Chương 186: Tình cảm vợ chồng càng tiến thêm một bước
PGUP
12/08/2021
Lý Diệu Linh vội vàng nháy mắt với Triệu Hùng rồi trả lời qua loa với Lý Quốc Lâm, chỉ nói đơn giản là mình đến quán bar Hoa Tư chơi, sau đó bị đàn em của Văn Báo dây dưa.
Sau khi nghe thấy chuyện này, Lý Quốc Lâm hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng! Chuyện đã xảy ra thật sự là như vậy sao?"
Triệu Hùng cũng không dám để lộ chuyện Văn Báo ép mấy học sinh cấp hai như Lý Diệu Linh, Đỗ Mỹ Ngân đóng phim người lớn, anh chỉ có thể gật đầu và đồng ý với lời Lý Diệu Linh: "Vâng!".
Lý Quốc Lâm lên tiếng giáo dục con gái nhỏ Lý Diệu Linh: "Con chỉ cần lo ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành thật tốt cho bố! Sau này không được phép đến mấy chỗ hỗn loạn thối nát, tối tăm rối loạn như quán bar nghe chưa!"
"Bố! Bây giờ là thời đại nào rồi, những người trẻ tuổi có ai không xã giao hả bố? Con cũng không thể sống như một con mọt sách, suốt ngày ở nhà mà không ra khỏi cửa chứ?"
"Con còn dám cãi lại bố sao? Gia đình bỏ tiền để con đi học, không cố gắng học hành cho giỏi mà lại thường xuyên ra vào quán bar. Con còn như thế thì có thể trở thành cái gì? Có khi một ngày nào đó, con bị người khác bán mà còn giúp người ta kiếm tiền đấy! Con thử nhìn chị con xem, như vậy mới đứng đắn!"
"Con không muốn giống như chị đâu, cả cuộc đời đều bị bố mẹ sắp xếp sẵn, con đã trưởng thành rồi, con có năng lực phân biệt chuyện gì đúng chuyện gì sai."
Thấy em gái Lý Diệu Linh và cha Lý Quốc Lâm bắt đầu cãi nhau, Lý Thanh Tịnh kịp thời khuyên can: "Diệu Linh! Em không được phép cãi lại bố!"
Lý Diệu Linh không phục, lập tức bĩu môi trả lời: "Em nói đúng mà! Khi em xảy ra chuyện, em cũng không thấy mọi người để ý đến em. Bình thường thì ngày nào cũng lẩm bẩm cằn nhằn. Đúng là phiền muốn chết!"
"Con bé này!"
Lý Quốc Lâm giơ tay lên định đánh con gái nhưng chần chờ một chút, cuối cùng vẫn buông tay xuống, ông chỉ đành thở dài: "Haizz! Cuộc đời bố đúng là thất bại mà! Làm chồng thì không đạt tiêu chuẩn của một người chồng, làm bố cũng không đạt yêu cầu của một người bố."
Thấy bố vợ Lý Quốc Lâm buồn rầu như vậy, Triệu Hùng nâng ly nói: "Nào! Bố vợ! Con mời bố một ly đi! Đàn ông mà, mọi chuyện đều rất khó khăn. Chúng ta đều là người cùng chung cảnh ngộ nên có thể thông cảm cho nhau, con cũng không phải là một người chồng đạt tiêu chuẩn. Chúng ta cũng không cần phải nói nhiều, tất cả đều ở trong ly rượu này!"
Hai người cụng ly "Keng!" một tiếng, mỗi người tự cầm ly rượu của mình uống.
Đáng lẽ đây là một bữa cơm gia đình vui vẻ nhưng lại trở nên vô cùng căng thẳng vì chuyện của Lý Diệu Linh.
Lý Quốc Lâm chưa uống bao nhiêu rượu đã say ngã.
Triệu Hùng đỡ ông đến phòng quản lý, để giám đốc khách sạn đăng ký ba căn phòng, một phòng cho Lý Quốc Lâm, một phòng cho em vợ Lý Diệu Linh, một phòng khác cho ba người gia đình anh.
Được ở trong khách sạn, Dao Châu tỏ ra vô cùng hào hứng, cô bé liên tục tung tăng nhảy nhót trên giường.
Triệu Hùng cố ý muốn một phòng có giường lớn, như vậy cả ba người trong gia đình đều có thể dễ dàng ngủ trên một cái giường.
Lý Thanh Tịnh để Dao Châu tự do chơi đùa, nhảy nhót trên giường, cô và Triệu Hùng ra phòng khách, ngồi trên ghế sofa, hình như hai người còn suy nghĩ về chuyện lúc nãy trong bữa ăn.
Đôi chân thon dài, mịn màng, trắng như tuyết của Lý Thanh Tịnh gác lên nhau, cô đưa tay kéo váy và nói: "Triệu Hùng! Anh gọi nhân viên phục vụ đem một chai rượu vang đỏ đến đây đi, em muốn uống chút rượu!"
Hai mắt Triệu Hùng sáng lên, chuyện anh muốn làm nhất chính là để Lý Thanh Tịnh uống rượu.
Lý Thanh Tịnh uống được rất ít, cơ bản chỉ cần uống nửa chai rượu vang đỏ là cô đã say rồi. Lần này là Lý Thanh Tịnh tự muốn uống rượu, cô không thể nào trách anh nhé!
Triệu Hùng cố ý dò hỏi: "Thanh Tịnh! Em thật sự muốn uống rượu à?"
"Vâng! Hôm nay tâm trạng em không vui, em muốn anh uống với em hai ly. Nhưng anh cũng biết rồi đấy, em chẳng uống được bao nhiêu, em chỉ uống một ít, còn dư lại anh phải uống hết!"
"Được thôi!"
Triệu Hùng ấn chuông gọi nhân viên phục vụ, nhanh chóng có một người phục vụ gõ cửa rồi bước vào phòng.
Quản lý khách sạn đã cố ý dặn dò nhân viên trực dưới tầng trệt rằng Triệu Hùng là khách quý, anh không chỉ là con rể của Tổng giám đốc mà còn là khách VIP của Văn Báo - Ông chủ của khách sạn này, tất cả các nhân viên cần phải chú ý hơn thường ngày, phục vụ chu đáo, coi trọng từng chi tiết nhỏ, đáp ứng mọi nhu cầu của anh.
Triệu Hùng nói với nhân viên phục vụ: "Cậu lấy cho tôi một chai rượu vang đỏ!"
"Rượu vang khô hay là Cabernet ạ?"
"Lấy một chai Cabernet đi!"
Người phục vụ trả lời một tiếng rồi xoay người đi ra ngoài. Khi anh ta quay lại một lần nữa, trên tay anh ta mang theo một chai rượu vang đỏ, ngoài ra còn có thùng đá và hai ly rượu vang, trong ly có hai miếng chanh.
Sau khi khui rượu vang, rót cho Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh mỗi người một ly, nhân viên phục vụ lặng lẽ ra khỏi phòng.
Lý Thanh Tịnh khẽ hé đôi môi đỏ mọng, nhìn Triệu Hùng và nói: "Triệu Hùng! Lúc trước, anh đúng là một người chồng không đạt tiêu chuẩn, nhưng bây giờ, anh có tiềm chất trở thành một người chồng đúng quy cách rồi đấy!"
Nghe vậy, vẻ mặt Triệu Hùng trở nên vui vẻ, anh mừng rỡ nói với Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh! Em cứ yên tâm đi! Anh sẽ không giống như trước đây nữa, bây giờ anh sẽ cố gắng vươn lên. Lúc này anh làm mọi việc đều vì gia đình nhỏ của chúng ta."
"Vậy anh thật sự định đi theo ông Thiên Trung làm việc cả đời à?
Chuyện này...". truyện xuyên nhanh
Vẻ mặt Triệu Hùng hơi chần chờ trong giây lát. Bây giờ còn chưa đến thời điểm thích hợp để tách ra làm riêng một mình. Trước mắt, nhờ cậy vào Trần Thiên Trung mới là cách làm ổn thỏa nhất.
Triệu Hùng cầm lấy bàn tay mịn màng, mềm mại của Lý Thanh Tịnh và nói với cô: "Lúc đầu, anh thật sự chỉ muốn làm một người tài xế là được rồi. Nhưng mà... Nếu Thanh Tịnh có lý tưởng như vậy, vẫn luôn hăm hở tiến tới, anh định vừa làm lớn một lần với ông Thiên Trung, vừa kiếm ít tiền từ chứng khoán với Minh Tuyết, sau này cũng định thành lập công ty của riêng mình.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lý Thanh Tịnh toát ra ánh sáng lấp lánh, cô rút tay mình khỏi bàn tay Triệu Hùng, sau đó dùng hai cánh tay ôm lấy cổ anh.
Khuôn mặt hai người gần trong gang tấc, hơi thở của Lý Thanh Tịnh như hương hoa lan, cô vừa cười vừa nói: "Đây mới là người chồng lý tưởng trong lòng Lý Thanh Tịnh, cũng là một người chồng đạt tiêu chuẩn. Mặc kệ anh kinh doanh thế nào, thành công thì tốt, thất bại cũng được, em đều cảm thấy tự hào vì anh." Cô nói xong, lại chủ động dâng lên đôi môi đỏ mọng, đặt một nụ hôn lên môi Triệu Hùng.
Trong nháy mắt, toàn thân Triệu Hùng tê dại như bị điện giật.
Hạnh phúc đến quá đột nhiên, làm anh bối rối không kịp đề phòng.
Triệu Hùng dùng tay ôm lấy eo thon của Lý Thanh Tịnh, kéo cô nằm trọn trong lòng mình, miệng lại hôn lên môi cô.
Đột nhiên, hai người nghe thấy Dao Châu kêu lên một tiếng: "Bố! Mẹ! Hai người đang sinh em bé à?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Thanh Tịnh trở nên đỏ bừng, cô vội vàng đẩy Triệu Hùng ra.
Lý Thanh Tịnh vừa bối rối vừa cuống quýt giải thích với con gái: "Dao Châu! Bố và mẹ chỉ đang thầm thì tâm sự thôi!"
"Hai người lừa gạt con! Vừa rồi con nhìn thấy rất rõ ràng là bố và mẹ đang hôn nhau mà! Cô Thảo nói là sau khi một người đàn ông và một người phụ nữ hôn môi, họ sẽ sinh ra em bé. Không phải hai người muốn sinh cho con một đứa em trai hay em gái sao?"
Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh nghe những câu nói ngây thơ của con gái, trên mặt đầy vẻ chịu thua.
Lâm Thảo đúng là quá biết dỗ dành con nít, vậy mà lại lừa gạt mấy đứa bé như vậy, một người đàn ông và một người phụ nữ hôn môi sẽ sinh ra em bé...
Triệu Hùng nhanh chóng hóa giải bầu không khí lúng túng, anh nhẹ nhàng hỏi con gái của mình: "Dao Châu! Vậy con có hi vọng mình có một đứa em trai hay em gái không?"
"Tất nhiên là con hy vọng có em trai hoặc em gái rồi!"
"Tại sao vậy?"
"Một mình con cô đơn quá! Nếu có một đứa em trai hoặc một đứa em gái, em có thể chơi đùa với con."
Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh liếc mắt nhìn nhau, hai người không biết là nên khóc hay nên cười. Trong thế giới của một đứa bé năm tuổi, chơi đùa là trên hết.
Lý Thanh Tịnh chỉ uống gần nửa ly rượu với Triệu Hùng rồi ngừng lại, chạy qua chơi đùa với cô bé Dao Châu, điều này làm Triệu Hùng cảm thấy hơi thất vọng. Nếu hôm nay Lý Thanh Tịnh uống thêm một chút rượu nữa, có lẽ cô có thể mở rộng cửa lòng với anh.
Cũng may là quan hệ giữa hai vợ chồng Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh lại tiến thêm một bước. Điều này làm anh vô cùng vui sướng, vì vậy anh vui vẻ uống hết số rượu vang đỏ còn lại trong chai.
Giường trong phòng rất lớn, rộng đến hai mét hai, đủ cho một gia đình ba người nằm ngủ.
Dao Châu cứ nhất định yêu cầu Lý Thanh Tịnh ôm mình, cô bé nói nếu mẹ không ôm, cô bé sẽ không ngủ được. Vậy là kế hoạch ôm vợ ngủ của Triệu Hùng lần lượt bị phá hủy, lần này tính toán của anh lại rơi vào khoảng không.
Lý Thanh Tịnh cũng nhận ra vẻ thất vọng thoáng qua trong đôi mắt Triệu Hùng. Sau khi Dao Châu ngủ, cô rón rén đến nửa bên giường mà Triệu Hùng đang nằm.
Triệu Hùng vô cùng vui vẻ, anh đang định ôm vợ mình thì bị Lý Thanh Tịnh giơ tay cản lại.
Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng là anh chỉ có thể ôm cô, không thể làm những chuyện khác vượt qua giới hạn này.
Triệu Hùng liên tục gật đầu đồng ý, đây đúng là đột phá lớn nhất kể từ khi hai người kết hôn, tình cảm đã bước được một bước dài.
Triệu Hùng nói nhỏ với Lý Thanh Tịnh: " Thanh Tịnh! Em đã đồng ý tiếp nhận anh phải không?"
"Anh nghỉ hay nhỉ! Anh còn đang ở trong thời gian quan sát. Chẳng qua gần đây anh có biểu hiện khá tốt, vì vậy em muốn thưởng cho anh một chút thôi."
Triệu Hùng đưa tay ôm lấy thân thể mềm mại, yếu đuối như không xương của Lý Thanh Tịnh vào ngực mình.
Hơi thở của Lý Thanh Tịnh như hương hoa lan, không ngừng phả vào mặt Triệu Hùng, làm lòng anh cảm thấy rất ngứa ngáy, nhưng anh vẫn giữ đúng lời hứa của mình với Lý Thanh Tịnh, không có bất kỳ hành động nào vượt quá giới hạn. Anh rất hiểu tính cách Lý Thanh Tịnh, nếu có hành động quá giới hạn với cô, có khi mười ngày, thậm chí nửa tháng cô sẽ không để ý đến anh.
Hai người nhỏ giọng nói chuyện, Dao Châu thì nằm bên cạnh và ngủ vô cùng ngon giấc.
Triệu Hùng cảm thấy đêm nay trò chuyện với Lý Thanh Tịnh rất vui sướng, tình cảm của hai vợ chồng lại được thăng hoa thêm một lần nữa.
Anh ôm chặt Lý Thanh Tịnh vào lòng mình rồi cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc cô và nói: "Thanh Tịnh! Sinh nhật em cũng sắp đến rồi! Đến lúc đó, anh sẽ tặng em một niềm vui lớn bất ngờ!"
"Niềm vui gì vậy?" Lý Thanh Tịnh nháy nháy đôi mắt xinh đẹp và hỏi anh.
Triệu Hùng vừa cười vừa nói: "Bây giờ anh nói cho em biết thì đến lúc đó còn gì bất ngờ, còn gì vui mừng nữa. Đến lúc đó em sẽ biết thôi!"
Lúc này, Lý Thanh Tịnh lại chủ động hôn Triệu Hùng. Cô nghịch ngợm nháy nháy mắt hỏi anh: "Vậy bây giờ thì sao?"
"Cái này..."
Lập trường của Triệu Hùng bắt đầu lung lay liên tục. Trong lòng anh im lặng suy nghĩ... Mình có nên nói cho Lý Thanh Tịnh biết là mình đã mua lại ngôi nhà kia hay không?
Lý Thanh Tịnh tươi cười, lúm đồng tiền trên má đẹp như hoa, cô nhẹ nhàng đẩy đẩy Triệu Hùng và nói: "Thôi được rồi! Coi như nụ hôn này là phần thưởng em dành cho anh. Niềm vui bất ngờ thì cứ để đến sinh nhật em đi! Em cũng rất muốn nhìn xem anh sẽ tặng quà sinh nhật gì cho em. Anh nên dậy rồi đấy, nhanh đi luyện tập võ công đi!"
Sau khi nghe thấy chuyện này, Lý Quốc Lâm hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng! Chuyện đã xảy ra thật sự là như vậy sao?"
Triệu Hùng cũng không dám để lộ chuyện Văn Báo ép mấy học sinh cấp hai như Lý Diệu Linh, Đỗ Mỹ Ngân đóng phim người lớn, anh chỉ có thể gật đầu và đồng ý với lời Lý Diệu Linh: "Vâng!".
Lý Quốc Lâm lên tiếng giáo dục con gái nhỏ Lý Diệu Linh: "Con chỉ cần lo ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành thật tốt cho bố! Sau này không được phép đến mấy chỗ hỗn loạn thối nát, tối tăm rối loạn như quán bar nghe chưa!"
"Bố! Bây giờ là thời đại nào rồi, những người trẻ tuổi có ai không xã giao hả bố? Con cũng không thể sống như một con mọt sách, suốt ngày ở nhà mà không ra khỏi cửa chứ?"
"Con còn dám cãi lại bố sao? Gia đình bỏ tiền để con đi học, không cố gắng học hành cho giỏi mà lại thường xuyên ra vào quán bar. Con còn như thế thì có thể trở thành cái gì? Có khi một ngày nào đó, con bị người khác bán mà còn giúp người ta kiếm tiền đấy! Con thử nhìn chị con xem, như vậy mới đứng đắn!"
"Con không muốn giống như chị đâu, cả cuộc đời đều bị bố mẹ sắp xếp sẵn, con đã trưởng thành rồi, con có năng lực phân biệt chuyện gì đúng chuyện gì sai."
Thấy em gái Lý Diệu Linh và cha Lý Quốc Lâm bắt đầu cãi nhau, Lý Thanh Tịnh kịp thời khuyên can: "Diệu Linh! Em không được phép cãi lại bố!"
Lý Diệu Linh không phục, lập tức bĩu môi trả lời: "Em nói đúng mà! Khi em xảy ra chuyện, em cũng không thấy mọi người để ý đến em. Bình thường thì ngày nào cũng lẩm bẩm cằn nhằn. Đúng là phiền muốn chết!"
"Con bé này!"
Lý Quốc Lâm giơ tay lên định đánh con gái nhưng chần chờ một chút, cuối cùng vẫn buông tay xuống, ông chỉ đành thở dài: "Haizz! Cuộc đời bố đúng là thất bại mà! Làm chồng thì không đạt tiêu chuẩn của một người chồng, làm bố cũng không đạt yêu cầu của một người bố."
Thấy bố vợ Lý Quốc Lâm buồn rầu như vậy, Triệu Hùng nâng ly nói: "Nào! Bố vợ! Con mời bố một ly đi! Đàn ông mà, mọi chuyện đều rất khó khăn. Chúng ta đều là người cùng chung cảnh ngộ nên có thể thông cảm cho nhau, con cũng không phải là một người chồng đạt tiêu chuẩn. Chúng ta cũng không cần phải nói nhiều, tất cả đều ở trong ly rượu này!"
Hai người cụng ly "Keng!" một tiếng, mỗi người tự cầm ly rượu của mình uống.
Đáng lẽ đây là một bữa cơm gia đình vui vẻ nhưng lại trở nên vô cùng căng thẳng vì chuyện của Lý Diệu Linh.
Lý Quốc Lâm chưa uống bao nhiêu rượu đã say ngã.
Triệu Hùng đỡ ông đến phòng quản lý, để giám đốc khách sạn đăng ký ba căn phòng, một phòng cho Lý Quốc Lâm, một phòng cho em vợ Lý Diệu Linh, một phòng khác cho ba người gia đình anh.
Được ở trong khách sạn, Dao Châu tỏ ra vô cùng hào hứng, cô bé liên tục tung tăng nhảy nhót trên giường.
Triệu Hùng cố ý muốn một phòng có giường lớn, như vậy cả ba người trong gia đình đều có thể dễ dàng ngủ trên một cái giường.
Lý Thanh Tịnh để Dao Châu tự do chơi đùa, nhảy nhót trên giường, cô và Triệu Hùng ra phòng khách, ngồi trên ghế sofa, hình như hai người còn suy nghĩ về chuyện lúc nãy trong bữa ăn.
Đôi chân thon dài, mịn màng, trắng như tuyết của Lý Thanh Tịnh gác lên nhau, cô đưa tay kéo váy và nói: "Triệu Hùng! Anh gọi nhân viên phục vụ đem một chai rượu vang đỏ đến đây đi, em muốn uống chút rượu!"
Hai mắt Triệu Hùng sáng lên, chuyện anh muốn làm nhất chính là để Lý Thanh Tịnh uống rượu.
Lý Thanh Tịnh uống được rất ít, cơ bản chỉ cần uống nửa chai rượu vang đỏ là cô đã say rồi. Lần này là Lý Thanh Tịnh tự muốn uống rượu, cô không thể nào trách anh nhé!
Triệu Hùng cố ý dò hỏi: "Thanh Tịnh! Em thật sự muốn uống rượu à?"
"Vâng! Hôm nay tâm trạng em không vui, em muốn anh uống với em hai ly. Nhưng anh cũng biết rồi đấy, em chẳng uống được bao nhiêu, em chỉ uống một ít, còn dư lại anh phải uống hết!"
"Được thôi!"
Triệu Hùng ấn chuông gọi nhân viên phục vụ, nhanh chóng có một người phục vụ gõ cửa rồi bước vào phòng.
Quản lý khách sạn đã cố ý dặn dò nhân viên trực dưới tầng trệt rằng Triệu Hùng là khách quý, anh không chỉ là con rể của Tổng giám đốc mà còn là khách VIP của Văn Báo - Ông chủ của khách sạn này, tất cả các nhân viên cần phải chú ý hơn thường ngày, phục vụ chu đáo, coi trọng từng chi tiết nhỏ, đáp ứng mọi nhu cầu của anh.
Triệu Hùng nói với nhân viên phục vụ: "Cậu lấy cho tôi một chai rượu vang đỏ!"
"Rượu vang khô hay là Cabernet ạ?"
"Lấy một chai Cabernet đi!"
Người phục vụ trả lời một tiếng rồi xoay người đi ra ngoài. Khi anh ta quay lại một lần nữa, trên tay anh ta mang theo một chai rượu vang đỏ, ngoài ra còn có thùng đá và hai ly rượu vang, trong ly có hai miếng chanh.
Sau khi khui rượu vang, rót cho Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh mỗi người một ly, nhân viên phục vụ lặng lẽ ra khỏi phòng.
Lý Thanh Tịnh khẽ hé đôi môi đỏ mọng, nhìn Triệu Hùng và nói: "Triệu Hùng! Lúc trước, anh đúng là một người chồng không đạt tiêu chuẩn, nhưng bây giờ, anh có tiềm chất trở thành một người chồng đúng quy cách rồi đấy!"
Nghe vậy, vẻ mặt Triệu Hùng trở nên vui vẻ, anh mừng rỡ nói với Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh! Em cứ yên tâm đi! Anh sẽ không giống như trước đây nữa, bây giờ anh sẽ cố gắng vươn lên. Lúc này anh làm mọi việc đều vì gia đình nhỏ của chúng ta."
"Vậy anh thật sự định đi theo ông Thiên Trung làm việc cả đời à?
Chuyện này...". truyện xuyên nhanh
Vẻ mặt Triệu Hùng hơi chần chờ trong giây lát. Bây giờ còn chưa đến thời điểm thích hợp để tách ra làm riêng một mình. Trước mắt, nhờ cậy vào Trần Thiên Trung mới là cách làm ổn thỏa nhất.
Triệu Hùng cầm lấy bàn tay mịn màng, mềm mại của Lý Thanh Tịnh và nói với cô: "Lúc đầu, anh thật sự chỉ muốn làm một người tài xế là được rồi. Nhưng mà... Nếu Thanh Tịnh có lý tưởng như vậy, vẫn luôn hăm hở tiến tới, anh định vừa làm lớn một lần với ông Thiên Trung, vừa kiếm ít tiền từ chứng khoán với Minh Tuyết, sau này cũng định thành lập công ty của riêng mình.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lý Thanh Tịnh toát ra ánh sáng lấp lánh, cô rút tay mình khỏi bàn tay Triệu Hùng, sau đó dùng hai cánh tay ôm lấy cổ anh.
Khuôn mặt hai người gần trong gang tấc, hơi thở của Lý Thanh Tịnh như hương hoa lan, cô vừa cười vừa nói: "Đây mới là người chồng lý tưởng trong lòng Lý Thanh Tịnh, cũng là một người chồng đạt tiêu chuẩn. Mặc kệ anh kinh doanh thế nào, thành công thì tốt, thất bại cũng được, em đều cảm thấy tự hào vì anh." Cô nói xong, lại chủ động dâng lên đôi môi đỏ mọng, đặt một nụ hôn lên môi Triệu Hùng.
Trong nháy mắt, toàn thân Triệu Hùng tê dại như bị điện giật.
Hạnh phúc đến quá đột nhiên, làm anh bối rối không kịp đề phòng.
Triệu Hùng dùng tay ôm lấy eo thon của Lý Thanh Tịnh, kéo cô nằm trọn trong lòng mình, miệng lại hôn lên môi cô.
Đột nhiên, hai người nghe thấy Dao Châu kêu lên một tiếng: "Bố! Mẹ! Hai người đang sinh em bé à?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Thanh Tịnh trở nên đỏ bừng, cô vội vàng đẩy Triệu Hùng ra.
Lý Thanh Tịnh vừa bối rối vừa cuống quýt giải thích với con gái: "Dao Châu! Bố và mẹ chỉ đang thầm thì tâm sự thôi!"
"Hai người lừa gạt con! Vừa rồi con nhìn thấy rất rõ ràng là bố và mẹ đang hôn nhau mà! Cô Thảo nói là sau khi một người đàn ông và một người phụ nữ hôn môi, họ sẽ sinh ra em bé. Không phải hai người muốn sinh cho con một đứa em trai hay em gái sao?"
Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh nghe những câu nói ngây thơ của con gái, trên mặt đầy vẻ chịu thua.
Lâm Thảo đúng là quá biết dỗ dành con nít, vậy mà lại lừa gạt mấy đứa bé như vậy, một người đàn ông và một người phụ nữ hôn môi sẽ sinh ra em bé...
Triệu Hùng nhanh chóng hóa giải bầu không khí lúng túng, anh nhẹ nhàng hỏi con gái của mình: "Dao Châu! Vậy con có hi vọng mình có một đứa em trai hay em gái không?"
"Tất nhiên là con hy vọng có em trai hoặc em gái rồi!"
"Tại sao vậy?"
"Một mình con cô đơn quá! Nếu có một đứa em trai hoặc một đứa em gái, em có thể chơi đùa với con."
Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh liếc mắt nhìn nhau, hai người không biết là nên khóc hay nên cười. Trong thế giới của một đứa bé năm tuổi, chơi đùa là trên hết.
Lý Thanh Tịnh chỉ uống gần nửa ly rượu với Triệu Hùng rồi ngừng lại, chạy qua chơi đùa với cô bé Dao Châu, điều này làm Triệu Hùng cảm thấy hơi thất vọng. Nếu hôm nay Lý Thanh Tịnh uống thêm một chút rượu nữa, có lẽ cô có thể mở rộng cửa lòng với anh.
Cũng may là quan hệ giữa hai vợ chồng Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh lại tiến thêm một bước. Điều này làm anh vô cùng vui sướng, vì vậy anh vui vẻ uống hết số rượu vang đỏ còn lại trong chai.
Giường trong phòng rất lớn, rộng đến hai mét hai, đủ cho một gia đình ba người nằm ngủ.
Dao Châu cứ nhất định yêu cầu Lý Thanh Tịnh ôm mình, cô bé nói nếu mẹ không ôm, cô bé sẽ không ngủ được. Vậy là kế hoạch ôm vợ ngủ của Triệu Hùng lần lượt bị phá hủy, lần này tính toán của anh lại rơi vào khoảng không.
Lý Thanh Tịnh cũng nhận ra vẻ thất vọng thoáng qua trong đôi mắt Triệu Hùng. Sau khi Dao Châu ngủ, cô rón rén đến nửa bên giường mà Triệu Hùng đang nằm.
Triệu Hùng vô cùng vui vẻ, anh đang định ôm vợ mình thì bị Lý Thanh Tịnh giơ tay cản lại.
Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng là anh chỉ có thể ôm cô, không thể làm những chuyện khác vượt qua giới hạn này.
Triệu Hùng liên tục gật đầu đồng ý, đây đúng là đột phá lớn nhất kể từ khi hai người kết hôn, tình cảm đã bước được một bước dài.
Triệu Hùng nói nhỏ với Lý Thanh Tịnh: " Thanh Tịnh! Em đã đồng ý tiếp nhận anh phải không?"
"Anh nghỉ hay nhỉ! Anh còn đang ở trong thời gian quan sát. Chẳng qua gần đây anh có biểu hiện khá tốt, vì vậy em muốn thưởng cho anh một chút thôi."
Triệu Hùng đưa tay ôm lấy thân thể mềm mại, yếu đuối như không xương của Lý Thanh Tịnh vào ngực mình.
Hơi thở của Lý Thanh Tịnh như hương hoa lan, không ngừng phả vào mặt Triệu Hùng, làm lòng anh cảm thấy rất ngứa ngáy, nhưng anh vẫn giữ đúng lời hứa của mình với Lý Thanh Tịnh, không có bất kỳ hành động nào vượt quá giới hạn. Anh rất hiểu tính cách Lý Thanh Tịnh, nếu có hành động quá giới hạn với cô, có khi mười ngày, thậm chí nửa tháng cô sẽ không để ý đến anh.
Hai người nhỏ giọng nói chuyện, Dao Châu thì nằm bên cạnh và ngủ vô cùng ngon giấc.
Triệu Hùng cảm thấy đêm nay trò chuyện với Lý Thanh Tịnh rất vui sướng, tình cảm của hai vợ chồng lại được thăng hoa thêm một lần nữa.
Anh ôm chặt Lý Thanh Tịnh vào lòng mình rồi cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc cô và nói: "Thanh Tịnh! Sinh nhật em cũng sắp đến rồi! Đến lúc đó, anh sẽ tặng em một niềm vui lớn bất ngờ!"
"Niềm vui gì vậy?" Lý Thanh Tịnh nháy nháy đôi mắt xinh đẹp và hỏi anh.
Triệu Hùng vừa cười vừa nói: "Bây giờ anh nói cho em biết thì đến lúc đó còn gì bất ngờ, còn gì vui mừng nữa. Đến lúc đó em sẽ biết thôi!"
Lúc này, Lý Thanh Tịnh lại chủ động hôn Triệu Hùng. Cô nghịch ngợm nháy nháy mắt hỏi anh: "Vậy bây giờ thì sao?"
"Cái này..."
Lập trường của Triệu Hùng bắt đầu lung lay liên tục. Trong lòng anh im lặng suy nghĩ... Mình có nên nói cho Lý Thanh Tịnh biết là mình đã mua lại ngôi nhà kia hay không?
Lý Thanh Tịnh tươi cười, lúm đồng tiền trên má đẹp như hoa, cô nhẹ nhàng đẩy đẩy Triệu Hùng và nói: "Thôi được rồi! Coi như nụ hôn này là phần thưởng em dành cho anh. Niềm vui bất ngờ thì cứ để đến sinh nhật em đi! Em cũng rất muốn nhìn xem anh sẽ tặng quà sinh nhật gì cho em. Anh nên dậy rồi đấy, nhanh đi luyện tập võ công đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.