Chương 2808: Người đã khiến ta phẫn nộ
Hạ Hạ
23/11/2021
Nhưng khi so sánh với Hàn Tam Thiên, hiển nhiên là Bùi Hổ có lý giải của mình, hắn đương nhiên không nghĩ rằng Hàn Tam Thiên đang nói hắn, mà anh đang nói chính bản thân mình.
"Nếu người đã biết vậy thì tốt. Nhưng mà biết cũng vô dụng, lúc đầu, ta còn nghĩ lưu ngươi toàn thi, nhưng hiện tại thì không có khả năng, người đã khiến ta phẫn nộ."
"Hiện tại, khóc đi, gọi đi, rồi nghênh đón cái. chết của mình." Dữ tợn cười một tiếng, Bùi Hổ đã động bí pháp.
Chung quanh có khói đen mờ mịt, trên đỉnh đầu không còn ánh sáng, mây đen trải rộng.
Rất nhanh sau đó, trên trời cao, bên trong mây đen, một ánh trăng đỏ rực dần hiện ra trong mây.
Ánh trăng sáng màu đỏ trong lúc nhất thời óng ánh không thôi, nhưng mỗi một ánh sáng đều ánh vào trên thân Hàn Tam Thiên, khiến người toàn thân quặn đau, tâm thần càng bị thương nghiêm trọng.
Mà ở địa phương khác, do ánh trăng ảnh hưởng, cây cối khô héo, hoa trắng tàn lụi,
ngay cả nước chảy róc rách lúc này cũng đột nhiên đình chỉ lưu động, như bị đông cứng.
Khắp thiên địa trong lúc nhất thời chỉ còn lại mỗi ánh trăng máu này.
"Huyết nguyệt." Bên kia, Thánh Nhiên gấp giọng rống to, đồng thời liên thủ với hơn mười vị thủ hạ và tộc nhân đông đảo, vội vàng vận khởi năng lượng, cuống quít chống đỡ kết giới, miễn cưỡng lại chật vật ngăn cản sự ăn mòn của ánh trăng.
Chỉ có lúc này Hàn Tam Thiên vẫn nhàn nhạt đứng ở đó.
Hai mắt thu nhỏ lại, nhíu mày, ngay sau đó, anh đột nhiên chậm rãi nhắm mắt lại.
Một giây sau, vô số khí thể hắc kim bắt đầu không ngừng toát ra từ trong cơ thể anh, sau đó nhẹ nhàng bao bọc lại.
Tóc của anh bắt đầu chuyển sang màu máu, khuôn mặt cũng bắt đầu càng thêm trắng nõn, thiên hỏa nguyệt luân cũng một lần nữa xoay tròn quanh người, một cỗ sức mạnh cực mạnh bắt đầu phóng thích...
Không gian gần như bị luồng sức mạnh này chèn ép đến có chút run run...
"Cái này..."
"Đây chính là sức mạnh của Ma thánh sao? Vậy, vậy sức mạnh của Hàn Tam Thiên là... là cái gì?"
Người của tộc Kỳ Lân đều nhanh chóng choáng váng, dưới ánh trăng máu, cho dù tộc Kỳ Lân liên thủ chống đỡ kết giới, nhưng cũng có thể cảm nhận được huyết nguyệt mang tới áp lực cực mạnh.
Nhưng tất cả mọi người còn chưa kịp thở một ngụm, lúc này Hàn Tam Thiên cũng đã nhấc lên một vòng năng lượng mới dưới ánh trăng máu.
Không gian xé rách, núi rung chuyển.
"Nếu người đã biết vậy thì tốt. Nhưng mà biết cũng vô dụng, lúc đầu, ta còn nghĩ lưu ngươi toàn thi, nhưng hiện tại thì không có khả năng, người đã khiến ta phẫn nộ."
"Hiện tại, khóc đi, gọi đi, rồi nghênh đón cái. chết của mình." Dữ tợn cười một tiếng, Bùi Hổ đã động bí pháp.
Chung quanh có khói đen mờ mịt, trên đỉnh đầu không còn ánh sáng, mây đen trải rộng.
Rất nhanh sau đó, trên trời cao, bên trong mây đen, một ánh trăng đỏ rực dần hiện ra trong mây.
Ánh trăng sáng màu đỏ trong lúc nhất thời óng ánh không thôi, nhưng mỗi một ánh sáng đều ánh vào trên thân Hàn Tam Thiên, khiến người toàn thân quặn đau, tâm thần càng bị thương nghiêm trọng.
Mà ở địa phương khác, do ánh trăng ảnh hưởng, cây cối khô héo, hoa trắng tàn lụi,
ngay cả nước chảy róc rách lúc này cũng đột nhiên đình chỉ lưu động, như bị đông cứng.
Khắp thiên địa trong lúc nhất thời chỉ còn lại mỗi ánh trăng máu này.
"Huyết nguyệt." Bên kia, Thánh Nhiên gấp giọng rống to, đồng thời liên thủ với hơn mười vị thủ hạ và tộc nhân đông đảo, vội vàng vận khởi năng lượng, cuống quít chống đỡ kết giới, miễn cưỡng lại chật vật ngăn cản sự ăn mòn của ánh trăng.
Chỉ có lúc này Hàn Tam Thiên vẫn nhàn nhạt đứng ở đó.
Hai mắt thu nhỏ lại, nhíu mày, ngay sau đó, anh đột nhiên chậm rãi nhắm mắt lại.
Một giây sau, vô số khí thể hắc kim bắt đầu không ngừng toát ra từ trong cơ thể anh, sau đó nhẹ nhàng bao bọc lại.
Tóc của anh bắt đầu chuyển sang màu máu, khuôn mặt cũng bắt đầu càng thêm trắng nõn, thiên hỏa nguyệt luân cũng một lần nữa xoay tròn quanh người, một cỗ sức mạnh cực mạnh bắt đầu phóng thích...
Không gian gần như bị luồng sức mạnh này chèn ép đến có chút run run...
"Cái này..."
"Đây chính là sức mạnh của Ma thánh sao? Vậy, vậy sức mạnh của Hàn Tam Thiên là... là cái gì?"
Người của tộc Kỳ Lân đều nhanh chóng choáng váng, dưới ánh trăng máu, cho dù tộc Kỳ Lân liên thủ chống đỡ kết giới, nhưng cũng có thể cảm nhận được huyết nguyệt mang tới áp lực cực mạnh.
Nhưng tất cả mọi người còn chưa kịp thở một ngụm, lúc này Hàn Tam Thiên cũng đã nhấc lên một vòng năng lượng mới dưới ánh trăng máu.
Không gian xé rách, núi rung chuyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.