Chương 848
Dạ Cầm
27/10/2021
Một lúc sau, anh bình tĩnh nói: “Hiện giờ Huyết U U này đang nhìn
chằm chằm vào tôi, anh đi chuẩn bị một chút, phái ít người đi quan sát
công ty bảo vệ U U, nếu có chuyện gì thì lập tức báo cáo cho tôi ngay.”
“Vâng, chủ tịch Lâm, tôi sẽ phái người đến Chương Thành ngay lập tức.”
Lâm Dương gật đầu rồi cùng với Mã lên xe.
Anh đến bệnh viện thăm Cung Hoan Vân, cô ấy đã hồi phục rất nhanh, đã có thể xuống giường rồi, nhưng xương của cô ấy vẫn còn rất yếu, không thích hợp đi lại.
Sau khi dặn dò Cung Hoan Vân nghỉ ngơi thật tốt, Lâm Dương liền đi đến phòng khám của Lạc Thiên ở lại một đêm rồi mới quay trở lại công ty.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dương ngồi trong phòng làm việc kiểm tra tài liệu.
Đại hội sắp được tổ chức, anh cũng nên chuẩn bị một chút.
Lúc này, Mã Hải đột nhiên xông vào phòng làm việc.
“Chủ tịch Lâm, đã xảy ra chuyện rồi!”
Lâm Dương hơi giật mình, ngẳng đầu lên nhìn ông ta: “Chuyện gì vậy?”
“Anh qua đây xem thử đi…” Mã Hải hạ thập giọng nói.
Lâm Dương lập tức đứng dậy theo Mã Hải đi ra ngoài.
Thì ra là bãi đậu xe dưới lòng đất của công ty Dương Hoa, phía trước một chiếc xe thùng chở hàng, Lâm Dương và Mã Hải đang yên lặng đứng nhìn.
Cửa xe thùng hàng được mở ra.
Bốn người nằm bên trong.
Bốn người này đều bị gãy tay chân, quần áo bị lột sạch, toàn thân từ trên xuống dưới đều bị dao chém, máu me be bét, cực kỳ dã man.
Lâm Dương bước tới trước, phát hiện những người này vẫn còn thở.
“Những người này là ai?” Lâm Dương trầm giọng hỏi.
“Họ đều là những người tôi cử đến Chương Thành để giám sát Công ty bảo vệ U U.” Mã Hải thấp giọng nói.
Lâm Dương nghe vậy thì thở gấp.
“Bọn họ vừa được phát hiện ở đây. Theo camera giám sát, chiếc xe này đến vào lúc 6 giờ sáng nay, hơn nữa nhìn biển số xe thì biết đó là xe của Chương Thành. Không nghỉ ngờ gì nữa, chủ tịch Lâm, người của chúng ta đã bị người của Công ty An ninh U U phát hiện rồi, bọn họ đem người của chúng ta qua đây, chính là muốn ra oai với chúng ta.”Mã Hải trịnh trọng nói.
Sắc mặt của Lâm Dương lập tức trở nên u ám vô cùng.
“Tôi đã xem qua vết thương trên người của những người này. Bọn họ đều bị thương bởi những người vô cùng chuyên nghiệp. Tứ chỉ gãy đều là bị người luyện võ đánh bị thương, còn những lỗ hổng trên người này cũng là bị một lưỡi dao sắc bén cắt qua. Hơn nữa mỗi vét thương đều vô cùng gọn gàng, có kích thước ngang nhau… bọn họ có thể đã gặp phải những người luyện võ có võ nghệ vô cùng cao cường. “Lâm Dương nói.
Mã Hải vô cùng sửng sốt: “Chủ tịch Lâm, không lẽ trong công ty bảo vệ U U này còn có cao thủ nào đó nữa sao?”
“Trước tiên đưa mấy người này đến học viện Huyền Y Phái để điều trị. Về phần Công ty bảo vệ U U này, tôi sẽ đi gặp bọn họ sau.”
“Chủ tịch Lâm, để tôi thông báo cho Từ Thiên bảo anh ấy cho một ít người qua đây.” Mã Hải lo lắng nói.
“Được.” Mã Hải gật đầu, lập tức lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị bắm só.
Nhưng tại thời điểm này.
Chiếp!
Chiếp!
Chiếp …
Một vài âm thanh kỳ lạ vang lên, sau đó là tiếng kính bị đánh vỡ truyền đến.
Mã Hải đang nói chuyện điện thoại không khỏi run lên, khi nhìn theo âm thanh, mới bàng hoàng phát hiện ra máy ống kính trên đỉnh đầu của mình không biết sao toàn bộ đều bị thủng một lỗ, lần lượt đều bị hỏng.
“Chuyện này là sao vậy?” Mã Hải hét lên thất thanh.
“Xem ra bốn người này chỉ là mỗi nhử!”
Lâm Dương nhìn chằm chằm về phía trước, thờ ơ nói.
“Vâng, chủ tịch Lâm, tôi sẽ phái người đến Chương Thành ngay lập tức.”
Lâm Dương gật đầu rồi cùng với Mã lên xe.
Anh đến bệnh viện thăm Cung Hoan Vân, cô ấy đã hồi phục rất nhanh, đã có thể xuống giường rồi, nhưng xương của cô ấy vẫn còn rất yếu, không thích hợp đi lại.
Sau khi dặn dò Cung Hoan Vân nghỉ ngơi thật tốt, Lâm Dương liền đi đến phòng khám của Lạc Thiên ở lại một đêm rồi mới quay trở lại công ty.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dương ngồi trong phòng làm việc kiểm tra tài liệu.
Đại hội sắp được tổ chức, anh cũng nên chuẩn bị một chút.
Lúc này, Mã Hải đột nhiên xông vào phòng làm việc.
“Chủ tịch Lâm, đã xảy ra chuyện rồi!”
Lâm Dương hơi giật mình, ngẳng đầu lên nhìn ông ta: “Chuyện gì vậy?”
“Anh qua đây xem thử đi…” Mã Hải hạ thập giọng nói.
Lâm Dương lập tức đứng dậy theo Mã Hải đi ra ngoài.
Thì ra là bãi đậu xe dưới lòng đất của công ty Dương Hoa, phía trước một chiếc xe thùng chở hàng, Lâm Dương và Mã Hải đang yên lặng đứng nhìn.
Cửa xe thùng hàng được mở ra.
Bốn người nằm bên trong.
Bốn người này đều bị gãy tay chân, quần áo bị lột sạch, toàn thân từ trên xuống dưới đều bị dao chém, máu me be bét, cực kỳ dã man.
Lâm Dương bước tới trước, phát hiện những người này vẫn còn thở.
“Những người này là ai?” Lâm Dương trầm giọng hỏi.
“Họ đều là những người tôi cử đến Chương Thành để giám sát Công ty bảo vệ U U.” Mã Hải thấp giọng nói.
Lâm Dương nghe vậy thì thở gấp.
“Bọn họ vừa được phát hiện ở đây. Theo camera giám sát, chiếc xe này đến vào lúc 6 giờ sáng nay, hơn nữa nhìn biển số xe thì biết đó là xe của Chương Thành. Không nghỉ ngờ gì nữa, chủ tịch Lâm, người của chúng ta đã bị người của Công ty An ninh U U phát hiện rồi, bọn họ đem người của chúng ta qua đây, chính là muốn ra oai với chúng ta.”Mã Hải trịnh trọng nói.
Sắc mặt của Lâm Dương lập tức trở nên u ám vô cùng.
“Tôi đã xem qua vết thương trên người của những người này. Bọn họ đều bị thương bởi những người vô cùng chuyên nghiệp. Tứ chỉ gãy đều là bị người luyện võ đánh bị thương, còn những lỗ hổng trên người này cũng là bị một lưỡi dao sắc bén cắt qua. Hơn nữa mỗi vét thương đều vô cùng gọn gàng, có kích thước ngang nhau… bọn họ có thể đã gặp phải những người luyện võ có võ nghệ vô cùng cao cường. “Lâm Dương nói.
Mã Hải vô cùng sửng sốt: “Chủ tịch Lâm, không lẽ trong công ty bảo vệ U U này còn có cao thủ nào đó nữa sao?”
“Trước tiên đưa mấy người này đến học viện Huyền Y Phái để điều trị. Về phần Công ty bảo vệ U U này, tôi sẽ đi gặp bọn họ sau.”
“Chủ tịch Lâm, để tôi thông báo cho Từ Thiên bảo anh ấy cho một ít người qua đây.” Mã Hải lo lắng nói.
“Được.” Mã Hải gật đầu, lập tức lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị bắm só.
Nhưng tại thời điểm này.
Chiếp!
Chiếp!
Chiếp …
Một vài âm thanh kỳ lạ vang lên, sau đó là tiếng kính bị đánh vỡ truyền đến.
Mã Hải đang nói chuyện điện thoại không khỏi run lên, khi nhìn theo âm thanh, mới bàng hoàng phát hiện ra máy ống kính trên đỉnh đầu của mình không biết sao toàn bộ đều bị thủng một lỗ, lần lượt đều bị hỏng.
“Chuyện này là sao vậy?” Mã Hải hét lên thất thanh.
“Xem ra bốn người này chỉ là mỗi nhử!”
Lâm Dương nhìn chằm chằm về phía trước, thờ ơ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.