Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng
Chương 86
Tang Ốc
24/09/2022
"Sao thế, cô quen hắn à...?"
Một nữ streamer khác trong đội cất tiếng hỏi.
Biệt danh của cô là Lilith, là streamer nhan sắc trực thuộc công hội Vĩnh Trú, xếp thứ 65 trong bảng nhan sắc Ác Mộng.
Mặc dù thời gian tham gia Ác Mộng không lâu, nhưng nhờ khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp cùng thiên phú quyến rũ, cô đã nhanh chóng thu hút được một lượng lớn fan hâm mộ trung thành, thậm chí còn trở thành thần tượng của một đám đông streamer.
Sở dĩ lần này cô được Vĩnh Trú sắp xếp vào đội ngũ không chỉ để đảm bảo lưu lượng người xem livestream cho toàn đội, mà bên cạnh đó bọn họ còn ẩn giấu ý đồ riêng.
Theo tin tình báo, tân binh mạnh nhất lần này là một người đàn ông có thân hình cao to vạm vỡ và khuôn mặt nam tính tục tằng. Vĩnh Trú muốn kéo hắn về công hội, cho nên trình độ tổng thể của đội ngũ cùng đạo cụ ẩn giấu trong phó bản là những thủ đoạn tất yếu phải bày ra, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không có lối đi riêng hoặc giở chút trò vặt.
Đôi khi, muốn lôi kéo loại người vừa trải qua ba phó bản vào trận doanh mình thì phải dùng những biện pháp truyền thống đơn giản mới hữu hiệu.
"Tất nhiên." Văn Nhã hung tợn đáp: "Đánh chết tôi cũng không quên mặt hắn."
"Chẳng lẽ... Hắn chính là đội trưởng bên đen đã lừa cô suốt phó bản?" Lilith có chút kinh ngạc hỏi.
Cô kìm không được ngẩng đầu nhìn khuôn mặt chàng trai đứng gần đó.
Mặc dù lúc trước cô từng nghe về chuyện kia, nhưng không ngờ tên streamer này lại khác hoàn toàn với kẻ lừa đảo trong suy nghĩ, hơn nữa...
Nhìn hắn còn rất đẹp trai.
Nam streamer duy nhất trong đội, Xuyên Trạch, đẩy gọng kính trên sống mũi:
"Vậy à? Trùng hợp thật đấy."
Bởi vì xuất hiện chức năng thay đổi hình dạng, cho nên về mặt cơ bản bọn họ không thể tìm kiếm kẻ thù trong không gian hệ thống.
Ngay cả khi tìm được người, bọn họ cũng không thể làm kẻ gì đó bởi quy tắc hệ thống ban ra. Tuy nhiên bên trong phó bản thì khác, chỉ cần mình muốn, bọn họ luôn có thể tìm đủ mọi cách khác nhau để trả thù.
Dường như cảm nhận được sự thù địch từ phe đối diện, chàng trai cách đó không xa đột nhiên dừng bước.
Ánh mắt hắn thoáng sững sờ khi nhìn thấy Văn Nhã, đôi mắt màu hổ phách khẽ trợn to, dường như cũng không tin nổi "duyên phận" của họ.
"... Xin, chào."
Hai mắt Văn Nhã bốc hỏa, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ.
Cô nhớ rất rõ những gì xảy ra trong phó bản Bệnh viện Phúc Khang lần trước, kể cả việc đối phương ngụy trang thành NPC bác sĩ trà trộn vào đội ngũ họ, khiến cho tất cả streamer bên đỏ phải kính nể hắn như thế nào, phải luôn hành xử một cách thận trọng nhằm tránh đắc tội "NPC" ra sao. Càng tệ hơn là, sau khi tiến vào văn phòng hiệu trưởng, thận phận của hắn đã bị âm thanh hệ thống nhắc nhở vạch trần, cục diện vốn nên xoay chuyển theo hướng nhiều người chọi một thắng lợi, ấy thế...
Chỉ cần hồi tưởng những gì xảy ra tiếp theo là Văn Nhã lại cảm thấy tức ngạt thở.
Chính mình lại đi tin tưởng tên chó lừa đảo kia!
Tại sao cô lại tin tưởng hắn ta thêm lần nữa chứ!!
Đây là sai lầm ngu ngốc nhất Văn Nhã mắc phải kể từ khi trở thành streamer.
Kết quả, tên đội trưởng phe đen bị bại lộ thân phận và mắc kẹt giữa trận doanh kẻ thù đã trốn thoát khỏi tay họ, đồng thời cuỗm mất đạo cụ mấu chốt nhất phó bản!
Sau đó, mặc dù streamer Thần Dụ đã kích hoạt đạo cụ có thể triệu hoán kẻ thù của bên đen, nhưng từ kết quả cuối cùng, dường như nó cũng không phát huy bất cứ hiệu quả nào.
Bên đỏ bị thua.
Đã thế còn thua trong cội nguồn săn!
Đấy thật sự là một nỗi ô nhục!
"..."
Ôn Giản Ngôn dứt khoát đưa ra quyết định.
Hắn đột nhiên dừng bước, gần như không thèm có chút chần chừ nấn ná... nhanh chóng xoay người nâng đôi chân dài chạy về chỗ cũ!
"..."
Mi lại ở đây cơ à.
"Đuổi theo!"
Văn Nhã nghiến răng nghiến lợi nói.
Ba người Vân Bích Lam đứng từ đằng xa quan sát: "???"
Gì thế?
Sao lại thế này?
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đồng đội bên mình đi qua thương lượng với nhóm streamer vừa đến Khu Cảm giác mạnh, nhưng mà còn chưa kịp bước tới gần người ta, hai bên chỉ vừa nhìn thấy mặt nhau đã chìm vào khoảng lặng ngắn ngủi.
Một giây sau, đám Vân Bích Lam còn chưa kịp hiểu mô tê gì thì một hồi truy đuổi kỳ lạ đã bắt đầu.
Chỉ thấy chàng trai giống như con thỏ lao nhanh như chớp quay về, mà ba streamer phía xa xa cũng đột nhiên tăng tốc, mặt mày hung tợn đuổi theo sau hắn.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Ha ha ha ha ha ha cười chết tôi mất! Hóa ra đây là cảm giác xa quê gặp bạn cũ à?"
"Ha ha ha ha ha ha, người bị hại tiềm nhiệm đã xuất hiện! Chó lừa đảo gặp nguy rồi!"
"Sao nhìn cảnh này buồn cười thế nhỉ ha ha ha ha ha ha! Lạ quá ha ha ha ha ha ha, xin lỗi vì tôi đã cười không khép được mồm."
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Vân Bích Lam khó hiểu chìa tay túm Ôn Giản Ngôn dùng tốc độ nhanh nhất lao về đội, nghi hoặc hỏi hắn.
Ôn Giản Ngôn vội vàng đáp: "Tiêu rồi tiêu rồi, là người quen cũ của tôi."
"Là người trước kia cậu đắc tội hả?"
Vân Bích Lam giật mình, lập tức phản ứng.
"Đúng thế."
Chàng thanh niên điển trai trốn sau lưng cô chớp chớp cặp mắt màu hổ phách ướt át, tỏ vẻ bản thân vừa đáng thương vừa vô tội:
"Trong phó bản trước, tám người phe họ đã vây quét một mình tôi, vất vả lắm tôi mới sống sót..."
Ôn Giản Ngôn mím môi thở dài, khuôn mặt mang theo vài phần yếu ớt: "Kết quả, không ngờ bọn họ lại canh cánh mãi trong lòng đến giờ."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"????"
"Ha ha ha ha ha ha đúng là... vậy thật? Chẳng lẽ đây chính là nghệ thuật ngôn từ? Mặc dù không hề nói dối nhưng lại thay đổi hoàn toàn cách nhìn của người nghe, quả không hổ danh là chó lừa đảo."
"Ha ha ha ha ha! Tôi cũng xem phó bản kia rồi, rõ ràng hắn mới là người quay con người ta như chong chóng."
"Tội nghiệp chó lừa đảo ghê, người đâu mà nhỏ yếu vô tội lại còn hay bị bắt nạt. Má nó cười mắc cười gần chết ha ha ha ha ha!"
"Hu hu hu, nhưng nhìn vợ yêu lừa đảo giả vờ đáng thương cũng dễ thương vãi!"
Đúng lúc này, nhóm người Vãn Nhã đã chạy đến gần.
Hai mắt Văn Nhã phun lửa nhìn chằm chằm Ôn Giản Ngôn đang đứng co ro sau đội ngũ, tặng hắn nụ cười nghiến răng nghiến lợi dữ tợn: "Đúng là đã lâu không gặp."
Ôn Giản Ngôn lén thò đầu ra, thẹn thùng đáp ngược:
"Thật ra, cũng, cũng chẳng lâu lắm?"
Văn Nhã: "..."
Bà nhổ vào mày!
Nói mà không biết xấu hổ chắc?
Mi đúng là tên chó lừa đảo không biết xấu hổ!!!
Xuyên Trạch cau mày.
Trước kia hắn được nghe kể, Văn Nhã từng bị một tên streamer nham hiểm gài bẫy trong một phó bản đi săn cấp thấp, lúc này nhìn cảnh đối phương lén lút trốn sau lưng Vân Bích Lam khiến hắn càng nhìn càng thấy ngứa mắt.
Hắn ta kìm không được mở lời châm biếm:
"Núp sau lưng phụ nữ à? Dù gì cũng là một thằng đàn ông..."
"Ồ?"
Vân Bích Lam cười khẽ cắt ngang lời hắn, lạnh lùng đâm chọc:
"Vậy sao? Hóa ra tiêu chuẩn đánh giá của anh là dựa vào sức mạnh và giới tính?"
Văn Nhã: "..."
Chẳng biết vì sao, rõ ràng ban đầu chỉ muốn đơn thuần trả thù, thế nhưng dường như mọi chuyện dần dần trở nên khó hiểu và hơi mất kiểm soát.
"Ngại quá."
Văn Nhã hít sâu một hơi cố nén lửa giận trong lòng, sau đó quay đầu nhìn Vân Bích Lam đang đứng phía trước:
"E rằng tôi và streamer sau lưng cô còn chút chuyện riêng chưa giải quyết, hy vọng cô không nhúng tay vào..."
"Tại sao?"
Mặt mày Vân Bích Lam cũng giăng kín mây mù: "Tại sao cô kiếm chuyện với đồng đội tôi mà tôi không được nhúng tay vào?"
"Vậy thì cô càng không nên nhúng tay vào chuyện này." Xuyên Trạch nheo mắt, lạnh lùng chêm lời: "Đồng đội kết thù vốn không liên quan gì đến mấy người, bây giờ nhân lúc còn sớm phân rõ giới hạn bảo vệ bản thân không tốt sao?"
"..."
Vân Bích Lam bị thái độ của hắn ta chọc cười.
"Anh ta... nói đúng đó."
Giờ phút này Ôn Giản Ngôn mới chen vào cuộc nói chuyện. Hắn chớp mắt, tay nhẹ nhàng túm vạt áo Vân Bích Lam thỏ thẻ nói, âm điệu còn mang theo chút áp lực:
"Tôi đã kết thù với người ta, không nên đẩy mọi người vào trong cùng..."
"Nhưng tôi cứ muốn xen vào đấy."
Vân Bích Lam cười gằn, nâng tay chắn trước người Ôn Giản Ngôn.
Chuyện đến nước này đã không liên quan gì tới hắn, mà là thái độ của đám kia thật sự khiến cô vô cùng tức giận: "Một số streamer bây giờ ấy, rõ ràng tài năng không bằng người khác nhưng lại thích đẩy hết trách nhiệm lên đầu người chiến thắng đường hoàng. Rõ ràng bản thân lòng dạ hẹp hòi, thế nhưng lại chẳng biết xấu hổ dùng cớ kết thù nhảm nhí kiếm chuyện... Nếu thật sự muốn làm căng, mấy người có dám tự mình qua giành chiến thắng?"
Ôn Giản Ngôn khoanh tay đứng sau Vân Bích Lam, vừa nghe vừa gật gù tỏ vẻ vô cùng đau đớn.
Xuyên Trạch tức điên: "Mày..."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Đệt... Thảo mai vãi chưởng, quả là bậc thầy thảo mai chân chính ha ha ha ha ha ha ha!"
"Cười chết tôi mất, thảo mai quá đáng vãi! Khả năng góp gió thổi lửa đỉnh của đỉnh."
"A a a a a cứu mạng, vì sao dáng vẻ cáo mượn oai hùm, tiểu nhân đắc chí của chó lừa đảo lại đáng yêu vậy chứ?"
"Khụ khụ."
Ôn Giản Ngôn hắng giọng lên tiếng: "Ừm thì... Xin hỏi tôi có thể nói một câu không?"
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía hắn.
"Trong phó bản này, chỉ cần hạng mục đã được thông quan đều sẽ tự đóng cửa."
Hắn chỉ cánh cổng sắt cách đó không xa rồi nói tiếp: "Tôi không biết mọi người có thấy quy tắc bên ngoài Khu Cảm giác mạnh không, nhưng những hạng mục còn lại trong khu vực đều hạn chế số người tối thiểu. Nếu muốn tham gia hạng mục ở đây thì cần ít nhất hai nhóm tổ đội tiến vào."
Xuyên Trạch quay đầu nháy mắt với Lilith.
Đối phương hiểu được ám chỉ, xoay người chạy về phía cánh cổng sắt. Chẳng mấy chốc, giọng nói của cô từ xa vọng lại: "... Anh ta không nói dối!"
"Hay nói cách khác, hoặc là chúng ta tổ đội tiến vào, hoặc là đứng đây lãng phí thời gian vô ích, chờ đợi không biết thời gian, chờ đến khi nào có càng nhiều đội ngũ tiến vào Khu Cảm giác mạnh."
Ôn Giản Ngôn thở dài thườn thượt: "Tuy nhiên, có bao nhiêu người không biết sợ hãi, thật sự nguyện ý tiến vào nơi đây chứ?"
"Và quan trọng hơn, ba người các cô và bốn người chúng tôi có sức mạnh ngang hàng."
Giọng của chàng trai nhẹ nhàng bình tĩnh, logic rõ ràng đầy tính thuyết phục:
"Cho dù cuối cùng đôi bên thật sự phân chia thắng bại, nhưng thời gian lãng phí sẽ không thể quay về, các hạng mục trong công viên cũng càng ngày càng giảm, và rồi sẽ chỉ còn các hạng mục đáng sợ có độ khó cao."
"Chuyện gì xảy ra ở phó bản trước cứ để nó ở lại phó bản trước, cho dù thật sự muốn tính sổ cũng nên phân rõ nặng nhẹ, có đúng không?
Giờ phút này, đầu sỏ gây tội, kẻ gây rắc rối, người chân chính châm ngòi thổi lửa – Ôn Giản Ngôn lại bày ra dáng vẻ chân thành thẳng thắn, nghiêm túc nhìn ba streamer phía đối diện:
"Tôi sẵn sàng bỏ qua hiềm khích trong quá khứ, còn mọi người thì sao?"
Một nữ streamer khác trong đội cất tiếng hỏi.
Biệt danh của cô là Lilith, là streamer nhan sắc trực thuộc công hội Vĩnh Trú, xếp thứ 65 trong bảng nhan sắc Ác Mộng.
Mặc dù thời gian tham gia Ác Mộng không lâu, nhưng nhờ khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp cùng thiên phú quyến rũ, cô đã nhanh chóng thu hút được một lượng lớn fan hâm mộ trung thành, thậm chí còn trở thành thần tượng của một đám đông streamer.
Sở dĩ lần này cô được Vĩnh Trú sắp xếp vào đội ngũ không chỉ để đảm bảo lưu lượng người xem livestream cho toàn đội, mà bên cạnh đó bọn họ còn ẩn giấu ý đồ riêng.
Theo tin tình báo, tân binh mạnh nhất lần này là một người đàn ông có thân hình cao to vạm vỡ và khuôn mặt nam tính tục tằng. Vĩnh Trú muốn kéo hắn về công hội, cho nên trình độ tổng thể của đội ngũ cùng đạo cụ ẩn giấu trong phó bản là những thủ đoạn tất yếu phải bày ra, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không có lối đi riêng hoặc giở chút trò vặt.
Đôi khi, muốn lôi kéo loại người vừa trải qua ba phó bản vào trận doanh mình thì phải dùng những biện pháp truyền thống đơn giản mới hữu hiệu.
"Tất nhiên." Văn Nhã hung tợn đáp: "Đánh chết tôi cũng không quên mặt hắn."
"Chẳng lẽ... Hắn chính là đội trưởng bên đen đã lừa cô suốt phó bản?" Lilith có chút kinh ngạc hỏi.
Cô kìm không được ngẩng đầu nhìn khuôn mặt chàng trai đứng gần đó.
Mặc dù lúc trước cô từng nghe về chuyện kia, nhưng không ngờ tên streamer này lại khác hoàn toàn với kẻ lừa đảo trong suy nghĩ, hơn nữa...
Nhìn hắn còn rất đẹp trai.
Nam streamer duy nhất trong đội, Xuyên Trạch, đẩy gọng kính trên sống mũi:
"Vậy à? Trùng hợp thật đấy."
Bởi vì xuất hiện chức năng thay đổi hình dạng, cho nên về mặt cơ bản bọn họ không thể tìm kiếm kẻ thù trong không gian hệ thống.
Ngay cả khi tìm được người, bọn họ cũng không thể làm kẻ gì đó bởi quy tắc hệ thống ban ra. Tuy nhiên bên trong phó bản thì khác, chỉ cần mình muốn, bọn họ luôn có thể tìm đủ mọi cách khác nhau để trả thù.
Dường như cảm nhận được sự thù địch từ phe đối diện, chàng trai cách đó không xa đột nhiên dừng bước.
Ánh mắt hắn thoáng sững sờ khi nhìn thấy Văn Nhã, đôi mắt màu hổ phách khẽ trợn to, dường như cũng không tin nổi "duyên phận" của họ.
"... Xin, chào."
Hai mắt Văn Nhã bốc hỏa, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ.
Cô nhớ rất rõ những gì xảy ra trong phó bản Bệnh viện Phúc Khang lần trước, kể cả việc đối phương ngụy trang thành NPC bác sĩ trà trộn vào đội ngũ họ, khiến cho tất cả streamer bên đỏ phải kính nể hắn như thế nào, phải luôn hành xử một cách thận trọng nhằm tránh đắc tội "NPC" ra sao. Càng tệ hơn là, sau khi tiến vào văn phòng hiệu trưởng, thận phận của hắn đã bị âm thanh hệ thống nhắc nhở vạch trần, cục diện vốn nên xoay chuyển theo hướng nhiều người chọi một thắng lợi, ấy thế...
Chỉ cần hồi tưởng những gì xảy ra tiếp theo là Văn Nhã lại cảm thấy tức ngạt thở.
Chính mình lại đi tin tưởng tên chó lừa đảo kia!
Tại sao cô lại tin tưởng hắn ta thêm lần nữa chứ!!
Đây là sai lầm ngu ngốc nhất Văn Nhã mắc phải kể từ khi trở thành streamer.
Kết quả, tên đội trưởng phe đen bị bại lộ thân phận và mắc kẹt giữa trận doanh kẻ thù đã trốn thoát khỏi tay họ, đồng thời cuỗm mất đạo cụ mấu chốt nhất phó bản!
Sau đó, mặc dù streamer Thần Dụ đã kích hoạt đạo cụ có thể triệu hoán kẻ thù của bên đen, nhưng từ kết quả cuối cùng, dường như nó cũng không phát huy bất cứ hiệu quả nào.
Bên đỏ bị thua.
Đã thế còn thua trong cội nguồn săn!
Đấy thật sự là một nỗi ô nhục!
"..."
Ôn Giản Ngôn dứt khoát đưa ra quyết định.
Hắn đột nhiên dừng bước, gần như không thèm có chút chần chừ nấn ná... nhanh chóng xoay người nâng đôi chân dài chạy về chỗ cũ!
"..."
Mi lại ở đây cơ à.
"Đuổi theo!"
Văn Nhã nghiến răng nghiến lợi nói.
Ba người Vân Bích Lam đứng từ đằng xa quan sát: "???"
Gì thế?
Sao lại thế này?
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đồng đội bên mình đi qua thương lượng với nhóm streamer vừa đến Khu Cảm giác mạnh, nhưng mà còn chưa kịp bước tới gần người ta, hai bên chỉ vừa nhìn thấy mặt nhau đã chìm vào khoảng lặng ngắn ngủi.
Một giây sau, đám Vân Bích Lam còn chưa kịp hiểu mô tê gì thì một hồi truy đuổi kỳ lạ đã bắt đầu.
Chỉ thấy chàng trai giống như con thỏ lao nhanh như chớp quay về, mà ba streamer phía xa xa cũng đột nhiên tăng tốc, mặt mày hung tợn đuổi theo sau hắn.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Ha ha ha ha ha ha cười chết tôi mất! Hóa ra đây là cảm giác xa quê gặp bạn cũ à?"
"Ha ha ha ha ha ha, người bị hại tiềm nhiệm đã xuất hiện! Chó lừa đảo gặp nguy rồi!"
"Sao nhìn cảnh này buồn cười thế nhỉ ha ha ha ha ha ha! Lạ quá ha ha ha ha ha ha, xin lỗi vì tôi đã cười không khép được mồm."
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Vân Bích Lam khó hiểu chìa tay túm Ôn Giản Ngôn dùng tốc độ nhanh nhất lao về đội, nghi hoặc hỏi hắn.
Ôn Giản Ngôn vội vàng đáp: "Tiêu rồi tiêu rồi, là người quen cũ của tôi."
"Là người trước kia cậu đắc tội hả?"
Vân Bích Lam giật mình, lập tức phản ứng.
"Đúng thế."
Chàng thanh niên điển trai trốn sau lưng cô chớp chớp cặp mắt màu hổ phách ướt át, tỏ vẻ bản thân vừa đáng thương vừa vô tội:
"Trong phó bản trước, tám người phe họ đã vây quét một mình tôi, vất vả lắm tôi mới sống sót..."
Ôn Giản Ngôn mím môi thở dài, khuôn mặt mang theo vài phần yếu ớt: "Kết quả, không ngờ bọn họ lại canh cánh mãi trong lòng đến giờ."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"????"
"Ha ha ha ha ha ha đúng là... vậy thật? Chẳng lẽ đây chính là nghệ thuật ngôn từ? Mặc dù không hề nói dối nhưng lại thay đổi hoàn toàn cách nhìn của người nghe, quả không hổ danh là chó lừa đảo."
"Ha ha ha ha ha! Tôi cũng xem phó bản kia rồi, rõ ràng hắn mới là người quay con người ta như chong chóng."
"Tội nghiệp chó lừa đảo ghê, người đâu mà nhỏ yếu vô tội lại còn hay bị bắt nạt. Má nó cười mắc cười gần chết ha ha ha ha ha!"
"Hu hu hu, nhưng nhìn vợ yêu lừa đảo giả vờ đáng thương cũng dễ thương vãi!"
Đúng lúc này, nhóm người Vãn Nhã đã chạy đến gần.
Hai mắt Văn Nhã phun lửa nhìn chằm chằm Ôn Giản Ngôn đang đứng co ro sau đội ngũ, tặng hắn nụ cười nghiến răng nghiến lợi dữ tợn: "Đúng là đã lâu không gặp."
Ôn Giản Ngôn lén thò đầu ra, thẹn thùng đáp ngược:
"Thật ra, cũng, cũng chẳng lâu lắm?"
Văn Nhã: "..."
Bà nhổ vào mày!
Nói mà không biết xấu hổ chắc?
Mi đúng là tên chó lừa đảo không biết xấu hổ!!!
Xuyên Trạch cau mày.
Trước kia hắn được nghe kể, Văn Nhã từng bị một tên streamer nham hiểm gài bẫy trong một phó bản đi săn cấp thấp, lúc này nhìn cảnh đối phương lén lút trốn sau lưng Vân Bích Lam khiến hắn càng nhìn càng thấy ngứa mắt.
Hắn ta kìm không được mở lời châm biếm:
"Núp sau lưng phụ nữ à? Dù gì cũng là một thằng đàn ông..."
"Ồ?"
Vân Bích Lam cười khẽ cắt ngang lời hắn, lạnh lùng đâm chọc:
"Vậy sao? Hóa ra tiêu chuẩn đánh giá của anh là dựa vào sức mạnh và giới tính?"
Văn Nhã: "..."
Chẳng biết vì sao, rõ ràng ban đầu chỉ muốn đơn thuần trả thù, thế nhưng dường như mọi chuyện dần dần trở nên khó hiểu và hơi mất kiểm soát.
"Ngại quá."
Văn Nhã hít sâu một hơi cố nén lửa giận trong lòng, sau đó quay đầu nhìn Vân Bích Lam đang đứng phía trước:
"E rằng tôi và streamer sau lưng cô còn chút chuyện riêng chưa giải quyết, hy vọng cô không nhúng tay vào..."
"Tại sao?"
Mặt mày Vân Bích Lam cũng giăng kín mây mù: "Tại sao cô kiếm chuyện với đồng đội tôi mà tôi không được nhúng tay vào?"
"Vậy thì cô càng không nên nhúng tay vào chuyện này." Xuyên Trạch nheo mắt, lạnh lùng chêm lời: "Đồng đội kết thù vốn không liên quan gì đến mấy người, bây giờ nhân lúc còn sớm phân rõ giới hạn bảo vệ bản thân không tốt sao?"
"..."
Vân Bích Lam bị thái độ của hắn ta chọc cười.
"Anh ta... nói đúng đó."
Giờ phút này Ôn Giản Ngôn mới chen vào cuộc nói chuyện. Hắn chớp mắt, tay nhẹ nhàng túm vạt áo Vân Bích Lam thỏ thẻ nói, âm điệu còn mang theo chút áp lực:
"Tôi đã kết thù với người ta, không nên đẩy mọi người vào trong cùng..."
"Nhưng tôi cứ muốn xen vào đấy."
Vân Bích Lam cười gằn, nâng tay chắn trước người Ôn Giản Ngôn.
Chuyện đến nước này đã không liên quan gì tới hắn, mà là thái độ của đám kia thật sự khiến cô vô cùng tức giận: "Một số streamer bây giờ ấy, rõ ràng tài năng không bằng người khác nhưng lại thích đẩy hết trách nhiệm lên đầu người chiến thắng đường hoàng. Rõ ràng bản thân lòng dạ hẹp hòi, thế nhưng lại chẳng biết xấu hổ dùng cớ kết thù nhảm nhí kiếm chuyện... Nếu thật sự muốn làm căng, mấy người có dám tự mình qua giành chiến thắng?"
Ôn Giản Ngôn khoanh tay đứng sau Vân Bích Lam, vừa nghe vừa gật gù tỏ vẻ vô cùng đau đớn.
Xuyên Trạch tức điên: "Mày..."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Đệt... Thảo mai vãi chưởng, quả là bậc thầy thảo mai chân chính ha ha ha ha ha ha ha!"
"Cười chết tôi mất, thảo mai quá đáng vãi! Khả năng góp gió thổi lửa đỉnh của đỉnh."
"A a a a a cứu mạng, vì sao dáng vẻ cáo mượn oai hùm, tiểu nhân đắc chí của chó lừa đảo lại đáng yêu vậy chứ?"
"Khụ khụ."
Ôn Giản Ngôn hắng giọng lên tiếng: "Ừm thì... Xin hỏi tôi có thể nói một câu không?"
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía hắn.
"Trong phó bản này, chỉ cần hạng mục đã được thông quan đều sẽ tự đóng cửa."
Hắn chỉ cánh cổng sắt cách đó không xa rồi nói tiếp: "Tôi không biết mọi người có thấy quy tắc bên ngoài Khu Cảm giác mạnh không, nhưng những hạng mục còn lại trong khu vực đều hạn chế số người tối thiểu. Nếu muốn tham gia hạng mục ở đây thì cần ít nhất hai nhóm tổ đội tiến vào."
Xuyên Trạch quay đầu nháy mắt với Lilith.
Đối phương hiểu được ám chỉ, xoay người chạy về phía cánh cổng sắt. Chẳng mấy chốc, giọng nói của cô từ xa vọng lại: "... Anh ta không nói dối!"
"Hay nói cách khác, hoặc là chúng ta tổ đội tiến vào, hoặc là đứng đây lãng phí thời gian vô ích, chờ đợi không biết thời gian, chờ đến khi nào có càng nhiều đội ngũ tiến vào Khu Cảm giác mạnh."
Ôn Giản Ngôn thở dài thườn thượt: "Tuy nhiên, có bao nhiêu người không biết sợ hãi, thật sự nguyện ý tiến vào nơi đây chứ?"
"Và quan trọng hơn, ba người các cô và bốn người chúng tôi có sức mạnh ngang hàng."
Giọng của chàng trai nhẹ nhàng bình tĩnh, logic rõ ràng đầy tính thuyết phục:
"Cho dù cuối cùng đôi bên thật sự phân chia thắng bại, nhưng thời gian lãng phí sẽ không thể quay về, các hạng mục trong công viên cũng càng ngày càng giảm, và rồi sẽ chỉ còn các hạng mục đáng sợ có độ khó cao."
"Chuyện gì xảy ra ở phó bản trước cứ để nó ở lại phó bản trước, cho dù thật sự muốn tính sổ cũng nên phân rõ nặng nhẹ, có đúng không?
Giờ phút này, đầu sỏ gây tội, kẻ gây rắc rối, người chân chính châm ngòi thổi lửa – Ôn Giản Ngôn lại bày ra dáng vẻ chân thành thẳng thắn, nghiêm túc nhìn ba streamer phía đối diện:
"Tôi sẵn sàng bỏ qua hiềm khích trong quá khứ, còn mọi người thì sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.