Chương 855: Âm mưu lộ rõ. (Hạ)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 832: Âm mưu lộ rõ. (Hạ)
Nhìn sắc mặt Tư Đặc Lãng như thường ngồi sau bàn công tác đọc tư liệu, nữ thư ký thở ra một hơi, nàng nhỏ giọng nói:
- Tống thống tiên sinh, đám người Duy Nhĩ Tát Khắc bộ trưởng đã tới phòng hợp, ngài hiện tại đi qua, còn...
- Hiện tại!
Tư Đặc lãng đọc tư liệu chỉ là giả vờ giả vịt, vừa nghe nữ thư ký báo cáo, hắn thuận tiện thả công văn trên tay xuống, hắn chỉnh cổ áo sau đó nhìn nữ thư ký phân phó:
- Ta cần tư liệu Kim Chung Nghiệp tử vong thật chi tiết, hiểu chưa?
- Hiểu1
Nữ thư ký lập tức nghĩ tới cơ quan tình báo, lập tức gật đầu đáp ứng một tiếng.
Tư Đặc Lãng nhìn qua nàng một cái, gật đầu không nói thêm gì nữa.
Tư Đặc lãng ra khỏi văn phòng chừng bốn mươi bước là tới phòng hợp, ba thành viên nội các đang chờ sẵn trong phòng, bọn họ theo thứ tự là ngoại trưởng Phí Xá Nhĩ, bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tát Khắc và bộ trưởng tài chính Tác Lỵ Ti.
Ba người này là quan viên kiên định trận doanh Tư Đặc Lãng, cho nên thời điểm không phải hội nghị chính thức, bọn họ xuất hiện trước mặt Tư Đặc Lãng có hạn, nhưng mà hào khí của hội nghị này rất nặng nề.
Ba người này là người của hắn, cho nên Tư Đặc Lãng không cần giả vờ trước mặt bọn họ làm gì, vừa tiến vào phòng hội nghị thì hắn đập lên bàn một cái, sắc mặt ngưng trọng nhìn qua ba người.
- Tên ác ma đáng chết kia ra tay rất âm độc!
- Là chuyện Kim Chung Nghiệp sao?
Ngoại trưởng Phí Xá Nhĩ không cảm thấy ngoài ý muốn, sắc mặt của hắn kiên định gật đầu, Tư Đặc Lãng cũng giảm đi thời gian giải thích, hắn gật đầu sau đó đi qua chỗ của mình, nói:
- Chuyện này quá trùng hợp, thời gian, nguyên nhân xảy ra, quá trình Kim Chung Nghiệp tử vong quá trùng hợp tới mức khó tin! Thượng đế, ta thật hy vọng đây không phải sự thật, hiện tại chuyện đã xảy ra, có lẽ chúng ta mau chóng thương lượng đối sách thôi.
- Nếu như chuyện này thật sự do ác ma kia làm, có lẽ chúng ta nên chủ động buông tha lợi ích Châu Á, không còn lựa chọn nào khác.
Bộ trưởng tài chính Tác Lỵ Ti trả lời dứt khoát, nàng nhún nhún vai, nói:
- Căn cứ quân sự ở Châu Á hao tổn tài chính của chúng ta quá lớn, huống chi ác ma kia không phải chúng ta có thể chống lại, trừ buông tha ra, ta không hy vọng tiếp tục giao thủ với hắn.
- Hiện tại mấu chốt không phải giao thủ với hắn!
Bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tát Khắc sắc mặt tái nhợt, giọng nói phi thường trầm thấp.
- Mà hắn có khả năng biết rõ kế hoạch của chúng ta, Kim Chung Nghiệp tử vong chính là cảnh báo.
Duy Nhĩ Tát Khắc nói câu này làm cho hào khí trong phòng hợp trầm trọng và ngưng trọng hơn vài phần, kể cả tổng thống Tư Đặc lãng cũng thế, bốn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trừ trầm mặc ra thì không ai biết nên làm thế nào.
Diệp Dương Thành lộ ra thủ đoạn lôi đình, bọn họ từ sớm đã biết được.
Bọn họ hiểu rất rõ thực lực của Diệp Dương Thành, đương nhiên cũng hiểu khi chọc Diệp Dương Thành tức giận sẽ tạo thành tổn thất thế nào.
Cũng bởi vì chuyện này nên kiêng kỵ Diệp Dương Thành, bọn họ nghĩ cách làm gì chắc đó, tuy hận không thể lập tức diễn tập quân sự, nhưng mà trước khi liên lạc với Hàn Quốc, bọn họ phải chế định một kế hoạch hành động cực kỳ cẩn thận.
Cho dù làm như bọn họ, khi bọn họ cho rằng kế hoạch đang tiến hành thuận lợi, ở Châu Á xa xôi đột nhiên xuất hiện tin tức khiến bọn họ không kịp trở tay, hoặc là nói chính là tin dữ!
Bọn họ không tin Kim Chung Nghiệp tử vong chỉ là hai lần ngoài ý muốn tạo thành, nhưng mà bọn họ hy vọng tin tức này là thật, bọn họ muốn tin Kim Chung Nghiệp chết là ngoài ý muốn!
Bởi vì nếu đây không phải là thật, ý nghĩa Diệp Dương Thành nhúng tay vào chuyện này, sau khi Kim Chung Nghiệp tử vong, tiếp theo cần trả giá chính là bọn họ! Có thể nói, Diệp Dương Thành cường đại làm bọn họ sợ hãi, cho nên trong tình huống này, bọn họ không muốn giao thủ chính diện với Diệp Dương Thành.
Mà nếu như Kim Chung Nghiệp tử vong ngoài ý muốn là thật, vây bọn họ tamjt hời thở ra một hơi, ít nhất chứng minh Diệp Dương Thành không có nhúng tay vào, bọn họ cho dù tiến hay lùi vẫn có đường đi.
Tức giận, lo lắng, sợ hãi, bất an, các cảm xúc phức tạp không ngừng xuất hiện trong lòng đám người Tư Đặc Lãng, phòng hợp có thể nghe được tiếng kim rơi.
Ai cũng nguyện ý tin tưởng trùng hợp này là thật, một hồi phá hoại trùng hợp! Nhưng mà sự thật trước mắt, bọn họ cho dù cố gắng thuyết phục bản thân thế nào cũng không thể tin nổi chân tướng là trùng hợp.
Cho nên dù Tư Đặc Lãng cũng tốt, Duy Nhĩ Tát Khắc cũng được, chuyện này làm bọn họ mang theo hoảng sợ không hiểu, cũng không thể trách bọn họ, ai bảo Diệp Dương Thành hành động lúc trước làm bọn họ tổn thất thảm trọng chứ?
Áp lực thật lớn làm hào khí phòng hợp cứng lại, kế hoạch diễn tập quân sự lúc trước, thậm chí là hào khí chế định âm mưu lúc trước đã sớm biến mất, lưu lại chính là áp lực khiến người ta thở gấp.
Trên thực tế bọn họ cũng biết một khi làm ra chuyện này, Diệp Dương Thành căn bản không giảng đạo lý với bọn họ, tình huống hôm nay bọn họ phải bắt đầu làm lựa chọn thích hợp.
Nhưng mà có ai muốn đi thử thứ không nên nếm thử chứ? An vị xem đối thủ lấn lướt khi mình nhát gan sao?
Bọn họ đánh bạc, mà tình huống bây giờ xem ra, hiển nhiên bọn họ đánh bạc thua, hao tổn tâm cơ chế định kế hoạch chỉ mới bắt đầu, bọn họ trêu chọc đối thủ mà bọn họ không muốn trêu chọc, thất bại? Buông tha sao? Cam tâm sao?
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, trầm mặc vẫn tiếp tục.
- Chúng ta có lẽ không nên đi trêu chọc hắn!
Sau bốn mươi phút, bộ trưởng tài chính Tác Lỵ Ti thở dài, thấp giọng nói:
- Từ thời điểm chế định kế hoạch, chúng ta đã có nhầm lẫn, chúng ta quá coi thường thủ đoạn của hắn, cũng quá đánh giá cao chúng ta...
- Tác Lỵ Ti!
Tác Lỵ Ti còn chưa nói xong, Tư Đặc Lãng nghẹn một bụng tức giận đã đứng dậy, sắc mặt khó coi nhìn qua nàng, gần như gào thét:
- Hiện tại bảo ngươi tới thương nghị đối sách, mà không phải ngồi đây châm chọc! Đáng chết, ngươi rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế?
- Ta đang suy nghĩ, nếu như bây giờ nếu một mạng người mà dẹp loạn được lửa giận của hắn, ta không do dự gánh chịu sai lầm mà chúng ta phạm phải!
Sắc mặt Tác Lỵ Ti quái dị, giọng của nàng âm trầm, nói:
- Ví dụ như, tổng thống tiên sinh!
Cổ Tư Đinh là người đưa ra kế hoạch, người chấp hành kế hoạch diễn tập quân sự này chính là Cổ Tư Đinh, thậm chí chuyện đạn đạo trục trặc làm cho nó bắn trúng lãnh thổ nước khác cũng do hắn một tay bày ra, nếu như nói thật có người đứng ra gánh trách nhiệm, Cổ Tư Đinh là lựa chọn tốt nhất.
Tác Lỵ Ti chưa bao giờ có suy nghĩ hy sinh bản thân vì tập thể, với tư cách bộ trưởng tài chính, nàng cân nhắc nhiều nhất là vấn đề được mất, nếu như chuyện này bị phá hư cân đối, thứ mất còn nhiều hơn xa thứ được, nàng tuyệt đối không do dự đẩy một người ra chịu tội thay.
Nhìn sắc mặt Tư Đặc Lãng như thường ngồi sau bàn công tác đọc tư liệu, nữ thư ký thở ra một hơi, nàng nhỏ giọng nói:
- Tống thống tiên sinh, đám người Duy Nhĩ Tát Khắc bộ trưởng đã tới phòng hợp, ngài hiện tại đi qua, còn...
- Hiện tại!
Tư Đặc lãng đọc tư liệu chỉ là giả vờ giả vịt, vừa nghe nữ thư ký báo cáo, hắn thuận tiện thả công văn trên tay xuống, hắn chỉnh cổ áo sau đó nhìn nữ thư ký phân phó:
- Ta cần tư liệu Kim Chung Nghiệp tử vong thật chi tiết, hiểu chưa?
- Hiểu1
Nữ thư ký lập tức nghĩ tới cơ quan tình báo, lập tức gật đầu đáp ứng một tiếng.
Tư Đặc Lãng nhìn qua nàng một cái, gật đầu không nói thêm gì nữa.
Tư Đặc lãng ra khỏi văn phòng chừng bốn mươi bước là tới phòng hợp, ba thành viên nội các đang chờ sẵn trong phòng, bọn họ theo thứ tự là ngoại trưởng Phí Xá Nhĩ, bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tát Khắc và bộ trưởng tài chính Tác Lỵ Ti.
Ba người này là quan viên kiên định trận doanh Tư Đặc Lãng, cho nên thời điểm không phải hội nghị chính thức, bọn họ xuất hiện trước mặt Tư Đặc Lãng có hạn, nhưng mà hào khí của hội nghị này rất nặng nề.
Ba người này là người của hắn, cho nên Tư Đặc Lãng không cần giả vờ trước mặt bọn họ làm gì, vừa tiến vào phòng hội nghị thì hắn đập lên bàn một cái, sắc mặt ngưng trọng nhìn qua ba người.
- Tên ác ma đáng chết kia ra tay rất âm độc!
- Là chuyện Kim Chung Nghiệp sao?
Ngoại trưởng Phí Xá Nhĩ không cảm thấy ngoài ý muốn, sắc mặt của hắn kiên định gật đầu, Tư Đặc Lãng cũng giảm đi thời gian giải thích, hắn gật đầu sau đó đi qua chỗ của mình, nói:
- Chuyện này quá trùng hợp, thời gian, nguyên nhân xảy ra, quá trình Kim Chung Nghiệp tử vong quá trùng hợp tới mức khó tin! Thượng đế, ta thật hy vọng đây không phải sự thật, hiện tại chuyện đã xảy ra, có lẽ chúng ta mau chóng thương lượng đối sách thôi.
- Nếu như chuyện này thật sự do ác ma kia làm, có lẽ chúng ta nên chủ động buông tha lợi ích Châu Á, không còn lựa chọn nào khác.
Bộ trưởng tài chính Tác Lỵ Ti trả lời dứt khoát, nàng nhún nhún vai, nói:
- Căn cứ quân sự ở Châu Á hao tổn tài chính của chúng ta quá lớn, huống chi ác ma kia không phải chúng ta có thể chống lại, trừ buông tha ra, ta không hy vọng tiếp tục giao thủ với hắn.
- Hiện tại mấu chốt không phải giao thủ với hắn!
Bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tát Khắc sắc mặt tái nhợt, giọng nói phi thường trầm thấp.
- Mà hắn có khả năng biết rõ kế hoạch của chúng ta, Kim Chung Nghiệp tử vong chính là cảnh báo.
Duy Nhĩ Tát Khắc nói câu này làm cho hào khí trong phòng hợp trầm trọng và ngưng trọng hơn vài phần, kể cả tổng thống Tư Đặc lãng cũng thế, bốn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trừ trầm mặc ra thì không ai biết nên làm thế nào.
Diệp Dương Thành lộ ra thủ đoạn lôi đình, bọn họ từ sớm đã biết được.
Bọn họ hiểu rất rõ thực lực của Diệp Dương Thành, đương nhiên cũng hiểu khi chọc Diệp Dương Thành tức giận sẽ tạo thành tổn thất thế nào.
Cũng bởi vì chuyện này nên kiêng kỵ Diệp Dương Thành, bọn họ nghĩ cách làm gì chắc đó, tuy hận không thể lập tức diễn tập quân sự, nhưng mà trước khi liên lạc với Hàn Quốc, bọn họ phải chế định một kế hoạch hành động cực kỳ cẩn thận.
Cho dù làm như bọn họ, khi bọn họ cho rằng kế hoạch đang tiến hành thuận lợi, ở Châu Á xa xôi đột nhiên xuất hiện tin tức khiến bọn họ không kịp trở tay, hoặc là nói chính là tin dữ!
Bọn họ không tin Kim Chung Nghiệp tử vong chỉ là hai lần ngoài ý muốn tạo thành, nhưng mà bọn họ hy vọng tin tức này là thật, bọn họ muốn tin Kim Chung Nghiệp chết là ngoài ý muốn!
Bởi vì nếu đây không phải là thật, ý nghĩa Diệp Dương Thành nhúng tay vào chuyện này, sau khi Kim Chung Nghiệp tử vong, tiếp theo cần trả giá chính là bọn họ! Có thể nói, Diệp Dương Thành cường đại làm bọn họ sợ hãi, cho nên trong tình huống này, bọn họ không muốn giao thủ chính diện với Diệp Dương Thành.
Mà nếu như Kim Chung Nghiệp tử vong ngoài ý muốn là thật, vây bọn họ tamjt hời thở ra một hơi, ít nhất chứng minh Diệp Dương Thành không có nhúng tay vào, bọn họ cho dù tiến hay lùi vẫn có đường đi.
Tức giận, lo lắng, sợ hãi, bất an, các cảm xúc phức tạp không ngừng xuất hiện trong lòng đám người Tư Đặc Lãng, phòng hợp có thể nghe được tiếng kim rơi.
Ai cũng nguyện ý tin tưởng trùng hợp này là thật, một hồi phá hoại trùng hợp! Nhưng mà sự thật trước mắt, bọn họ cho dù cố gắng thuyết phục bản thân thế nào cũng không thể tin nổi chân tướng là trùng hợp.
Cho nên dù Tư Đặc Lãng cũng tốt, Duy Nhĩ Tát Khắc cũng được, chuyện này làm bọn họ mang theo hoảng sợ không hiểu, cũng không thể trách bọn họ, ai bảo Diệp Dương Thành hành động lúc trước làm bọn họ tổn thất thảm trọng chứ?
Áp lực thật lớn làm hào khí phòng hợp cứng lại, kế hoạch diễn tập quân sự lúc trước, thậm chí là hào khí chế định âm mưu lúc trước đã sớm biến mất, lưu lại chính là áp lực khiến người ta thở gấp.
Trên thực tế bọn họ cũng biết một khi làm ra chuyện này, Diệp Dương Thành căn bản không giảng đạo lý với bọn họ, tình huống hôm nay bọn họ phải bắt đầu làm lựa chọn thích hợp.
Nhưng mà có ai muốn đi thử thứ không nên nếm thử chứ? An vị xem đối thủ lấn lướt khi mình nhát gan sao?
Bọn họ đánh bạc, mà tình huống bây giờ xem ra, hiển nhiên bọn họ đánh bạc thua, hao tổn tâm cơ chế định kế hoạch chỉ mới bắt đầu, bọn họ trêu chọc đối thủ mà bọn họ không muốn trêu chọc, thất bại? Buông tha sao? Cam tâm sao?
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, trầm mặc vẫn tiếp tục.
- Chúng ta có lẽ không nên đi trêu chọc hắn!
Sau bốn mươi phút, bộ trưởng tài chính Tác Lỵ Ti thở dài, thấp giọng nói:
- Từ thời điểm chế định kế hoạch, chúng ta đã có nhầm lẫn, chúng ta quá coi thường thủ đoạn của hắn, cũng quá đánh giá cao chúng ta...
- Tác Lỵ Ti!
Tác Lỵ Ti còn chưa nói xong, Tư Đặc Lãng nghẹn một bụng tức giận đã đứng dậy, sắc mặt khó coi nhìn qua nàng, gần như gào thét:
- Hiện tại bảo ngươi tới thương nghị đối sách, mà không phải ngồi đây châm chọc! Đáng chết, ngươi rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế?
- Ta đang suy nghĩ, nếu như bây giờ nếu một mạng người mà dẹp loạn được lửa giận của hắn, ta không do dự gánh chịu sai lầm mà chúng ta phạm phải!
Sắc mặt Tác Lỵ Ti quái dị, giọng của nàng âm trầm, nói:
- Ví dụ như, tổng thống tiên sinh!
Cổ Tư Đinh là người đưa ra kế hoạch, người chấp hành kế hoạch diễn tập quân sự này chính là Cổ Tư Đinh, thậm chí chuyện đạn đạo trục trặc làm cho nó bắn trúng lãnh thổ nước khác cũng do hắn một tay bày ra, nếu như nói thật có người đứng ra gánh trách nhiệm, Cổ Tư Đinh là lựa chọn tốt nhất.
Tác Lỵ Ti chưa bao giờ có suy nghĩ hy sinh bản thân vì tập thể, với tư cách bộ trưởng tài chính, nàng cân nhắc nhiều nhất là vấn đề được mất, nếu như chuyện này bị phá hư cân đối, thứ mất còn nhiều hơn xa thứ được, nàng tuyệt đối không do dự đẩy một người ra chịu tội thay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.