Chương 724
Dạ Cầm
20/09/2021
Hầu Nam vội vã đứng dậy, nhiệt tình chào hỏi người vừa mới tói, Nhưng … người đàn ông gọi là quản lý Chu vừa nhìn thấy Lâm Dương liền lập tức chấn động, không thèm để ý đến Hầu Nam mà vội vàng chạy tới sốt sắng cúi đầu chào Lâm Dương.
“Giám đốc Lâm!”
Câu nói này khiến cho tất cả những người trong phòng đồng loạt sửng sốt.
Giám đốc Lâm?
Đang gọi ai vậy?
Lễ nào là gọi Lâm Dương sao?
Làm sao có thể! Một tên đến ở rễ nhà họ Tô! Một tên vô dụng! Sao có thể là giám đốc được?
Hơn nữa ai cũng biết rằng, ở Giang Thành chỉ có một giám đốc Lâm!
Đó chính là Lâm thần y tiếng tăm lừng lẫy cả nước!
Một tên bám váy vợ mà cũng xứng được gọi là giám đốc Lâm sao?
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
“Này, ông kia, có phải ông gọi nhầm rồi không, anh ta chẳng phải là ông chủ gì hết! Ông đừng có mà gọi bừa.”
“Giám đốc của tập đoàn Dương Hoa sao?”
Điều này có nghĩa là gì, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều biết rõ.
Địa vị của tập đoàn Dương Hoa trong nước có thể nói là số một.
Tập đoàn Dương Hoa hiện tại không chỉ tập trung vào ngành dược phẩm mà còn tập trung vào nhiều ngành khác nhau như ngành cung cấp dịch vụ ăn uống và thời trang, hơn nữa nhờ có vì 2 loại thuốc đặc hiệu, có thể nói tập đoàn Dương Hoa đứng đầu trong ngành dược phẩm, thực lực ngày càng tăng trưởng, quy mô cũng ngày càng lớn.
Trong tương lai, tập đoàn Dương Hoa vươn ra khỏi phạm vi đất nước phát triển vươn xa tầm thế giới là điều chắc như đỉnh đóng cột.
Một giám đốc của một công ty đầy triển vọng và thực lực hùng hậu như vậy… căn bản không phải người mà những ông chủ nhỏ bình thường có thể so sánh được.
Đặc biệt là những người như Hầu Nam và Đinh Thu.
“Hóa ra là giám đốc Chu, ôi chao, ông chủ Hầu, tại sao anh mời giám đôc Chu mà không nói trước với tôi? Tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi!” Đường Tông Hào luống cuống tay chân, vội vàng bước tới chào hỏi.
Nhưng… giám đốc Chu lại không thèm để ý tới Đường Tông Hào, chỉ cúi đầu trước Lâm Dương.
Nếu Lâm Dương không nói lời nào, ông ta cũng không dám thẳng thắt lưng!
Cảnh tượng này khiến mọi người sửng sốt.
Đường Tông Hào ngây người, nhìn về phía Đường Tiểu Thạch rồi vội vàng thấp giọng nói: “Tiểu Thạch, cháu có chắc chắn người này chính là tên Lâm Dương ăn bám vợ ở Giang Thành kia không?”
“Chắc chắn, cháu khẳng định luôn! Tuyệt đối không thể sai được! Cháu đã từng gặp anh ta, chắc chắn là anh tai”
Đường Tiểu Thạch có chút hốt hoảng nói.
“Vậy thì sao lại thế này?”
“Một trăm phần trăm là giám đốc Chu nhận sai người rồi!”
Đường Hiểu Đồng nghiền răng nghiền lợi nói.
Đường Tông Hào do dự cười cười, cẩn thận nói: “Giám đốc Chu, ngài… có phải ngài đang hiểu lầm gì không? Đây không phải là giám đốc Lâm gì đâu…”
Nhưng giám đốc Chu vẫn phớt lờ, dường như không hè nghe thấy lời của Đường Tông Hào.
Mọi người lại càng thêm sửng sốt.
“Giám đốc Lâm!”
Câu nói này khiến cho tất cả những người trong phòng đồng loạt sửng sốt.
Giám đốc Lâm?
Đang gọi ai vậy?
Lễ nào là gọi Lâm Dương sao?
Làm sao có thể! Một tên đến ở rễ nhà họ Tô! Một tên vô dụng! Sao có thể là giám đốc được?
Hơn nữa ai cũng biết rằng, ở Giang Thành chỉ có một giám đốc Lâm!
Đó chính là Lâm thần y tiếng tăm lừng lẫy cả nước!
Một tên bám váy vợ mà cũng xứng được gọi là giám đốc Lâm sao?
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
“Này, ông kia, có phải ông gọi nhầm rồi không, anh ta chẳng phải là ông chủ gì hết! Ông đừng có mà gọi bừa.”
“Giám đốc của tập đoàn Dương Hoa sao?”
Điều này có nghĩa là gì, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều biết rõ.
Địa vị của tập đoàn Dương Hoa trong nước có thể nói là số một.
Tập đoàn Dương Hoa hiện tại không chỉ tập trung vào ngành dược phẩm mà còn tập trung vào nhiều ngành khác nhau như ngành cung cấp dịch vụ ăn uống và thời trang, hơn nữa nhờ có vì 2 loại thuốc đặc hiệu, có thể nói tập đoàn Dương Hoa đứng đầu trong ngành dược phẩm, thực lực ngày càng tăng trưởng, quy mô cũng ngày càng lớn.
Trong tương lai, tập đoàn Dương Hoa vươn ra khỏi phạm vi đất nước phát triển vươn xa tầm thế giới là điều chắc như đỉnh đóng cột.
Một giám đốc của một công ty đầy triển vọng và thực lực hùng hậu như vậy… căn bản không phải người mà những ông chủ nhỏ bình thường có thể so sánh được.
Đặc biệt là những người như Hầu Nam và Đinh Thu.
“Hóa ra là giám đốc Chu, ôi chao, ông chủ Hầu, tại sao anh mời giám đôc Chu mà không nói trước với tôi? Tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi!” Đường Tông Hào luống cuống tay chân, vội vàng bước tới chào hỏi.
Nhưng… giám đốc Chu lại không thèm để ý tới Đường Tông Hào, chỉ cúi đầu trước Lâm Dương.
Nếu Lâm Dương không nói lời nào, ông ta cũng không dám thẳng thắt lưng!
Cảnh tượng này khiến mọi người sửng sốt.
Đường Tông Hào ngây người, nhìn về phía Đường Tiểu Thạch rồi vội vàng thấp giọng nói: “Tiểu Thạch, cháu có chắc chắn người này chính là tên Lâm Dương ăn bám vợ ở Giang Thành kia không?”
“Chắc chắn, cháu khẳng định luôn! Tuyệt đối không thể sai được! Cháu đã từng gặp anh ta, chắc chắn là anh tai”
Đường Tiểu Thạch có chút hốt hoảng nói.
“Vậy thì sao lại thế này?”
“Một trăm phần trăm là giám đốc Chu nhận sai người rồi!”
Đường Hiểu Đồng nghiền răng nghiền lợi nói.
Đường Tông Hào do dự cười cười, cẩn thận nói: “Giám đốc Chu, ngài… có phải ngài đang hiểu lầm gì không? Đây không phải là giám đốc Lâm gì đâu…”
Nhưng giám đốc Chu vẫn phớt lờ, dường như không hè nghe thấy lời của Đường Tông Hào.
Mọi người lại càng thêm sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.