Chương 1122
Dương Phi
13/02/2023
Chương 1126
Tạ Kiến An nhìn bọn họ thu nhặt đồ cổ cũng biết là số tiền rất lớn, nhưng lòng vẫn không vui lắm.
Dù sao nếu kế hoạch lần này thành công, Tạ Kiến An thành công trở thành đại bàng núi vùng Bắc Đông, những thứ này sẽ là của ông ta, chứ không phải như bây giờ, chỉ có thể mang đi một ít.
Mà những thứ này chỉ là một phần tài sản của đại bàng núi, tài sản thật sự của đại bàng núi là thế lực Vùng Xám và sản nghiệp Vùng Xám, những thứ đó có thể mang lại cho đại bàng núi sự giàu có không bao giờ ngừng.
Khi người của Tạ Kiến An đang bận rộn chọn đồ cổ vô giá thì Tạ Kiến An lại nhìn chằm chằm Trương Thiên Sơn, nghĩ cách giải quyết.
Theo kế hoạch ban đầu, dù Trương Thiên Sơn có thoả hiệp hay không thì Tạ Kiến An đều sẽ giết ông ta.
Dù sao nếu Trương Thiên Sơn còn sống thì rất nhiều thế lực vùng Bắc Đông không thể trung thành đi theo Tạ Kiến An.
Trương Thiên Sơn có ý nghĩa to lớn với những thế lực vùng Bắc Đông này.
Trước Trương Thiên Sơn, các thế lực Vùng Xám của Bắc Đông chia năm xẻ bảy, tự mình chiến đấu.
Thêm vào đó, thế lực Vùng Xám vùng Bắc Đông vốn đã rất phức tạp, dù thế lực lớn hay nhỏ đều có thể gặp khủng hoảng bất cứ lúc nào, sẽ mất đi tất cả.
Nhưng từ sau khi Trương Thiên Sơn thống nhất các thế lực Vùng Xám của vùng Bắc Đông, các thế lực đã phát triển rất tốt trong nhiều năm nay, cũng không có khủng hoảng gì lớn.
Có thể nói, Trương Thiên Sơn có ý nghĩa rất lớn đối với những thế lực Vùng Xám này.
Mà bây giờ, dù Tạ Kiến An có làm gì Trương Thiên Sơn thì cũng không thể trở thành đại bàng núi vùng Bắc Đông, hơn nữa sẽ mất đi mọi thứ mình có trước đây.
Tuy nhiên Tạ Kiến An không định bỏ qua cho Trương Thiên Sơn, ông ta muốn cá chết lưới rách, thứ ông ta không có thì người khác cũng đừng mong lấy được.
Tạ Kiến An định giết Trương Thiên Sơn rồi sau đó bỏ chạy.
Tạ Kiến An biết rất rõ, Trương Thiên Sơn chết, nhưng những ứng cử viên đại bàng núi mới do Trương Thiên Sơn đào tạo trước đó lại chưa được công bố, mà các thế lực Vùng Xám ở vùng Bắc Đông nhiều như thế chắc chắn sẽ như rắn mất đầu, vùng này chắc chắn sẽ lại loạn.
Thậm chí, Trương Thiên Sơn chết, rất nhiều thế lực Vùng Xám ở đây không biết tình hình thực sự, có thể sẽ chọc giận Lâm Hàn.
Dù sao từ góc độ của họ, họ cũng không biết tin Tạ Kiến An phản bội có phải là thật hay không, mà chỉ nhìn thấy thế lực mạnh nhất vùng khác cũng chính là Lâm Hàn xông vào trang viên của Trương Thiên Sơn, và Trương Thiên Sơn đã chết.
Hơn nữa, tính tình những người thuộc thế lực Vùng Xám vùng Bắc Đông tương đối thẳng thắn, trước đây cũng chỉ có Trương Thiên Sơn trấn áp được họ, người bình thường không thể làm được, vì họ không phục. Trương Thiên Sơn chết thì không còn ai trấn áp họ nữa, đến lúc đó thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông nhất định sẽ loạn.
Như vậy rất có khả năng Lâm Hàn sẽ chiến đấu với nhiều thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông, mà các thế lực đó không phục nên cũng xảy ra đấu đá nội bộ, lúc đó các thế lực khác sẽ bị tổn thất hoặc ít hoặc nhiều.
Nếu Tạ Kiến An có thể phát triển ở vùng khác, chưa biết chừng còn có thể quay lại thu phục những thế lực Vùng Xám này, dù sao trước đây Trương Thiên Sơn từng nói ứng cử viên kế thừa chức vị đại bàng núi là Tạ Kiến An, ông ta hoàn toàn có lý do chính đáng để lấy được lòng dân.
Nghĩ đến đây, Tạ Kiến An càng cảm thấy không thể để Trương Thiên Sơn sống sót, nhất định phải giết ngay bây giờ.
Lúc này, đàn em của Tạ Kiến An đã thu gom được kha khá, đang chuyển đồ đến bên cạnh ông ta.
Còn Tạ Kiến An lại nhặt một con dao găm ở bên cạnh lên, bước tới trước mặt Trương Thiên Sơn.
Trong đại sảnh.
Mấy tên đàn em của Tạ Kiến An đã gom đồ xong, quay lại thì thấy Tạ Kiến An đang cầm dao găm đứng trước mặt Trương Thiên Sơn, ai nấy đều sửng sốt.
Mặc dù mấy tên này là thân tín của Tạ Kiến An, trước đó cũng từng tra tấn Trương Thiên Sơn, nhưng bây giờ nhìn thấy Tạ Kiến An muốn lấy mạng Trương Thiên Sơn, họ vẫn không khỏi sửng sốt.
“Ông chủ, thật sự phải giết ông ta sao?”, một người trong số đó không nhịn được hỏi.
Tạ Kiến An không trả lời, lạnh lùng trừng mắt nhìn tên đó.
Người kia lập tức im lặng.
Những tên thân tín còn lại của Tạ Kiến An đương nhiên cũng không dám nói thêm.
Lúc này Tạ Kiến An cũng nhìn Trương Thiên Sơn nói: “Đừng cảm thấy tôi có lỗi với ông. Ông có ơn với tôi, nhưng bao nhiêu năm nay tôi đã báo đáp ông đủ rồi. Không có tôi thì ông cũng không sống tốt thế này, cá lớn nuốt cá bé, thắng làm vua thua làm giặc, chỉ có thể trách ông đã thua!”
Trương Thiên Sơn đã không thể mở nổi mắt, máu làm mờ đi tầm nhìn của ông ta.
Mặc dù lúc trước mấy người họ để tránh cho Trương Thiên Sơn tử vong nên đã chữa cho Trương Thiên Sơn ở một mức độ nhất định và băng bó cho ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.