Chương 50: Xe Sang
Mu Kyushu
30/11/2021
“Muốn thế chấp căn nhà cũ của tôi ?” Bà cụ sửng sốt, nên biết rằng, ngôi nhà cũ của bà là căn cứ địa của nhà họ Lương, là do tổ tiên để lại từ
bao đời nay, ngay cả sảnh đường của tổ tiên nhà họ Lương bên trong làm
sao có thể tùy ý thế chấp được.
“Phó chủ tịch Lý, tôi không quan tâm muốn thế chấp nhà cũ của nhà họ Lương, nhưng tại sao lại thế chấp biệt thự của tôi? Việc này không liên quan tới tôi!” Lương Phúc đột nhiên hét lên, không ngờ Lý Liên Kiệt lại đưa ra điều kiện như vậy.
“Lương Phúc, câm miệng!” Bà lão vội vàng mắng, sắc mặt xấu kinh khủng, những tưởng muốn đem biệt thự của Lương Phúc đi thế chấp, nhưng không ngờ bên kia lại muốn nhà cũ của cô và biệt thự của Lương Phúc
"Đây là những gì chủ tịch của chúng tôi yêu cầu. Đó là việc riêng của mấy người cho dù ngươi có đồng ý hay không!", Lý Vi Lượng chế nhạo.
"Được rồi! Bây giờ Phó chủ tịch Lý đã lên tiếng, hãy để chuyện này xảy ra!" Nghĩ đến việc cháu trai thứ hai của mình vẫn còn đau khổ trên đảo Hong Kong, bà cụ không còn cách nào khác đành cay đắng chấp nhận, dù là bất đắc dĩ.
"Bà nội, cháu không đồng ý, cháu còn muốn dùng biệt thự cưới vợ...
“Nếu không đồng ý thì con cút khỏi nhà họ Lương, từ nay về sau của cải nhà họ Lương, con sẽ không có một phần nào hết!” Bà cụ lại bắt đầu dùng của cải để trấn áp Lương Phúc.
Lương Phúc đột nhiên cảm thấy nghẹn lời. Mặc dù tài sản của gia đình họ Lương hiện đã bị thế chấp, nhưng ít nhất công ty vẫn đang hoạt động và vẫn có cơ hội xoay chuyển trong tương lai. Làm sao anh lại nỡ lòng bỏ lỡ tài sản này, nên chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Sau khi ký tên và đóng dấu, Lý Vi Lượng cầm hợp đồng thế chấp bước ra ngoài, lúc đi ngang qua Cố Bách Thiên hai người nhìn nhau một cái lần lượt bước ra ngoài.
"Anh Cố, hợp đồng này..."
“Cậu cầm lấy trước đi, lúc nào cần tôi sẽ tìm cậu.” Cố Bách Thiên nói thẳng.
Lý Vi Lượng gật đầu rồi mỉm cười nói: "Anh Cố, đã lâu không gặp nhau rồi. Nếu không, hôm nay tôi sẽ gọi cho Lưu Hầu, cùng ăn cơm nhé. Biết anh làm ông chủ lớn rồi nên muốn gặp anh!"
“Được, tối nay tôi có thời gian, anh đặt chỗ đi, có gì báo lại cho tôi!” Cố Bách Thiên đồng ý.
“Được, anh Cố, tôi đi ngay!” Lý Vi Lượng cung kính gật đầu, đi về phía xe.
“Bách Thiên !” Ngay khi Cố Bách Thiên chuẩn bị lên xe, một giọng nói phía sau đột nhiên chặn lai.
Anh không biết Lương Niệm Huyền theo ra ngoài từ khi nào.
“Phó chủ tịch Lý vừa rồi, anh có quen sao?” Lương Niệm Huyền nghi ngờ nhìn bóng xe rời đi.
Cố Bách Thiên gật đầu, "Bạn học cấp ba của anh!"
"Vậy... chuyện anh hai tôi, anh đều biết trước?” Lương Niệm Huyền khẽ cắn môi, trong lòng có chút cảm động. Rốt cuộc, nếu không phải có Cố Bách Thiên hôm nay, sợ rằng cô đã hồ đồ mà thế chấp biệt thự.
“Sáng nay anh cũng mới phát hiện ra, anh hai của em thật sự không đáng tin cậy!” Cố Bách Thiên cười lắc đầu.
Lương Niệm Huyền cũng thở dài, lập tức nghĩ tới điều gì đó liền cau mày nói: "Đừng nói đến anh hai của tôi nữa! Lúc trước một người bạn của anh là chủ của Phong Đỉnh, giờ lại nhảy ra thêm một người bạn nữa là phó tổng giám đốc công ty mậu dịch. Anh lại không thể phấn đấu hơn sao?" Đột nhiên, Lương Niệm Huyền bắt đầu giáo dục Cố Bách Thiên, chỉ hận sắt không thể trở thành thép.
Cũng khó trách cô ấy tức giận. Rõ ràng, với mạng lưới rộng khắp như vậy lại còn cam tâm làm tài xế cho người khác? Coi như tùy tiện nhờ nhờ bạn bè, bạn học lập dự án thôi thì cũng có thể trở mình được mà?
Quả thật không có tiền đồ gì! "Ừm..." Cố Bách Thiên không nói nên lời.
Lời này đúng là không có gì sai sót.
Nhìn thấy Cố Bách Thiên không nói, nét mặt của Lương Niệm Huyền dịu đi một chút, tựa như cũng cảm thấy lời mình hơi quá đáng.
Vì vậy cô đổi giọng, nâng đôi mắt sáng như trắng, nói: “Bách Thiên, là đàn ông, nhất định phải có dã tâm!”
“Tôi biết, để thay đổi một người là rất khó, nhưng tôi hi vọng anh có thể thay đổi vì tôi!” Lương Niệm Huyền lại nhịn không được mà nói một câu, sắc mặt hơi đỏ lên.
“Ừ, anh biết rồi!” Cố Bách Thiên gật đầu, chợt nói: “Ông chủ vẫn còn cần dùng xe, vậy anh đi trước nhé!”
Nhìn Cố Bách Thiên rời đi, Lương Niệm Huyền lắc đầu thở dài một tiếng, cũng không biết lời mình nói người đó có nghe vào hay không.
Buổi chiều Cố Bách Thiên đến công ty một chuyến trước, ký mấy văn kiện quan trọng sau đó gọi Trương Miền vào.
“Cô chú ý điểm này, nếu như trong bảy ngày mà nhà họ Lương vẫn không trả tiền lại, cô đến tòa án truy tố, lấy quyền cổ đông về tay chúng ta!” Cố Bách Thiên căn dặn Trương Miên. Dựa theo dự luật thương nghiệp, nợ doanh nghiệp quá hạn bảy ngày là có thể đến tòa án kiện tụng.
Bà cụ nhà họ Lương bắt nạt vợ Niệm Huyền của anh quá đáng, Cố Bách Thiên đã sớm không nhịn được. Nếu đối phương còn dám lấy thân phận trưởng bối áp bức vợ mình, Cố Bách Thiên tuyệt đối sẽ khiến cho nhà họ Lương mất hết tất cả!
“Vâng tổng giám đốc, chuyện này tôi sẽ đích thân theo dõi!” Trương Miên khom người đảm.
Chạng vạng, Lý Vi Lượng gọi điện thoại đến, mấy người bạn bày một bàn nhỏ ở nhà hàng Trăng Tròn, tụ tập một chút.
Cố Bách Thiên lấy Rolls Royce đi đến chỗ hẹn.
Đang đi tới nửa đường, một chiếc Red Flag Parade L5 băng vút ngang qua, lần này giống như sói vào bầy dê, các xe chung quanh đều vội vàng né ra, giao thông đột nhiên trở nên hỗn loạn không nhỏ.
“Kẻ điên này, đường xe chạy của nhà mày xây hả, nói chuyển thì chuyển!” Một người phụ nữ ngồi kế ghế lái của một chiếc Audi nhỏ đầu ra thở phì phò mắng. Khó trách cô ta tức giận, cách chạy của chiếc xe đó thật quá bá đạo, thiếu chút nữa va vào xe của mình.
“Cô nàng ngu ngốc, mẹ nó em la làng cái gì, nhanh chóng ngồi xuống!” Chồng cô ta ngồi chỗ ghế lái nhanh chóng kéo cô ta lại.
“Anh kéo em làm gì, rõ ràng là tên đó không tuân thủ quy tắc giao thông!” Cô gái thở phì phò mở miệng nói. Ông chồng không xuống xe phân xử với tên đó thì thôi, lại còn mắng cô, nhất định chính là một tên hèn nhát.
“Được rồi, em im đi! Sao em không thử mở mắt nhìn xem đó là xe gì! Đó là Red Flag Parade L5, cô có biết người lái loại xe này là hạng người nào không!” Người đàn ông có chút bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Có gì đặc biệt hơn người? Thế nào, có thể đắt hơn Rolls Royce à?” Cô gái không phục nói.
Người đàn ông vội lắc đầu một cái, “Em nói sai rồi! Xe này cũng không phải thứ có tiền có thể mua nổi, người có thể lái loại xe này đều là thân phận khó chạm vào! Không phải người chúng ta có thể đắc tội, anh nói với em, cho dù là gia đình giàu có thể nào, cũng chưa chắc có thể có một chiếc Red Flag Parade L5! Hơn nữa anh nghe nói, ở Lâm Hải chúng ta, nghe nói dường như chỉ có một chiếc! Hơn nữa là người trong thành phố!”
“Xe này lợi hại vậy sao, thiệt hay giả vậy? Quá phóng đại rồi?” Cô gái trừng hai mắt, có chút không thể tin nói.
Người đàn ông lắc đầu một cái, “Không phóng đại chút nào, người có tư cách mua loại xe này đều có bối cảnh thâm sâu khó lường, đừng nói là chúng ta, cho dù là Rolls Royce gặp chiếc xe này, nó cũng sẽ ngoan ngoãn nhường đường giống như anh thôi, nếu như xui xẻo đụng trúng, vậy thì tiêu tùng, xuống xe xin lỗi nhất định là Rolls Royce..."
Ầm!
Người đàn ông còn chưa nói xong thì bên kia đã xảy ra va chạm.
Y như miệng quạ đen, quả thật là một chiếc Rolls Royce đụng phải Red Flag Parade L5!
“Chồng chồng, anh nhìn xem, Rolls Royce! Cái miệng này của anh sao không đi mua vé số đi!”
Người đàn ông “...”
Mà lúc này, Cố Bách Thiên ngồi trong xe nhíu mày một cái, nhìn chiếc Red Flag Parade L5 trước mặt.
Anh luôn chăm chú lái xe,
“Phó chủ tịch Lý, tôi không quan tâm muốn thế chấp nhà cũ của nhà họ Lương, nhưng tại sao lại thế chấp biệt thự của tôi? Việc này không liên quan tới tôi!” Lương Phúc đột nhiên hét lên, không ngờ Lý Liên Kiệt lại đưa ra điều kiện như vậy.
“Lương Phúc, câm miệng!” Bà lão vội vàng mắng, sắc mặt xấu kinh khủng, những tưởng muốn đem biệt thự của Lương Phúc đi thế chấp, nhưng không ngờ bên kia lại muốn nhà cũ của cô và biệt thự của Lương Phúc
"Đây là những gì chủ tịch của chúng tôi yêu cầu. Đó là việc riêng của mấy người cho dù ngươi có đồng ý hay không!", Lý Vi Lượng chế nhạo.
"Được rồi! Bây giờ Phó chủ tịch Lý đã lên tiếng, hãy để chuyện này xảy ra!" Nghĩ đến việc cháu trai thứ hai của mình vẫn còn đau khổ trên đảo Hong Kong, bà cụ không còn cách nào khác đành cay đắng chấp nhận, dù là bất đắc dĩ.
"Bà nội, cháu không đồng ý, cháu còn muốn dùng biệt thự cưới vợ...
“Nếu không đồng ý thì con cút khỏi nhà họ Lương, từ nay về sau của cải nhà họ Lương, con sẽ không có một phần nào hết!” Bà cụ lại bắt đầu dùng của cải để trấn áp Lương Phúc.
Lương Phúc đột nhiên cảm thấy nghẹn lời. Mặc dù tài sản của gia đình họ Lương hiện đã bị thế chấp, nhưng ít nhất công ty vẫn đang hoạt động và vẫn có cơ hội xoay chuyển trong tương lai. Làm sao anh lại nỡ lòng bỏ lỡ tài sản này, nên chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Sau khi ký tên và đóng dấu, Lý Vi Lượng cầm hợp đồng thế chấp bước ra ngoài, lúc đi ngang qua Cố Bách Thiên hai người nhìn nhau một cái lần lượt bước ra ngoài.
"Anh Cố, hợp đồng này..."
“Cậu cầm lấy trước đi, lúc nào cần tôi sẽ tìm cậu.” Cố Bách Thiên nói thẳng.
Lý Vi Lượng gật đầu rồi mỉm cười nói: "Anh Cố, đã lâu không gặp nhau rồi. Nếu không, hôm nay tôi sẽ gọi cho Lưu Hầu, cùng ăn cơm nhé. Biết anh làm ông chủ lớn rồi nên muốn gặp anh!"
“Được, tối nay tôi có thời gian, anh đặt chỗ đi, có gì báo lại cho tôi!” Cố Bách Thiên đồng ý.
“Được, anh Cố, tôi đi ngay!” Lý Vi Lượng cung kính gật đầu, đi về phía xe.
“Bách Thiên !” Ngay khi Cố Bách Thiên chuẩn bị lên xe, một giọng nói phía sau đột nhiên chặn lai.
Anh không biết Lương Niệm Huyền theo ra ngoài từ khi nào.
“Phó chủ tịch Lý vừa rồi, anh có quen sao?” Lương Niệm Huyền nghi ngờ nhìn bóng xe rời đi.
Cố Bách Thiên gật đầu, "Bạn học cấp ba của anh!"
"Vậy... chuyện anh hai tôi, anh đều biết trước?” Lương Niệm Huyền khẽ cắn môi, trong lòng có chút cảm động. Rốt cuộc, nếu không phải có Cố Bách Thiên hôm nay, sợ rằng cô đã hồ đồ mà thế chấp biệt thự.
“Sáng nay anh cũng mới phát hiện ra, anh hai của em thật sự không đáng tin cậy!” Cố Bách Thiên cười lắc đầu.
Lương Niệm Huyền cũng thở dài, lập tức nghĩ tới điều gì đó liền cau mày nói: "Đừng nói đến anh hai của tôi nữa! Lúc trước một người bạn của anh là chủ của Phong Đỉnh, giờ lại nhảy ra thêm một người bạn nữa là phó tổng giám đốc công ty mậu dịch. Anh lại không thể phấn đấu hơn sao?" Đột nhiên, Lương Niệm Huyền bắt đầu giáo dục Cố Bách Thiên, chỉ hận sắt không thể trở thành thép.
Cũng khó trách cô ấy tức giận. Rõ ràng, với mạng lưới rộng khắp như vậy lại còn cam tâm làm tài xế cho người khác? Coi như tùy tiện nhờ nhờ bạn bè, bạn học lập dự án thôi thì cũng có thể trở mình được mà?
Quả thật không có tiền đồ gì! "Ừm..." Cố Bách Thiên không nói nên lời.
Lời này đúng là không có gì sai sót.
Nhìn thấy Cố Bách Thiên không nói, nét mặt của Lương Niệm Huyền dịu đi một chút, tựa như cũng cảm thấy lời mình hơi quá đáng.
Vì vậy cô đổi giọng, nâng đôi mắt sáng như trắng, nói: “Bách Thiên, là đàn ông, nhất định phải có dã tâm!”
“Tôi biết, để thay đổi một người là rất khó, nhưng tôi hi vọng anh có thể thay đổi vì tôi!” Lương Niệm Huyền lại nhịn không được mà nói một câu, sắc mặt hơi đỏ lên.
“Ừ, anh biết rồi!” Cố Bách Thiên gật đầu, chợt nói: “Ông chủ vẫn còn cần dùng xe, vậy anh đi trước nhé!”
Nhìn Cố Bách Thiên rời đi, Lương Niệm Huyền lắc đầu thở dài một tiếng, cũng không biết lời mình nói người đó có nghe vào hay không.
Buổi chiều Cố Bách Thiên đến công ty một chuyến trước, ký mấy văn kiện quan trọng sau đó gọi Trương Miền vào.
“Cô chú ý điểm này, nếu như trong bảy ngày mà nhà họ Lương vẫn không trả tiền lại, cô đến tòa án truy tố, lấy quyền cổ đông về tay chúng ta!” Cố Bách Thiên căn dặn Trương Miên. Dựa theo dự luật thương nghiệp, nợ doanh nghiệp quá hạn bảy ngày là có thể đến tòa án kiện tụng.
Bà cụ nhà họ Lương bắt nạt vợ Niệm Huyền của anh quá đáng, Cố Bách Thiên đã sớm không nhịn được. Nếu đối phương còn dám lấy thân phận trưởng bối áp bức vợ mình, Cố Bách Thiên tuyệt đối sẽ khiến cho nhà họ Lương mất hết tất cả!
“Vâng tổng giám đốc, chuyện này tôi sẽ đích thân theo dõi!” Trương Miên khom người đảm.
Chạng vạng, Lý Vi Lượng gọi điện thoại đến, mấy người bạn bày một bàn nhỏ ở nhà hàng Trăng Tròn, tụ tập một chút.
Cố Bách Thiên lấy Rolls Royce đi đến chỗ hẹn.
Đang đi tới nửa đường, một chiếc Red Flag Parade L5 băng vút ngang qua, lần này giống như sói vào bầy dê, các xe chung quanh đều vội vàng né ra, giao thông đột nhiên trở nên hỗn loạn không nhỏ.
“Kẻ điên này, đường xe chạy của nhà mày xây hả, nói chuyển thì chuyển!” Một người phụ nữ ngồi kế ghế lái của một chiếc Audi nhỏ đầu ra thở phì phò mắng. Khó trách cô ta tức giận, cách chạy của chiếc xe đó thật quá bá đạo, thiếu chút nữa va vào xe của mình.
“Cô nàng ngu ngốc, mẹ nó em la làng cái gì, nhanh chóng ngồi xuống!” Chồng cô ta ngồi chỗ ghế lái nhanh chóng kéo cô ta lại.
“Anh kéo em làm gì, rõ ràng là tên đó không tuân thủ quy tắc giao thông!” Cô gái thở phì phò mở miệng nói. Ông chồng không xuống xe phân xử với tên đó thì thôi, lại còn mắng cô, nhất định chính là một tên hèn nhát.
“Được rồi, em im đi! Sao em không thử mở mắt nhìn xem đó là xe gì! Đó là Red Flag Parade L5, cô có biết người lái loại xe này là hạng người nào không!” Người đàn ông có chút bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Có gì đặc biệt hơn người? Thế nào, có thể đắt hơn Rolls Royce à?” Cô gái không phục nói.
Người đàn ông vội lắc đầu một cái, “Em nói sai rồi! Xe này cũng không phải thứ có tiền có thể mua nổi, người có thể lái loại xe này đều là thân phận khó chạm vào! Không phải người chúng ta có thể đắc tội, anh nói với em, cho dù là gia đình giàu có thể nào, cũng chưa chắc có thể có một chiếc Red Flag Parade L5! Hơn nữa anh nghe nói, ở Lâm Hải chúng ta, nghe nói dường như chỉ có một chiếc! Hơn nữa là người trong thành phố!”
“Xe này lợi hại vậy sao, thiệt hay giả vậy? Quá phóng đại rồi?” Cô gái trừng hai mắt, có chút không thể tin nói.
Người đàn ông lắc đầu một cái, “Không phóng đại chút nào, người có tư cách mua loại xe này đều có bối cảnh thâm sâu khó lường, đừng nói là chúng ta, cho dù là Rolls Royce gặp chiếc xe này, nó cũng sẽ ngoan ngoãn nhường đường giống như anh thôi, nếu như xui xẻo đụng trúng, vậy thì tiêu tùng, xuống xe xin lỗi nhất định là Rolls Royce..."
Ầm!
Người đàn ông còn chưa nói xong thì bên kia đã xảy ra va chạm.
Y như miệng quạ đen, quả thật là một chiếc Rolls Royce đụng phải Red Flag Parade L5!
“Chồng chồng, anh nhìn xem, Rolls Royce! Cái miệng này của anh sao không đi mua vé số đi!”
Người đàn ông “...”
Mà lúc này, Cố Bách Thiên ngồi trong xe nhíu mày một cái, nhìn chiếc Red Flag Parade L5 trước mặt.
Anh luôn chăm chú lái xe,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.