Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)
Chương 1098: Cậu sợ tôi lừa cậu sao?”
Đại Bàng
02/12/2021
“Ha ha, được rồi, vậy tôi nói thẳng. Cậu chủ Thiên, sau khi Uông Ngân Long bị cậu mang đi, có phải đã chạy thoát khỏi chỗ đó không?”
Trịnh Mỹ Hồng cười ha ha, hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên giật mình, trong lòng nghĩ tin tức của Trịnh Mỹ Hồng cũng thật nhanh nhạy, chuyện này cô ta cũng biết?
“Cô Hồng, đúng là có chuyện này, nhưng chuyện này vừa mới xảy ra mà chị đã biết rồi?”
Hoàng Thiên nghi ngờ nhìn Trịnh Mỹ Hồng hỏi.
“Không có gì kỳ lạ, thành phố Bắc Ninh không lớn, xảy ra chuyện gì thì rất nhanh tôi đã có thể biết được.”
Trịnh Mỹ Hồng bình tĩnh nói. “Vậy chị hẹn tôi đến đây là có ý gì?” Hoàng Thiên hỏi.
“Tôi đã phải người đi bắt Uống Ngân Long lại, chuẩn bị đưa cho cậu, đã đủ thành ý chưa?”
Trịnh Mỹ Hồng mỉm cười xinh đẹp, nhìn Hoàng Thiên như đang tranh công.
Hoàng Thiên nghe thế trong lòng kinh ngạc, anh thực sự không ngờ đến rằng, chuyện này lại xoay chuyển như thế.
Dù Uống Ngân Long chạy đi cũng không phải vấn đề lớn, nhưng có thể bắt được tên này lại dĩ nhiên là tốt hơn.
Phải biết trong tay Uông Ngân Long có lệnh đuổi giết của Universe, dù cho tên này không có bản lĩnh đó, nhưng cũng là người tạo nguy cơ lớn với Hoàng Thiên.
“Rất cảm ơn cô Hồng, Uông Ngân Long đang ở đâu?”
Hoàng Thiên vội hỏi.
Thấy Hoàng Thiên rất hứng thú, trong lòng Trịnh Mỹ Hồng rất vui.
Cô ta rất muốn tạo quan hệ tốt với Hoàng Thiên, Hoàng Thiên bây giờ là chủ nhà họ Hoàng, đừng nói là Trịnh Mỹ Hồng, ngay cả cha Trịnh Mỹ Hồng cũng rất hy vọng tạo quan hệ tốt với Hoàng Thiên.
“Trước đừng gấp, dẫu sao tên Uông Ngân Long này cũng không chạy được. Nào, chúng ta uống vài ly trước.”
Trịnh Mỹ Hồng bưng ly rượu lên, mỉm cười nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên chỉ có thể uống với cô ta một ly, thấy cô ta còn muốn uống nữa, Hoàng Thiên đứng dậy nói: “Cô Hồng, trước tiên để tôi đưa Uông Ngân Long về đã, rồi uống tiếp cũng không muộn”
“Ha ha, làm sao, cậu sợ tôi lừa cậu sao?”
Trịnh Mỹ Hồng cười ha ha.
“Không phải ý đó, tôi cảm thấy Uống Ngân Long rất khó đối phó, hơn nữa ông cha Uông Hạc của anh ta lại là bá chủ thành phố Hải Dương, thể lực của nhà họ Uông rất mạnh”
Hoàng Thiên nghiêm túc nói.
“Vậy thì làm sao? Một mình Uông Ngân Long bị đàn em của tôi bắt được, ai có thể biết cậu ta đang ở đâu?”
Trịnh Mỹ Hồng hỏi ngược lại.
“Nói chung vẫn nên cẩn thận một chút, chị nói phải không?”
Hoàng Thiên nói.
Trịnh Mỹ Hồng gật đầu, nói: “Được rồi, vậy bây giờ tôi đưa cậu đi gặp Uông Ngân Long."
“Vậy thì được rồi, đi thôi”
Hoàng Thiên nói.
Trịnh Mỹ Hồng đi theo Hoàng Thiên ra ngoài nhà hàng, sau khi ra ngoài, Trịnh Mỹ Hồng cũng không lái xe của cô ta, mà ngồi trong xe của Hoàng Thiên.
“Ra ngoài thành đi, Uông Ngân Long bị áp giải ở quê”
Trịnh Mỹ Hồng nói.
Trịnh Mỹ Hồng cười ha ha, hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên giật mình, trong lòng nghĩ tin tức của Trịnh Mỹ Hồng cũng thật nhanh nhạy, chuyện này cô ta cũng biết?
“Cô Hồng, đúng là có chuyện này, nhưng chuyện này vừa mới xảy ra mà chị đã biết rồi?”
Hoàng Thiên nghi ngờ nhìn Trịnh Mỹ Hồng hỏi.
“Không có gì kỳ lạ, thành phố Bắc Ninh không lớn, xảy ra chuyện gì thì rất nhanh tôi đã có thể biết được.”
Trịnh Mỹ Hồng bình tĩnh nói. “Vậy chị hẹn tôi đến đây là có ý gì?” Hoàng Thiên hỏi.
“Tôi đã phải người đi bắt Uống Ngân Long lại, chuẩn bị đưa cho cậu, đã đủ thành ý chưa?”
Trịnh Mỹ Hồng mỉm cười xinh đẹp, nhìn Hoàng Thiên như đang tranh công.
Hoàng Thiên nghe thế trong lòng kinh ngạc, anh thực sự không ngờ đến rằng, chuyện này lại xoay chuyển như thế.
Dù Uống Ngân Long chạy đi cũng không phải vấn đề lớn, nhưng có thể bắt được tên này lại dĩ nhiên là tốt hơn.
Phải biết trong tay Uông Ngân Long có lệnh đuổi giết của Universe, dù cho tên này không có bản lĩnh đó, nhưng cũng là người tạo nguy cơ lớn với Hoàng Thiên.
“Rất cảm ơn cô Hồng, Uông Ngân Long đang ở đâu?”
Hoàng Thiên vội hỏi.
Thấy Hoàng Thiên rất hứng thú, trong lòng Trịnh Mỹ Hồng rất vui.
Cô ta rất muốn tạo quan hệ tốt với Hoàng Thiên, Hoàng Thiên bây giờ là chủ nhà họ Hoàng, đừng nói là Trịnh Mỹ Hồng, ngay cả cha Trịnh Mỹ Hồng cũng rất hy vọng tạo quan hệ tốt với Hoàng Thiên.
“Trước đừng gấp, dẫu sao tên Uông Ngân Long này cũng không chạy được. Nào, chúng ta uống vài ly trước.”
Trịnh Mỹ Hồng bưng ly rượu lên, mỉm cười nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên chỉ có thể uống với cô ta một ly, thấy cô ta còn muốn uống nữa, Hoàng Thiên đứng dậy nói: “Cô Hồng, trước tiên để tôi đưa Uông Ngân Long về đã, rồi uống tiếp cũng không muộn”
“Ha ha, làm sao, cậu sợ tôi lừa cậu sao?”
Trịnh Mỹ Hồng cười ha ha.
“Không phải ý đó, tôi cảm thấy Uống Ngân Long rất khó đối phó, hơn nữa ông cha Uông Hạc của anh ta lại là bá chủ thành phố Hải Dương, thể lực của nhà họ Uông rất mạnh”
Hoàng Thiên nghiêm túc nói.
“Vậy thì làm sao? Một mình Uông Ngân Long bị đàn em của tôi bắt được, ai có thể biết cậu ta đang ở đâu?”
Trịnh Mỹ Hồng hỏi ngược lại.
“Nói chung vẫn nên cẩn thận một chút, chị nói phải không?”
Hoàng Thiên nói.
Trịnh Mỹ Hồng gật đầu, nói: “Được rồi, vậy bây giờ tôi đưa cậu đi gặp Uông Ngân Long."
“Vậy thì được rồi, đi thôi”
Hoàng Thiên nói.
Trịnh Mỹ Hồng đi theo Hoàng Thiên ra ngoài nhà hàng, sau khi ra ngoài, Trịnh Mỹ Hồng cũng không lái xe của cô ta, mà ngồi trong xe của Hoàng Thiên.
“Ra ngoài thành đi, Uông Ngân Long bị áp giải ở quê”
Trịnh Mỹ Hồng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.