Chương 981
Dạ Cầm
27/11/2021
“Chúa ơi! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở đây vậy?” Anna gần như hét lên.
Cô ấy lập tức hiểu ra, đột nhiên quay người lại, sải bước chạy nhanh về phía văn phòng chủ tịch.
Dọc đường, mọi người gặp Anna đều không khỏi biến sắc, đều cúi đầu không nói lời nào.
Rõ ràng, bọn họ đã biết được điều gì đó.
Bùm!
Anna đầy cửa văn phòng ra một cách thô bạo.
Lúc này có rất nhiều người đang ngồi trong đó, tất cả đều là những nhân viên cốt cán của Hiệp hội Y khoa.
Chủ tịch đang mở cuộc họp ở đây.
Nhìn thấy Anna nổi giận đùng đùng chạy tới, tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc.
Nếu cô ấy không đến, thì sẽ không phải là Anna!
“Raymondl! Anh nhìn xem anh đã làm cái gì vậy? Văn phòng của tôi bị trộm rồi sao? Tại sao tất cả máy tính và tài liệu của tôi đều không thấy đâu cả?” Anna bước đến bàn của chủ tọa, tức giận đập bàn trách mắng.
Nhưng vị chủ tịch được gọi là Raymond không hề hoảng sợ mà thay vào đó, anh ta bình tĩnh nhìn chằm chằm vào vẻ đẹp tuyệt trần trước mặt và nói nhỏ: “Anna, cô đừng tức giận. Cô không gặp phải một tên trộm, trên thực té, tất cả máy tính và tài liệu trong văn phòng của cô là tôi đã cho người lấy đi.”
“Ôi Chúa ơi, Raymond, anh bị điên rồi sao? Không có những tài liệu đó, tôi làm sao mà phát triển ra thuốc mới?
Làm sao có thể nghiên cứu chế tạo ra thiết bị y tế mới?
Anh đang làm cái gì vậy?”, Anna tức giận và lo lắng, phát điên ngay tại chỗ.
Tuy nhiên, không đợi cô ấy nói xong, Raymond đã dút khoát ngắt lời cô ấy.
“Trên thực tế, cô đã không cần phải tiến hành phát triển các loại thuốc và thiết bị mới nữa …”
Lời này vừa dứt, Anna đột nhiên cứng họng, đôi mắt sáng như ngọc khẽ mở to, không thể nào tin được nhìn anh ta.
“Raymond, anh… anh có ý gì?” Đôi môi của Anna cũng đang run rẩy.
“Kể từ hôm nay trở đi, cô không còn là thành viên của hiệp hội y khoa chúng tôi nữa, cô cũng không còn là thành viên của viện nghiên cứu chúng tôi.
Cô đã bị chám dứt hợp đồng rồi! “Raymond bình tĩnh nói.
Anna nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy lập tức tái xanh đến cực độ, người liên tục lùi lại phía sau, gần như sắp không đứng vững được nữa.
Một lúc sau, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô ấy lập tức biến sắc, cô ấy xông lên trước, đôi tay đột nhiên túm lấy cổ áo của Raymond, muốn lôi anh ta ra ngoài.
Người bên cạnh sững sờ, vội vàng bước tới ngăn cản.
“Đồ khốn nạn! Cái đồ đê tiện! Tôi 16 tuổi đã gia nhập vào viện nghiên cứu. Đã mất gần mười năm để phát triển loại thuốc mới này! Tròn mười năm! Nhưng anh lại muốn đuổi tôi ra khỏi hiệp hội! Đuổi ra khỏi viện nghiên cứu ư?
Raymond! Cái tên cho nhà anh! Tôi sẽ giết chết anh! Giết chết anh!!”
Anna hoàn toàn mắt kiểm soát, cô ấy phát điên lên.
Nhưng Raymond thì mặt không biểu cảm.
Mọi người đều biết rằng Anna sẽ phát điên.
Rốt cuộc, vì loại thuốc mới này, cô ấy có thể nói là đánh đổi cả thanh xuân.
Một mỹ nhân tuyệt sắc giống như cô ấy, suốt ngày nhốt mình trong viện nghiên cứu trước ống nghiệm… thật là lãng phí làm sao? Nhưng cô ấy không hề phàn nàn hay hồi hận.
Mục tiêu của cô ấy là nghiên cứu phát triển ra một loại thuốc chống lão hóa thực sự, vì loại thuốc này, cô ấy có thể nói là dồn vô số tâm huyết.
Nhưng mà bây giờ, một câu nói của Raymond đã khiến tất cả những điều này phó mặt cho dòng nước cuốn trôi, khiến cho những năm tháng làm việc chăm chỉ của cô ấy đều tan thành bọt biển.
Làm sao cô ấy còn có thể bình tĩnh được chứ?
“Cô Anna điên rồi, lập tức đưa cô ấy đến bệnh viện gặp bác sĩ đi!” Raymond mặt không biểu cảm nói, ánh mắt tràn đây vẻ lạnh lùng.
Cô ấy lập tức hiểu ra, đột nhiên quay người lại, sải bước chạy nhanh về phía văn phòng chủ tịch.
Dọc đường, mọi người gặp Anna đều không khỏi biến sắc, đều cúi đầu không nói lời nào.
Rõ ràng, bọn họ đã biết được điều gì đó.
Bùm!
Anna đầy cửa văn phòng ra một cách thô bạo.
Lúc này có rất nhiều người đang ngồi trong đó, tất cả đều là những nhân viên cốt cán của Hiệp hội Y khoa.
Chủ tịch đang mở cuộc họp ở đây.
Nhìn thấy Anna nổi giận đùng đùng chạy tới, tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc.
Nếu cô ấy không đến, thì sẽ không phải là Anna!
“Raymondl! Anh nhìn xem anh đã làm cái gì vậy? Văn phòng của tôi bị trộm rồi sao? Tại sao tất cả máy tính và tài liệu của tôi đều không thấy đâu cả?” Anna bước đến bàn của chủ tọa, tức giận đập bàn trách mắng.
Nhưng vị chủ tịch được gọi là Raymond không hề hoảng sợ mà thay vào đó, anh ta bình tĩnh nhìn chằm chằm vào vẻ đẹp tuyệt trần trước mặt và nói nhỏ: “Anna, cô đừng tức giận. Cô không gặp phải một tên trộm, trên thực té, tất cả máy tính và tài liệu trong văn phòng của cô là tôi đã cho người lấy đi.”
“Ôi Chúa ơi, Raymond, anh bị điên rồi sao? Không có những tài liệu đó, tôi làm sao mà phát triển ra thuốc mới?
Làm sao có thể nghiên cứu chế tạo ra thiết bị y tế mới?
Anh đang làm cái gì vậy?”, Anna tức giận và lo lắng, phát điên ngay tại chỗ.
Tuy nhiên, không đợi cô ấy nói xong, Raymond đã dút khoát ngắt lời cô ấy.
“Trên thực tế, cô đã không cần phải tiến hành phát triển các loại thuốc và thiết bị mới nữa …”
Lời này vừa dứt, Anna đột nhiên cứng họng, đôi mắt sáng như ngọc khẽ mở to, không thể nào tin được nhìn anh ta.
“Raymond, anh… anh có ý gì?” Đôi môi của Anna cũng đang run rẩy.
“Kể từ hôm nay trở đi, cô không còn là thành viên của hiệp hội y khoa chúng tôi nữa, cô cũng không còn là thành viên của viện nghiên cứu chúng tôi.
Cô đã bị chám dứt hợp đồng rồi! “Raymond bình tĩnh nói.
Anna nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy lập tức tái xanh đến cực độ, người liên tục lùi lại phía sau, gần như sắp không đứng vững được nữa.
Một lúc sau, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô ấy lập tức biến sắc, cô ấy xông lên trước, đôi tay đột nhiên túm lấy cổ áo của Raymond, muốn lôi anh ta ra ngoài.
Người bên cạnh sững sờ, vội vàng bước tới ngăn cản.
“Đồ khốn nạn! Cái đồ đê tiện! Tôi 16 tuổi đã gia nhập vào viện nghiên cứu. Đã mất gần mười năm để phát triển loại thuốc mới này! Tròn mười năm! Nhưng anh lại muốn đuổi tôi ra khỏi hiệp hội! Đuổi ra khỏi viện nghiên cứu ư?
Raymond! Cái tên cho nhà anh! Tôi sẽ giết chết anh! Giết chết anh!!”
Anna hoàn toàn mắt kiểm soát, cô ấy phát điên lên.
Nhưng Raymond thì mặt không biểu cảm.
Mọi người đều biết rằng Anna sẽ phát điên.
Rốt cuộc, vì loại thuốc mới này, cô ấy có thể nói là đánh đổi cả thanh xuân.
Một mỹ nhân tuyệt sắc giống như cô ấy, suốt ngày nhốt mình trong viện nghiên cứu trước ống nghiệm… thật là lãng phí làm sao? Nhưng cô ấy không hề phàn nàn hay hồi hận.
Mục tiêu của cô ấy là nghiên cứu phát triển ra một loại thuốc chống lão hóa thực sự, vì loại thuốc này, cô ấy có thể nói là dồn vô số tâm huyết.
Nhưng mà bây giờ, một câu nói của Raymond đã khiến tất cả những điều này phó mặt cho dòng nước cuốn trôi, khiến cho những năm tháng làm việc chăm chỉ của cô ấy đều tan thành bọt biển.
Làm sao cô ấy còn có thể bình tĩnh được chứ?
“Cô Anna điên rồi, lập tức đưa cô ấy đến bệnh viện gặp bác sĩ đi!” Raymond mặt không biểu cảm nói, ánh mắt tràn đây vẻ lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.