Chương 191: Hy vọng duy nhất của nhà họ Triệu
PGUP
13/08/2021
Triệu Hùng lái một chiếc xe Phaeton, chiếc hôm qua đã bị va chạm hỏng. Lúc từ biệt thự của Trần Thiên Trung ra về, anh lái một chiếc Bentley đen.
Anh lái xe chở Trần Văn Sơn và Nông Tuyền đến vườn sinh thái Dưỡng Niên Các của Cửu gia.
Vườn sinh thái Dưỡng Niên Các của Cửu gia chắc chắn là một địa điểm có phong thủy vô cùng tốt.
Phong cảnh nơi đây rất xinh đẹp, là một địa phương thích hợp để nghỉ phép cuối tuần. Mỗi lần Triệu Hùng đến nơi này cũng đều không muốn rời đi nữa, anh nghĩ đợi đến khi có thời gian rảnh, anh phải dẫn Lý Thanh Tịnh và con gái đến nơi này nghỉ ngơi cuối tuần mới được.
Đàn em trung tâm của Cửu gia là Ngô Tranh canh giữ ở cửa Dưỡng Niên Các, vừa nhìn thấy mấy người Triệu Hùng đến đây, ông ta vội chào hỏi đón tiếp: "Cậu Hùng!"
Ngô Tranh xưng hô cung kính với Triệu Hùng, thái độ khác hẳn với lần đầu tiên Triệu Hùng đến Dưỡng Niên Các.
Triệu Hùng gật đầu một cái rồi hỏi Ngô Tranh: "Ngô Tranh! Cửu gia có ở đây không?"
"Ở đây! Cửu gia đã chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn vô cùng phong phú, đang đợi ba người đấy! Mời vào trong!"
Dưới sự hướng dẫn của Ngô Tranh, Triệu Hùng, Trần Văn Sơn và Nông Tuyền vào vườn sinh thái Dưỡng Niên Các.
Trong một ngôi nhà được thiết kế trang nhã và xinh đẹp, Triệu Hùng gặp được Cửu gia.
Cửu gia giống như diễn viên trong bộ phim "Nguyên hoa", vóc dáng gầy gò nhưng tinh thần quắc thước.
Giữa nhà đặt một bàn tiệc rượu với nhiều món ăn phong phú, của ngon vật lạ đều đầy đủ.
Vườn sinh thái Dưỡng Niên các là một nơi du lịch nghỉ phép, nhưng nơi này cũng là chỗ ở của Cửu gia. Từ trước đến nay, Dưỡng Niên các vẫn chưa bao giờ mở cửa cho người ngoài vào chơi. Những người có thể vào Dưỡng Niên Các của Cửu gia đều là người có thân phận lớn.
Cửu gia cười ha hả chào hỏi mấy người Triệu Hùng và mời họ ngồi xuống.
Sau khi ngồi vào bàn, Triệu Hùng cười nói với Cửu gia: "Cửu gia! Quy cách chiêu đãi khách khứa của Cửu gia cũng quá thịnh soạn rồi. Ông không sợ sau này tôi sẽ thường xuyên đến ăn cơm chùa à?"
"Ha ha! Tôi chỉ sợ cậu không đến thôi. Chỉ cần cậu dám đến, tôi sẽ để đầu bếp nấu món ngon cho cậu mỗi ngày. Đúng rồi! Nếu cậu có thời gian rảnh thì nhớ mang vợ cậu và con gái đến đây chơi mấy ngày, tôi vẫn chưa được gặp họ đấy."
Triệu Hùng có cảm giác rất kỳ quái, Cửu gia muốn gặp vợ và con gái của mình để làm gì?
Lần trước, Triệu Hùng và đàn em của Cửu gia còn có xung đột, còn nghĩ là không thể tránh khỏi một trận đánh lớn. May là Trần Thiên Trung kịp thời chạy tới, ngăn cản trận đánh này. Triệu Hùng còn nhớ lúc ấy Trần Thiên Trung đã nói một câu: "Cậu không thể động vào cậu ta!"
Nghĩ tới đây, Triệu Hùng liếc nhìn Cửu gia. Hình như anh đã phát hiện trong chuyện này có điều gì đó không bình thường.
Thấy dáng vẻ hơi mất tập trung của Triệu Hùng, Cửu gia hỏi anh một câu: "Triệu Hùng! Cậu đang suy nghĩ chuyện gì vậy?"
Triệu Hùng vội vàng cười xòa nói: "Cửu gia! Tôi đang nghĩ nếu tôi để vợ mình biết là có một nơi nghỉ phép đẹp thế này, chắc chắn cô ấy sẽ rất vui vẻ!"
"Vậy cậu cứ dẫn cô ấy đến đây chơi!"
"Được thôi! Khi nào có thời gian rảnh, tôi sẽ dẫn hai mẹ con đến đây!"
Trần Văn Sơn chủ động lên tiếng chào hỏi Cửu gia. Thấy vậy, Nông Tuyền cũng lên tiếng chào hỏi theo.
Cửu gia chỉ gật đầu một cái, nhìn thoáng qua Trần Văn Sơn rồi lại nhìn qua Nông Tuyền, sau đó ông ta lại gật đầu nói: "Đều không tồi! Có hai người các cậu đi theo bên cạnh Triệu Hùng, đúng là người bình thường không thể động chạm vào cậu ta. Chắc ba người các cậu đều đói bụng rồi hả? Chúng ta nhanh ăn cơm thôi!"
Nông Tuyền vén tay áo, cười toe toét nói với ông ta: "Cửu gia! Vậy tôi sẽ không khách sáo nhé!"
"Tới nơi này thì cậu cứ coi như mình đang về nhà là được, khách sáo làm cái gì, cứ ăn uống thoải mái, tùy ý đi!"
Vừa nghe thấy có thể ăn uống thoải mái, Nông Tuyền lập tức xé một cái đùi gà, bỏ vào chén của Triệu Hùng.
"Cậu chủ! Cậu ăn cái này đi!"
Triệu Hùng xụ mặt răn dạy Nông Tuyền: "Nông Tuyền! Phải chú ý hình tượng một chút!"
"Cậu chủ! Chính Cửu gia đã nói cứ ăn thoải mái mà!"
Thấy trên mặt Nông Tuyền đầy vẻ ngây thơ, Cửu gia bật cười nói: "Không sao! Không sao!"
Nông Tuyền lại tiếp tục xé thêm một cái đùi gà rồi đưa cho Cửu gia và nói: "Cửu gia! Cửu gia cũng ăn đi!"
Cửu gia cũng không chê mà nhận lấy đùi gà do Nông Tuyền đưa tới, sau đó lập tức gặm một miếng.
Triệu Hùng vừa ăn cơm vừa hỏi Cửu gia: "Cửu gia! Anh em nhà họ Phan là chuyện gì thế? Bọn họ cướp mấy vụ làm ăn thu phí đỗ xe của ông, còn cố tình mở quán bar đối diện quán bar của ông. Rõ ràng bọn họ nhằm vào ông mà!"
Cửu gia cười một tiếng, vẻ mặt ra sao cũng được: "Anh em nhà họ Phan cũng chỉ là mấy nhân vật tép riêu thôi, bọn họ không gây nổi sóng gió gì, cũng không thể uy hiếp được tôi, tôi lo lắng bọn họ là người của Tập đoàn Thiên Vương thôi!"
"Tập đoàn Thiên Vương ư?" Nghe vậy, Triệu Hùng hơi nhíu mày.
Cửu gia gật đầu nói: "Tập đoàn Thiên Vương là một tập đoàn đa quốc gia. Trong những năm gần đây, tập đoàn này đã âm thầm thu mua nhiều cao thủ trên các bảng, có thể nói là có tám mươi phần trăm cao thủ có tên trên bảng đều là người của Tập đoàn Thiên Vương. Cho nên anh em nhà họ Phan chỉ là những nhân vậy tép riêu. Nếu tôi có thù oán với bọn họ, rất có thể sẽ bị Tập đoàn Thiên Vương trả thù."
Nghe thấy vậy, Triệu Hùng vô cùng ngạc nhiên và hoảng hốt, anh thật sự không ngờ Tập đoàn Thiên Vương lại tham lam đến vậy!
"Cửu gia! Vậy ông biết ai là người đứng sau màn, điều khiển Tập đoàn Thiên Vương không?"
"Cửu gia lắc đầu trả lời anh: "Người này vô cùng bí ẩn. Ngay cả thám tử số một bên cạnh cậu là Trần Văn Sơn cũng không thể điều tra ra, làm sao tôi có thể biết được?"
Triệu Hùng nhìn Trần Văn Sơn và hỏi: "Văn Sơn! Cậu biết chuyện này không?"
"Tôi có biết một chút!" Nhưng cũng đúng như lời Cửu gia vừa nói, người cầm quyền của Tập đoàn Thiên Vương vô cùng thần bí, thân phận của kẻ này rất bí ẩn. Chỉ tính riêng thân phận chủ tịch của một tập đoàn cũng đã là một thân phận lớn rồi."
Cửu gia an ủi Triệu Hùng: " Nhưng cậu cũng yên tâm đi! Dù có mạnh mẽ cỡ nào, họ cũng không thể đàn áp thế lực địa phương được. Tập đoàn Thiên Vương muốn dùng anh em nhà họ Phan để chèn ép tôi, bọn họ đúng là đang nằm mơ giữa ban ngày!"
Trần Văn Sơn lại nói thêm một câu: "Cửu gia! Tập đoàn Thiên Vương cũng tiến hành quét sạch nhiều nhân vật đàn anh ở các tỉnh thành khác. Nếu như tôi đoán không sai, mục tiêu của họ chính là muốn đối phó với Cửu gia và ông Thiên Trung đấy!"
Còn không đợi Cửu gia nói chuyện, Triệu Hùng đã chen lời: " Nhưng tôi vừa mới gặp tai nạn đấy! Chẳng lẽ không phải người của Tập đoàn Minh Vũ gây ra à?"
Cửu gia cười nói: "Có lẽ cậu đã trở thành con dê chịu tội thay. Bởi vì thân phận cậu rất đặc biệt, vừa được Ông Thiên Trung giúp đỡ, còn có tôi giúp cậu. Bọn họ không thể điều tra ra thân phận của cậu, cho nên họ dứt khoát tiêu diệt cậu cho thoải mái!"
"Vậy sao!" Trong mắt Triệu Hùng lộ ra ánh sáng lạnh lẽo, anh nói: "Tập đoàn Thiên Vương đã vươn tay quá xa rồi. Bọn họ muốn ức hiếp ai, tôi cũng mặc kệ. Bây giờ bọn họ đến Thành phố Hải Phòng, còn gây chuyện, giống như muốn leo lên đầu chúng ta đi đại tiện vậy. Tôi muốn để cho họ biết, không phải nơi nào, Tập đoàn Thiên Vương cũng có thể xưng vua xưng chúa!"
Cửu gia cũng gật đầu đồng ý: "Hôm nay tôi tìm cậu tới chính là vì chuyện này. Tất cả mọi người trong Thành phố Hải Phòng cần phải đoàn kết lại. Nếu chúng ta không đoàn kết, chắc chắn sẽ bị Tập đoàn Thiên Vương chiếm đoạt dần. Mà nhìn khắp toàn bộ Thành phố Hải Phòng, những thế lực có thể phá hủy Tập đoàn Thiên Vương đều là thế lực dưới tay cậu."
"Tôi ư?" Triệu Hùng lắc đầu bật cười nói: "Cửu gia! Ông quá xem trọng tôi rồi!"
Cửu gia nói: "Triệu Hùng! Có lẽ cậu vẫn chưa biết nguyên nhân thật sự làm tôi giúp đỡ cậu. Đợi đến khi cậu biết, cậu sẽ hiểu tại sao tôi phải giúp cậu!"
"Cửu gia! Có phải ông biết chuyện gì đó không?"
"Tất nhiên tôi biết, chỉ có một mình cậu không biết mà thôi. Cậu thật là... Nếu cậu muốn biết rõ mọi chuyện, cậu phải nhanh chóng trưởng thành. Đừng quên yêu cầu của Trần Thiên Trung đối với cậu, có thể nằm trong top năm trăm người mạnh nhất thế giới, hoặc là trở thành cao thủ Thiên Bảng."
"Cửu gia! Ngay cả những chuyện này mà ông cũng biết à?"
"Ha ha! Tất nhiên rồi, Trần Thiên Trung đã nói với tôi." Cửu gia gắp cho Triệu Hùng một con cua và nói: " Ngoài chuyện này ra, tôi còn biết cậu vẫn luôn học tập võ công với Hiệu trưởng. Cậu cần phải cố gắng lên đấy! Hiệu trưởng dạy võ công cho cậu, đơn giản vì cậu gặp may thôi."
"Hiệu trưởng là ai vậy?" Trong mắt Triệu Hùng đột nhiên sáng lên, anh bật thốt: "Chẳng lẽ ông đang nói đến ông Hội à?"
Cửu gia cười một tiếng: "Ngoài ông ấy thì còn có ai vào đây nữa! Cậu cũng đừng coi thường ông ấy, thân phận ông ấy rất lớn đấy. Bắt đầu từ hôm nay, ngoài tôi ra, Ngô Tranh sẽ nghe theo lệnh của cậu. Cậu có thể chỉ huy cậu ta làm bất cứ chuyện gì! Ngô Tranh! Cậu nghe rõ chưa?"
Ngô Tranh đang đứng bên cạnh, cung kính trả lời Cửu gia: "Vâng thưa Cửu gia!"
Triệu Hùng hoàn toàn sửng sốt.
Hình như cả thế giới này đang giấu mình một bí mật to bằng trời, tất cả mọi người đều biết, chỉ có một mình anh là không hề biết gì về bí mật này.
Sau khi cơm nước xong, Cửu gia gọi Triệu Hùng đến bên cạnh nói chuyện riêng. Hai người ngồi ở ven hồ vườn sinh thái Dưỡng Niên Các.
Cửu gia ném mồi câu vào hồ cá, sau đó nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, Trần Thiên Trung đã nói tất cả mọi chuyện về cậu cho tôi biết. Tôi có thể nói, cậu phân chia tài sản, sau đó thoát khỏi nhà họ Triệu là một việc làm đúng đắn, hành động này đã cứu cậu một mạng. Hay nói đúng hơn là cha cậu - Triệu Khải Thời đã hy vọng cậu làm như vậy từ lâu rồi!"
"Tại sao chứ?" Triệu Hùng khó hiểu hỏi lại.
Cửu gia thở dài nói: "Người khác đều đang hâm mộ cuộc sống giàu có, nhưng ai ngờ nơi nào có con người thì nơi đó là xã hội. Tập đoàn Khải Thời đã bị người ta theo dõi từ lâu, có lẽ rất khó tránh khỏi kiếp nạn này. Mà cậu là hy vọng duy nhất của nhà họ Triệu!"
Anh lái xe chở Trần Văn Sơn và Nông Tuyền đến vườn sinh thái Dưỡng Niên Các của Cửu gia.
Vườn sinh thái Dưỡng Niên Các của Cửu gia chắc chắn là một địa điểm có phong thủy vô cùng tốt.
Phong cảnh nơi đây rất xinh đẹp, là một địa phương thích hợp để nghỉ phép cuối tuần. Mỗi lần Triệu Hùng đến nơi này cũng đều không muốn rời đi nữa, anh nghĩ đợi đến khi có thời gian rảnh, anh phải dẫn Lý Thanh Tịnh và con gái đến nơi này nghỉ ngơi cuối tuần mới được.
Đàn em trung tâm của Cửu gia là Ngô Tranh canh giữ ở cửa Dưỡng Niên Các, vừa nhìn thấy mấy người Triệu Hùng đến đây, ông ta vội chào hỏi đón tiếp: "Cậu Hùng!"
Ngô Tranh xưng hô cung kính với Triệu Hùng, thái độ khác hẳn với lần đầu tiên Triệu Hùng đến Dưỡng Niên Các.
Triệu Hùng gật đầu một cái rồi hỏi Ngô Tranh: "Ngô Tranh! Cửu gia có ở đây không?"
"Ở đây! Cửu gia đã chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn vô cùng phong phú, đang đợi ba người đấy! Mời vào trong!"
Dưới sự hướng dẫn của Ngô Tranh, Triệu Hùng, Trần Văn Sơn và Nông Tuyền vào vườn sinh thái Dưỡng Niên Các.
Trong một ngôi nhà được thiết kế trang nhã và xinh đẹp, Triệu Hùng gặp được Cửu gia.
Cửu gia giống như diễn viên trong bộ phim "Nguyên hoa", vóc dáng gầy gò nhưng tinh thần quắc thước.
Giữa nhà đặt một bàn tiệc rượu với nhiều món ăn phong phú, của ngon vật lạ đều đầy đủ.
Vườn sinh thái Dưỡng Niên các là một nơi du lịch nghỉ phép, nhưng nơi này cũng là chỗ ở của Cửu gia. Từ trước đến nay, Dưỡng Niên các vẫn chưa bao giờ mở cửa cho người ngoài vào chơi. Những người có thể vào Dưỡng Niên Các của Cửu gia đều là người có thân phận lớn.
Cửu gia cười ha hả chào hỏi mấy người Triệu Hùng và mời họ ngồi xuống.
Sau khi ngồi vào bàn, Triệu Hùng cười nói với Cửu gia: "Cửu gia! Quy cách chiêu đãi khách khứa của Cửu gia cũng quá thịnh soạn rồi. Ông không sợ sau này tôi sẽ thường xuyên đến ăn cơm chùa à?"
"Ha ha! Tôi chỉ sợ cậu không đến thôi. Chỉ cần cậu dám đến, tôi sẽ để đầu bếp nấu món ngon cho cậu mỗi ngày. Đúng rồi! Nếu cậu có thời gian rảnh thì nhớ mang vợ cậu và con gái đến đây chơi mấy ngày, tôi vẫn chưa được gặp họ đấy."
Triệu Hùng có cảm giác rất kỳ quái, Cửu gia muốn gặp vợ và con gái của mình để làm gì?
Lần trước, Triệu Hùng và đàn em của Cửu gia còn có xung đột, còn nghĩ là không thể tránh khỏi một trận đánh lớn. May là Trần Thiên Trung kịp thời chạy tới, ngăn cản trận đánh này. Triệu Hùng còn nhớ lúc ấy Trần Thiên Trung đã nói một câu: "Cậu không thể động vào cậu ta!"
Nghĩ tới đây, Triệu Hùng liếc nhìn Cửu gia. Hình như anh đã phát hiện trong chuyện này có điều gì đó không bình thường.
Thấy dáng vẻ hơi mất tập trung của Triệu Hùng, Cửu gia hỏi anh một câu: "Triệu Hùng! Cậu đang suy nghĩ chuyện gì vậy?"
Triệu Hùng vội vàng cười xòa nói: "Cửu gia! Tôi đang nghĩ nếu tôi để vợ mình biết là có một nơi nghỉ phép đẹp thế này, chắc chắn cô ấy sẽ rất vui vẻ!"
"Vậy cậu cứ dẫn cô ấy đến đây chơi!"
"Được thôi! Khi nào có thời gian rảnh, tôi sẽ dẫn hai mẹ con đến đây!"
Trần Văn Sơn chủ động lên tiếng chào hỏi Cửu gia. Thấy vậy, Nông Tuyền cũng lên tiếng chào hỏi theo.
Cửu gia chỉ gật đầu một cái, nhìn thoáng qua Trần Văn Sơn rồi lại nhìn qua Nông Tuyền, sau đó ông ta lại gật đầu nói: "Đều không tồi! Có hai người các cậu đi theo bên cạnh Triệu Hùng, đúng là người bình thường không thể động chạm vào cậu ta. Chắc ba người các cậu đều đói bụng rồi hả? Chúng ta nhanh ăn cơm thôi!"
Nông Tuyền vén tay áo, cười toe toét nói với ông ta: "Cửu gia! Vậy tôi sẽ không khách sáo nhé!"
"Tới nơi này thì cậu cứ coi như mình đang về nhà là được, khách sáo làm cái gì, cứ ăn uống thoải mái, tùy ý đi!"
Vừa nghe thấy có thể ăn uống thoải mái, Nông Tuyền lập tức xé một cái đùi gà, bỏ vào chén của Triệu Hùng.
"Cậu chủ! Cậu ăn cái này đi!"
Triệu Hùng xụ mặt răn dạy Nông Tuyền: "Nông Tuyền! Phải chú ý hình tượng một chút!"
"Cậu chủ! Chính Cửu gia đã nói cứ ăn thoải mái mà!"
Thấy trên mặt Nông Tuyền đầy vẻ ngây thơ, Cửu gia bật cười nói: "Không sao! Không sao!"
Nông Tuyền lại tiếp tục xé thêm một cái đùi gà rồi đưa cho Cửu gia và nói: "Cửu gia! Cửu gia cũng ăn đi!"
Cửu gia cũng không chê mà nhận lấy đùi gà do Nông Tuyền đưa tới, sau đó lập tức gặm một miếng.
Triệu Hùng vừa ăn cơm vừa hỏi Cửu gia: "Cửu gia! Anh em nhà họ Phan là chuyện gì thế? Bọn họ cướp mấy vụ làm ăn thu phí đỗ xe của ông, còn cố tình mở quán bar đối diện quán bar của ông. Rõ ràng bọn họ nhằm vào ông mà!"
Cửu gia cười một tiếng, vẻ mặt ra sao cũng được: "Anh em nhà họ Phan cũng chỉ là mấy nhân vật tép riêu thôi, bọn họ không gây nổi sóng gió gì, cũng không thể uy hiếp được tôi, tôi lo lắng bọn họ là người của Tập đoàn Thiên Vương thôi!"
"Tập đoàn Thiên Vương ư?" Nghe vậy, Triệu Hùng hơi nhíu mày.
Cửu gia gật đầu nói: "Tập đoàn Thiên Vương là một tập đoàn đa quốc gia. Trong những năm gần đây, tập đoàn này đã âm thầm thu mua nhiều cao thủ trên các bảng, có thể nói là có tám mươi phần trăm cao thủ có tên trên bảng đều là người của Tập đoàn Thiên Vương. Cho nên anh em nhà họ Phan chỉ là những nhân vậy tép riêu. Nếu tôi có thù oán với bọn họ, rất có thể sẽ bị Tập đoàn Thiên Vương trả thù."
Nghe thấy vậy, Triệu Hùng vô cùng ngạc nhiên và hoảng hốt, anh thật sự không ngờ Tập đoàn Thiên Vương lại tham lam đến vậy!
"Cửu gia! Vậy ông biết ai là người đứng sau màn, điều khiển Tập đoàn Thiên Vương không?"
"Cửu gia lắc đầu trả lời anh: "Người này vô cùng bí ẩn. Ngay cả thám tử số một bên cạnh cậu là Trần Văn Sơn cũng không thể điều tra ra, làm sao tôi có thể biết được?"
Triệu Hùng nhìn Trần Văn Sơn và hỏi: "Văn Sơn! Cậu biết chuyện này không?"
"Tôi có biết một chút!" Nhưng cũng đúng như lời Cửu gia vừa nói, người cầm quyền của Tập đoàn Thiên Vương vô cùng thần bí, thân phận của kẻ này rất bí ẩn. Chỉ tính riêng thân phận chủ tịch của một tập đoàn cũng đã là một thân phận lớn rồi."
Cửu gia an ủi Triệu Hùng: " Nhưng cậu cũng yên tâm đi! Dù có mạnh mẽ cỡ nào, họ cũng không thể đàn áp thế lực địa phương được. Tập đoàn Thiên Vương muốn dùng anh em nhà họ Phan để chèn ép tôi, bọn họ đúng là đang nằm mơ giữa ban ngày!"
Trần Văn Sơn lại nói thêm một câu: "Cửu gia! Tập đoàn Thiên Vương cũng tiến hành quét sạch nhiều nhân vật đàn anh ở các tỉnh thành khác. Nếu như tôi đoán không sai, mục tiêu của họ chính là muốn đối phó với Cửu gia và ông Thiên Trung đấy!"
Còn không đợi Cửu gia nói chuyện, Triệu Hùng đã chen lời: " Nhưng tôi vừa mới gặp tai nạn đấy! Chẳng lẽ không phải người của Tập đoàn Minh Vũ gây ra à?"
Cửu gia cười nói: "Có lẽ cậu đã trở thành con dê chịu tội thay. Bởi vì thân phận cậu rất đặc biệt, vừa được Ông Thiên Trung giúp đỡ, còn có tôi giúp cậu. Bọn họ không thể điều tra ra thân phận của cậu, cho nên họ dứt khoát tiêu diệt cậu cho thoải mái!"
"Vậy sao!" Trong mắt Triệu Hùng lộ ra ánh sáng lạnh lẽo, anh nói: "Tập đoàn Thiên Vương đã vươn tay quá xa rồi. Bọn họ muốn ức hiếp ai, tôi cũng mặc kệ. Bây giờ bọn họ đến Thành phố Hải Phòng, còn gây chuyện, giống như muốn leo lên đầu chúng ta đi đại tiện vậy. Tôi muốn để cho họ biết, không phải nơi nào, Tập đoàn Thiên Vương cũng có thể xưng vua xưng chúa!"
Cửu gia cũng gật đầu đồng ý: "Hôm nay tôi tìm cậu tới chính là vì chuyện này. Tất cả mọi người trong Thành phố Hải Phòng cần phải đoàn kết lại. Nếu chúng ta không đoàn kết, chắc chắn sẽ bị Tập đoàn Thiên Vương chiếm đoạt dần. Mà nhìn khắp toàn bộ Thành phố Hải Phòng, những thế lực có thể phá hủy Tập đoàn Thiên Vương đều là thế lực dưới tay cậu."
"Tôi ư?" Triệu Hùng lắc đầu bật cười nói: "Cửu gia! Ông quá xem trọng tôi rồi!"
Cửu gia nói: "Triệu Hùng! Có lẽ cậu vẫn chưa biết nguyên nhân thật sự làm tôi giúp đỡ cậu. Đợi đến khi cậu biết, cậu sẽ hiểu tại sao tôi phải giúp cậu!"
"Cửu gia! Có phải ông biết chuyện gì đó không?"
"Tất nhiên tôi biết, chỉ có một mình cậu không biết mà thôi. Cậu thật là... Nếu cậu muốn biết rõ mọi chuyện, cậu phải nhanh chóng trưởng thành. Đừng quên yêu cầu của Trần Thiên Trung đối với cậu, có thể nằm trong top năm trăm người mạnh nhất thế giới, hoặc là trở thành cao thủ Thiên Bảng."
"Cửu gia! Ngay cả những chuyện này mà ông cũng biết à?"
"Ha ha! Tất nhiên rồi, Trần Thiên Trung đã nói với tôi." Cửu gia gắp cho Triệu Hùng một con cua và nói: " Ngoài chuyện này ra, tôi còn biết cậu vẫn luôn học tập võ công với Hiệu trưởng. Cậu cần phải cố gắng lên đấy! Hiệu trưởng dạy võ công cho cậu, đơn giản vì cậu gặp may thôi."
"Hiệu trưởng là ai vậy?" Trong mắt Triệu Hùng đột nhiên sáng lên, anh bật thốt: "Chẳng lẽ ông đang nói đến ông Hội à?"
Cửu gia cười một tiếng: "Ngoài ông ấy thì còn có ai vào đây nữa! Cậu cũng đừng coi thường ông ấy, thân phận ông ấy rất lớn đấy. Bắt đầu từ hôm nay, ngoài tôi ra, Ngô Tranh sẽ nghe theo lệnh của cậu. Cậu có thể chỉ huy cậu ta làm bất cứ chuyện gì! Ngô Tranh! Cậu nghe rõ chưa?"
Ngô Tranh đang đứng bên cạnh, cung kính trả lời Cửu gia: "Vâng thưa Cửu gia!"
Triệu Hùng hoàn toàn sửng sốt.
Hình như cả thế giới này đang giấu mình một bí mật to bằng trời, tất cả mọi người đều biết, chỉ có một mình anh là không hề biết gì về bí mật này.
Sau khi cơm nước xong, Cửu gia gọi Triệu Hùng đến bên cạnh nói chuyện riêng. Hai người ngồi ở ven hồ vườn sinh thái Dưỡng Niên Các.
Cửu gia ném mồi câu vào hồ cá, sau đó nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, Trần Thiên Trung đã nói tất cả mọi chuyện về cậu cho tôi biết. Tôi có thể nói, cậu phân chia tài sản, sau đó thoát khỏi nhà họ Triệu là một việc làm đúng đắn, hành động này đã cứu cậu một mạng. Hay nói đúng hơn là cha cậu - Triệu Khải Thời đã hy vọng cậu làm như vậy từ lâu rồi!"
"Tại sao chứ?" Triệu Hùng khó hiểu hỏi lại.
Cửu gia thở dài nói: "Người khác đều đang hâm mộ cuộc sống giàu có, nhưng ai ngờ nơi nào có con người thì nơi đó là xã hội. Tập đoàn Khải Thời đã bị người ta theo dõi từ lâu, có lẽ rất khó tránh khỏi kiếp nạn này. Mà cậu là hy vọng duy nhất của nhà họ Triệu!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.