Chương 10
Ngọc Duyên
08/07/2018
" Tố Nhi Nhi ? " Uyển Uyển ngạc nhiên,tay chỉ vào cô,đánh giá cô từ trên suống dưới,thầm ghen tị
" Uyển Uyển,gặp lại cô tôi rất mừng " nói xong vươn tay ra ôm chầm lấy Uyển Uyển,Uyển Uyển không muốn nhưng quan khách rất đông,cô ta miễn cưỡng
" Uyển Uyển,tôi về trả thù...các người hay đón nhận nó đi ! " cô nói bên tai Uyển Uyển làm cô ta sợ hãi trừng lớn mắt nhìn cô,cô chỉ tắc lưỡi,khoác tay Đào Thẫm
" Cha vào thôi " nói xong ngạo nghễ bước vào,cô dường như thu hút mọi ánh nhìn
" Nhi Nhi,con ở đây ăn uống thoải mái,cha đi gặp đối tác "
" Dạ " cô nhận ly rượu vang đánh giá xung quanh,cô nhíu mày khi thấy anh ra vườn hoa,đặt ly rượu lên bà cô cũng bước ra theo,anh đứng 1 mình dưới gốc cây,
" Em đến rồi,anh chờ em nãy giờ " anh chờ cô sao ?,nhầm lẫn không vậy ? Anh biết cô sẽ theo hắn sao ?
" Đỗ tổng,vẫn lịch lãm như ngày nào " cô nói giọng đầy mỉa mai
" À quên Đỗ tổng,đã là làm cha "
" Tôi biết,em hận tôi ... nhưng xin em cho anh 1 cơ hội " cô nghe xong hừ lạnh
" Anh bị điên à ?,anh hành hạ tôi đối xử với tôi không khác 1 con chó,anh biết tôi đã sống như thế nào không ?,tôi mới là vợ anh,mới là người cùng anh đến cuối con đường,vậy mà anh lại tin Uyển Uyển ? Giờ anh cầu xin cho anh 1 cơ hội ? Anh bắt tôi chăm sóc Uyển Uyển,đánh đập tôi,nhốt tôi không cho tôi vào nhà lúc trời mưa tuyết dày đặc,dội nước lạnh,lúc tôi bị ốm,vì muốn nhìn anh vui,tôi phải trốn chui trốn dủi trong chuồng chó,ăn thức ăn của chó,vì sợ Uyển Uyển nói anh tôi đang ở nhà anh,cô ta bắt tôi liếm chân cô ta,tình cảm của tôi,anh lại đem ra làm trò đùa,anh còn đưa tôi cho nhưng tên ăn mày để chúng hãm hiếp tôi ?,anh nghĩ anh xứng đáng đến tôi tha thứ cho anh ? " cô tức giận rít lên từng chữ,anh nghe xong liền quỳ suống chân cô
" Anh xin lỗi,6 năm qua anh luôn hối hận,anh xin lỗi,anh hứa sẽ bù đắp cho em,chúng ta sẽ là 1 gia đình hạnh phúc,xin em hay tha thứ cho anh "
" Uyển Uyển,gặp lại cô tôi rất mừng " nói xong vươn tay ra ôm chầm lấy Uyển Uyển,Uyển Uyển không muốn nhưng quan khách rất đông,cô ta miễn cưỡng
" Uyển Uyển,tôi về trả thù...các người hay đón nhận nó đi ! " cô nói bên tai Uyển Uyển làm cô ta sợ hãi trừng lớn mắt nhìn cô,cô chỉ tắc lưỡi,khoác tay Đào Thẫm
" Cha vào thôi " nói xong ngạo nghễ bước vào,cô dường như thu hút mọi ánh nhìn
" Nhi Nhi,con ở đây ăn uống thoải mái,cha đi gặp đối tác "
" Dạ " cô nhận ly rượu vang đánh giá xung quanh,cô nhíu mày khi thấy anh ra vườn hoa,đặt ly rượu lên bà cô cũng bước ra theo,anh đứng 1 mình dưới gốc cây,
" Em đến rồi,anh chờ em nãy giờ " anh chờ cô sao ?,nhầm lẫn không vậy ? Anh biết cô sẽ theo hắn sao ?
" Đỗ tổng,vẫn lịch lãm như ngày nào " cô nói giọng đầy mỉa mai
" À quên Đỗ tổng,đã là làm cha "
" Tôi biết,em hận tôi ... nhưng xin em cho anh 1 cơ hội " cô nghe xong hừ lạnh
" Anh bị điên à ?,anh hành hạ tôi đối xử với tôi không khác 1 con chó,anh biết tôi đã sống như thế nào không ?,tôi mới là vợ anh,mới là người cùng anh đến cuối con đường,vậy mà anh lại tin Uyển Uyển ? Giờ anh cầu xin cho anh 1 cơ hội ? Anh bắt tôi chăm sóc Uyển Uyển,đánh đập tôi,nhốt tôi không cho tôi vào nhà lúc trời mưa tuyết dày đặc,dội nước lạnh,lúc tôi bị ốm,vì muốn nhìn anh vui,tôi phải trốn chui trốn dủi trong chuồng chó,ăn thức ăn của chó,vì sợ Uyển Uyển nói anh tôi đang ở nhà anh,cô ta bắt tôi liếm chân cô ta,tình cảm của tôi,anh lại đem ra làm trò đùa,anh còn đưa tôi cho nhưng tên ăn mày để chúng hãm hiếp tôi ?,anh nghĩ anh xứng đáng đến tôi tha thứ cho anh ? " cô tức giận rít lên từng chữ,anh nghe xong liền quỳ suống chân cô
" Anh xin lỗi,6 năm qua anh luôn hối hận,anh xin lỗi,anh hứa sẽ bù đắp cho em,chúng ta sẽ là 1 gia đình hạnh phúc,xin em hay tha thứ cho anh "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.