Chương 916
Dạ Cầm
15/11/2021
Sức mạnh mãnh liệt của cả hai hội tụ lại cùng một chỗ, sau đó cùng
nhau bùng nổ, tựa như làn sóng khuếch tán lan tràn ra khắp bốn phương
tám hướng.
Tất cả những người xung quanh bị uy áp từ hai người đẩy lui, không thể đến gần.
“Thật là khủng khiếp!”
“Lực lượng của bọn họ… ít nhất cũng phải hơn một ngàn cân!”
“Đây chính là thực lực của Thiên Kiêu sao?”
Mọi người xung quanh khiếp sợ không thôi, tất cả đều nhìn chằm chằm vào trận chiến của hai người.
Kiêm cùng châm còn đang giăng co với nhau, Huyết Trường Phong thì lại nhìn chằm chằm Lâm Dương, có chút ngoài ý muốn.
Chắc là anh ta cũng không thể ngờ rằng, một cây ngân châm nhỏ bé vậy mà lại có thể chặn lại mũi kiếm của mình!
“Anh cũng thực sự có bản lĩnh đấy, hãy nhận lấy chiêu Thương Lãng Điệp này của tôi đi!” Huyết Trường Phong quát khẽ, cánh tay đột nhiên run lên.
Bên trên trường kiếm của Huyết Trường Phong truyền đến từng đợt âm thanh trầm đục vô cùng quỷ dị, giống như là âm thanh lực lượng va chạm với kiếm.
Trong phút chốc, uy lực trên thanh trường kiếm càng ngày.
càng trở nên mãnh liệt, điên cuồng đánh vào cây ngân châm trên ngón tay Lâm Dương, dường như là không bẻ gãy nó thì sẽ không dừng lại.
Âm! Àm! Àm…
Lâm Dương bị một luồng sức mạnh vô cùng kinh khủng bao trùm, thân thể điên cuồng chấn động, mặt đất dưới chân cũng không ngừng nứt ra.
Thế nhưng… anh vẫn đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, tư thế vững chãi ngăn cản công kích của Huyết Trường Phong.
“Hử?”
Huyết Trường Phong thấy Lâm Dương còn có thể chống đỡ được công kích của mình, trong lòng thầm hừ lạnh một tiếng, sau đó tiếp tục thúc giục sức mạnh.
Rằm rằm rằm rằm…
Một luồng sức mạnh giống như dã thú cuồng bạo điên cuồng áp sát về phía Lâm Dương.
Mặt đất dưới chân Lâm Dương trực tiếp nút ra, mặt đất không ngừng chấn động, những vết nứt dữ tợn lan tràn như mạng nhện.
Đám người xung quanh vô cùng kinh hãi.
Nhưng Huyết Trường Phong vẫn không chịu dừng lại, tiếp tục thúc giục sức mạnh.
Lâm Dương có hết sức chống cự.
Am!
Am!
Mặt đất càng ngày càng nứt nhiều hơn.
Áp lực tựa ngàn cân khiến cho tất cả những khối đá xung quanh biến thành cát bụi.
Tất cả mọi người không ngừng lui về phía sau, nhưng vẫn bị luồng áp lực này đè nặng tới nỗi không thở nồi.
Kiếm khí mang sức mạnh khủng bố như vậy chém xuống, vậy mà cây ngân châm trong tay Lâm Dương còn chưa biến thành tro sao?
Sao lại có thể như vậy?
“Cái đó rốt cuộc là ngân châm gì?”
Huyết Nham không nhịn được đưa ra nghi vn.
Nhưng không ai có thể cho ông ta câu trả lời.
Ngay khi cả hai vẫn đang không ngừng giằng co…
Vút!
Hai bóng người đột nhiên lao tới.
Là Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến!
Tất cả những người xung quanh bị uy áp từ hai người đẩy lui, không thể đến gần.
“Thật là khủng khiếp!”
“Lực lượng của bọn họ… ít nhất cũng phải hơn một ngàn cân!”
“Đây chính là thực lực của Thiên Kiêu sao?”
Mọi người xung quanh khiếp sợ không thôi, tất cả đều nhìn chằm chằm vào trận chiến của hai người.
Kiêm cùng châm còn đang giăng co với nhau, Huyết Trường Phong thì lại nhìn chằm chằm Lâm Dương, có chút ngoài ý muốn.
Chắc là anh ta cũng không thể ngờ rằng, một cây ngân châm nhỏ bé vậy mà lại có thể chặn lại mũi kiếm của mình!
“Anh cũng thực sự có bản lĩnh đấy, hãy nhận lấy chiêu Thương Lãng Điệp này của tôi đi!” Huyết Trường Phong quát khẽ, cánh tay đột nhiên run lên.
Bên trên trường kiếm của Huyết Trường Phong truyền đến từng đợt âm thanh trầm đục vô cùng quỷ dị, giống như là âm thanh lực lượng va chạm với kiếm.
Trong phút chốc, uy lực trên thanh trường kiếm càng ngày.
càng trở nên mãnh liệt, điên cuồng đánh vào cây ngân châm trên ngón tay Lâm Dương, dường như là không bẻ gãy nó thì sẽ không dừng lại.
Âm! Àm! Àm…
Lâm Dương bị một luồng sức mạnh vô cùng kinh khủng bao trùm, thân thể điên cuồng chấn động, mặt đất dưới chân cũng không ngừng nứt ra.
Thế nhưng… anh vẫn đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, tư thế vững chãi ngăn cản công kích của Huyết Trường Phong.
“Hử?”
Huyết Trường Phong thấy Lâm Dương còn có thể chống đỡ được công kích của mình, trong lòng thầm hừ lạnh một tiếng, sau đó tiếp tục thúc giục sức mạnh.
Rằm rằm rằm rằm…
Một luồng sức mạnh giống như dã thú cuồng bạo điên cuồng áp sát về phía Lâm Dương.
Mặt đất dưới chân Lâm Dương trực tiếp nút ra, mặt đất không ngừng chấn động, những vết nứt dữ tợn lan tràn như mạng nhện.
Đám người xung quanh vô cùng kinh hãi.
Nhưng Huyết Trường Phong vẫn không chịu dừng lại, tiếp tục thúc giục sức mạnh.
Lâm Dương có hết sức chống cự.
Am!
Am!
Mặt đất càng ngày càng nứt nhiều hơn.
Áp lực tựa ngàn cân khiến cho tất cả những khối đá xung quanh biến thành cát bụi.
Tất cả mọi người không ngừng lui về phía sau, nhưng vẫn bị luồng áp lực này đè nặng tới nỗi không thở nồi.
Kiếm khí mang sức mạnh khủng bố như vậy chém xuống, vậy mà cây ngân châm trong tay Lâm Dương còn chưa biến thành tro sao?
Sao lại có thể như vậy?
“Cái đó rốt cuộc là ngân châm gì?”
Huyết Nham không nhịn được đưa ra nghi vn.
Nhưng không ai có thể cho ông ta câu trả lời.
Ngay khi cả hai vẫn đang không ngừng giằng co…
Vút!
Hai bóng người đột nhiên lao tới.
Là Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.