Chương 978
Dạ Cầm
27/11/2021
“Anh không cần nói nữa, dù sao bệnh viện của chúng tôi cũng đã trở
thành trò cười rồi! Bác sĩ Lưu, anh đi thông báo với các bạn bè phóng
viên ở bên ngoài rằng hội thảo lần này đã bị hủy bỏ! Bảo bọn họ sớm quay về đi!” Viện trưởng Đặng mặt không biểu cảm nói, trừng mắt hung hãn
nhìn Cao Lam, rồi nổi giận đùng đùng bước ra ngoài.
“Viện trưởng Đặng! Viện trưởng Đặng!” Cao Lam lo lắng gọi.
Nhưng bắt luận anh ta có gào thét thế nào, viện trưởng Đặng cũng không ngoảnh đầu lại.
Những người trong phòng cảm thấy vô cùng xấu hỏ, không nói nên lời.
Cao Lam nghiền răng nghiền lợi, căm phẫn đến cực độ.
“Cao Lam, chuyện này…phải làm sao bây giờ?” Tô Nhan lo lắng, vội vàng nhìn Cao Lam.
“Tiểu Nhan, em đừng lo lắng, anh sẽ tìm ra cách. Anh lập tức gọi điện cho bố anh để ông ấy liên lạc với Hiệp hội Y’ khoa Thế giới và nhờ ông ấy hỏi thử chủ tịch xem chuyện này rốt cuộc là thế nào!”, Cao Lam tức giận nói.
Nhưng khi anh ta vừa lấy điện thoại ra, một bác sĩ đã vội vàng chạy tới.
“Anh Cao…”
“Bác sĩ, có chuyện gì vậy?” Tô Nhan ngẳng đầu lên nhìn.
“Là như vậy…” Bác sĩ đó với vẻ khó xử, sau đó thấp giọng nói: “Cơ sở vật chất và trình độ của các bác sĩ chúng tôi tương đối hạn chế, có thể không giúp được gì nhiều cho tình trạng của ông Tô, cho nên …”
“Cho nên sao?” Cao Lam gắp gáp hỏi.
“Cho nên, phía bệnh viện kiến nghị, hy vọng ông Tô có thể chuyển đến một bệnh viện tốt hơn, cho nên…” Bác sĩ đó nói.
Lời này vừa dứt, người nhà họ Tô có mặt tại đây không khỏi run lên.
“Viện trưởng Đặng… định đuổi chồng tôi sao?” Lưu Mãn San run rẫy nói.
“Không phải là viện trưởng Đặng mà là bệnh viện của chúng tôi, hơn nữa đây không phải là đuổi mà chỉ là kiến nghị. Bởi vì ông Tô tiếp tục nằm viện ở bệnh viện của chúng tôi, bệnh viện chúng tôi cũng chỉ có thể cung cấp những chăm sóc cơ bản nhất, bệnh nhân không thể nào không cứu, nhưng bệnh viện của chúng tôi không thể cung cấp cho ông ấy phương pháp điều trị tốt hơn, cho nên bệnh viện đề nghị lập tức chuyển ông Tô đến bệnh viện Yến Kinh hoặc bệnh viện nước ngoài, đó là suy nghĩ cho ông Tô.” Bác sĩ bất lực nói.
Lời này vừa dứt, người nhà họ Tô có mặt đều không khỏi biến đổi sắc mặt.
Tô Nhan và Lưu Mãn San liên tục lùi lại sau.
Không ai nghĩ rằng, phía bệnh viện lại có thái độ như vậy!
Nhưng nghĩ kỹ lại, cũng có thể hiểu được.
Hôm nay có nhiều người của giới truyền thông đến đây như vậy, nhưng Anna lại không đên, sáng mai, tin tức tiêu đề chắc chắn sẽ là chuyện này.
Tới khi đó, toàn bộ bệnh viện sẽ không chỉ mát mặt, mà thậm chí cả viện trưởng cũng sẽ bị người ta chất vấn!
Viện trưởng Đặng sao có thể có thiện cảm với những người của nhà họ Tô này chứ?
Có thể đưa ra một quyết định như vậy, viện trưởng Đặng đã tận tình tận nghĩa rồi!
Nhà họ Tô cũng bắt đầu thảo luận.
“Tôi còn cho rằng Tinh Vũ đã tìm được một con rẻ tốt thế nào chứ, không ngờ lại là kẻ dối trá!”
“Lần này thì lớn chuyện rồi phải không?”
“Mặt mũi của nhà chúng ta đã bị mắt hét rồi!”
“Sợ là sau này gia đình chúng ta đến đây khám bệnh, cũng sẽ rất phiền phức.”
Giọng nói nhỏ vụn không ngừng phát ra.
Trương Tinh Vũ với sắc mặt khó coi, trực tiếp trừng mắt nhìn Cao Lam, hét lớn: iểu Cao! Cháu làm chuyện thế nào vậy?”
*Di Trương, dì đừng lo lắng, cháu có thể giải quyết!” Cao Lam vội vàng nói.
“Giải quyết? Nhiều phóng viên ở đây như vậy! Nhà họ Tô của chúng tôi có nhiều họ hàng như vậy, cậu làm sao mà giải quyết được chứ? Tôi không quan tâm, cậu nhanh chóng gọi cô Anna tới cho tôi, nếu không…néu không mặt mũi của gia đình chúng tôi hôm nay có thể nói là mắt hết.
Cậu bảo gia đình chúng tôi sau này làm sao mà ngắng đầu lên làm người chứ?” Trương Tinh Vũ nổi giận đùng đùng nói.
Ngắng đầu làm người ư?
Cao Lam âm thầm nghiền răng.
“Viện trưởng Đặng! Viện trưởng Đặng!” Cao Lam lo lắng gọi.
Nhưng bắt luận anh ta có gào thét thế nào, viện trưởng Đặng cũng không ngoảnh đầu lại.
Những người trong phòng cảm thấy vô cùng xấu hỏ, không nói nên lời.
Cao Lam nghiền răng nghiền lợi, căm phẫn đến cực độ.
“Cao Lam, chuyện này…phải làm sao bây giờ?” Tô Nhan lo lắng, vội vàng nhìn Cao Lam.
“Tiểu Nhan, em đừng lo lắng, anh sẽ tìm ra cách. Anh lập tức gọi điện cho bố anh để ông ấy liên lạc với Hiệp hội Y’ khoa Thế giới và nhờ ông ấy hỏi thử chủ tịch xem chuyện này rốt cuộc là thế nào!”, Cao Lam tức giận nói.
Nhưng khi anh ta vừa lấy điện thoại ra, một bác sĩ đã vội vàng chạy tới.
“Anh Cao…”
“Bác sĩ, có chuyện gì vậy?” Tô Nhan ngẳng đầu lên nhìn.
“Là như vậy…” Bác sĩ đó với vẻ khó xử, sau đó thấp giọng nói: “Cơ sở vật chất và trình độ của các bác sĩ chúng tôi tương đối hạn chế, có thể không giúp được gì nhiều cho tình trạng của ông Tô, cho nên …”
“Cho nên sao?” Cao Lam gắp gáp hỏi.
“Cho nên, phía bệnh viện kiến nghị, hy vọng ông Tô có thể chuyển đến một bệnh viện tốt hơn, cho nên…” Bác sĩ đó nói.
Lời này vừa dứt, người nhà họ Tô có mặt tại đây không khỏi run lên.
“Viện trưởng Đặng… định đuổi chồng tôi sao?” Lưu Mãn San run rẫy nói.
“Không phải là viện trưởng Đặng mà là bệnh viện của chúng tôi, hơn nữa đây không phải là đuổi mà chỉ là kiến nghị. Bởi vì ông Tô tiếp tục nằm viện ở bệnh viện của chúng tôi, bệnh viện chúng tôi cũng chỉ có thể cung cấp những chăm sóc cơ bản nhất, bệnh nhân không thể nào không cứu, nhưng bệnh viện của chúng tôi không thể cung cấp cho ông ấy phương pháp điều trị tốt hơn, cho nên bệnh viện đề nghị lập tức chuyển ông Tô đến bệnh viện Yến Kinh hoặc bệnh viện nước ngoài, đó là suy nghĩ cho ông Tô.” Bác sĩ bất lực nói.
Lời này vừa dứt, người nhà họ Tô có mặt đều không khỏi biến đổi sắc mặt.
Tô Nhan và Lưu Mãn San liên tục lùi lại sau.
Không ai nghĩ rằng, phía bệnh viện lại có thái độ như vậy!
Nhưng nghĩ kỹ lại, cũng có thể hiểu được.
Hôm nay có nhiều người của giới truyền thông đến đây như vậy, nhưng Anna lại không đên, sáng mai, tin tức tiêu đề chắc chắn sẽ là chuyện này.
Tới khi đó, toàn bộ bệnh viện sẽ không chỉ mát mặt, mà thậm chí cả viện trưởng cũng sẽ bị người ta chất vấn!
Viện trưởng Đặng sao có thể có thiện cảm với những người của nhà họ Tô này chứ?
Có thể đưa ra một quyết định như vậy, viện trưởng Đặng đã tận tình tận nghĩa rồi!
Nhà họ Tô cũng bắt đầu thảo luận.
“Tôi còn cho rằng Tinh Vũ đã tìm được một con rẻ tốt thế nào chứ, không ngờ lại là kẻ dối trá!”
“Lần này thì lớn chuyện rồi phải không?”
“Mặt mũi của nhà chúng ta đã bị mắt hét rồi!”
“Sợ là sau này gia đình chúng ta đến đây khám bệnh, cũng sẽ rất phiền phức.”
Giọng nói nhỏ vụn không ngừng phát ra.
Trương Tinh Vũ với sắc mặt khó coi, trực tiếp trừng mắt nhìn Cao Lam, hét lớn: iểu Cao! Cháu làm chuyện thế nào vậy?”
*Di Trương, dì đừng lo lắng, cháu có thể giải quyết!” Cao Lam vội vàng nói.
“Giải quyết? Nhiều phóng viên ở đây như vậy! Nhà họ Tô của chúng tôi có nhiều họ hàng như vậy, cậu làm sao mà giải quyết được chứ? Tôi không quan tâm, cậu nhanh chóng gọi cô Anna tới cho tôi, nếu không…néu không mặt mũi của gia đình chúng tôi hôm nay có thể nói là mắt hết.
Cậu bảo gia đình chúng tôi sau này làm sao mà ngắng đầu lên làm người chứ?” Trương Tinh Vũ nổi giận đùng đùng nói.
Ngắng đầu làm người ư?
Cao Lam âm thầm nghiền răng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.