Chàng Rể Vô Song

Chương 261: Nhóm chat Tôi là triệu phú

Dương Phi

04/05/2021

“Cái gì?”

Tống Hoài Nhu sửng sốt: “Nhà họ Trịnh cháu là nhà tài trợ cho chương trình Tôi là triệu phú à?”

Chương trình Tôi là triệu phú này chỉ cần đầu tư vào chắc chắn sẽ sinh lời không bao giờ lỗ, tỷ suất sinh lời ít nhất cũng gấp ba lần.

Có rất nhiều gia tộc, công ty, tập đoàn tài chính ở thành phố Đông Hải muốn đầu tư vào chương trình này, cạnh tranh vô cùng khốc liệt, nhà họ Tống còn không tranh được suất.

Nếu muốn trở thành nhà tài trợ của Tôi là triệu phú, chỉ có tiền thôi chưa đủ, cần phải có quan hệ.

Nghe nói nhà tài trợ chính của Tôi là triệu phú là app livestream Sa Ngư.

Công ty này vô cùng bí ẩn, đặc biệt là ông chủ của app này, nghe nói là một triệu phú.

Trong thời gian chưa đầy một tháng mà lôi kéo được các streamer hàng đầu từ các nền tảng lớn về. Với sức mạnh tài chính này, Tống Hoài Nhu tự cho rằng nhà họ Trịnh không làm được.

Chính vì vậy không chỉ giới livestream mà các ngành các nghề khác, chỉ cần là doanh nhân thực thụ có chút nhạy bén đều sẽ thầm chú ý đến ông chủ của Sa Ngư, đồng thời cũng rất tò mò về người này.

Với tư cách là nhà tài trợ chính của Tôi là triệu phú, họ có tiếng nói rất lớn trong việc đầu tư.

Muốn đầu tư vào chương trình Tôi là triệu phú, ít nhất phải qua được cửa ải của Sa Ngư.

“Đúng thế ạ”.

Trịnh Minh Sơn đắc ý nói: “Nhà họ Trịnh cháu đầu tư năm mươi triệu tệ cho chương trình Tôi là triệu phú! Suất đầu tư này do chú hai cháu có quen biết với quản lý cấp cao của Sa Ngư nên mới giành được”.

“Chúc mừng, chúc mừng!”, Tống Hoài Nhu hâm mộ.

Đầu tư năm mươi triệu tệ, sau khi chương trình được phát sóng, nhà họ Trịnh cũng có thể đạt được doanh thu ít nhất một trăm triệu tệ.

“Những chuyện này đều là thật, Lâm Hàn là người bình thường, được chương trình Tôi là triệu phú chọn, đồng thời tặng cho mười triệu tệ!”

Trịnh Minh Sơn chỉ vào Lâm Hàn rồi nói lớn.

“Sao cơ?”

Mấy người Tống Ngọc đều ngỡ ngàng.

“Chiếc Business Star kia là do cậu ta trích từ mười triệu tệ của ekip chương trình Tôi là triệu phú tặng để mua, bộ đồ Armani cậu ta mặc ở trang viên Hoàng Gia hôm qua cũng được mua với số tiền mười triệu tệ đó!”, Trịnh Minh Sơn nói:

“Không chỉ vậy, chuyện đầu tiên cậu ta làm sau khi có được mười triệu tệ là tặng cho một nữ streamer món quà sáu trăm ngàn tệ!”

Giọng Trịnh Minh Sơn liên tục cất lên:

“Về bản chất, Lâm Hàn là một thằng nghèo rẻ rách, một người bình thường ở đáy xã hội! Nhưng nhờ sự giúp đỡ của chương trình Tôi là triệu phú nên cậu ta đã nhận được mười triệu tệ!”

“Mặc dù nói mười triệu tệ là nhiều, nhưng với bốn gia tộc lớn chúng ta mà nói thì không đáng là gì!”

Tất cả mọi người im lặng, lắng nghe Trịnh Minh Sơn nói.

Ba người Tống Hoài Nhu đều bị sốc.



“Nhưng Lâm Hàn lại tự cho mình là người giàu có, còn nói khoác mà không biết ngượng, lừa gạt dì Trương, nói mình là người của thành phố Thiên Kinh! Lâm Hàn, cậu cũng không tự soi gương vào nước tiểu xem mình là ai, có tư cách gì làm người thủ đô?”, Trịnh Minh Sơn nói tiếp:

“Lâm Hàn cậu đúng là đồ dối trá! Cậu lừa Tống Ngọc mình không phải shipper, haha, thật buồn cười! Vương Huy cũng đã nhìn thấy cậu giao đồ ăn tới khách sạn anh ấy ở rồi mà cậu còn nguỵ biện!”

“Bằng chứng đâu? Trịnh Minh Sơn, những lời anh nói đều phải có bằng chứng!”, Tống Ngọc lên tiếng, ngắt lời Trịnh Minh Sơn.

“Bằng chứng hả? Được, tôi cho cô xem bằng chứng! Tôi muốn chứng minh cho mọi người thấy Lâm Hàn là một kẻ lừa đảo. Cậu ta chỉ là một kẻ giao hàng nghèo hèn!”

Nói xong Trịnh Minh Sơn lấy điện thoại ra, mở Wechat, trên giao diện có một cuộc trò chuyện nhóm, tên là “Nhà tài trợ của Tôi là triệu phú”, trong nhóm có hơn bốn mươi người.

“Trong nhóm này tất cả đều là nhà tài trợ của chương trình Tôi là triệu phú, còn có phóng viên phụ trách tuyển chọn người bình thường, đồng thời đi theo để ghi hình họ”, Trịnh Minh Sơn giải thích:

“Những phóng viên này hàng ngày sẽ thu thập các thông tin và chuyện xảy ra của những người bình thường mà họ đi theo, sau đó sắp xếp thành tài liệu rồi đăng lên nhóm cho các nhà tài trợ xem”.

Trịnh Minh Sơn mở chi tiết nhóm ra, bên trong là một dãy avatar, avatar đầu tiên là hình một con cá mập đang bơi lội trong làn sóng.

“Nhóm trưởng nhóm này là quản lý cấp cao của công ty livestream Sa Ngư – nhà tài trợ chính của chương trình”.

Trịnh Minh Sơn chỉ vào avatar cá mập rồi giới thiệu.

Tống Hoài Nhu cực kỳ hâm mộ, nhà họ Trịnh có thể vào được nhóm này, thực lực không hề tầm thường!

Lâm Hàn nhìn thoáng qua avatar kia, trông rất quen mắt, là avatar của trưởng phòng tài chính công ty Sa Ngư.

Anh mỉm cười đã hiểu, không có gì bất ngờ, người phụ trách chính của chương trình này chính là trưởng phòng tài chính.

Trịnh Minh Sơn mở tệp tài liệu trong nhóm, có rất nhiều tài liệu trong đó, nhưng định dạng tên tệp đều giống nhau.

“Vương Hồng, phóng viên Tiểu Lý”.

“Lý Xuyên, phóng viên Tiểu Minh”.

“Triệu Tứ Hải, phóng viên Tiểu Vương”.

“Mao Đức, phóng viên Tiểu Nguyệt”.

“Lâm Hàn, phóng viên Tiểu Trần”.



“Lâm Hàn!”

Tống Hoài Nhu và những người khác đều nhìn vào tệp tài liệu có tên Lâm Hàn!

“Chắc là trùng tên thôi, sao Lâm Hàn có thể là kẻ lừa đảo được?”

Tống Ngọc hơi căng thẳng, cô không dám tin Lâm Hàn là kẻ lừa đảo.

“Lâm Hàn, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng để trả lời, tiền mua Business Star GMC là tiền của cậu hay là tiền từ ekip chương trình Tôi là triệu phú tặng cậu?”



“Còn bộ đồ Armani của cậu nữa, tiền mua quần áo có phải tiền của cậu không?”

Trịnh Minh Sơn nhìn Lâm Hàn rồi nở nụ cười lạnh lùng:

“Tôi khuyên cậu nên nói thật, nếu không đừng trách tôi không cho cậu thể diện, vạch trần lời nói dối của cậu ở nơi công cộng! Đến lúc đó cậu sẽ mất hết mặt mũi!”

“Tiền mua xe, quần áo, đều là tiền của tôi”, Lâm Hàn hờ hững nói, đây là sự thật.

“Hahaha! Chứng cứ ngay trước mắt mà cậu vẫn còn nguỵ biện được!”

Trịnh Minh Sơn cười lớn: “Được, tôi sẽ vạch trần lớp nguỵ trang cuối cùng của cậu!”

Nói xong gã ta mở tệp tài liệu ra.

Nhóm người Tống Hoài Nhu đều nhìn sang.

Trong tập tài liệu có ảnh của Lâm Hàn, chẳng hạn như hành động dũng cảm dám làm việc nghĩa, đánh bại tên cướp giật lại túi xách, còn có ảnh anh mặc đồ Armani đi vào trang viên Hoàng Gia…

Những tấm ảnh này đều do phóng viên Tiểu Trần chụp.

Phía dưới còn có một đoạn văn bản.

“Người bình thường Lâm Hàn này sau khi nhận được tiền, việc đầu tiên anh ta làm là tặng cho streamer nữ mình thích sáu trăm ngàn tệ…”

“Lâm Hàn định dấn thân vào giới thượng lưu. Trải qua bao nhiêu khó khăn, cuối cùng anh ta cũng nhận được thiệp mời tham dự buổi lễ của giới thượng lưu…”

“Đồng thời, anh ta còn mua một bộ đồ Armani, giá trị ước tính khoảng hai trăm ngàn tệ…”

“Lâm Hàn nhận được mười triệu tệ… anh ta đã bí mật mua một chiếc xe hơi mà không nói với ekip chương trình, khả năng là đã coi số tiền mười triệu tệ đó là tiền riêng của mình…”

“Hơn nữa người này ưa thể diện, không nghe theo lời khuyên của tôi, bị hắt canh trong buổi lễ thì lại nói là do vô tình!”



Nhìn thấy những dòng chữ này, Tống Ngọc ngẩn ra, đứng ngây người tại chỗ.

“Lâm Hàn, tôi hỏi cậu vài câu”, Trịnh Minh Sơn nhìn Lâm Hàn:

“Thứ nhất, cậu có tham gia chương trình Tôi là triệu phú không?”

“Có”, Lâm Hàn nhẹ giọng đáp.

“Thứ hai, có phải phóng viên Tiểu Trần đi theo quay cậu không?”, Trịnh Minh Sơn lại hỏi.

“Đúng thế!”

“Được, tôi hỏi xong rồi”, Trịnh Minh Sơn nghiêm túc nói:

“Chú Tống, dì Trương, chứng cứ đã bày ra trước mắt, chú dì còn cho rằng Lâm Hàn không phải kẻ lừa đảo nữa không? Chú dì có còn cho rằng Business Star là do Lâm Hàn tự mua nữa không?”

-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Vô Song

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook