Chương 773
Dạ Cầm
04/10/2021
*Đâu chỉ là đối thủ lớn! Nhà họ Chương chúng ta chỉ sợ sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Yến Kinh nữa!”
“Hiểu Hiểu, cô quá ngu!”
Đám thân thích tứ phía ầm ï chỉ trích, hoặc châm chọc hoặc quở trách.
Hai mắt Chương Hiểu Hiểu rũ xuống, hốc mắt đỏ lên không nói một lời.
Thực ra cô ấy nhìn thầu hét.
Những người này sở dĩ như thế, chẳng qua là vì ghen ghét.
Bởi vì ai cũng biết, một khi Chương Sư Hà xảy ra chuyện không hay, dựa theo quy tắc của nhà họ Chương, vị trí chủ nhà tất nhiên sẽ rơi xuống đầu cô ấy.
Đám thân thích này ai mà không thèm nhỏ dãi vị trí chủ nhà? Nhìn thấy Chương Hiểu Hiểu tuổi còn trẻ đã có thể quản lý nhà họ Chương, bọn họ đương nhiên không phục.
Mọi người chửi bậy.
Hành lang bệnh viện có hơi ầm ï.
Giờ phút này, chỗ hành lang cũng xuất hiện không ít khách không mời mà đến.
Đây đều là người của mấy nhà ở Yến Kinh.
Chỉ là bọn họ chẳng có hứng thú gì với đám người nhà họ Chương này, bọn họ để ý chính là người nằm trong phòng cấp cứu kia.
Qua khoảng ba tiếng, đèn phòng cấp cứu tắt.
Tắt cả người nhà họ Chương lập tức kéo nhau qua cửa.
“Bác sĩ, tình hình ông cụ nhà tôi thế nào?”
“Bác sĩ, ông nội của tôi không có việc gì chứ?”
SDHG Si!
Mỗi người mồm năm miệng mười, không ngừng dò hỏi.
Nhưng… Bác sĩ không nói một lời, sau khi đi ra mới nói với Chương Hiểu Hiểu: “Thành thật xin lỗi, người nhà bệnh nhân, chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng mà… Xin hãy nén bi thương…”
Người nhà họ Chương đều đồng loạt sửng sốt, rồi đà gào khóc lên.
Chương Hiểu Hiểu cũng ngồi bệt trên nền đất, khó đứng dậy nỗi.
Hành lang đều là tiếng khóc cùng bi thương, khiến cho người khác đưa mắt nhìn lại.
Mà những người đứng xem đó cũng toàn bộ lấy di động ra, gọi điện thoại.
“Tình hình như thế nào?”
*Chương Sư Hà đã chết!”
*Đã chết? Ò, Chương Sư Hà không phải uống thuốc của thần y Lâm à? Sao còn chết? Xem ra thứ linh đan diệu dược kia của thần y Lâm cũng chỉ khoa trương, căn bản không có gì dùng!”
“Ông chủ, hiện tại nên làm gì bây giờ?”
“Trở về đi, không liên quan đến chúng ta, còn chuyện của thần y Lâm và nhà họ Tư Mã, để tự bọn họ chơi với nhau đi! Nếu thuốc kéo dài tuổi thọ này là thật, tôi còn có thể thử một chút, nhưng đây chỉ là âm mưu của thần y Lâm, bỏ đi.”
“Được ông chủ.”
Nhóm người xem đồng loạt rút đi.
Mà chuyện Chương Sư Hà chết, cũng trong một đêm truyền khắp toàn bộ Yến Kinh.
Nhóm thượng tầng của Yến Kinh chấn động.
Trên dưới nhà họ Chương chấn động.
Ngay cả Hạ Quốc Hải cũng ngây người.
Buổi chiều còn sống bình thường, tới buổi tối sao lại đi mất rồi?
Người nhà họ Chương đưa Chương Sư Hà về nhà họ Chương khóc tang, vải trắng cũng trong một đêm treo lên.
“Sao lại biến thành như vậy?”
“Hiểu Hiểu, cô quá ngu!”
Đám thân thích tứ phía ầm ï chỉ trích, hoặc châm chọc hoặc quở trách.
Hai mắt Chương Hiểu Hiểu rũ xuống, hốc mắt đỏ lên không nói một lời.
Thực ra cô ấy nhìn thầu hét.
Những người này sở dĩ như thế, chẳng qua là vì ghen ghét.
Bởi vì ai cũng biết, một khi Chương Sư Hà xảy ra chuyện không hay, dựa theo quy tắc của nhà họ Chương, vị trí chủ nhà tất nhiên sẽ rơi xuống đầu cô ấy.
Đám thân thích này ai mà không thèm nhỏ dãi vị trí chủ nhà? Nhìn thấy Chương Hiểu Hiểu tuổi còn trẻ đã có thể quản lý nhà họ Chương, bọn họ đương nhiên không phục.
Mọi người chửi bậy.
Hành lang bệnh viện có hơi ầm ï.
Giờ phút này, chỗ hành lang cũng xuất hiện không ít khách không mời mà đến.
Đây đều là người của mấy nhà ở Yến Kinh.
Chỉ là bọn họ chẳng có hứng thú gì với đám người nhà họ Chương này, bọn họ để ý chính là người nằm trong phòng cấp cứu kia.
Qua khoảng ba tiếng, đèn phòng cấp cứu tắt.
Tắt cả người nhà họ Chương lập tức kéo nhau qua cửa.
“Bác sĩ, tình hình ông cụ nhà tôi thế nào?”
“Bác sĩ, ông nội của tôi không có việc gì chứ?”
SDHG Si!
Mỗi người mồm năm miệng mười, không ngừng dò hỏi.
Nhưng… Bác sĩ không nói một lời, sau khi đi ra mới nói với Chương Hiểu Hiểu: “Thành thật xin lỗi, người nhà bệnh nhân, chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng mà… Xin hãy nén bi thương…”
Người nhà họ Chương đều đồng loạt sửng sốt, rồi đà gào khóc lên.
Chương Hiểu Hiểu cũng ngồi bệt trên nền đất, khó đứng dậy nỗi.
Hành lang đều là tiếng khóc cùng bi thương, khiến cho người khác đưa mắt nhìn lại.
Mà những người đứng xem đó cũng toàn bộ lấy di động ra, gọi điện thoại.
“Tình hình như thế nào?”
*Chương Sư Hà đã chết!”
*Đã chết? Ò, Chương Sư Hà không phải uống thuốc của thần y Lâm à? Sao còn chết? Xem ra thứ linh đan diệu dược kia của thần y Lâm cũng chỉ khoa trương, căn bản không có gì dùng!”
“Ông chủ, hiện tại nên làm gì bây giờ?”
“Trở về đi, không liên quan đến chúng ta, còn chuyện của thần y Lâm và nhà họ Tư Mã, để tự bọn họ chơi với nhau đi! Nếu thuốc kéo dài tuổi thọ này là thật, tôi còn có thể thử một chút, nhưng đây chỉ là âm mưu của thần y Lâm, bỏ đi.”
“Được ông chủ.”
Nhóm người xem đồng loạt rút đi.
Mà chuyện Chương Sư Hà chết, cũng trong một đêm truyền khắp toàn bộ Yến Kinh.
Nhóm thượng tầng của Yến Kinh chấn động.
Trên dưới nhà họ Chương chấn động.
Ngay cả Hạ Quốc Hải cũng ngây người.
Buổi chiều còn sống bình thường, tới buổi tối sao lại đi mất rồi?
Người nhà họ Chương đưa Chương Sư Hà về nhà họ Chương khóc tang, vải trắng cũng trong một đêm treo lên.
“Sao lại biến thành như vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.