Chương 27: Phải nhanh, phải mạnh
Tà Lão Quái (nguyễn nhạc)
31/03/2019
*Chương 27: Phải Nhanh, Phải Mạnh
Tác Giả: Tà Lão Quái*
Ầm vang một tiếng, lốc khí xuyên phá bình chướng, linh khí bên ngoài cuồn cuộn tiếp tục đổ vào đan điền, lốc khí “Ầmmmm” – bỗng chốt nó dừng lại.
“Định Khí Cửu tầng!” gã thở phảo vui vẻ
……………..
Thời gian thấm thoát như đưa thoi, chốc chốc lại thêm ba tháng thời gian…Thu vội vã rời đi, Tuyết mùa đông cũng chậm rãi buông xuống….
Hạp Cốc bí mật này tuy rằng nằm sâu tới mấy ngàn trượng, nhưng bởi vì sư tôn hắn khi tạo ra hạp cốc đã bố trí rất nhiều trận pháp thu hút các biến đổi tự nhiên, thế nên cứ mỗi mùa đông về, bầu trời lại rải đầy hoa tuyết, nhìn lại vô cùng thích mắt.
“Bất tri bất giác nửa năm lại qua đi…haizzz”
Tần Túc đứng ngây người trên một đỉnh núi, xòe tay để những bông hoa tuyết đang phiêu đãng trên không trung kia rơi xuống, miệng nói ra đến đâu thì sương hời hợi tạo ra lúc ấy…
*“ không hổ danh là Địa Cấp sơ giai công pháp.Trọng thứ ba của Thực Dương Công quả nhiên có chút khó tu hành, khiến ta mất ba tháng thời gian mới đột phá. Tuy rằng hiện tại đã đến Trọng thứ Tư, nhưng không biết bao lâu mới tu thành quyển công pháp này đây!” *
Tần Túc thở dài ngao ngán. Trong nửa năm qua hắn mất 1 tháng để tu thành đệ nhất trọng, mất 2 tháng để luyện thành nhị trọng và mất đến 3 tháng mới đột phá lên đệ tam trọng………nếu có ai nghe gã nói điều này chắc cũng hộc máu mà chết.
Người ta tu huyền cấp công pháp có khi phải mất đến 1 – 2 năm để luyện thành một trọng. Mà tên này tu luyện Địa cấp công pháp có độ tinh vi, độ cao siêu đến đâu thì chẳng cần phải bàn cãi nữa.
Thế mà tên Tần túc này chỉ cần mất nữa năm để luyện thành cả 3 trọng, mà còn kêu ca than trời trách phận.
*“Hiện tại ta đã có thể tùy ý đột phá lên Đinh khí cửu tầng. Bất quá môn công pháp quả thật rất thần kỳ… Linh lực trong người ta cũng đã tăng lên ít nhất cũng được thêm 6 thành không biết sau này khi luyện đến những trọng sau của Thực Dương Quyết thì sẽ thế nào nữa đây….” *
Gã bắt đầu mơ mộng.
*
“ Phải nỗ lực thêm thôi! Trong cái thế giới này thực lực mới là nhất. Muốn người ta tôn trọng trước hết đều phải có nắm đấm mạnh mới được. Ta càng mạnh thì nguồn tài nguyên tu luyện càng dễ dàng kiếm hơn việc đột phá lên cao sau này cũng dễ dàng hơn nhiều” *
*“ngày mà ta giết lão cẩu Xích Diễm Môn cũng sắp đến rồi hahaha” *
Tần Túc cười rộ lên mọt cách hoang dại.
………………..
Hít thở bầu không khí mùa đông xong xuôi. Tần Túc lại vùi đầu vào tu luyện.
Gã trực tiếp chọn đỉnh núi mình đang đứng để làm nơi tu luyện Tiêu Dao Kiếm Quyết.
Sở dĩ Tần Túc ngừng tu luyện Thực Dương Công là vì hiện tại đang là mùa Đông nên rất bất lợi cho việc tu luyện công pháp của gã khi phải cần có ánh sáng mặt trời. Đồng thời gã cũng muốn cho Hỏa Hoàng Thảo có thời gian phát ra Hỏa linh khí để hình thành một thánh địa trong mơ.
Nếu luận độ biến hóa hoa mỹ, những chiêu thức trong Tiêu Dao Kiếm quyết sợ rằng còn chưa thể bằng một võ kỹ ở phàm tục. Tuy nhiên muốn luyện thành bộ kiếm quyết này cũng chẳng dễ dàng gì.
Khi Phát động kiếm chiêu cần chú ý lực và những bước đi thông qua kiếm bộ phải cực kỳ tinh thế.
Trong chiến đấu thực tế càng như vậy, kẻ thù của ngươi hoàn toàn sẽ không cho ngươi thời gian để suy ngẫm hay tụ lực để ra chiêu. Mà mỗi kiếm của bản thân mỗi người phải linh hoạt, càng hoa mỹ thì càng dễ chết.
chính vì thế nên các cao thủ kiếm tu hầu như đều ưa thích thứ thuần túy, thứ càng thuần túy, khó khăn gặp phải càng nhỏ. Càng dễ nắm bắt và luyện thành
Tần Túc từng có suy nghĩ, chỉ cần lực kiếm mạnh thì hoàn toàn giải quyết được vấn đề.Thế nhưng, sau lần thực tế kia gã mới nhận ra. Kiếm thuần túy đầu tiên phải là nhanh.
Kiếm không nhanh thì chưa thể gọi là kiếm, kiếm nahnh nhưng lực ra yếu thì đơn giản cũng chỉ là vô dụng. Vì thế luyện kiếm thì phải luyện kiếm cho nhanh lực cho mạnh trong thời gian ngắn nhất có thể.
Điển hình chính là Tiêu Dao kiếm quyết, nó cũng không phải là kiếm quyết lấy kiếm chiêu thủ thắng, mặc dù chỉ có bảy thức nhưng mỗi thức phát ra đều là hoang mang vô tận.
Trong đó yêu cầu người tu luyện cầm kiếm ra chiêu phải nhanh, vận động cơ thể tốc độ phải lanh lẹ. kiếm chiêu và kiếm bộ phải hài hòa nếu muốn vươn lên đỉnh cao của loại kiếm này.
Biết được mấu chốt ở điểm này, thế nên Tần Túc ngày càng thuần thục ba thức đầu tiên của môn kiếm quyết này.
Tác Giả: Tà Lão Quái*
Ầm vang một tiếng, lốc khí xuyên phá bình chướng, linh khí bên ngoài cuồn cuộn tiếp tục đổ vào đan điền, lốc khí “Ầmmmm” – bỗng chốt nó dừng lại.
“Định Khí Cửu tầng!” gã thở phảo vui vẻ
……………..
Thời gian thấm thoát như đưa thoi, chốc chốc lại thêm ba tháng thời gian…Thu vội vã rời đi, Tuyết mùa đông cũng chậm rãi buông xuống….
Hạp Cốc bí mật này tuy rằng nằm sâu tới mấy ngàn trượng, nhưng bởi vì sư tôn hắn khi tạo ra hạp cốc đã bố trí rất nhiều trận pháp thu hút các biến đổi tự nhiên, thế nên cứ mỗi mùa đông về, bầu trời lại rải đầy hoa tuyết, nhìn lại vô cùng thích mắt.
“Bất tri bất giác nửa năm lại qua đi…haizzz”
Tần Túc đứng ngây người trên một đỉnh núi, xòe tay để những bông hoa tuyết đang phiêu đãng trên không trung kia rơi xuống, miệng nói ra đến đâu thì sương hời hợi tạo ra lúc ấy…
*“ không hổ danh là Địa Cấp sơ giai công pháp.Trọng thứ ba của Thực Dương Công quả nhiên có chút khó tu hành, khiến ta mất ba tháng thời gian mới đột phá. Tuy rằng hiện tại đã đến Trọng thứ Tư, nhưng không biết bao lâu mới tu thành quyển công pháp này đây!” *
Tần Túc thở dài ngao ngán. Trong nửa năm qua hắn mất 1 tháng để tu thành đệ nhất trọng, mất 2 tháng để luyện thành nhị trọng và mất đến 3 tháng mới đột phá lên đệ tam trọng………nếu có ai nghe gã nói điều này chắc cũng hộc máu mà chết.
Người ta tu huyền cấp công pháp có khi phải mất đến 1 – 2 năm để luyện thành một trọng. Mà tên này tu luyện Địa cấp công pháp có độ tinh vi, độ cao siêu đến đâu thì chẳng cần phải bàn cãi nữa.
Thế mà tên Tần túc này chỉ cần mất nữa năm để luyện thành cả 3 trọng, mà còn kêu ca than trời trách phận.
*“Hiện tại ta đã có thể tùy ý đột phá lên Đinh khí cửu tầng. Bất quá môn công pháp quả thật rất thần kỳ… Linh lực trong người ta cũng đã tăng lên ít nhất cũng được thêm 6 thành không biết sau này khi luyện đến những trọng sau của Thực Dương Quyết thì sẽ thế nào nữa đây….” *
Gã bắt đầu mơ mộng.
*
“ Phải nỗ lực thêm thôi! Trong cái thế giới này thực lực mới là nhất. Muốn người ta tôn trọng trước hết đều phải có nắm đấm mạnh mới được. Ta càng mạnh thì nguồn tài nguyên tu luyện càng dễ dàng kiếm hơn việc đột phá lên cao sau này cũng dễ dàng hơn nhiều” *
*“ngày mà ta giết lão cẩu Xích Diễm Môn cũng sắp đến rồi hahaha” *
Tần Túc cười rộ lên mọt cách hoang dại.
………………..
Hít thở bầu không khí mùa đông xong xuôi. Tần Túc lại vùi đầu vào tu luyện.
Gã trực tiếp chọn đỉnh núi mình đang đứng để làm nơi tu luyện Tiêu Dao Kiếm Quyết.
Sở dĩ Tần Túc ngừng tu luyện Thực Dương Công là vì hiện tại đang là mùa Đông nên rất bất lợi cho việc tu luyện công pháp của gã khi phải cần có ánh sáng mặt trời. Đồng thời gã cũng muốn cho Hỏa Hoàng Thảo có thời gian phát ra Hỏa linh khí để hình thành một thánh địa trong mơ.
Nếu luận độ biến hóa hoa mỹ, những chiêu thức trong Tiêu Dao Kiếm quyết sợ rằng còn chưa thể bằng một võ kỹ ở phàm tục. Tuy nhiên muốn luyện thành bộ kiếm quyết này cũng chẳng dễ dàng gì.
Khi Phát động kiếm chiêu cần chú ý lực và những bước đi thông qua kiếm bộ phải cực kỳ tinh thế.
Trong chiến đấu thực tế càng như vậy, kẻ thù của ngươi hoàn toàn sẽ không cho ngươi thời gian để suy ngẫm hay tụ lực để ra chiêu. Mà mỗi kiếm của bản thân mỗi người phải linh hoạt, càng hoa mỹ thì càng dễ chết.
chính vì thế nên các cao thủ kiếm tu hầu như đều ưa thích thứ thuần túy, thứ càng thuần túy, khó khăn gặp phải càng nhỏ. Càng dễ nắm bắt và luyện thành
Tần Túc từng có suy nghĩ, chỉ cần lực kiếm mạnh thì hoàn toàn giải quyết được vấn đề.Thế nhưng, sau lần thực tế kia gã mới nhận ra. Kiếm thuần túy đầu tiên phải là nhanh.
Kiếm không nhanh thì chưa thể gọi là kiếm, kiếm nahnh nhưng lực ra yếu thì đơn giản cũng chỉ là vô dụng. Vì thế luyện kiếm thì phải luyện kiếm cho nhanh lực cho mạnh trong thời gian ngắn nhất có thể.
Điển hình chính là Tiêu Dao kiếm quyết, nó cũng không phải là kiếm quyết lấy kiếm chiêu thủ thắng, mặc dù chỉ có bảy thức nhưng mỗi thức phát ra đều là hoang mang vô tận.
Trong đó yêu cầu người tu luyện cầm kiếm ra chiêu phải nhanh, vận động cơ thể tốc độ phải lanh lẹ. kiếm chiêu và kiếm bộ phải hài hòa nếu muốn vươn lên đỉnh cao của loại kiếm này.
Biết được mấu chốt ở điểm này, thế nên Tần Túc ngày càng thuần thục ba thức đầu tiên của môn kiếm quyết này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.