Chương 935
Dạ Cầm
18/11/2021
Đệ tử đó cũng ngắn ra.
“Triệu Mãnh, anh… anh trở nên lợi hại như vậy từ khi nào?” Người bên cạnh gào thét hỏi.
“Tôi…tôi cũng không biết người tên Triệu Mãnh nhìn vào nắm đấm của mình, bối rối nói.
“Triệu Mãnh, cẩn thận!” Lúc này, người phía sau hét lên kinh hãi.
Triệu Mãnh lập tức ngắng đầu lên, liền nhìn thấy một người vung kiếm lên chém vào đầu mình.
Triệu Mãnh vô cùng hoảng sợ, lập tức né sang một bên.
Nhưng trong khi né tránh, anh ta kinh ngạc phát hiện ra thanh kiếm sắc bén của của người này lại được vung ra với tốc độ chậm chạp như vậy…
Có chuyện gì vậy?
Triệu Mãnh trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng vẫn theo bản năng giơ chân đá qua.
Đây là không động không biết, vừa động vào đã giật thót timl Ngay khi cái chân đó vừa đưa ra, lại giống như tia chớp đánh thẳng vào bụng của người đó.
Bùm!
Người đó ngay tức khắc bay ra, đập ngã 3 người liên tiếp rồi mới ngã lăn xuống đất, ngắt xỉu tại chỗ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người xung quanh đều trợn tròn mắt.
Triệu Mãnh là ai, người xung quanh đều biết.
Anh ta là người đã chuyển từ nô lệ thành đệ tử trong năm nay, mới tu luyện võ công của đảo Vong Ưu được một năm.
Nhưng đối với đệ tử nội đảo mà nói, sức mạnh của anh ta hoàn toàn là không đáng nhìn.
Loại người này theo lý mà nói, mỗi một đệ tử nội đảo đều có thể bắt nạt, nhưng tại sao hôm nay… anh ta lại liên tiếp đánh bại hai người? Hơn nữa … chỉ ra hai chiêu?
“Sức mạnh này… tốc độ này… đệ tử ngoại đảo tuyệt đối không thể nào làm được! Triệu Mãnh, cậu …cậu rốt cuộc làm sao vậy?” Một đệ tử nội đảo run rẩy chất vần.
“Tôi… tôi thật sự không biết …” Triệu Mãnh sững sờ nhìn đôi tay mình, muốn khóc không ra nước mắt.
“Kim bạc, là kim bạc!”
Lúc này, có người hét lên.
Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía kim bạc trên người Triệu Mãnh.
Lại nhìn thấy trên vai anh ta có hai kim bạc châm vào, lúc này kim bạc vẫn còn đang khẽ run.
“Là cái này… không thể nào chứ?” Triệu Mãnh với vẻ không tin nói.
“Tuyệt đổi không thể nào, ông đây không tin!”
Lúc này, lại một tiếng gào thét khác vang lên, sau đó một bóng người hùng hồn tiền về phía Triệu Mãnh.
Hơi thở của Triệu Mãnh run lên, lập tức muốn đánh trả.
Nhưng tốc độ của của bóng người này nhanh hơn rất nhiều so với những người trước đó.
Gay go, không kịp nữa rồi!
“Triệu Mãnh sư huynh, cẩn thận!”
Tiểu Thuý bên cạnh hét lên một tiếng, theo bản năng lao ra, đưa một chưởng lên đánh vào người đó.
Rằm!
Lòng bàn tay của người đó va chạm với Tiểu Thuý, nhưng lại không thẻ tiến lên trước, anh ta xoay người trên không trung rồi rơi xuống đất, sau khi rơi xuống đắt, lại liên tục lùi về sau, gần như không thể đứng vững…
Khi cảnh tượng này xuất hiện, tất cả mọi người đều chết lặng đi…
Tiểu Thuý là ai chứ?
Một nha hoàn vẫn còn trong thời kỳ nô dịch!
Một người thậm chí còn chưa tiếp xúc với võ học của đảo Vong Ưu.
Tư chất của cô ấy thậm chí còn kém.
Cơ sở của cô ấy càng mỏng hơn!
“Triệu Mãnh, anh… anh trở nên lợi hại như vậy từ khi nào?” Người bên cạnh gào thét hỏi.
“Tôi…tôi cũng không biết người tên Triệu Mãnh nhìn vào nắm đấm của mình, bối rối nói.
“Triệu Mãnh, cẩn thận!” Lúc này, người phía sau hét lên kinh hãi.
Triệu Mãnh lập tức ngắng đầu lên, liền nhìn thấy một người vung kiếm lên chém vào đầu mình.
Triệu Mãnh vô cùng hoảng sợ, lập tức né sang một bên.
Nhưng trong khi né tránh, anh ta kinh ngạc phát hiện ra thanh kiếm sắc bén của của người này lại được vung ra với tốc độ chậm chạp như vậy…
Có chuyện gì vậy?
Triệu Mãnh trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng vẫn theo bản năng giơ chân đá qua.
Đây là không động không biết, vừa động vào đã giật thót timl Ngay khi cái chân đó vừa đưa ra, lại giống như tia chớp đánh thẳng vào bụng của người đó.
Bùm!
Người đó ngay tức khắc bay ra, đập ngã 3 người liên tiếp rồi mới ngã lăn xuống đất, ngắt xỉu tại chỗ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người xung quanh đều trợn tròn mắt.
Triệu Mãnh là ai, người xung quanh đều biết.
Anh ta là người đã chuyển từ nô lệ thành đệ tử trong năm nay, mới tu luyện võ công của đảo Vong Ưu được một năm.
Nhưng đối với đệ tử nội đảo mà nói, sức mạnh của anh ta hoàn toàn là không đáng nhìn.
Loại người này theo lý mà nói, mỗi một đệ tử nội đảo đều có thể bắt nạt, nhưng tại sao hôm nay… anh ta lại liên tiếp đánh bại hai người? Hơn nữa … chỉ ra hai chiêu?
“Sức mạnh này… tốc độ này… đệ tử ngoại đảo tuyệt đối không thể nào làm được! Triệu Mãnh, cậu …cậu rốt cuộc làm sao vậy?” Một đệ tử nội đảo run rẩy chất vần.
“Tôi… tôi thật sự không biết …” Triệu Mãnh sững sờ nhìn đôi tay mình, muốn khóc không ra nước mắt.
“Kim bạc, là kim bạc!”
Lúc này, có người hét lên.
Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía kim bạc trên người Triệu Mãnh.
Lại nhìn thấy trên vai anh ta có hai kim bạc châm vào, lúc này kim bạc vẫn còn đang khẽ run.
“Là cái này… không thể nào chứ?” Triệu Mãnh với vẻ không tin nói.
“Tuyệt đổi không thể nào, ông đây không tin!”
Lúc này, lại một tiếng gào thét khác vang lên, sau đó một bóng người hùng hồn tiền về phía Triệu Mãnh.
Hơi thở của Triệu Mãnh run lên, lập tức muốn đánh trả.
Nhưng tốc độ của của bóng người này nhanh hơn rất nhiều so với những người trước đó.
Gay go, không kịp nữa rồi!
“Triệu Mãnh sư huynh, cẩn thận!”
Tiểu Thuý bên cạnh hét lên một tiếng, theo bản năng lao ra, đưa một chưởng lên đánh vào người đó.
Rằm!
Lòng bàn tay của người đó va chạm với Tiểu Thuý, nhưng lại không thẻ tiến lên trước, anh ta xoay người trên không trung rồi rơi xuống đất, sau khi rơi xuống đắt, lại liên tục lùi về sau, gần như không thể đứng vững…
Khi cảnh tượng này xuất hiện, tất cả mọi người đều chết lặng đi…
Tiểu Thuý là ai chứ?
Một nha hoàn vẫn còn trong thời kỳ nô dịch!
Một người thậm chí còn chưa tiếp xúc với võ học của đảo Vong Ưu.
Tư chất của cô ấy thậm chí còn kém.
Cơ sở của cô ấy càng mỏng hơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.