Chàng Trai Trong Giấc Mơ Năm Xưa
Chương 17
Mặc Thiên Song
11/09/2022
Tại phía cô và anh...
Anh thì đang mua thực phẩm để làm những món ăn mà mọi người yêu cầu vừa nãy, cô thì lẽo đẽo đi phía sau anh.
- Hà: Ý! Ngũ cốc nè
Cô quyết định lấy 1 hộp ngũ cốc và đó cũng là loại mà cô thích.
- Hà: Tôi khá là thích loại ngũ cốc này mà mấy tuần trước hết rồi mà chưa mua
Họ mua một lúc rồi anh nói
- Nhật: Về thôi
- Hà: Oke~~
Khi họ về đến nhà....
- Nhật: Về rồi đây
- Tú: Thế nấu thôi
Anh nhìn qua Hà rồi nhẹ nhàng bảo
- Nhật: Để bọn con trai bọn tôi làm được rồi. Bà không cần phụ đâu
- Hà: Nhưng mà...
- Tú: Nói vậy thì nghe đi, em ngồi đó chơi là được rồi
- Hà: Vậy thì thôi vậy
Cô và Vân thì ngồi chơi với bé Vừng. Bé Vừng là một con mèo giống đực có màu lông đen và một số điểm có màu trắng. Vừng từng có một chủ nhân nhưng người đó chỉ hành hạ và đánh đập cậu, khi mọi người nhận nuôi cậu thì lúc ấy cậu có hơi rụt rè và nhút nhát một chút nhưng bây giờ thì đã khác. Cậu luôn chạy nhảy và luôn quấn quanh mọi người. Người chủ trước của Vừng tàn nhẫn đến nỗi trên người Vừng đã có một vài vết thương, có những vết thương cũng đã chảy máu. Nhưng sau khi được mọi người chăm sóc và nuôi dưỡng thì vết thương trên người em cũng đã lành nhưng có một số vết thương thì không thể lành được và đã để lại sẹo.
Chơi với Vừng một lúc thì cô mới nhớ ra
- Hà: A! Để tôi lại lấy thức ăn của Vừng. Thường thường giờ này là Vừng đã ăn rồi
Anh lấy hũ thức ăn của Vừng rồi đưa cho cô. Đồng thười anh cũng đề nghị
- Nhật: Chúng ta đổi xưng hô được không?
- Hà: Hể?
- Nhật: Xưng hô ông/bà tôi thấy không quen. Thường là xưng hô theo tôi/cậu hoặc là tớ/cậu ấy
- Khánh: Nhật nói đúng đấy, bọn tôi mặc dù có xưng hô ông/bà rồi nhưng cũng không quen cho lắm
- Hà: Được thôi!
Anh nhìn xuống dưới chân anh thì đã thấy Vừng đã cạ vào chân anh từ bao giờ. Vừng cạ một phần vì thức ăn và một phần là vì quen anh. Lúc Vừng chưa được Hà nhận nuôi thì anh cũng thường xuyên lén cho Vừng ăn. Nói là lén vậy, nhưng Khánh, Hải và Đăng đều biết chỉ có mỗi người chủ cũ của chú là không biết. Không chỉ có anh lén cho Vừng ăn, 3 người còn lại cũng lén cho Vừng ăn nữa. Anh cúi người xuống vuốt ve Vừng
- Nhật: Rồi rồi, lại chỗ cô ấy đi. Thức ăn ở chỗ đó ấy
Vừng kêu vài cái rồi lại chỗ cô. Sau khi Vừng đã ăn xong thì người lớn trong nhà cũng đã về. Vừng chạy ra cạ vào chân mẹ của cô, mẹ cô thấy vậy cũng cúi xuống ẵm Vừng lên vuốt ve.
- Ly (Mẹ của Hà): Con ra đón mẹ đúng không? Vừng
- Tường (Mẹ của Vân): Ở nhà có ngoan không?
Vừng kêu vài cái, đôi mắt trong veo tỏ vẻ vui mừng khi người lớn về nhà. Mẹ của Trí vuốt ve chú
- Ý (Mẹ của Trí): Vậy thì đỡ vất vả cho anh chị rồi
- Hương (Mẹ của Kiệt): Phải đó~~
Mọi người liền nhìn qua nhà bếp, họ vô cùng bất ngờ vì trên bàn đã bày biện đồ ăn đầy đủ. Mỗi món ăn tỏ ra một mùi hương rất thơm, những đứa trẻ thì đang phụ nhau chuẩn bị bát đũa, cắt trái cây. Người lớn trong nhà đều vui vẻ và chạy đến ôm chầm nhưng đứa trẻ vào lòng. Họ không chỉ ôm con của họ mà còn ôm cả Nhật, Khánh, hải và Đăng. Hành động này của họ đã khiến 4 người con trai rất vui và họ cảm thấy thật sự ấm áp. Mặc dù mọi người lớn ở đây đều không phải ba mẹ ruột của họ nhưng lại yêu thương họ như là người trong nhà.
Ngồi vào bàn ăn, mọi người trò chuyện
- Hà: Trứng cút lộn là cậu làm đúng không Nhật?
- Nhật: ừm đúng rồi, ngon không?
- Hà: Tay nghề của cậu có khác. Xuất sắc
- Ly (Mẹ của Hà): Cũng cảm ơn con nhiều lắm Nhật. Đã dễ thương, đẹp trai lại nấu ăn ngon nữa, rất có yếu tố làm một người chồng nha~
- Nghĩa (Mẹ của Hà): Thôi đi cô ơi! Thằng bé còn nhỏ mà đã nhắc vậy rồi
- Tú: Mẹ thật là! Mặt con nhà người ta đỏ rồi kìa
Câu nói này của mẹ cô khiến anh đỏ cả mặt
- Nhật: Dạ... Con cảm ơn
- Lâm (Ba của Kiệt): Có ai phụ con nữa không?
- Tú: Có con nè! Con thì làm cá chiên
- Khánh: Con thì nấu canh rau củ chung với sườn non
- Nhật: Con thì trứng cút lộn xào rau răm với sườn xào chua ngọt
- Hà: Con thì cắt trái cây
- Kiệt, Trí: Bọn con thì lau bàn với dọn bát đũa
- Hải: Con thì nấu cơm thôi ạ
- Đăng: Con thì... mọi người cần phụ gì thì con phụ thôi ạ
Mọi người đều vui vì bọn trẻ có sự đoàn kết, cùng nhau làm việc. Sau khi ăn cơm xong thì bọn trẻ cũng đề nghị để họ dọn, còn người lớn thì cứ việc đi tắm rửa nghỉ ngơi là được. Tất nhiên trước khi dọn dẹp thì họ phải 'trải qua' quá trình phân công trước đã để cho công bằng.
- Nhật: Ai rửa chén? Nhóm có 8 người thì 4 người đi rửa chén
- Hà: Hmm... Tớ, Vân, Khánh với cậu đi
- Nhật: Được, vậy 4 người còn lại đi lau bàn, lau nhà đê
Họ phân công xong thì bắt đầu quá trình 'làm việc' của họ.
8 giờ tối hôm đó......
- ----------------------------------------------------------------------
GÓC NÓI CHUYỆN
Chap sau thì nhóm của Nhật và cả Kiệt và Trí sẽ ngủ lại nhà Hà nhe. Tại thứ 7 thì có tiệc ngủ ý, tiệc ngủ là mọi người sẽ ngủ lại nhà 1 người bạn ấy.
Mọi người đừng để ý hình chap quá nhé, tui để đại ý. Mà cũng đẹp mà đúng hog? ????
Anh thì đang mua thực phẩm để làm những món ăn mà mọi người yêu cầu vừa nãy, cô thì lẽo đẽo đi phía sau anh.
- Hà: Ý! Ngũ cốc nè
Cô quyết định lấy 1 hộp ngũ cốc và đó cũng là loại mà cô thích.
- Hà: Tôi khá là thích loại ngũ cốc này mà mấy tuần trước hết rồi mà chưa mua
Họ mua một lúc rồi anh nói
- Nhật: Về thôi
- Hà: Oke~~
Khi họ về đến nhà....
- Nhật: Về rồi đây
- Tú: Thế nấu thôi
Anh nhìn qua Hà rồi nhẹ nhàng bảo
- Nhật: Để bọn con trai bọn tôi làm được rồi. Bà không cần phụ đâu
- Hà: Nhưng mà...
- Tú: Nói vậy thì nghe đi, em ngồi đó chơi là được rồi
- Hà: Vậy thì thôi vậy
Cô và Vân thì ngồi chơi với bé Vừng. Bé Vừng là một con mèo giống đực có màu lông đen và một số điểm có màu trắng. Vừng từng có một chủ nhân nhưng người đó chỉ hành hạ và đánh đập cậu, khi mọi người nhận nuôi cậu thì lúc ấy cậu có hơi rụt rè và nhút nhát một chút nhưng bây giờ thì đã khác. Cậu luôn chạy nhảy và luôn quấn quanh mọi người. Người chủ trước của Vừng tàn nhẫn đến nỗi trên người Vừng đã có một vài vết thương, có những vết thương cũng đã chảy máu. Nhưng sau khi được mọi người chăm sóc và nuôi dưỡng thì vết thương trên người em cũng đã lành nhưng có một số vết thương thì không thể lành được và đã để lại sẹo.
Chơi với Vừng một lúc thì cô mới nhớ ra
- Hà: A! Để tôi lại lấy thức ăn của Vừng. Thường thường giờ này là Vừng đã ăn rồi
Anh lấy hũ thức ăn của Vừng rồi đưa cho cô. Đồng thười anh cũng đề nghị
- Nhật: Chúng ta đổi xưng hô được không?
- Hà: Hể?
- Nhật: Xưng hô ông/bà tôi thấy không quen. Thường là xưng hô theo tôi/cậu hoặc là tớ/cậu ấy
- Khánh: Nhật nói đúng đấy, bọn tôi mặc dù có xưng hô ông/bà rồi nhưng cũng không quen cho lắm
- Hà: Được thôi!
Anh nhìn xuống dưới chân anh thì đã thấy Vừng đã cạ vào chân anh từ bao giờ. Vừng cạ một phần vì thức ăn và một phần là vì quen anh. Lúc Vừng chưa được Hà nhận nuôi thì anh cũng thường xuyên lén cho Vừng ăn. Nói là lén vậy, nhưng Khánh, Hải và Đăng đều biết chỉ có mỗi người chủ cũ của chú là không biết. Không chỉ có anh lén cho Vừng ăn, 3 người còn lại cũng lén cho Vừng ăn nữa. Anh cúi người xuống vuốt ve Vừng
- Nhật: Rồi rồi, lại chỗ cô ấy đi. Thức ăn ở chỗ đó ấy
Vừng kêu vài cái rồi lại chỗ cô. Sau khi Vừng đã ăn xong thì người lớn trong nhà cũng đã về. Vừng chạy ra cạ vào chân mẹ của cô, mẹ cô thấy vậy cũng cúi xuống ẵm Vừng lên vuốt ve.
- Ly (Mẹ của Hà): Con ra đón mẹ đúng không? Vừng
- Tường (Mẹ của Vân): Ở nhà có ngoan không?
Vừng kêu vài cái, đôi mắt trong veo tỏ vẻ vui mừng khi người lớn về nhà. Mẹ của Trí vuốt ve chú
- Ý (Mẹ của Trí): Vậy thì đỡ vất vả cho anh chị rồi
- Hương (Mẹ của Kiệt): Phải đó~~
Mọi người liền nhìn qua nhà bếp, họ vô cùng bất ngờ vì trên bàn đã bày biện đồ ăn đầy đủ. Mỗi món ăn tỏ ra một mùi hương rất thơm, những đứa trẻ thì đang phụ nhau chuẩn bị bát đũa, cắt trái cây. Người lớn trong nhà đều vui vẻ và chạy đến ôm chầm nhưng đứa trẻ vào lòng. Họ không chỉ ôm con của họ mà còn ôm cả Nhật, Khánh, hải và Đăng. Hành động này của họ đã khiến 4 người con trai rất vui và họ cảm thấy thật sự ấm áp. Mặc dù mọi người lớn ở đây đều không phải ba mẹ ruột của họ nhưng lại yêu thương họ như là người trong nhà.
Ngồi vào bàn ăn, mọi người trò chuyện
- Hà: Trứng cút lộn là cậu làm đúng không Nhật?
- Nhật: ừm đúng rồi, ngon không?
- Hà: Tay nghề của cậu có khác. Xuất sắc
- Ly (Mẹ của Hà): Cũng cảm ơn con nhiều lắm Nhật. Đã dễ thương, đẹp trai lại nấu ăn ngon nữa, rất có yếu tố làm một người chồng nha~
- Nghĩa (Mẹ của Hà): Thôi đi cô ơi! Thằng bé còn nhỏ mà đã nhắc vậy rồi
- Tú: Mẹ thật là! Mặt con nhà người ta đỏ rồi kìa
Câu nói này của mẹ cô khiến anh đỏ cả mặt
- Nhật: Dạ... Con cảm ơn
- Lâm (Ba của Kiệt): Có ai phụ con nữa không?
- Tú: Có con nè! Con thì làm cá chiên
- Khánh: Con thì nấu canh rau củ chung với sườn non
- Nhật: Con thì trứng cút lộn xào rau răm với sườn xào chua ngọt
- Hà: Con thì cắt trái cây
- Kiệt, Trí: Bọn con thì lau bàn với dọn bát đũa
- Hải: Con thì nấu cơm thôi ạ
- Đăng: Con thì... mọi người cần phụ gì thì con phụ thôi ạ
Mọi người đều vui vì bọn trẻ có sự đoàn kết, cùng nhau làm việc. Sau khi ăn cơm xong thì bọn trẻ cũng đề nghị để họ dọn, còn người lớn thì cứ việc đi tắm rửa nghỉ ngơi là được. Tất nhiên trước khi dọn dẹp thì họ phải 'trải qua' quá trình phân công trước đã để cho công bằng.
- Nhật: Ai rửa chén? Nhóm có 8 người thì 4 người đi rửa chén
- Hà: Hmm... Tớ, Vân, Khánh với cậu đi
- Nhật: Được, vậy 4 người còn lại đi lau bàn, lau nhà đê
Họ phân công xong thì bắt đầu quá trình 'làm việc' của họ.
8 giờ tối hôm đó......
- ----------------------------------------------------------------------
GÓC NÓI CHUYỆN
Chap sau thì nhóm của Nhật và cả Kiệt và Trí sẽ ngủ lại nhà Hà nhe. Tại thứ 7 thì có tiệc ngủ ý, tiệc ngủ là mọi người sẽ ngủ lại nhà 1 người bạn ấy.
Mọi người đừng để ý hình chap quá nhé, tui để đại ý. Mà cũng đẹp mà đúng hog? ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.