Chương 2791: Không đi gặp bước thứ hai của ngươi sao?
Hạ Hạ
20/11/2021
Bước thứ hai?
Gần như ngay vào lúc Hàn Tam Thiên ngây người thì một ông lão đã bay tới.
Vừa rơi xuống đất, hắn có chút phiền chán nhìn lướt qua tê tê, lại bất mãn liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, hiển nhiên xem Hàn Tam Thiên là cùng một loại người như tê tê.
Sau đó, hắn đi tới trước mặt tiều Tiên Nhi, hơi khom người, giọng điệu khiêm tốn thoả đáng: "Tiểu công chúa, tộc trưởng có lệnh, khách quý đã đến, thỉnh cầu người đến chủ điện một chuyến."
"Làm phiền Thất trưởng lão nói với phụ thân, hôm nay thân thể Tiên Nhi khó chịu nên sẽ không đến." Tiểu Tiên Nhi lộ vẻ khó chịu nói.
"Tiểu công chúa đừng phát cáu, ngươi cũng biết rõ tộc Đào Ngột vốn là đại tộc, tính cách tàn bạo, nếu khiến Bùi Hổ bất mãn, ta sợ..." Nói đến đây, trưởng lão hơi có chút sốt ruột.
"Biết, lát nữa ta sẽ đến đó." Thở dài một tiếng, tiểu Tiên Nhi có chút bất đắc dĩ.
Liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, lại nhìn tê tê một chút, đi theo Thất trưởng lão, quay người bay về phía chủ điện
"Thất thần làm gì? Không đi gặp bước thứ hai của ngươi sao?"
Tê tê cười một tiếng, nhìn qua Hàn Tam Thiên nói một câu, rồi cũng bay về phía chủ điện.
Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, thật không biết tên ngốc này tính toán gì trong lòng, nhưng đến cũng đến rồi, Hàn Tam Thiên cũng chỉ có thể kiên trì đi theo phía sau tê tê, một đường đến chủ điện.
Lúc này bên trong chủ điện, tiệc rượu đã được sắp đặt, nơi hẻo lánh trong điện có thị nữ nhẹ tấu dương cầm, trong điện bóng . đam mỹ hài
người ngồi đây. Không riêng gì một đám tộc nhân của tộc Đào Ngột, ngay cả người của tộc Kỳ Lân, từ trên xuống dưới, trông như là dốc toàn bộ lực lượng.
Trên chủ bàn ở vị trí trung tâm là mấy vị trưởng lão và tộc trưởng của tộc Kỳ Lân đang ngồi vây xung quanh một người trẻ tuổi.
Mà nam tử trẻ tuổi này cũng được xem như là có tư thế oai hùng.
Hắn chính là công tử của tộc Đào Ngột, Bùi Ngược lại cũng trông có vẻ là rồng phượng trong loài người, không chỉ có dáng người khôi ngô, khí thế đoạt người, ngồi ở nơi đó có một cỗ khí thể bộc phát, càng quan trọng chính là người này trời sinh dị dạng, xem ra tuyệt đối không phải người bình thường.
Hai mắt như câu, bắn ra kim quang, tóc vàng ve vẩy, như một thác nước màu vàng.
Gần như ngay vào lúc Hàn Tam Thiên ngây người thì một ông lão đã bay tới.
Vừa rơi xuống đất, hắn có chút phiền chán nhìn lướt qua tê tê, lại bất mãn liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, hiển nhiên xem Hàn Tam Thiên là cùng một loại người như tê tê.
Sau đó, hắn đi tới trước mặt tiều Tiên Nhi, hơi khom người, giọng điệu khiêm tốn thoả đáng: "Tiểu công chúa, tộc trưởng có lệnh, khách quý đã đến, thỉnh cầu người đến chủ điện một chuyến."
"Làm phiền Thất trưởng lão nói với phụ thân, hôm nay thân thể Tiên Nhi khó chịu nên sẽ không đến." Tiểu Tiên Nhi lộ vẻ khó chịu nói.
"Tiểu công chúa đừng phát cáu, ngươi cũng biết rõ tộc Đào Ngột vốn là đại tộc, tính cách tàn bạo, nếu khiến Bùi Hổ bất mãn, ta sợ..." Nói đến đây, trưởng lão hơi có chút sốt ruột.
"Biết, lát nữa ta sẽ đến đó." Thở dài một tiếng, tiểu Tiên Nhi có chút bất đắc dĩ.
Liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, lại nhìn tê tê một chút, đi theo Thất trưởng lão, quay người bay về phía chủ điện
"Thất thần làm gì? Không đi gặp bước thứ hai của ngươi sao?"
Tê tê cười một tiếng, nhìn qua Hàn Tam Thiên nói một câu, rồi cũng bay về phía chủ điện.
Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, thật không biết tên ngốc này tính toán gì trong lòng, nhưng đến cũng đến rồi, Hàn Tam Thiên cũng chỉ có thể kiên trì đi theo phía sau tê tê, một đường đến chủ điện.
Lúc này bên trong chủ điện, tiệc rượu đã được sắp đặt, nơi hẻo lánh trong điện có thị nữ nhẹ tấu dương cầm, trong điện bóng . đam mỹ hài
người ngồi đây. Không riêng gì một đám tộc nhân của tộc Đào Ngột, ngay cả người của tộc Kỳ Lân, từ trên xuống dưới, trông như là dốc toàn bộ lực lượng.
Trên chủ bàn ở vị trí trung tâm là mấy vị trưởng lão và tộc trưởng của tộc Kỳ Lân đang ngồi vây xung quanh một người trẻ tuổi.
Mà nam tử trẻ tuổi này cũng được xem như là có tư thế oai hùng.
Hắn chính là công tử của tộc Đào Ngột, Bùi Ngược lại cũng trông có vẻ là rồng phượng trong loài người, không chỉ có dáng người khôi ngô, khí thế đoạt người, ngồi ở nơi đó có một cỗ khí thể bộc phát, càng quan trọng chính là người này trời sinh dị dạng, xem ra tuyệt đối không phải người bình thường.
Hai mắt như câu, bắn ra kim quang, tóc vàng ve vẩy, như một thác nước màu vàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.