Chương 856: Mệt quá rồi
Hạ Hạ
14/03/2021
Hàn Tam Thiên bị nhốt ở trong phòng.Tuy là một
cánh cửa gỗ không thể nào ngăn cản sức mạnh
của anh, nhưng Hàn Tam Thiên không dám tùy
tiện làm như vậy. Dù sao chuyện ngoài cửa là nhưứ
thế nào anh hoàn toàn không biết gì cả. Hon nữa
sau khi đá văng cửa sẽ mang đến hậu quả như
thế nào, cũng là thứ mà Hàn Tam Thiên không thể
đoán trước được.
Tuy rằng loại cảm giác bị giam cầm như thế này
rất khó chịu, nhưng đối với Hàn Tam Thiên, bây
giờ mỗi bước anh đi đều phải cực kỳ cẩn thận.Một
khi bị mất mạng ở đây thì Hàn Tam Thiên không
thể nào được nhìn thấy Tô Nghênh Hạ và Hàn
Niệm nữa.
Sắc trời tối dần, màn đêm buông xuống, Hàn Tam
Thiên đang nằm ở trên giường, rốt cuộc cũng
nghe thấy tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền
vào.
Vẫn là người nha hoàn kia, mang đồ ăn đến cho
Hàn Tam Thiên.
Mặc dù đồ ăn rất ngon, nhưng mà người nha hoàn
đúng một bên không nói một lòi nào, làm cho Hàn
Tam Thiên có một loại cảm giác rằng mình đang bị
theo dõi.
"Thời gian tôi hôn mê lâu như' vậy, là do cô chăm
sóc sao?"Hàn Tam Thiên nói với nha hoàn.
"Do tiểu thư yêu cầu, lập tức sẽ có người đi làm,
cho nên ngươi không cần cảm ơn ta."Giọng điệu
nha hoàn không mang theo chút cảm tình nào,
khiến cho Hàn Tam Thiên có cảm giác như đang
nói với máy móc.
"Tôi rất tò mò, lúc tôi đang hôn mê, tôi đã ăn gì
vậy?Hàn Tam Thiên nghi hoặc nhìn nha
hoàn.Hôm nay lúc anh tỉnh lại, anh cũng không có
cảm giác đói khát gì.
"Thức ăn lỏng."
Hàn Tam Thiên gật đầu, tiếp tục hỏi:"Tiểu như nhà
cô là ai vậy?Nhà họ Trần ở thành Long Vân là một
nhà giàu có sao?”
"Thành Long Vân tổng cộng có ba gia tộc lớn. Nhà
họ Trần chính là gia tộc đứng đầu, đương nhiên là
giàu có rồi."Nha hoàn nói.Sở dĩ nàng đồng ý trả lời
những vấn đề của Hàn Tam Thiên, cũng là do Trần
Yên Nhiên bày đặt mưu kế.Nếu không, nàng toàn
hoàn không thể trả lời Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên cười nhạt.Không ngờ đi vào thế
giới thứ hai, thế mà lại may mắn được "gả" vào
một gia đình giàu có.Xem ra đời này anh không có
duyên với chữ nghèo rồi.
"Lý do tiểu thư nhà cô thành thân với tôi, cô có thể
kể lại cho tôi không?"Hàn Tam Thiên tiếp tục
hỏi. Trước kia rõ ràng đã dò xét qua vấn đề này rồi,
Hàn Tam Thiên cũng chỉ suy đoán sơ sơ, có chính
xác hay không, còn phải xem đáp án mà nha hoàn
này nói cho anh.
"Bỏi vì người con trai của thành chủ muốn thành
thân với tiểu thư nhà ta, mà tiểu thư lại không
muốn, cho nên ngươi trở thành thủ đoạn để tiểu
thư nhà ta đối phó với người ngoài."Nha hoàn nói.
"Những người trong nhà cô ta, chẳng lẽ không
phản đối sao?Dù sao ở trong mắt bọn họ, tôi chỉ là
một người sống thực vật mãi mãi không thể nào
tỉnh dậy nữa mà thôi."Hàn Tam Thiên nói.
Đôi mi thanh tú của nha hoàn hơi nhíu lại,
nói:"Người sống thực vật là cái gì?"
Trong lòng Hàn Tam Thiên kinh hãi, từ ngữ như
thế này đối với thế giới thứ hai chắc hẳn là rất xa
lạ.Sau này khi nói chuyện, anh nhất định phải chú
ý đến, nếu không người khác sẽ dễ dàng nhận ra
anh không thuộc về nơi này.
- -----------------
cánh cửa gỗ không thể nào ngăn cản sức mạnh
của anh, nhưng Hàn Tam Thiên không dám tùy
tiện làm như vậy. Dù sao chuyện ngoài cửa là nhưứ
thế nào anh hoàn toàn không biết gì cả. Hon nữa
sau khi đá văng cửa sẽ mang đến hậu quả như
thế nào, cũng là thứ mà Hàn Tam Thiên không thể
đoán trước được.
Tuy rằng loại cảm giác bị giam cầm như thế này
rất khó chịu, nhưng đối với Hàn Tam Thiên, bây
giờ mỗi bước anh đi đều phải cực kỳ cẩn thận.Một
khi bị mất mạng ở đây thì Hàn Tam Thiên không
thể nào được nhìn thấy Tô Nghênh Hạ và Hàn
Niệm nữa.
Sắc trời tối dần, màn đêm buông xuống, Hàn Tam
Thiên đang nằm ở trên giường, rốt cuộc cũng
nghe thấy tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền
vào.
Vẫn là người nha hoàn kia, mang đồ ăn đến cho
Hàn Tam Thiên.
Mặc dù đồ ăn rất ngon, nhưng mà người nha hoàn
đúng một bên không nói một lòi nào, làm cho Hàn
Tam Thiên có một loại cảm giác rằng mình đang bị
theo dõi.
"Thời gian tôi hôn mê lâu như' vậy, là do cô chăm
sóc sao?"Hàn Tam Thiên nói với nha hoàn.
"Do tiểu thư yêu cầu, lập tức sẽ có người đi làm,
cho nên ngươi không cần cảm ơn ta."Giọng điệu
nha hoàn không mang theo chút cảm tình nào,
khiến cho Hàn Tam Thiên có cảm giác như đang
nói với máy móc.
"Tôi rất tò mò, lúc tôi đang hôn mê, tôi đã ăn gì
vậy?Hàn Tam Thiên nghi hoặc nhìn nha
hoàn.Hôm nay lúc anh tỉnh lại, anh cũng không có
cảm giác đói khát gì.
"Thức ăn lỏng."
Hàn Tam Thiên gật đầu, tiếp tục hỏi:"Tiểu như nhà
cô là ai vậy?Nhà họ Trần ở thành Long Vân là một
nhà giàu có sao?”
"Thành Long Vân tổng cộng có ba gia tộc lớn. Nhà
họ Trần chính là gia tộc đứng đầu, đương nhiên là
giàu có rồi."Nha hoàn nói.Sở dĩ nàng đồng ý trả lời
những vấn đề của Hàn Tam Thiên, cũng là do Trần
Yên Nhiên bày đặt mưu kế.Nếu không, nàng toàn
hoàn không thể trả lời Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên cười nhạt.Không ngờ đi vào thế
giới thứ hai, thế mà lại may mắn được "gả" vào
một gia đình giàu có.Xem ra đời này anh không có
duyên với chữ nghèo rồi.
"Lý do tiểu thư nhà cô thành thân với tôi, cô có thể
kể lại cho tôi không?"Hàn Tam Thiên tiếp tục
hỏi. Trước kia rõ ràng đã dò xét qua vấn đề này rồi,
Hàn Tam Thiên cũng chỉ suy đoán sơ sơ, có chính
xác hay không, còn phải xem đáp án mà nha hoàn
này nói cho anh.
"Bỏi vì người con trai của thành chủ muốn thành
thân với tiểu thư nhà ta, mà tiểu thư lại không
muốn, cho nên ngươi trở thành thủ đoạn để tiểu
thư nhà ta đối phó với người ngoài."Nha hoàn nói.
"Những người trong nhà cô ta, chẳng lẽ không
phản đối sao?Dù sao ở trong mắt bọn họ, tôi chỉ là
một người sống thực vật mãi mãi không thể nào
tỉnh dậy nữa mà thôi."Hàn Tam Thiên nói.
Đôi mi thanh tú của nha hoàn hơi nhíu lại,
nói:"Người sống thực vật là cái gì?"
Trong lòng Hàn Tam Thiên kinh hãi, từ ngữ như
thế này đối với thế giới thứ hai chắc hẳn là rất xa
lạ.Sau này khi nói chuyện, anh nhất định phải chú
ý đến, nếu không người khác sẽ dễ dàng nhận ra
anh không thuộc về nơi này.
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.