Chương 875
Dạ Cầm
04/11/2021
Nhưng không bao lâu sau, một đệ tử vội vàng chạy tới.
“Sự tỷ, đảo chủ đã trở về rồi, mời chị lập tức đến phòng nghị sự để tiếp kiến!”
“Được, tôi sẽ đi ngay!”
Diên Nữ gật đầu rồi vội vàng đi đến phòng nghị sự.
Đảo chủ được ba vị trưởng lão gọi điện tới, được tin đã bắt được kẻ gian hạ độc, ông ta lập tức dẹp bỏ tất cả mọi việc trong tay, trở về đảo ngay.
Trong phòng nghị sự, đảo chủ đang ngồi nghiêm trang ở phía trên cùng, rất nhiều trưởng lão đều đã tới, nhị trưởng lão Huyết Nham, tam trưởng lão Sở Túc cũng đều ở đây.
Ngay cả những đệ tử ưu tú của Nội Đảo như Trương Tử Tường cũng tới.
Diên Nữ vội vàng bước lên trước, hành lễ với mọi người.
“Đệ tử Diên Nữ, tham kiến đảo chủ, tham kiến các vị trưởng lão…”
“Diên Nữ, tam trưởng lão đã nói hết mọi chuyện với tôi rồi, nói cho tôi biết, cô làm sao mà phát hiện được người đó là kẻ gian?” Đảo chủ tràn đầy vẻ nghiêm nghị, nhìn chằm chằm vào Diên Nữ hỏi.
“Đệ tử quan sát thấy kẻ gian đó có hành động và cử chỉ khả nghi, vừa vào đảo Vong Ưu của ta, liền yêu cầu Tiểu Thuý đưa đi khắp nơi tham quan. Đệ tử còn phát hiện anh ta có ý định dò hỏi nơi ở của đảo chủ người, cho nên đã đoán được người này có ý đồ bất chính, liền thông báo cho Tam Trưởng Lão bắt anh ta về tra khảo trước, nào ngờ kẻ gian đó lại còn mang theo hung khí muốn đầu độc đảo chủ trên người, lúc này tang chứng vật chứng đều có đủ! “, Diên Nữ nói.
Trong căn phòng vang lên tiếng cảm thán.
“Kẻ gian này thật là điên cuồng ngang ngược!”
“Lại còn dám năm lần bảy lượt tới đảo của ta mà hạ độc thủ, những tên này, quyết không thể tha thứ!”
“May mà lần này có Diên Nữ ở đây, nếu không hậu quả không thể nào tưởng tượng nỗi.”
“Đúng vậy, Diên Nữ lần này đã lập được đại công rồi!”
Các trưởng lão lần lượt nói.
Đám người Trương Tử Tường đang đứng ở cửa, âm thầm cau mày.
Đảo chủ gật đầu, từ tốn nói: “Kẻ gian đó đang ở đâu?”
“Nhốt trong nhà giam.”
“Lập tức đưa lên đây!”
“Vâng!”
Một đệ tử chạy đi.
Diên Nữ mặt không biểu cảm, nhưng trong lòng lại cười thàm.
Cô ta biết rằng, thứ mà những người này mang lên sẽ chỉ là một cái xác.
Và một khi ‘kẻ gian’ chết, sẽ là chết không đối chứng, thậm chí còn bởi vì sợ tội tự sát mà thân phận ‘kẻ gian’ của anh ta sẽ được xác nhận.
Kế hoạch này của mình, không có ai có thể nhìn thấu được!
Diên Nữ nghĩ vậy, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của cô ta.
Nhưng vào lúc này, vài bóng người bước vào.
Diên Nữ đưa mắt nhìn và khi nhìn thấy một trong số bọn họ, cô ta liền sững sờ.
“Chuyện này… không thể nào…”
Chỉ nhìn thấy Lâm Dương tinh thần dồi dào đi theo hai đệ tử của Đảo Vong Ưu bước vào.
Sắc mặt của anh hồng hào, đôi mắt sáng ngời, hoàn toàn không giống như dáng vẻ bị trúng độc.
Đừng nói là trúng độc, e rằng đến một chút thương tích còn không có…
Diên Nữ sững sờ nhìn Lâm Dương, đầu óc cũng có chút không quay qua được, mãi đến khi Lâm Dương liếc nhìn cô ta bằng ánh mắt khiêu khích, cô ta mới chợt rùng mình, dáng vẻ như gặp ma.
“Không thể nào! Tên này rõ ràng đã bị trúng bột độc đặc biệt của mình … anh ta làm sao có thể không sao được chứ? Không thể nào … Tuyệt đối không thể nào!” Diên Nữ trong lòng thầm hét lên.
Lâm Dương đi tới trước sảnh, liếc mắt nhìn những người đang ngồi ở đây.
“Sự tỷ, đảo chủ đã trở về rồi, mời chị lập tức đến phòng nghị sự để tiếp kiến!”
“Được, tôi sẽ đi ngay!”
Diên Nữ gật đầu rồi vội vàng đi đến phòng nghị sự.
Đảo chủ được ba vị trưởng lão gọi điện tới, được tin đã bắt được kẻ gian hạ độc, ông ta lập tức dẹp bỏ tất cả mọi việc trong tay, trở về đảo ngay.
Trong phòng nghị sự, đảo chủ đang ngồi nghiêm trang ở phía trên cùng, rất nhiều trưởng lão đều đã tới, nhị trưởng lão Huyết Nham, tam trưởng lão Sở Túc cũng đều ở đây.
Ngay cả những đệ tử ưu tú của Nội Đảo như Trương Tử Tường cũng tới.
Diên Nữ vội vàng bước lên trước, hành lễ với mọi người.
“Đệ tử Diên Nữ, tham kiến đảo chủ, tham kiến các vị trưởng lão…”
“Diên Nữ, tam trưởng lão đã nói hết mọi chuyện với tôi rồi, nói cho tôi biết, cô làm sao mà phát hiện được người đó là kẻ gian?” Đảo chủ tràn đầy vẻ nghiêm nghị, nhìn chằm chằm vào Diên Nữ hỏi.
“Đệ tử quan sát thấy kẻ gian đó có hành động và cử chỉ khả nghi, vừa vào đảo Vong Ưu của ta, liền yêu cầu Tiểu Thuý đưa đi khắp nơi tham quan. Đệ tử còn phát hiện anh ta có ý định dò hỏi nơi ở của đảo chủ người, cho nên đã đoán được người này có ý đồ bất chính, liền thông báo cho Tam Trưởng Lão bắt anh ta về tra khảo trước, nào ngờ kẻ gian đó lại còn mang theo hung khí muốn đầu độc đảo chủ trên người, lúc này tang chứng vật chứng đều có đủ! “, Diên Nữ nói.
Trong căn phòng vang lên tiếng cảm thán.
“Kẻ gian này thật là điên cuồng ngang ngược!”
“Lại còn dám năm lần bảy lượt tới đảo của ta mà hạ độc thủ, những tên này, quyết không thể tha thứ!”
“May mà lần này có Diên Nữ ở đây, nếu không hậu quả không thể nào tưởng tượng nỗi.”
“Đúng vậy, Diên Nữ lần này đã lập được đại công rồi!”
Các trưởng lão lần lượt nói.
Đám người Trương Tử Tường đang đứng ở cửa, âm thầm cau mày.
Đảo chủ gật đầu, từ tốn nói: “Kẻ gian đó đang ở đâu?”
“Nhốt trong nhà giam.”
“Lập tức đưa lên đây!”
“Vâng!”
Một đệ tử chạy đi.
Diên Nữ mặt không biểu cảm, nhưng trong lòng lại cười thàm.
Cô ta biết rằng, thứ mà những người này mang lên sẽ chỉ là một cái xác.
Và một khi ‘kẻ gian’ chết, sẽ là chết không đối chứng, thậm chí còn bởi vì sợ tội tự sát mà thân phận ‘kẻ gian’ của anh ta sẽ được xác nhận.
Kế hoạch này của mình, không có ai có thể nhìn thấu được!
Diên Nữ nghĩ vậy, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của cô ta.
Nhưng vào lúc này, vài bóng người bước vào.
Diên Nữ đưa mắt nhìn và khi nhìn thấy một trong số bọn họ, cô ta liền sững sờ.
“Chuyện này… không thể nào…”
Chỉ nhìn thấy Lâm Dương tinh thần dồi dào đi theo hai đệ tử của Đảo Vong Ưu bước vào.
Sắc mặt của anh hồng hào, đôi mắt sáng ngời, hoàn toàn không giống như dáng vẻ bị trúng độc.
Đừng nói là trúng độc, e rằng đến một chút thương tích còn không có…
Diên Nữ sững sờ nhìn Lâm Dương, đầu óc cũng có chút không quay qua được, mãi đến khi Lâm Dương liếc nhìn cô ta bằng ánh mắt khiêu khích, cô ta mới chợt rùng mình, dáng vẻ như gặp ma.
“Không thể nào! Tên này rõ ràng đã bị trúng bột độc đặc biệt của mình … anh ta làm sao có thể không sao được chứ? Không thể nào … Tuyệt đối không thể nào!” Diên Nữ trong lòng thầm hét lên.
Lâm Dương đi tới trước sảnh, liếc mắt nhìn những người đang ngồi ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.