Chương 624
Dạ Cầm
25/08/2021
“Được, vậy tôi sẽ đợi em ở đây.”
“Tôi sẽ xuống trong vài phút nữa!”
Tô Nhan gật đầu, chỉnh lại tóc tai một chút, sau khi lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt, liền vội vàng chạy tới thang máy.
Lâm Dương nhìn chằm chằm vào thang máy nơi Tô Nhan rời đi, trong mắt hiện lên một tia sương lạnh giá, nắm đắm âm thầm siết chặt.
Sau một lúc, anh lấy điện thoại di động ra và bám một dãy số.
Trong thang máy, Tô Nhan cô hêt sức dụi mắt lau má, không muốn để người khác nhìn ra mình đã khóc.
Sau khi ra khỏi thang máy tiến vào hội trường, trên khuôn mặt Tô Nhan lại nở nụ cười.
“Ò, cô Tô, cô đã về rồi sao? Nào, thiếu gia đang ở đằng kia! Thiếu gia, cô Tô đến rồi!” Một trong những thuộc hạ của Sóc Phương nở nụ cười đón Tô Nhan đi về phía Sóc Phương.
Tô Nhan cũng đang chuẩn bị đến nói lời từ biệt, cũng không từ chối sự nhiệt tình của anh ta.
Lúc này, Sóc Phương đang trò chuyện với Smith.
Nhìn thấy Tô Nhan mặc váy dạ hội đi tới, trên mặt Sóc Phương không khỏi nở nụ cười, nhất là lúc này khoé mắt của Tô Nhan hơi đỏ, dáng vẻ đáng thương khiến đàn ông điên cuồng.
*Cô Tô, cô cuối cùng cũng trở lại rồi, nào, để tôi giới thiệu với cô một chút, đây là anh Smith, anh Smith, đây là cô Tô mà tôi đang nói với anh.” Sóc Phương mỉm cười nói.
Smith hai mắt sáng lên, lập tức duỗi tay ra cười nói: “Cô gái xinh đẹp, xin chào!”
Nói xong liền muốn nắm lấy tay Tô Nhan hôn.
Tô Nhan vẻ mặt ngượng ngùng, theo bản năng rụt tay lại.
Sóc Phương cau mày, nhưng vẫn mỉm cười nói: “Cô Tô Nhan, không có gì cả, đây chỉ là phép xã giao cơ bản thôi.”
“Tôi không quen lắm.” Tô Nhan gượng cười nói.
Nhưng mà, lúc này Smith ở đẳng kia toàn thân run lên, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Sóc Phương, hỏi: “Sóc, anh vừa rồi gọi vị tiểu thư này …. là gì?”
*Cô Tô Nhan, anh Smith, có vấn đề gì sao?” Sóc Phương hỏi một cách kỳ lạ.
Smith ngay lập tức sững sờ, mở to mắt nhìn anh ta: “Anh nói … cô ấy là Tô Nhan?”
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của ông Smith, Sóc Phương và Tô Nhan đều rất ngạc nhiên.
“Anh Snith… anh biết cô Tô Nhan sao?” Sóc Phương nghi hoặc hỏi.
“Cô gái xinh đẹp này, cô thật sự tên là Tô Nhan sao?” Anh Smith dùng tiếng Trung kém chát lượng hỏi, vẻ mặt căng thẳng, đôi mắt nghiêm túc, còn tràn đầy vẻ mong chờ.
Tô Nhan vô cùng căng thẳng, âm thầm lùi lại phía sau nửa bước, sau đó mới cẩn thận gật đầu.
“Là cô Tô Nhan, chủ tịch Quốc tế Duyệt Nhan ở Giang Thành phải không?” Ông Smith hỏi lại.
Nghe thấy lời này, sự ngạc nhiên trên khuôn mặt Sóc Phương cực kỳ rõ ràng.
Tô Nhan là nhân vật gì, anh ta là người rõ nhất.
Làm sao một người như Smith có thể chú ý tới?
Nhưng tại sao anh ta lại biết Tô Nhan? Biết quốc tế Duyệt Nhan?
E rằng chuyện không đơn giản!
“Anh Smith, anh biết tôi sao?” Tô Nhan sững sò nhìn người nước ngoài trước mặt, vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt biến thành kinh ngạc.
“Thật sự là cô Tô Nhan sao? Thượng đề ơi, tôi thật may mắn quá!” Smith vội vàng lùi lại phía sau, sau đó vội vàng cúi đầu nhẹ nhàng với Tô Nhan, trên mặt hiện lên vẻ ngây.
ngất và phấn khích: “Cô Tô Nhan, thật không ngờ rằng lần đầu tiên chúng ta gặp mặt lại ở một nơi như thế này!
Haha… “
“Hả?”
Mọi người xung quanh toàn bộ đều trố mắt nhìn!
Đầu óc của Sóc Phương và Tô Nhan đã rối bời, hoàn toàn không thể hiểu nồi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Cần phải biết, Smith nghe nói đến Tô Nhan đã là chuyện không thể nào tin được rồi.
Nhưng bây giờ, Smith lại biểu hiện dáng vẻ kích động như vậy.
Xem ra chuyện này không đơn giản chỉ là nghe nói về Tô Nhan nói đúng không?
Đây hoàn toàn là biểu cảm khi nhìn thấy một đại nhân vật mới có thể lộ ra như vậy!
“Anh Smith, thế nào? Anh đã có liên hệ với cô Tô Nhan trước đó sao?” Sóc Phương có chút ngượng ngùng cười hỏi.
“Không có liên hệ, không có liên hệ. Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt, lần đầu tiên giao tiếp.” Smith vội vàng xua tay.
“Tôi sẽ xuống trong vài phút nữa!”
Tô Nhan gật đầu, chỉnh lại tóc tai một chút, sau khi lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt, liền vội vàng chạy tới thang máy.
Lâm Dương nhìn chằm chằm vào thang máy nơi Tô Nhan rời đi, trong mắt hiện lên một tia sương lạnh giá, nắm đắm âm thầm siết chặt.
Sau một lúc, anh lấy điện thoại di động ra và bám một dãy số.
Trong thang máy, Tô Nhan cô hêt sức dụi mắt lau má, không muốn để người khác nhìn ra mình đã khóc.
Sau khi ra khỏi thang máy tiến vào hội trường, trên khuôn mặt Tô Nhan lại nở nụ cười.
“Ò, cô Tô, cô đã về rồi sao? Nào, thiếu gia đang ở đằng kia! Thiếu gia, cô Tô đến rồi!” Một trong những thuộc hạ của Sóc Phương nở nụ cười đón Tô Nhan đi về phía Sóc Phương.
Tô Nhan cũng đang chuẩn bị đến nói lời từ biệt, cũng không từ chối sự nhiệt tình của anh ta.
Lúc này, Sóc Phương đang trò chuyện với Smith.
Nhìn thấy Tô Nhan mặc váy dạ hội đi tới, trên mặt Sóc Phương không khỏi nở nụ cười, nhất là lúc này khoé mắt của Tô Nhan hơi đỏ, dáng vẻ đáng thương khiến đàn ông điên cuồng.
*Cô Tô, cô cuối cùng cũng trở lại rồi, nào, để tôi giới thiệu với cô một chút, đây là anh Smith, anh Smith, đây là cô Tô mà tôi đang nói với anh.” Sóc Phương mỉm cười nói.
Smith hai mắt sáng lên, lập tức duỗi tay ra cười nói: “Cô gái xinh đẹp, xin chào!”
Nói xong liền muốn nắm lấy tay Tô Nhan hôn.
Tô Nhan vẻ mặt ngượng ngùng, theo bản năng rụt tay lại.
Sóc Phương cau mày, nhưng vẫn mỉm cười nói: “Cô Tô Nhan, không có gì cả, đây chỉ là phép xã giao cơ bản thôi.”
“Tôi không quen lắm.” Tô Nhan gượng cười nói.
Nhưng mà, lúc này Smith ở đẳng kia toàn thân run lên, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Sóc Phương, hỏi: “Sóc, anh vừa rồi gọi vị tiểu thư này …. là gì?”
*Cô Tô Nhan, anh Smith, có vấn đề gì sao?” Sóc Phương hỏi một cách kỳ lạ.
Smith ngay lập tức sững sờ, mở to mắt nhìn anh ta: “Anh nói … cô ấy là Tô Nhan?”
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của ông Smith, Sóc Phương và Tô Nhan đều rất ngạc nhiên.
“Anh Snith… anh biết cô Tô Nhan sao?” Sóc Phương nghi hoặc hỏi.
“Cô gái xinh đẹp này, cô thật sự tên là Tô Nhan sao?” Anh Smith dùng tiếng Trung kém chát lượng hỏi, vẻ mặt căng thẳng, đôi mắt nghiêm túc, còn tràn đầy vẻ mong chờ.
Tô Nhan vô cùng căng thẳng, âm thầm lùi lại phía sau nửa bước, sau đó mới cẩn thận gật đầu.
“Là cô Tô Nhan, chủ tịch Quốc tế Duyệt Nhan ở Giang Thành phải không?” Ông Smith hỏi lại.
Nghe thấy lời này, sự ngạc nhiên trên khuôn mặt Sóc Phương cực kỳ rõ ràng.
Tô Nhan là nhân vật gì, anh ta là người rõ nhất.
Làm sao một người như Smith có thể chú ý tới?
Nhưng tại sao anh ta lại biết Tô Nhan? Biết quốc tế Duyệt Nhan?
E rằng chuyện không đơn giản!
“Anh Smith, anh biết tôi sao?” Tô Nhan sững sò nhìn người nước ngoài trước mặt, vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt biến thành kinh ngạc.
“Thật sự là cô Tô Nhan sao? Thượng đề ơi, tôi thật may mắn quá!” Smith vội vàng lùi lại phía sau, sau đó vội vàng cúi đầu nhẹ nhàng với Tô Nhan, trên mặt hiện lên vẻ ngây.
ngất và phấn khích: “Cô Tô Nhan, thật không ngờ rằng lần đầu tiên chúng ta gặp mặt lại ở một nơi như thế này!
Haha… “
“Hả?”
Mọi người xung quanh toàn bộ đều trố mắt nhìn!
Đầu óc của Sóc Phương và Tô Nhan đã rối bời, hoàn toàn không thể hiểu nồi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Cần phải biết, Smith nghe nói đến Tô Nhan đã là chuyện không thể nào tin được rồi.
Nhưng bây giờ, Smith lại biểu hiện dáng vẻ kích động như vậy.
Xem ra chuyện này không đơn giản chỉ là nghe nói về Tô Nhan nói đúng không?
Đây hoàn toàn là biểu cảm khi nhìn thấy một đại nhân vật mới có thể lộ ra như vậy!
“Anh Smith, thế nào? Anh đã có liên hệ với cô Tô Nhan trước đó sao?” Sóc Phương có chút ngượng ngùng cười hỏi.
“Không có liên hệ, không có liên hệ. Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt, lần đầu tiên giao tiếp.” Smith vội vàng xua tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.