiên, bây giờ không phải lúc nói chuyện này, cô có số điện thoại của Khởi Tế không? Nếu có thì gửi qua cho tôi.”
“Khởi Tố?” Lạc Thiên sắc mặt thay đổi, do dự một chút, cần thận hỏi: “Lâm Dương, anh cần số điện thoại của bà ấy làm gì?
Lạc Thiên rất miễn cưỡng khi đề cập đến người này.
Bởi vì mọi thứ về Sùng Tông Giáo, đều do cô …
“Tôi có chuyện muốn hỏi bà ta.” Lâm Dương nói.
“Chuyện sao?”
“Dù sao thì, chỉ cần cô đưa số điện thoại cho tôi là được rồi.”
Lâm Dương không muốn giải thích với Lạc Thiên, nếu không sẽ khiến cô áy lo lắng, cũng không tốt lắm.
Lạc Thiên vẻ mặt tràn đầy nghỉ hoặc, nhưng vẫn tin tưởng Lâm Dương, cô ấy cũng không nói cái gì, lập tức gửi số điện thoại qua.
“Cô có hứng thú làm việc với Huyền Y Phái không?” Lâm Dương đột nhiên hỏi.
“Thế nào? Anh muốn để tôi đến Huyền Y Phái sao?”
“Y thuật của cô vẫn rất tốt. Đến Huyền Y Phái có thể học y thuật, còn có thể đáp ứng yêu cầu mở phòng khám chữa bệnh của cô. Không phải rất tốt sao?”
“Sở dĩ tôi một mình mở phòng khám chữa bệnh, chính là vì không muốn dựa vào ông nội, cho nên bỏ đi, nhưng mà… tôi cũng muốn đến Huyền Y Phái học tập. Dù sao y thuật của anh… vẫn rất khiến người ta kỳ vọng. ” Lạc Thiên mỉm cười nói.
“Nếu như cô muốn đến Huyền Y Phái, cứ trực tiếp tìm Tần Bách Tùng là được, tôi sẽ giải thích với ông ta.”
“Được!” Lạc Thiên gật đầu.
Sau khi nhận được số điện thoại của Khởi Tố, Lâm Dương liền trực tiếp gọi điện cho bà ta.
“Ai vậy?” Khởi Tố vốn dĩ không muốn trả lời cuộc gọi lạ, nhưng vẫn khó chịu nhắn nút bắt máy.
“Lâm thần yI”
Rõ ràng là bà ấy đã đoán được lý do mà Lâm Dương gọi điện đến.
Đối với Lâm thần y, Dược Vương cũng không dám làm ầm .
“Tại sao Liễu Như Thi lại đi đến nhà họ Ứng? Dược Vương tiền bối, bà có thể cho tôi câu trả lời được không?”
Lâm Dương hỏi.
“Lâm thần y, đây là chuyện của chúng tôi. Hy vọng anh không nhúng tay vào, nên làm thế nào, phải làm thế nào, chúng tôi sẽ giải quyết, Huyền Y Phái của anh gần đây cũng được coi là đã trở nên nổi tiếng, chấn động giới Trung y. Thân già này ở đây chúc mừng anh, về phần Như Thi, đó là quyết định của nó, hi vọng anh không hỏi thêm nữa.” Dược Vương nhàn nhạt nói, liền cúp điện thoại.
Hoàn toàn không cho Lâm Dương có cơ hội để truy hỏi.
Lâm Dương sắc mặt lạnh lùng, lập tức bám gọi thêm máy cuộc.
Tuy nhiên, lần này, Dược Vương lại sống chết từ chối nhận điện thoại của anh..
“Cái này …” Tần Bách Tùng dường như cũng có chút tay chân luống cuống.
“Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”
Hùng Trường Bạch không thể không nói.
Lâm Dương ánh mắt kinh ngạc, trầm mặc một lát, sau đó ngắng đầu lên: “Gọi điện thoại cho Mã Hải, bảo anh ấy sắp xếp chuyên cơ, lập tức đi đến Sùng Tông Giáo!”
“Vâng!”
Tần Bách Tùng gật đầu rồi chạy đi.
Lâm Dương lấy điện thoại ra, lại gọi điện thoại cho Lạc Thiên.
Gần đây Lâm Dương bận tối mắt tối mũi, không có thời gian đến phòng khám, nhưng mà Lạc Thiên cũng biết chuyện bận rộn của Lâm Dương, dù sao cô ấy cũng đã biết được thân phận của Lâm Dương, cũng biết rõ những động thái lớn của Huyền Y Phái và tập đoàn Dương Hoa, cho nên cũng không dám có ý quấy rày Lâm Dương.
Nhưng khi nhận được cuộc gọi của Lâm Dương, Lạc Thiên vẫn rất phấn khích, cô ấy ấn nút kết nối gần như ngay lập tức và hào hứng nói: “Lâm đại thần y, có chuyện gì vậy? Lại có thời gian gọi điện cho tôi sao?”
*Xin lỗi Lạc Thiên, tôi đã lâu không liên lạc với cô.” Giọng điệu của Lâm Dương dịu đi rất nhiều, bất lực nói.
“Ò, không cần phải xin lỗi. Tôi đọc tin tức trên mạng mỗi ngày. Anh gần như là nhà nhà đều biết rồi. Ai mà không biết rằng tập đoàn Dương Hoa có một Lâm thần y trẻ tuổi, đẹp trai nhiều tiền, y thuật siêu phàm. Anh chưa nhìn thấy, người hâm mộ trên Weibo của anh đã vượt mốc một triệu người và bài đăng đã đạt hơn bốn triệu tin. Theo cái đà này, anh sắp thành người phụ trách lượng truy cập rồi. Ở Trung Quốc không biết có bao nhiêu cô gái hâm mộ anh!
“Lạc Thiên trêu chọc nói.
Lâm Dương cười khổ: “Được rồi, Tiểu Thiên, bây giờ không phải lúc nói chuyện này, cô có số điện thoại của Khởi Tế không? Nếu có thì gửi qua cho tôi.”
“Khởi Tố?” Lạc Thiên sắc mặt thay đổi, do dự một chút, cần thận hỏi: “Lâm Dương, anh cần số điện thoại của bà ấy làm gì?
Lạc Thiên rất miễn cưỡng khi đề cập đến người này.
Bởi vì mọi thứ về Sùng Tông Giáo, đều do cô …
“Tôi có chuyện muốn hỏi bà ta.” Lâm Dương nói.
“Chuyện sao?”
“Dù sao thì, chỉ cần cô đưa số điện thoại cho tôi là được rồi.”
Lâm Dương không muốn giải thích với Lạc Thiên, nếu không sẽ khiến cô áy lo lắng, cũng không tốt lắm.
Lạc Thiên vẻ mặt tràn đầy nghỉ hoặc, nhưng vẫn tin tưởng Lâm Dương, cô ấy cũng không nói cái gì, lập tức gửi số điện thoại qua.
“Cô có hứng thú làm việc với Huyền Y Phái không?” Lâm Dương đột nhiên hỏi.
“Thế nào? Anh muốn để tôi đến Huyền Y Phái sao?”
“Y thuật của cô vẫn rất tốt. Đến Huyền Y Phái có thể học y thuật, còn có thể đáp ứng yêu cầu mở phòng khám chữa bệnh của cô. Không phải rất tốt sao?”
“Sở dĩ tôi một mình mở phòng khám chữa bệnh, chính là vì không muốn dựa vào ông nội, cho nên bỏ đi, nhưng mà… tôi cũng muốn đến Huyền Y Phái học tập. Dù sao y thuật của anh… vẫn rất khiến người ta kỳ vọng. ” Lạc Thiên mỉm cười nói.
“Nếu như cô muốn đến Huyền Y Phái, cứ trực tiếp tìm Tần Bách Tùng là được, tôi sẽ giải thích với ông ta.”
“Được!” Lạc Thiên gật đầu.
Sau khi nhận được số điện thoại của Khởi Tố, Lâm Dương liền trực tiếp gọi điện cho bà ta.
“Ai vậy?” Khởi Tố vốn dĩ không muốn trả lời cuộc gọi lạ, nhưng vẫn khó chịu nhắn nút bắt máy.
“Lâm thần yI”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.