Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 129: Tu linh đại trận tiên thiên ngũ hành

Anh Long Tiêu Sái

15/08/2022

Trong biệt thự Vọng Nguyệt Lâu, Trình Kiêu cắt chém Kim Tinh Thạch thành mấy khối, chất đống ở một góc phòng khách.

Hôm nay đã là ngày thứ ba anh từ Trấn Bắc Nham trở về.

Ba ngày này, Trình Kiêu đều không có đi đâu, luôn tu luyện tại trong biệt thự, anh cách Trúc Cơ hậu kỳ lại gần một bước.

Có điều, Tụ Linh Trận cỡ nhỏ lần trước anh bố trí đã mất đi hiệu quả, bởi vì những ngọc thạch dùng để bày trận kia, năng lượng đã tiêu hao sạch sẽ.

"Không biết bọn Tạ Thiên Hoa và Mã Tài tìm thế nào?"

Có Kim Tinh Thạch, Trình Kiêu còn thiếu bốn loại khác, Viêm Tinh Thạch với Hỏa thuộc tính, Hắc Diệu Thạch với Thổ thuộc tính, Băng Tinh Thạch với Thủy thuộc tính, Lục Tùng Thạch với Mộc thuộc tính.

Những Ngũ Hành nguyên thạch này, cũng không đáng tiền tại trong mắt nhân loại, đây cũng là một điều khiến Trình Kiêu vui mừng nhất.

Nếu như Ngũ Hành nguyên thạch là bảo thạch giá trị liên thành giống kim cương, Trình Kiêu muốn tìm được, chính là si tâm vọng tưởng.

Trình Kiêu đi lên sân thượng, nhìn qua hồ Nguyệt Nha phía dưới sóng gợn lăn tăn, suy nghĩ lại về tới Hội Đấu Văn mấy ngày trước.

Hôm ấy nghe được Tiểu Ngọc hình dung Cốc đại sư có thể bay trên trời, mà lại chân đạp mây, Trình Kiêu vẫn đang suy nghĩ vấn đề này.

Dù sao không có tận mắt nhìn thấy, Trình Kiêu cũng không rõ ràng Cốc đại sư là dùng biện pháp gì mà làm được.

Nhưng dựa theo Trình Kiêu suy đoán, người tu luyện võ đạo thế giới này, muốn đạt tới trình độ phi hành hư không, ít nhất cũng phải trở thành tông sư Hóa Cảnh mới được.

Mà thực lực Cốc đại sư kia, khoảng đạt tới đỉnh phong Tiên Thiên cảnh giới. Nếu như không phải tu luyện Đồng Thi Công của Âm Thi Môn, thực lực của ông ta còn không bằng Tần Nam Thiên.

Nhưng ông ta vậy mà có thể làm được bước trên mây mà đến, cái này đúng là một chuyện lạ.

Có điều, Trình Kiêu bỗng nhiên nghĩ đến Tần Nam Thiên lướt sóng mà đi, sau đó đại khái cũng hiểu được Cốc đại sư bước trên mây mà đi là chuyện gì.

Cuối cùng, đều là chút chủ nghĩa hình thức thôi, đẹp mắt là đẹp mắt, nhưng là quá hao tổn tu vi, không có chỗ gì thực dụng.

Chỗ lợi hại của Pháp môn, căn bản không chỉ đẹp mà không có thực, ngược lại lại quay về quy chân, để cho người ta nhìn bình thản không có gì lạ.

Như đại đạo mười tám thức của Trình Kiêu, đó là thành quả vô số tiền bối Đại Đại Tông từng bước một cải tiến sáng tạo mà ra.

Đó là võ đạo tiên nhân chân chính, mỗi một thức đều hàm ẩn thiên địa chí lý, mỗi một thức đều thể hiện quy tắc đại đạo.

Nhưng là, trông đại đạo mười tám thức, lại bình thản không có gì lạ.

Có điều, thực lực Trúc Cơ cảnh, nhiều nhất chỉ có thể thi triển ra năm thức đầu, nếu như tiến vào cảnh giới thứ hai Luyện Khí kỳ, Thông Thần Cảnh, có thể thi triển ra tám thức đầu.

Nếu như tiến vào Thông Thần Cảnh, liền có thể mở ra thần tàng tự thân, tu luyện thần thông.

Chừng ba giờ chiều, Mã Tài gọi điện thoại tới cho Trình Kiêu.

"Trình đại sư, những thứ anh muốn kia, đã tìm được."

Trình Kiêu bỗng nhiên mở to hai mắt, vậy mà nhanh như vậy đã tìm được Ngũ Hành nguyên thạch?

"Ở đâu?" Trình Kiêu trầm giọng hỏi.



"Ngài ở đâu, tôi trực tiếp đưa đến cho ngài!" bên trong thanh âm Mã Tài tràn ngập hương vị lấy lòng.

"Không cần, tôi xem trước một chút có phải vật của tôi muốn hay không." Trình Kiêu cảm thấy, không nên nhanh như vậy mới đúng, mặc dù Ngũ Hành nguyên thạch vốn không đáng một đồng, nhưng, không có mười ngày nửa tháng cũng không thể nào tìm được.

Trình Kiêu lo lắng những thứ mà bọn họ Mã Tài tìm đến, căn bản không phải Ngũ Hành nguyên thạch, mà là loại đá tương tự.

"Vậy tôi phái xe đi đón ngài!" Mã Tài rất biết làm việc.

"Được."

Trình Kiêu nói địa chỉ cho Mã Tài, sau đó rời khỏi biệt thự, đi vào địa điểm ước định chờ đợi.

Mã Tài trong biệt thự, phía dưới giàn cây nho trong sân chất đống lấy mấy tảng đá đủ nhan sắc. Mã Tài ngồi xổm ở bên cạnh những đá này, từng tí một cầm lên quan sát tỉ mỉ.

"Cái này không phải chính là tảng đá mang nhan sắc sao? Không đáng một đồng mà! Trình đại sư tựa hồ rất xem trọng nó? Những miếng đá này đến tột cùng có ích gì?"

Mã Tài rất biết phỏng đoán lòng người, từ trong giọng nói Trình Kiêu, ông ta đã cảm nhận được Trình Kiêu coi trọng mấy tảng đá này tới nhường nào.

"Mã gia, Trình đại sư đến!" Một thủ hạ từ bên ngoài chạy vào báo tin.

Mã Tài đứng người lên, quát với mấy tên thủ hạ: "Theo tôi đi nghênh đón Trình đại sư!"

"Vâng!"

"Trình đại sư, thứ anh muốn đều ở nơi này!" Mã Tài mang theo Trình Kiêu, đi vào phía dưới giàn cây nho.

Sớm tại bên ngoài cửa nhà Mã Tài, Trình Kiêu liền đã cảm ứng được nguyên lực Ngũ Hành nồng đậm trong sân.

Bây giờ tận mắt xác nhận, xác định không sai.

Những viên đá này, chính là Ngũ Hành nguyên thạch mà anh cần.

"Đây đều là chính ông tìm được?" Trình Kiêu nhìn về phía Mã Tài, hỏi.

"Đây là cộng đồng đại lão bảy thành thị Tạ Thiên Hoa còn có Trịnh Thiên Hoa…cố gắng tìm được. Những viên đá này cũng không đáng tiền, mặc dù số lượng không nhiều, nhưng rất dễ thu thập!"

"Rất tốt." Trình Kiêu hiểu rõ vì sao bọn người Mã Tài nhanh như vậy tìm được Ngũ Hành nguyên thạch.

"Ông tìm người đưa đến biệt thự hồ Nguyệt Nha Vọng Nguyệt Lâu đi!"

"Vọng Nguyệt Lâu!" Mã Tài giật mình: "Nữ Vương đại nhân lại đưa Vọng Nguyệt Lâu cho Trình đại sư!"

Hồ Nguyệt Nha Vọng Nguyệt Lâu, đây chính là biệt thự tốt nhất Hà Tây, có một không hai.

Trước kia còn là Mã Tài tự mình bảo nhà đầu tư dâng biệt thự tốt nhất hồ Nguyệt Nha đưa cho Lôi nữ vương. Không nghĩ tới Lôi nữ vương chuyển giao cho Trình Kiêu, có thể thấy được trình độ mà Lôi nữ vương cọi trọng Trình Kiêu tới mức nào.

Ánh mắt Mã Tài nhìn về phía Trình Kiêu, càng thêm kính sợ.

"Người đâu, giúp Trình đại sư vận chuyển những tảng đá này!"

Chạng vạng tối, trong viện sân viện Biệt thự Vọng Nguyệt Lâu.

Trình Kiêu đem những Ngũ Hành nguyên thạch này cắt chém thành hình dạng giống nhau, hết thảy bốn mươi tám khối.



Ngũ Hành nguyên thạch có rồi, tiếp theo quan trọng nhất chính là khắc họa trận văn Tụ Linh Trận, đều phải khắc vào từng khối trong bốn mươi tám khối.

Sau đó sắp xếp theo số lượng một vòng bảy viên, lấy số lượng ngũ hành, hô ứng với tinh thần tuần hoàn bảy ngày, đạt tới sinh sôi không ngừng, tự cấp tự túc.

Sau này dù Trình Kiêu không cần quản nó, đại trận cũng có thể tự động bổ sung năng lượng, tự động vận chuyển.

"Khoảng cách lễ khai giảng còn có ba ngày, ba ngày nay liền hoàn thành tụ linh đại trận Tiên Thiên Ngũ Hành này."

Sau này Trình Kiêu cơ bản sẽ không trở về nhà Tôn Mạc, Vọng Nguyệt Lâu chính là nhà Trình Kiêu. Chờ Tụ Linh Trận bày trận thành công, nơi này liền sẽ chậm rãi trở thành một nơi động thiên phúc địa.

Trình Kiêu tại đây tu luyện, cũng sẽ làm ít công to!

Trọn vẹn dùng hai ngày rưỡi, Trình Kiêu mới khắc đầy trận văn bên trên bốn mươi tám khối đá.

Lấy thực lực Trúc Cơ trung kỳ, đây quả thực là một công trình vất vả.

Nếu không phải Trình Kiêu đã từng là cảnh giới Tiên Đế, lĩnh ngộ thấu triệt đối với thiên địa quy tắc, thì giờ phút này căn bản là không có cách hoàn thành khắc họa trận văn.

Bởi vì mỗi khắc họa một khối trận văn, cơ hồ đều là thiên địa quy tắc phiên bản được thu nhỏ.

"Rốt cục hoàn thành!" Trình Kiêu mệt mỏi nằm trên mặt đất.

"Bước kế tiếp, bố trí đại trận, theo thứ tự đặt đá!"

Giờ phút này đêm đã khuya, mặc dù thời tiết sáng sủa, nhưng những năm này Á Tộc kinh tế phát triển quá nhanh, không khí ô nhiễm nghiêm trọng, đã nhìn không thấy sao trời.

Có điều, Trình Kiêu vẫn có thể tìm đúng vị trí của ngôi sao đối ứng trận cơ.

Trình Kiêu lấy tốc độ nhanh, đem bốn mươi tám khối đá đánh vào bên trong trận cơ, sau đó trở lại trên sân thượng biệt thự.

"Còn một bước cuối cùng!"

Trình Kiêu nhắm hai mắt lại, thần niệm mang theo một tia linh lực bỗng nhiên đụng vào vị trí trận nhãn. Khối đá lớn nhất kia phát ra ‘ phanh ’ một tiếng khi thần niệm Trình Kiêu đụng vào.

Trong nháy mắt, bốn mươi tám khối đá được thắp sáng, không trung đêm tối lờ mờ tựa hồ có bốn mươi tám vì sao hơi chớp mắt.

Một đạo bình chướng vô hình bao phủ phạm vi đường kính ngàn mét, thiên địa linh khí trăm dặm lấy tốc độ khủng khiếp tụ đến phía hồ Nguyệt Nha.

Không được bao lâu, thiên địa linh khí nơi này sẽ vượt xa cả thành phố.

Trình Kiêu rốt cục nhẹ nhàng thở ra, khoanh chân ngồi tại sân thượng, bắt đầu khôi phục tu vi.

"Tụ Linh Trận có rồi, nhưng còn lại thiếu một tòa đại trận phòng hộ, muốn đem nơi này xem như cứ điểm, toà hộ sơn đại trận này ít nhất phải thừa nhận được tất cả công kích với uy lực từ đạn hạt nhân trở xuống."

Trình Kiêu bây giờ cũng chỉ là tưởng tượng thôi, muốn tạo một hộ sơn đại trận, cần có vật liệu càng thêm khó tìm, căn bản không phải một sớm một chiều liền có thể hoàn thành được.

Mà hộ sơn đại trận quan trọng nhất chính là trận linh, làm trận linh thích hợp nhất tự nhiên là những Thần thú kia.

Trên Địa Cầu cằn cỗi linh khí, đừng nói Thần thú, coi như có thể tìm tới yêu thú cũng không tệ rồi.

Tạo hộ sơn đại trận, chỉ có thể dựa vào cơ duyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook