Chương 2771
Hạ Hạ
16/11/2021
Mà gần như đồng thời, Tần Sương cũng vận khí, trấn yêu thần kiếm trong tay đột nhiên bay lên không trung, gần như ngay lúc Hàn Tam Thiên ngăn cản sóng ánh sáng, trấn yêu thần kiếm cũng đột nhiên hóa thành mấy đạo kiếm ảnh, đánh thẳng về phía nữ nhân kia.
"Xoát."
Liên tục bị mấy đạo kiếm ảnh đánh tới, nữ nhân kia cũng nhanh chóng gảy vài tiếng đàn, trực tiếp hóa giải.
Nhưng một kiếm cuối cùng nàng không cách nào ngăn cản, chỉ có thể có chút
nghiêng đầu tránh thoát, nhưng khi nàng quay đầu lại thì trên mặt đã bị vạch ra một vết thương, máu tươi chảy ròng.
Nàng nhẹ nhàng sờ vết thương một cái, trên mặt đã có phẫn nộ, lại có mấy phần trêu chọc: "Thì ra là một đôi cẩu nam nữ có thân thể đặc thù."
"Thú vị."
"Ta đột nhiên muốn biết, các ngươi là thể loại cẩu nam nữ chính tà không dung, nếu sinh ra một đứa bé thì sẽ là một nghiệt. chủng như thế nào đây?" Nói xong, nàng cười gần.
"Muốn sinh thì tự người sinh đi." Hàn Tam Thiên lạnh giọng quát một tiếng, một giây sau, ngọc kiếm chĩa mũi nhọn lạnh toát về phía trước.
"Hai chúng ta sinh con hay không thì liên quan gì đến người." Tần Sương cũng mặt lạnh quát một tiếng, trấn yêu thần kiếm được linh khí gia trì, trực tiếp đâm vào mi tâm của nữ nhân kia.
Nhưng...
Với lực công kích của hai người, mặc dù không nói được là không ai địch nổi, nhưng tối thiểu thì cũng khó ai chống lại nổi mới đúng.
Nhưng khi đối mặt với nữ nhân này, lại là song song đâm vào không khí, nữ nhân kia nhìn như gần ngay trước mắt, nhưng thật sự lại xa tận cuối chân trời, cho dù hai người mỗi lần di chuyển đều phi xa vài trăm mét nhưng chẳng qua chỉ là đâm trúng vào không khí.
Nữ nhân kia thậm chí không nhúc nhích dù chỉ một chút, chỉ nhàn nhạt nhìn qua hai người bật cười, trong lúc nhất thời, khiến hai người tỏa ra vẻ xấu hổ.
"Phá!"
Nhưng lúc này, trong tay nữ nhân khẽ động, tiếng đàn đánh tới.
Hai người gần như ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, một giây sau liền trực tiếp bị tiếng đàn đẩy lui về sau.
Ngay khi hai người đang chống đỡ, chuẩn bị tiến công một lần nữa thì đột nhiên tiếng đàn dịu dàng lưu chuyển biến thành dồn dập, giống như đao quang kiếm ảnh.
Càng đáng sợ hơn chính là tiếng đàn khuấy động như thế nhưng lại không có bất kỳ sóng đàn nào đánh tới, vậy mà thân thể hai người hoàn toàn bị giam cầm ngay tại chỗ.
Một giây sau, hai người gần như đồng thời chau mày, nguyên thần truyền ra thống khổ, không chỉ khiến hai người không còn sức đánh trả, trường kiếm trong tay rơi ra, thống khổ ôm đầu của mình, ngay cả đứng cũng đứng không vững, cả người cũng không khỏi lảo đảo không thôi.
"Xoát."
Liên tục bị mấy đạo kiếm ảnh đánh tới, nữ nhân kia cũng nhanh chóng gảy vài tiếng đàn, trực tiếp hóa giải.
Nhưng một kiếm cuối cùng nàng không cách nào ngăn cản, chỉ có thể có chút
nghiêng đầu tránh thoát, nhưng khi nàng quay đầu lại thì trên mặt đã bị vạch ra một vết thương, máu tươi chảy ròng.
Nàng nhẹ nhàng sờ vết thương một cái, trên mặt đã có phẫn nộ, lại có mấy phần trêu chọc: "Thì ra là một đôi cẩu nam nữ có thân thể đặc thù."
"Thú vị."
"Ta đột nhiên muốn biết, các ngươi là thể loại cẩu nam nữ chính tà không dung, nếu sinh ra một đứa bé thì sẽ là một nghiệt. chủng như thế nào đây?" Nói xong, nàng cười gần.
"Muốn sinh thì tự người sinh đi." Hàn Tam Thiên lạnh giọng quát một tiếng, một giây sau, ngọc kiếm chĩa mũi nhọn lạnh toát về phía trước.
"Hai chúng ta sinh con hay không thì liên quan gì đến người." Tần Sương cũng mặt lạnh quát một tiếng, trấn yêu thần kiếm được linh khí gia trì, trực tiếp đâm vào mi tâm của nữ nhân kia.
Nhưng...
Với lực công kích của hai người, mặc dù không nói được là không ai địch nổi, nhưng tối thiểu thì cũng khó ai chống lại nổi mới đúng.
Nhưng khi đối mặt với nữ nhân này, lại là song song đâm vào không khí, nữ nhân kia nhìn như gần ngay trước mắt, nhưng thật sự lại xa tận cuối chân trời, cho dù hai người mỗi lần di chuyển đều phi xa vài trăm mét nhưng chẳng qua chỉ là đâm trúng vào không khí.
Nữ nhân kia thậm chí không nhúc nhích dù chỉ một chút, chỉ nhàn nhạt nhìn qua hai người bật cười, trong lúc nhất thời, khiến hai người tỏa ra vẻ xấu hổ.
"Phá!"
Nhưng lúc này, trong tay nữ nhân khẽ động, tiếng đàn đánh tới.
Hai người gần như ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, một giây sau liền trực tiếp bị tiếng đàn đẩy lui về sau.
Ngay khi hai người đang chống đỡ, chuẩn bị tiến công một lần nữa thì đột nhiên tiếng đàn dịu dàng lưu chuyển biến thành dồn dập, giống như đao quang kiếm ảnh.
Càng đáng sợ hơn chính là tiếng đàn khuấy động như thế nhưng lại không có bất kỳ sóng đàn nào đánh tới, vậy mà thân thể hai người hoàn toàn bị giam cầm ngay tại chỗ.
Một giây sau, hai người gần như đồng thời chau mày, nguyên thần truyền ra thống khổ, không chỉ khiến hai người không còn sức đánh trả, trường kiếm trong tay rơi ra, thống khổ ôm đầu của mình, ngay cả đứng cũng đứng không vững, cả người cũng không khỏi lảo đảo không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.