Chương 524: Bị bắt
Dương Phi
03/07/2021
Nếu là người bình thường, ở trước mặt gia tộc quý tộc sẽ chỉ nhỏ bé như một con kiến.
Dù sao gia tộc thế này có thế lực rất lớn, toàn bộ Hoa Hạ chỉ có bốn gia tộc, họ có thể làm ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia.
“Chỉ dựa vào bản thân mà không cần dùng đến thế lực của gia tộc, muốn kiếm được số tiền này thật sự rất khó… Nhưng đã nói ra rồi thì phải thử thôi!”
Ánh mắt Lâm Hàn loé lên, vẻ mặt trầm ngâm, anh gọi cho Ngô Xuyên.
“Anh Hàn, có chuyện gì vậy?”
Sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói trầm thấp của Ngô Xuyên vang lên.
Bây giờ Ngô Xuyên đã không còn là một tay xã hội đen như xưa nữa, từ khi đi theo Lâm Hàn, nhất là sau khi xảy ra những chuyện ở Kim Lăng, Ngô Xuyên đã dần trưởng thành và có thể độc lập làm việc.
Anh ta đang đứng đầu trong khu vực Vùng Xám ở toàn bộ Hoa Đông này.
“Ngô Xuyên, anh lập tức tìm giúp tôi một người tên là Khương Niên, tôi có một số thông tin về cậu ta, lát nữa sẽ gửi cho anh. Bây giờ hẳn là cậu ta đang ở thành phố Đông Hải, trở về từ Cảng Đảo bằng máy bay. Trong quá trình tìm kiếm nhất định phải nhờ người quen, thân tín, không được để lộ thông tin, cũng không được đánh rắn động cỏ, hiểu không?”, Lâm Hàn nghiêm túc nói.
Ngô Xuyên nghe vậy mặc dù không biết Khương Niên là ai, nhưng nghe được vẻ nghiêm túc của Lâm Hàn, anh ta lập tức hiểu được tầm quan trọng của vấn đề vì thế bèn đáp: Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ phái anh em Tôn Hàn Các có thể tin cậy đi tìm”.
“Ừ”, Lâm Hàn gật đầu rồi cúp máy.
Đối với Ngô Xuyên, Lâm Hàn vẫn tương đối tín nhiệm, chỉ cần dặn dò đơn giản là được, không cần phải nói nhiều.
Ngô Xuyên ở bên kia kết thúc cuộc gọi xong lập tức gọi cho người anh ta có thể tin tưởng dưới tay mình, sử dụng nhiều cách khác nhau để tìm Khương Niên ở thành phố Đông Hải từ nhiều con đường.
Bây giờ toàn bộ khu vực Vùng Xám của thành phố Đông Hải đều nằm trong tầm tay Ngô Xuyên, muốn tìm một người không khó, dù sao trong tay anh ta còn có những thông tin đơn giản về Khương Niên mà Lâm Hàn đưa cho.
Theo lệnh của Ngô Xuyên, một nhóm người có vẻ như đang ẩn nấp trong bóng tối bắt đầu hành động.
Nếu bạn đang đọc truyện trên website không phải T*amlinh2*47.*com thì có nghĩa đây là website chuyên đi ăn cắp truyện của chúng tôi. Hãy quay lại website T*amlinh2*47.*com để ủng hộ team ra truyện sớm nhất nhé !
Đầu tiên là sân bay quốc tế Đông Hải, sau đó là các khách sạn cao cấp, câu lạc bộ, nhà hàng cao cấp…
Sáng hôm sau, Lâm Hàn còn đang ngủ say thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, là Ngô Xuyên gọi tới. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
“Anh Hàn, tôi tìm thấy thằng nhóc Khương Niên rồi, tối qua cậu ta ở câu lạc bộ, bây giờ mệt quá nên ngủ thiếp đi luôn. Tôi đã gửi ảnh và địa chỉ cho anh rồi, anh xác nhận đi”, Ngô Xuyên cung kính nói.
Lâm Hàn nghe vậy thì nhìn vào bức ảnh trên điện thoại, anh xác nhận đúng là Khương Niên.
“Đúng, chính là cậu ta, anh lập tức khống chế cậu ta sau đó nhốt ở một nơi kín đáo, chờ tôi đến”, Lâm Hàn nói ngay.
“Vâng, tôi hiểu rồi!”, Ngô Xuyên gật đầu đáp lại.
…
Câu lạc bộ Lam Danh thành phố Đông Hải.
Hôm qua Khương Niên mới từ Cảng Đảo về, mặc dù lần này không hoàn thành nhiệm vụ gia tộc giao cho nhưng cũng thành công được tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, đây cũng là một thành tích không hề nhỏ.
Vì vậy khi trở lại Đông Hải, cậu ta mới thoải mái nhẹ nhõm đến câu lạc bộ chơi, quét sạch cơn giận mà Lâm Hàn mang lại mấy ngày trước.
Vì tối qua vui vẻ cả đêm nên bây giờ Khương Niên mệt mỏi, cậu ta ôm mấy người đẹp ngủ thiếp đi.
Đang yên tĩnh bỗng nhiên cánh cửa bị mở ra.
“Các anh muốn làm gì? Đây là khách hàng đáng kính của chúng tôi, các anh còn làm vậy là chúng tôi…”
Nhân viên phục vụ thấy thế thì thay đổi sắc mặt, nhưng mới nói được một nửa đã bị đàn em phía sau Ngô Xuyên bịt miệng lôi đi.
Mấy nhân viên bảo vệ trong câu lạc bộ đã bị Ngô Xuyên khống chế, mấy vệ sĩ của Khương Niên cũng đã bị người của Tôn Hàn Các đánh ngất.
Nghe thấy tiếng động, Khương Niên cũng mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy có người xông vào, sắc mặt cậu ta lạnh đi:
“Không biết sống chết, dám quấy rầy giấc ngủ của bản thiếu, biết bản thiếu là ai không? Muốn chết đúng không?”
Ngô Xuyên nhìn Khương Niên với vẻ mặt vô cảm, không thèm quan tâm chỉ nhẹ nhàng phất tay.
Mấy người phía sau Ngô Xuyên lập tức xông lên, thô lỗ đẩy mấy người đẹp bên cạnh Khương Niên ra, kéo cậu ta từ trên giường xuống.
Lúc này Khương Niên mới nhận ra có chuyện không ổn, trong lòng lập tức có chút hoang mang.
“Các anh là ai? Tôi là người nhà họ Khương mà các anh dám ra tay với tôi? Vệ sĩ đâu? Mau ra đây!”, Khương Niên hét lớn.
Tuy nhiên đáp lại Khương Niên là một cú đấm.
Cú đấm này không chút khống chế, nửa bên mặt của Khương Niên sưng lên.
“Ngoan ngoãn một chút, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
Ngô Xuyên thu lại nắm đấm, lạnh lùng nói.
Khương Niên vẫn luôn hung hăng càn quấy, lúc này đột nhiên không dám hé răng nửa lời.
Khương Niên cảm nhận được hơi thở đáng sợ trên người Ngô Xuyên, đó là hơi thở cậu ta chỉ nhìn thấy trên người những người nhà họ Khương, những người tàn nhẫn tay nhuốm máu thật sự mới có hơi thở này.
Không bao lâu, Khương Niên đã bị mấy đàn em của Ngô Xuyên đưa ra khỏi câu lạc bộ, khi đi qua hành lang, Khương Niên nhìn thấy vệ sĩ của mình đang ngất xỉu trong góc nên càng sợ hơn. Trong lòng cậu ta đột nhiên hiểu ra những người này đều là người tàn nhẫn.
Sau khi Khương Niên bị đưa lên xe, xe đi thẳng tới vùng ngoại ô, nhà kho đó là căn cứ bí mật của nhóm người Ngô Xuyên, người bình thường rất khó tìm ra.
Trong xe, Khương Niên nhìn mấy người đàn ông cường tráng mà có chút sợ hãi:
“Mấy anh à, có phải có hiểu lầm gì không? Tôi không đắc tội các anh mà, tôi còn không quen các anh. Hơn nữa tôi thật sự là người nhà họ Khương, nếu các anh động đến tôi tức là động đến nhà họ Khương, như vậy cũng rất phiền phức cho các anh đó? Các anh biết nhà họ Khương chứ?”
“Đó là quý tộc, có thế lực đứng đầu Hoa Hạ đó!”
Ngô Xuyên lạnh lùng nhìn Khương Niên: “Câm miệng, chúng tôi bắt đúng người rồi, lát nữa cậu sẽ biết!” Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
…
Nhà kho nào đó ở vùng ngoại ô thành phố Đông Hải.
Một chiếc GMC dừng lại ở cửa nhà kho, Lâm Hàn bước xuống xe.
Ngô Xuyên đã chờ sẵn ở đây, bước ra nghênh đón từ một góc nào đó.
“Anh Hàn, anh đến rồi, thằng nhóc đó bị tôi nhốt trong nhà kho”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu:
Nghe thấy tiếng động, Khương Niên cũng mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy có người xông vào, sắc mặt cậu ta lạnh đi:
“Không biết sống chết, dám quấy rầy giấc ngủ của bản thiếu, biết bản thiếu là ai không? Muốn chết đúng không?”
Ngô Xuyên nhìn Khương Niên với vẻ mặt vô cảm, không thèm quan tâm chỉ nhẹ nhàng phất tay.
Mấy người phía sau Ngô Xuyên lập tức xông lên, thô lỗ đẩy mấy người đẹp bên cạnh Khương Niên ra, kéo cậu ta từ trên giường xuống.
Lúc này Khương Niên mới nhận ra có chuyện không ổn, trong lòng lập tức có chút hoang mang.
“Các anh là ai? Tôi là người nhà họ Khương mà các anh dám ra tay với tôi? Vệ sĩ đâu? Mau ra đây!”, Khương Niên hét lớn.
Tuy nhiên đáp lại Khương Niên là một cú đấm.
Cú đấm này không chút khống chế, nửa bên mặt của Khương Niên sưng lên.
“Ngoan ngoãn một chút, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
Ngô Xuyên thu lại nắm đấm, lạnh lùng nói.
Khương Niên vẫn luôn hung hăng càn quấy, lúc này đột nhiên không dám hé răng nửa lời.
Khương Niên cảm nhận được hơi thở đáng sợ trên người Ngô Xuyên, đó là hơi thở cậu ta chỉ nhìn thấy trên người những người nhà họ Khương, những người tàn nhẫn tay nhuốm máu thật sự mới có hơi thở này.
Không bao lâu, Khương Niên đã bị mấy đàn em của Ngô Xuyên đưa ra khỏi câu lạc bộ, khi đi qua hành lang, Khương Niên nhìn thấy vệ sĩ của mình đang ngất xỉu trong góc nên càng sợ hơn. Trong lòng cậu ta đột nhiên hiểu ra những người này đều là người tàn nhẫn.
Sau khi Khương Niên bị đưa lên xe, xe đi thẳng tới vùng ngoại ô, nhà kho đó là căn cứ bí mật của nhóm người Ngô Xuyên, người bình thường rất khó tìm ra.
Trong xe, Khương Niên nhìn mấy người đàn ông cường tráng mà có chút sợ hãi:
“Mấy anh à, có phải có hiểu lầm gì không? Tôi không đắc tội các anh mà, tôi còn không quen các anh. Hơn nữa tôi thật sự là người nhà họ Khương, nếu các anh động đến tôi tức là động đến nhà họ Khương, như vậy cũng rất phiền phức cho các anh đó? Các anh biết nhà họ Khương chứ?”
“Đó là quý tộc, có thế lực đứng đầu Hoa Hạ đó!”
Ngô Xuyên lạnh lùng nhìn Khương Niên: “Câm miệng, chúng tôi bắt đúng người rồi, lát nữa cậu sẽ biết!” Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
…
Nhà kho nào đó ở vùng ngoại ô thành phố Đông Hải.
Một chiếc GMC dừng lại ở cửa nhà kho, Lâm Hàn bước xuống xe.
Ngô Xuyên đã chờ sẵn ở đây, bước ra nghênh đón từ một góc nào đó.
“Anh Hàn, anh đến rồi, thằng nhóc đó bị tôi nhốt trong nhà kho”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu:
“Không bị người khác phát hiện chứ?”
“Anh Hàn đừng lo”, Ngô Xuyên nói: “Tôi không cho người khác biết là chúng ta ra tay, còn nhà kho kia lại càng không ai có thể phát hiện”.
Lâm Hàn nghe xong cũng yên tâm, theo Ngô Xuyên đi vào nhà kho.
Lúc này Khương Niên đang bị trói chặt vào ghế gỗ, nhìn mấy tên đàn em của Ngô Xuyên bằng ánh mắt sợ hãi.
“Các anh thả tôi đi được không? Các anh muốn tiền hay gì? Tôi đều có thể cho các anh”, Khương Niên sợ hãi bảo.
Cho đến giờ, Khương Niên vẫn chưa biết những người này là ai, rốt cuộc mình đã động gì đến họ.
Mà Khương Niên đã được chứng kiến mức độ độc ác của những người này, nhất là người dẫn đầu kia. Khương Niên có thể cảm nhận được hơi thở đáng sợ từ trên người anh ta, hơi thở này khiến Khương Niên không dám phản kháng.
Lúc này Lâm Hàn bước đến, nở nụ cười châm chọc:
“Bắt cậu đến cũng không làm gì, chẳng qua là để đòi nợ thôi”.
Khương Niên đang sợ hãi thì nghe thấy giọng nói này, khi nhìn thấy Lâm Hàn cậu ta hơi sửng sốt, sau đó bật cười lớn tiếng.
“Tao còn tưởng là ai, hoá ra là mày, đúng là nực cười!”, Khương Niên khinh thường nói.
Dù sao gia tộc thế này có thế lực rất lớn, toàn bộ Hoa Hạ chỉ có bốn gia tộc, họ có thể làm ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia.
“Chỉ dựa vào bản thân mà không cần dùng đến thế lực của gia tộc, muốn kiếm được số tiền này thật sự rất khó… Nhưng đã nói ra rồi thì phải thử thôi!”
Ánh mắt Lâm Hàn loé lên, vẻ mặt trầm ngâm, anh gọi cho Ngô Xuyên.
“Anh Hàn, có chuyện gì vậy?”
Sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói trầm thấp của Ngô Xuyên vang lên.
Bây giờ Ngô Xuyên đã không còn là một tay xã hội đen như xưa nữa, từ khi đi theo Lâm Hàn, nhất là sau khi xảy ra những chuyện ở Kim Lăng, Ngô Xuyên đã dần trưởng thành và có thể độc lập làm việc.
Anh ta đang đứng đầu trong khu vực Vùng Xám ở toàn bộ Hoa Đông này.
“Ngô Xuyên, anh lập tức tìm giúp tôi một người tên là Khương Niên, tôi có một số thông tin về cậu ta, lát nữa sẽ gửi cho anh. Bây giờ hẳn là cậu ta đang ở thành phố Đông Hải, trở về từ Cảng Đảo bằng máy bay. Trong quá trình tìm kiếm nhất định phải nhờ người quen, thân tín, không được để lộ thông tin, cũng không được đánh rắn động cỏ, hiểu không?”, Lâm Hàn nghiêm túc nói.
Ngô Xuyên nghe vậy mặc dù không biết Khương Niên là ai, nhưng nghe được vẻ nghiêm túc của Lâm Hàn, anh ta lập tức hiểu được tầm quan trọng của vấn đề vì thế bèn đáp: Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ phái anh em Tôn Hàn Các có thể tin cậy đi tìm”.
“Ừ”, Lâm Hàn gật đầu rồi cúp máy.
Đối với Ngô Xuyên, Lâm Hàn vẫn tương đối tín nhiệm, chỉ cần dặn dò đơn giản là được, không cần phải nói nhiều.
Ngô Xuyên ở bên kia kết thúc cuộc gọi xong lập tức gọi cho người anh ta có thể tin tưởng dưới tay mình, sử dụng nhiều cách khác nhau để tìm Khương Niên ở thành phố Đông Hải từ nhiều con đường.
Bây giờ toàn bộ khu vực Vùng Xám của thành phố Đông Hải đều nằm trong tầm tay Ngô Xuyên, muốn tìm một người không khó, dù sao trong tay anh ta còn có những thông tin đơn giản về Khương Niên mà Lâm Hàn đưa cho.
Theo lệnh của Ngô Xuyên, một nhóm người có vẻ như đang ẩn nấp trong bóng tối bắt đầu hành động.
Nếu bạn đang đọc truyện trên website không phải T*amlinh2*47.*com thì có nghĩa đây là website chuyên đi ăn cắp truyện của chúng tôi. Hãy quay lại website T*amlinh2*47.*com để ủng hộ team ra truyện sớm nhất nhé !
Đầu tiên là sân bay quốc tế Đông Hải, sau đó là các khách sạn cao cấp, câu lạc bộ, nhà hàng cao cấp…
Sáng hôm sau, Lâm Hàn còn đang ngủ say thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, là Ngô Xuyên gọi tới. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
“Anh Hàn, tôi tìm thấy thằng nhóc Khương Niên rồi, tối qua cậu ta ở câu lạc bộ, bây giờ mệt quá nên ngủ thiếp đi luôn. Tôi đã gửi ảnh và địa chỉ cho anh rồi, anh xác nhận đi”, Ngô Xuyên cung kính nói.
Lâm Hàn nghe vậy thì nhìn vào bức ảnh trên điện thoại, anh xác nhận đúng là Khương Niên.
“Đúng, chính là cậu ta, anh lập tức khống chế cậu ta sau đó nhốt ở một nơi kín đáo, chờ tôi đến”, Lâm Hàn nói ngay.
“Vâng, tôi hiểu rồi!”, Ngô Xuyên gật đầu đáp lại.
…
Câu lạc bộ Lam Danh thành phố Đông Hải.
Hôm qua Khương Niên mới từ Cảng Đảo về, mặc dù lần này không hoàn thành nhiệm vụ gia tộc giao cho nhưng cũng thành công được tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, đây cũng là một thành tích không hề nhỏ.
Vì vậy khi trở lại Đông Hải, cậu ta mới thoải mái nhẹ nhõm đến câu lạc bộ chơi, quét sạch cơn giận mà Lâm Hàn mang lại mấy ngày trước.
Vì tối qua vui vẻ cả đêm nên bây giờ Khương Niên mệt mỏi, cậu ta ôm mấy người đẹp ngủ thiếp đi.
Đang yên tĩnh bỗng nhiên cánh cửa bị mở ra.
“Các anh muốn làm gì? Đây là khách hàng đáng kính của chúng tôi, các anh còn làm vậy là chúng tôi…”
Nhân viên phục vụ thấy thế thì thay đổi sắc mặt, nhưng mới nói được một nửa đã bị đàn em phía sau Ngô Xuyên bịt miệng lôi đi.
Mấy nhân viên bảo vệ trong câu lạc bộ đã bị Ngô Xuyên khống chế, mấy vệ sĩ của Khương Niên cũng đã bị người của Tôn Hàn Các đánh ngất.
Nghe thấy tiếng động, Khương Niên cũng mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy có người xông vào, sắc mặt cậu ta lạnh đi:
“Không biết sống chết, dám quấy rầy giấc ngủ của bản thiếu, biết bản thiếu là ai không? Muốn chết đúng không?”
Ngô Xuyên nhìn Khương Niên với vẻ mặt vô cảm, không thèm quan tâm chỉ nhẹ nhàng phất tay.
Mấy người phía sau Ngô Xuyên lập tức xông lên, thô lỗ đẩy mấy người đẹp bên cạnh Khương Niên ra, kéo cậu ta từ trên giường xuống.
Lúc này Khương Niên mới nhận ra có chuyện không ổn, trong lòng lập tức có chút hoang mang.
“Các anh là ai? Tôi là người nhà họ Khương mà các anh dám ra tay với tôi? Vệ sĩ đâu? Mau ra đây!”, Khương Niên hét lớn.
Tuy nhiên đáp lại Khương Niên là một cú đấm.
Cú đấm này không chút khống chế, nửa bên mặt của Khương Niên sưng lên.
“Ngoan ngoãn một chút, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
Ngô Xuyên thu lại nắm đấm, lạnh lùng nói.
Khương Niên vẫn luôn hung hăng càn quấy, lúc này đột nhiên không dám hé răng nửa lời.
Khương Niên cảm nhận được hơi thở đáng sợ trên người Ngô Xuyên, đó là hơi thở cậu ta chỉ nhìn thấy trên người những người nhà họ Khương, những người tàn nhẫn tay nhuốm máu thật sự mới có hơi thở này.
Không bao lâu, Khương Niên đã bị mấy đàn em của Ngô Xuyên đưa ra khỏi câu lạc bộ, khi đi qua hành lang, Khương Niên nhìn thấy vệ sĩ của mình đang ngất xỉu trong góc nên càng sợ hơn. Trong lòng cậu ta đột nhiên hiểu ra những người này đều là người tàn nhẫn.
Sau khi Khương Niên bị đưa lên xe, xe đi thẳng tới vùng ngoại ô, nhà kho đó là căn cứ bí mật của nhóm người Ngô Xuyên, người bình thường rất khó tìm ra.
Trong xe, Khương Niên nhìn mấy người đàn ông cường tráng mà có chút sợ hãi:
“Mấy anh à, có phải có hiểu lầm gì không? Tôi không đắc tội các anh mà, tôi còn không quen các anh. Hơn nữa tôi thật sự là người nhà họ Khương, nếu các anh động đến tôi tức là động đến nhà họ Khương, như vậy cũng rất phiền phức cho các anh đó? Các anh biết nhà họ Khương chứ?”
“Đó là quý tộc, có thế lực đứng đầu Hoa Hạ đó!”
Ngô Xuyên lạnh lùng nhìn Khương Niên: “Câm miệng, chúng tôi bắt đúng người rồi, lát nữa cậu sẽ biết!” Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
…
Nhà kho nào đó ở vùng ngoại ô thành phố Đông Hải.
Một chiếc GMC dừng lại ở cửa nhà kho, Lâm Hàn bước xuống xe.
Ngô Xuyên đã chờ sẵn ở đây, bước ra nghênh đón từ một góc nào đó.
“Anh Hàn, anh đến rồi, thằng nhóc đó bị tôi nhốt trong nhà kho”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu:
Nghe thấy tiếng động, Khương Niên cũng mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy có người xông vào, sắc mặt cậu ta lạnh đi:
“Không biết sống chết, dám quấy rầy giấc ngủ của bản thiếu, biết bản thiếu là ai không? Muốn chết đúng không?”
Ngô Xuyên nhìn Khương Niên với vẻ mặt vô cảm, không thèm quan tâm chỉ nhẹ nhàng phất tay.
Mấy người phía sau Ngô Xuyên lập tức xông lên, thô lỗ đẩy mấy người đẹp bên cạnh Khương Niên ra, kéo cậu ta từ trên giường xuống.
Lúc này Khương Niên mới nhận ra có chuyện không ổn, trong lòng lập tức có chút hoang mang.
“Các anh là ai? Tôi là người nhà họ Khương mà các anh dám ra tay với tôi? Vệ sĩ đâu? Mau ra đây!”, Khương Niên hét lớn.
Tuy nhiên đáp lại Khương Niên là một cú đấm.
Cú đấm này không chút khống chế, nửa bên mặt của Khương Niên sưng lên.
“Ngoan ngoãn một chút, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
Ngô Xuyên thu lại nắm đấm, lạnh lùng nói.
Khương Niên vẫn luôn hung hăng càn quấy, lúc này đột nhiên không dám hé răng nửa lời.
Khương Niên cảm nhận được hơi thở đáng sợ trên người Ngô Xuyên, đó là hơi thở cậu ta chỉ nhìn thấy trên người những người nhà họ Khương, những người tàn nhẫn tay nhuốm máu thật sự mới có hơi thở này.
Không bao lâu, Khương Niên đã bị mấy đàn em của Ngô Xuyên đưa ra khỏi câu lạc bộ, khi đi qua hành lang, Khương Niên nhìn thấy vệ sĩ của mình đang ngất xỉu trong góc nên càng sợ hơn. Trong lòng cậu ta đột nhiên hiểu ra những người này đều là người tàn nhẫn.
Sau khi Khương Niên bị đưa lên xe, xe đi thẳng tới vùng ngoại ô, nhà kho đó là căn cứ bí mật của nhóm người Ngô Xuyên, người bình thường rất khó tìm ra.
Trong xe, Khương Niên nhìn mấy người đàn ông cường tráng mà có chút sợ hãi:
“Mấy anh à, có phải có hiểu lầm gì không? Tôi không đắc tội các anh mà, tôi còn không quen các anh. Hơn nữa tôi thật sự là người nhà họ Khương, nếu các anh động đến tôi tức là động đến nhà họ Khương, như vậy cũng rất phiền phức cho các anh đó? Các anh biết nhà họ Khương chứ?”
“Đó là quý tộc, có thế lực đứng đầu Hoa Hạ đó!”
Ngô Xuyên lạnh lùng nhìn Khương Niên: “Câm miệng, chúng tôi bắt đúng người rồi, lát nữa cậu sẽ biết!” Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
…
Nhà kho nào đó ở vùng ngoại ô thành phố Đông Hải.
Một chiếc GMC dừng lại ở cửa nhà kho, Lâm Hàn bước xuống xe.
Ngô Xuyên đã chờ sẵn ở đây, bước ra nghênh đón từ một góc nào đó.
“Anh Hàn, anh đến rồi, thằng nhóc đó bị tôi nhốt trong nhà kho”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu:
“Không bị người khác phát hiện chứ?”
“Anh Hàn đừng lo”, Ngô Xuyên nói: “Tôi không cho người khác biết là chúng ta ra tay, còn nhà kho kia lại càng không ai có thể phát hiện”.
Lâm Hàn nghe xong cũng yên tâm, theo Ngô Xuyên đi vào nhà kho.
Lúc này Khương Niên đang bị trói chặt vào ghế gỗ, nhìn mấy tên đàn em của Ngô Xuyên bằng ánh mắt sợ hãi.
“Các anh thả tôi đi được không? Các anh muốn tiền hay gì? Tôi đều có thể cho các anh”, Khương Niên sợ hãi bảo.
Cho đến giờ, Khương Niên vẫn chưa biết những người này là ai, rốt cuộc mình đã động gì đến họ.
Mà Khương Niên đã được chứng kiến mức độ độc ác của những người này, nhất là người dẫn đầu kia. Khương Niên có thể cảm nhận được hơi thở đáng sợ từ trên người anh ta, hơi thở này khiến Khương Niên không dám phản kháng.
Lúc này Lâm Hàn bước đến, nở nụ cười châm chọc:
“Bắt cậu đến cũng không làm gì, chẳng qua là để đòi nợ thôi”.
Khương Niên đang sợ hãi thì nghe thấy giọng nói này, khi nhìn thấy Lâm Hàn cậu ta hơi sửng sốt, sau đó bật cười lớn tiếng.
“Tao còn tưởng là ai, hoá ra là mày, đúng là nực cười!”, Khương Niên khinh thường nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.