Chào Boss! Em Đến Nộp Mạng

Chương 23

Ngọc Duyên

08/07/2018

Cô bỏ cháo vào tô,thở dài cuối cùng cũng xong,đem lên phòng Cố Phượng Thần,Cố Phượng Thần vẫn còn đang ngủ,cô vắt khăn lau người cho anh,giờ mới để ý body tên hỗn đạn này đẹp quá chứ,Đào Tố Nhi bình tĩnh tại sao mày lại không có tiền đồ vậy chứ....chẹp chẹp mà công nhận body đẹp thật,cô thầm suy nghĩ,lau người xong,mới để ý trên bàn có 1 tấm hình,cô thắc mắc bước lại cầm lên xem,là 1 cô bé 4 tuổi mặc chiếc váy màu vạt nhạt,buộc tóc 2 bên,trong đầu cô như dải phim ùa về xoắn vào trí nhớ cô

" Cho anh 2 cái bánh bao nè " 1 cô bé 4 tuổi đưa cho 1 cậu bé người đầy vết thương ru các cầm cầm chỉ khoảng 5-6 tuổi,nhưng sao gương mặt cậu bé đó cô lại không nhìn thấy, cố nhìn thêm bỗng giật mình kéo cô về thực tại

" Cô làm gì vậy ? " cô giật mình,cái khung ảnh rớt tan nát,Cố Phượng Thần tối sẫm mặt mày thật đáng sợ,cô sợ hãi

" Xin lỗi,tôi sẽ mua đền cho anh " nói xong cúi suống lượm những mãnh vở,nhưng đang lượm Cố Phượng Thần bước lại xô cô ra

" Thư kí Đào,cô nên nhớ cô chỉ là thư kí,đừng cố gắng đi xa mối quan hệ này " cô nghe xong liền hiểu,gượng dậy

" Cảm ơn Tổng giám đốc nhắc nhở,tôi xin phép " nói xong cúi chào rời đi,Cố Phượng Thần cầm tấm ãnh

" Cô ấy giống em,nhưng rất tiếc cô ấy không phải em " rồi thở dài,đập vào mắt anh tô cháo ngi ngút khói nằm trên bàn,lòng bỗng chột dạ,thì ra cô đến chăm cho mình,nãy là mình làm vậy có quá đáng không ? Cô bật khóc chạy suống,quản gia Lệ thấy cô khóc liền hỏi

" Thư kí Đào có chuyện gì ? "

" Không có gì tôi bận rồi " nói xong vút chạy ra ngoài,vẫy 1 chiếc taxi

" Đưa tôi đến bệnh viên Trung Tâm " cô chùi nước mắt,hít sâu thở đều,bước vào bệnh viên

" Anh thích cô ta hay sao ? Theo em biết anh có thể xử lý đám tép riu đó mà ? "

" Đông Phương,lần này cậu đã sai,thích ? Không hề chỉ là thấy cô ta có giá trị lợi dụng thôi " nói xong nhếch lên nụ cười nhạt,cách cửa chợt mở ra

" Chủ tịch,anh nghĩ ngơi,em xin phép" nói xong rời đi,Cố Phượng Lữ ngồi lên ghế khanh khách cười

" Ông giúp con,khiến cô bé đó chăm sóc con,đúng là khổ nhục kế bao giờ cũng hiệu quả " Cố Phượng Vũ chỉ đưa ky lên miệng nhấp ngụm trà

" Ông nội,đã điều tra những người đó là ai chưa ? "

" Chưa được,như những người đó không tồn tại trên thế giới vậy," Cố Phượng Vũ đăm chiêu

" Ông nội,cũng không biết thế lực đằng sau là ai sao ? " Cố Phượng Lữ chỉ chán nản lắc đầu



Cô đứng ngoài nghe hết mọi chuyện,thì ra cô bị lừa,hay thật,giờ cô cũng đủ thảm hại đi !

" Chủ tịch " cô mở toang cửa bước vào,Cố Phượng Lữ hoảng hốt nhìn cô,Cố Phượng Vũ thấy cô không nao núng

" Cô đến rồi "

" Ân đã đến "

" Cô đã nghe thấy gì ? " Cố Phượng Lữ chống gậy nhìn cô,mong cô không nghe gì cả

" Không ! Không nghe thấy gì cả " Cố Phượng Lữ thở phào nhẹ nhõm,Cố Phượng Vũ dập tắt nghi nghờ,cô chỉ dửng dưng như không liên quan đến mình

" Bây giờ,y tá Giang sẽ chăm sóc Đại thiếu gia " y tá Giang mặc đồ đồng phục bước vào lễ phép cúi chào

" Cô nói,cô sẽ chăm sóc cháu tôi sao ? " Cố Phượng Lữ nhìn cô

" Tôi nói tôi chăm sóc,nhưng không nói sẽ 24/24 y tá Giang khi có việc gấp,sẽ gọi tôi sẽ đến ngay,vì tôi rất bận " nói xong cúi chào đút tay vào túi áo rời đi

" Cô ta thật kiêu ngạo " Cố Phượng Lữ tức giận ngồi suống,Cố Phượng Vũ chỉ mĩn cười thích thú,nhue mới xem 1 kịch hay

----

" Ca Mi,uống " cô ngồi trong phòng,thầy vỏ bia rượu,cô như con ma men ngồi trong góc nốc rượu,Ca Mi chỉ biết thở dài uống theo

" Cái tên Hỗn đạn đó dám chửi tôi chứ ? , tôi vì hắn mà nấu cháo,chỉ vì 1 khung hình mà hắn nặng nhẹ với tôi....hức...hức " cô vừa uống vừa khóc lóc

" Cậu thích hắn hay sao,mà lại đa sầu đa cản như thế này " cô kẹp chai rượu vào nách loạng choạng bước đi

" Không hề,tôi sẽ không thích cái tên mặt lạnh đó " nói xong liền nốc rượu,rồi nằm chèm bẹp trên sàn nhà,Ca Mi chỉ biết thở dài nhìn đồng hồ 10 giờ tối,uống đã tận 3 tiếng rồi ! Ca Mi đành đở cô lên giường,suống nhà nấu canh giải rượu,bước lên đã không thấy người đâu,vội chạy suống nhà

" Đào Tố Nhi đâu ? " người làm vội tán loạn đi tìm,không ai để ý cô đã cạp 2 chai rượu 2 bên nách ra đường

" Con chim non....ù hớ hớ quên lời rồi không thuộc " cô mơ màng hát,rồi nhảy tưng tưng

-----



" Mở cửa...mở cửa nhanh lên " cô đập cửa rầm rầm,Cố Phượng Thần đã cho người làm nghĩ sớm,chỉ còn anh ở trong biệt thự,đứng trên cao thấy con ma men cô,miệng thầm rủa gái này bị điên sao,11 giờ ra đường ăn mặc say sỉn, ta muốn chết ?

" Tên hỗn đạn,mở cửa cho tôi,không tôi phả cửa vào đó " nói xong vươn chân lên

" Ý cái công này cao quá ! Chân bổn tiểu thư không với được " bỗng nhiên cánh cửa mở ra,chân cô xoạc ra 2 bên,đau đến chảy nước mắt,cô ôm chai rượu,ngồi 1 góc

" Tên hỗn đạn,anh ra rồi hí hí " Cố Phượng Thần nhìn con ma men không khỏi đau đầu

Ụa

Cố Phượng Thần đứng hình,cô ói lên người anh,mũi rượu bia nồng nặc khiến mũi khó chịu,tay xiết nắm đấm

" Đào Tố Nhiiiiiii " Cố Phượng Thần gầm lên giữa đêm thanh vắng

----

Cô đã say ngũ trên giường,anh vỏn vẹn quấn 1 chiếc khăn quanh che chỗ cần che,nhấp nhẹ rượu vang đỏ sóng sánh trong ly,nhìn ra thành phố về đêm

Cô ngoan ngoãn ngủ,miệng đôi lúc chép chép

" Thịt nướng ... "

" Tên hỗn đạn bản tiểu thư ghét anh " những câu nói đều lọt vào tai Cố Phượng Thần,Cố Phượng Thần muốn bước lại bóp chết cô,nhưng dừng lại khi nghe cô nói

" Cố Phượng Thần,xin lỗi tôi làm hư đồ của anh .... Rất xin lỗi .... " Cố Phượng Thần môi cong lên nụ cười nhẹ,ngồi suống cạnh cô,tay vén tóc mai lòa xòa trước mặt,đầy ôn nhu

" Cố Phượng Thần,anh bị bê đê sao ? Tại sao anh chưa cô vợ ? Nghe bảo anh lên không được hahaha " cô bật cười,tay ngoáy ngoáy lỗ mũi,Cố Phượng Thần cố kiềm chế để không đánh cô

" Cố Phượng Thần....hình như tôi thích anh rồi ! " Cố Phượng Thần chợt đứng hình nhìn cô

" Thích tôi ? "

" Ân,hình như vậy đấy ! Tôi mệt quá tôi ngủ đây " nãy giờ cô nói mớ sao ? Hay cô mơ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chào Boss! Em Đến Nộp Mạng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook