Chương 3: Không Có Thông Tin !
Mộ Dung Nguyệt
26/04/2017
Tối đến , Dương Sở thức giấc nhìn quanh không thấy Cảnh Nhi nước mắt rưng rưng lo lắng .
- Cảnh Nhi ..!! Nương tử!!!
Cửa mở ra , Cảnh Nhi hoảng hốt chạy vào ôm lấy cậu dỗ dành .. Có vẻ chàng trai này rất ngây thơ yếu đuối như đứa trẻ vậy ..
- Ta đây .. Tướng công đừng khóc nhé !
- Nương tử đừng bỏ ta một mình ta sợ ..!
- Dương Sở .. Anh kể cho tôi nghe về anh đi !
Dương Sở là Tề vương gia duy nhất của vương quốc nên có rất người mưu sát chàng , từ nhỏ Tề vương ngu si người ta có thể bỏ qua nhưng sau khi cưới đích nữ của tướng quân Lâm Cảnh Vệ liền có hậu thuẫn chống lưng , vương phi có ý muốn dẹp loạn gian thần . Trong đêm bị truy sát , Dương Sở bị một cơn lốc xoáy cuốn mất , khi đến thấy mọi thứ rất lạ sợ đến mức ngất đi khi tỉnh lại đã thấy thê tử bên cạnh .
Lâm Cảnh Nhi nhìn Dương Sở gật gù , nếu như cô đoán không lầm thì anh chính là bị xuyên qua mà cô lại là người giống với vợ anh nên phải chịu trách nhiệm đó .
- Thê tử !
- Dương Sở .. Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi ? - Cảnh Nhi nhìn
- 10 tuổi !
Quả nhiên hắn bị vấn đề mà .. Cảnh Nhi chống tay lên cằm suy nghĩ rồi mỉm cười dẫn anh vào nhà tắm lau mặt giúp anh . Rồi chải tóc buộc tóc cho ngay ngắn , dẫn ra nhà bếp :
- Ba mẹ !
- A .. Hai đứa ngồi đi ! - Ông Lâm nhìn
- Đa tạ nhạc phụ ! - Dương Sở cúi đầu đưa tay hành lễ
Bà Lâm nhíu mày nhìn anh , Cảnh Nhi liền kéo tay anh lại ngồi xuống ghế giải thích :
- Anh ấy đang đóng phim cổ trang nên tập đó mà !
- Phim ... ! - Dương Sở quay sang nhìn cô
- Ăn .. Ăn đi ! - Cảnh Nhi gắp đồ ăn cho cậu
Món ăn tuy không đẹp mắt không ngon bằng ngự uyển làm nhưng có mùi vị khác lạ rất ngon . Bà Lâm nhìn cậu nghi ngờ thì Cảnh Nhi nói :
- Anh ấy vốn từ nhỏ bên Mĩ nên không có ăn mấy nón này nên có chút khác lạ mà !
- Vậy ăn nhiều nha con ! - Bà Lâm mỉm cười
- Tạ ơn nhạc mẫu !
- Khụ ... À ba mẹ , con định ngày mai quay lại thành phố A , anh ấy còn phải đóng phim , con phải lo cho vụ scandanl đấy ! - Cảnh Nhi nói
- Mới về lại đi sao ? - bà Lâm nhìn
- Mẹ à .. Con hứa , có thời gian con sẽ về ngay ! Hoặc ba mẹ có thể kêu A Bách hay A Bảo chở lên ! - Cảnh Nhi nhìn
- Thôi cũng được ! Con cũng lớn rồi nhưng sao mẹ không thấy Khải Nguyên đi với con !
- Anh .. Ấy .. Có việc ở công ty ! Con ăn no rồi , con về phòng !
Cảnh Nhi bỏ về phòng . Mở điện thoại ra thì có hàng loạt tin nhắn từ Khải Nguyên .. Cô nhìn thấy tấm ảnh chụp cùng anh tim khẽ nhói nhưng cô dặn lòng không được khóc , cô chỉ khóc vì gia đình mình thôi. Cửa phòng mở ra , Dương Sở đi vào :
- Nương tử !
- A... Là anh sao ? Sao không về phòng ngủ đi ? - Cảnh Nhi mỉm cười nhẹ
- Ta .. Ta muốn ngủ cùng nương tử !
- Cái gì ? Không .. Không được ! - Cảnh Nhi quơ tay
- Thật sự không được sao ? - đôi mắt buồn rầu rưng rưng nhìn cô
Lâm Cảnh Nhi nhìn anh , không chịu được bèn gật đầu đáp ứng :
- Được rồi ..! Bây giờ đợi một chút , tôi đi lấy bàn chải đánh răng và khăn mặt cho anh !
Dương Sở gật gù , Cảnh Nhi đi ra phòng một lúc quay lại trên tay là một cái cốc có bàn chải đánh răng và một cái khăn lông .
- Mau theo tôi ! - Cảnh Nhi kêu cậu
Dương Sở gật gù nghe theo , vào phòng tắm . Cảnh Nhi lấy kem đánh răng để cho mình rồi cho cậu :
- Cầm như vậy rồi đánh vào răng !
Dương Sở nhìn theo rồi cầm lên liếm thử :
- Ngon quá !
- Ôi .. Không được ăn. , dùng đánh răng như vậy này !
Cảnh Nhi chỉ dẫn , Dương Sở rất thông minh nhìn sơ liền học được đánh thuần thục rồi lấy nước nhổ ra giống y bản sao Cảnh Nhi . Hoàn thành xong , Cảnh Nhi đưa cậu ra ngoài . Lấy laptop đặt lên đùi , Cảnh Nhi truy cập vào email của mình , bên cạnh Dương Sở chăm chú nhìn theo :
- Đây là gì vậy nương tử ?
- Đây là máy tính , ta làm như vậy sẽ vào được email , sẽ có thể nói chuyện với nhau như gửi thư đấy !
Lâm Cảnh Nhi chỉ dẫn cho cậu cách truy cập trình duyệt , cách gõ chữ và nhiều thứ . Không thấy thông tin gì nên Cảnh Nhi gọi cho chị Kim :
- Chuyện em nhờ chị sao rồi ?
- Cảnh Nhi à .. Trong giới chúng ta làm gì có ai tên Dương Sở , em làm chị đi hỏi xung quanh sáng giờ này ! - chị Kim cằn nhằn
- Không có sao !
- Phải ... Nhưng có gì sao ?
- Không có gì , chị ngủ ngon !
Lâm Cảnh Nhi cúp máy quay sang nhìn Dương Sở đang nằm ngủ say ... Chàng trai này chẳng lẽ đúng như cô đoán ..
- Cảnh Nhi ..!! Nương tử!!!
Cửa mở ra , Cảnh Nhi hoảng hốt chạy vào ôm lấy cậu dỗ dành .. Có vẻ chàng trai này rất ngây thơ yếu đuối như đứa trẻ vậy ..
- Ta đây .. Tướng công đừng khóc nhé !
- Nương tử đừng bỏ ta một mình ta sợ ..!
- Dương Sở .. Anh kể cho tôi nghe về anh đi !
Dương Sở là Tề vương gia duy nhất của vương quốc nên có rất người mưu sát chàng , từ nhỏ Tề vương ngu si người ta có thể bỏ qua nhưng sau khi cưới đích nữ của tướng quân Lâm Cảnh Vệ liền có hậu thuẫn chống lưng , vương phi có ý muốn dẹp loạn gian thần . Trong đêm bị truy sát , Dương Sở bị một cơn lốc xoáy cuốn mất , khi đến thấy mọi thứ rất lạ sợ đến mức ngất đi khi tỉnh lại đã thấy thê tử bên cạnh .
Lâm Cảnh Nhi nhìn Dương Sở gật gù , nếu như cô đoán không lầm thì anh chính là bị xuyên qua mà cô lại là người giống với vợ anh nên phải chịu trách nhiệm đó .
- Thê tử !
- Dương Sở .. Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi ? - Cảnh Nhi nhìn
- 10 tuổi !
Quả nhiên hắn bị vấn đề mà .. Cảnh Nhi chống tay lên cằm suy nghĩ rồi mỉm cười dẫn anh vào nhà tắm lau mặt giúp anh . Rồi chải tóc buộc tóc cho ngay ngắn , dẫn ra nhà bếp :
- Ba mẹ !
- A .. Hai đứa ngồi đi ! - Ông Lâm nhìn
- Đa tạ nhạc phụ ! - Dương Sở cúi đầu đưa tay hành lễ
Bà Lâm nhíu mày nhìn anh , Cảnh Nhi liền kéo tay anh lại ngồi xuống ghế giải thích :
- Anh ấy đang đóng phim cổ trang nên tập đó mà !
- Phim ... ! - Dương Sở quay sang nhìn cô
- Ăn .. Ăn đi ! - Cảnh Nhi gắp đồ ăn cho cậu
Món ăn tuy không đẹp mắt không ngon bằng ngự uyển làm nhưng có mùi vị khác lạ rất ngon . Bà Lâm nhìn cậu nghi ngờ thì Cảnh Nhi nói :
- Anh ấy vốn từ nhỏ bên Mĩ nên không có ăn mấy nón này nên có chút khác lạ mà !
- Vậy ăn nhiều nha con ! - Bà Lâm mỉm cười
- Tạ ơn nhạc mẫu !
- Khụ ... À ba mẹ , con định ngày mai quay lại thành phố A , anh ấy còn phải đóng phim , con phải lo cho vụ scandanl đấy ! - Cảnh Nhi nói
- Mới về lại đi sao ? - bà Lâm nhìn
- Mẹ à .. Con hứa , có thời gian con sẽ về ngay ! Hoặc ba mẹ có thể kêu A Bách hay A Bảo chở lên ! - Cảnh Nhi nhìn
- Thôi cũng được ! Con cũng lớn rồi nhưng sao mẹ không thấy Khải Nguyên đi với con !
- Anh .. Ấy .. Có việc ở công ty ! Con ăn no rồi , con về phòng !
Cảnh Nhi bỏ về phòng . Mở điện thoại ra thì có hàng loạt tin nhắn từ Khải Nguyên .. Cô nhìn thấy tấm ảnh chụp cùng anh tim khẽ nhói nhưng cô dặn lòng không được khóc , cô chỉ khóc vì gia đình mình thôi. Cửa phòng mở ra , Dương Sở đi vào :
- Nương tử !
- A... Là anh sao ? Sao không về phòng ngủ đi ? - Cảnh Nhi mỉm cười nhẹ
- Ta .. Ta muốn ngủ cùng nương tử !
- Cái gì ? Không .. Không được ! - Cảnh Nhi quơ tay
- Thật sự không được sao ? - đôi mắt buồn rầu rưng rưng nhìn cô
Lâm Cảnh Nhi nhìn anh , không chịu được bèn gật đầu đáp ứng :
- Được rồi ..! Bây giờ đợi một chút , tôi đi lấy bàn chải đánh răng và khăn mặt cho anh !
Dương Sở gật gù , Cảnh Nhi đi ra phòng một lúc quay lại trên tay là một cái cốc có bàn chải đánh răng và một cái khăn lông .
- Mau theo tôi ! - Cảnh Nhi kêu cậu
Dương Sở gật gù nghe theo , vào phòng tắm . Cảnh Nhi lấy kem đánh răng để cho mình rồi cho cậu :
- Cầm như vậy rồi đánh vào răng !
Dương Sở nhìn theo rồi cầm lên liếm thử :
- Ngon quá !
- Ôi .. Không được ăn. , dùng đánh răng như vậy này !
Cảnh Nhi chỉ dẫn , Dương Sở rất thông minh nhìn sơ liền học được đánh thuần thục rồi lấy nước nhổ ra giống y bản sao Cảnh Nhi . Hoàn thành xong , Cảnh Nhi đưa cậu ra ngoài . Lấy laptop đặt lên đùi , Cảnh Nhi truy cập vào email của mình , bên cạnh Dương Sở chăm chú nhìn theo :
- Đây là gì vậy nương tử ?
- Đây là máy tính , ta làm như vậy sẽ vào được email , sẽ có thể nói chuyện với nhau như gửi thư đấy !
Lâm Cảnh Nhi chỉ dẫn cho cậu cách truy cập trình duyệt , cách gõ chữ và nhiều thứ . Không thấy thông tin gì nên Cảnh Nhi gọi cho chị Kim :
- Chuyện em nhờ chị sao rồi ?
- Cảnh Nhi à .. Trong giới chúng ta làm gì có ai tên Dương Sở , em làm chị đi hỏi xung quanh sáng giờ này ! - chị Kim cằn nhằn
- Không có sao !
- Phải ... Nhưng có gì sao ?
- Không có gì , chị ngủ ngon !
Lâm Cảnh Nhi cúp máy quay sang nhìn Dương Sở đang nằm ngủ say ... Chàng trai này chẳng lẽ đúng như cô đoán ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.