Chương 1109: Bày sai vị trí. (Thượng)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1039: Bày sai vị trí. (Thượng)
- Người có quan hệ rất tốt với ta, còn gặp qua trước đó không lâu?
Trong đầu vô cùng hỗn độn, Victor Moore tiếp tục cau mày suy nghĩ.
Diệp Dương Thành có chút không nhịn được, đành phải một lần nữa nhắc nhở:
- Hơn nữa, ngươi cũng rất quan tâm hắn, đúng, vô cùng quan tâm!
- Rất quan tâm?
Victor Moore tiếp tục suy tư chốc lát, đột nhiên hai mắt tỏa sáng:
- Chẳng lẽ là. . . Athena Thần Hoàng?
- Ách. . .
Diệp Dương Thành có chút phát mộng, chẳng lẽ, giữa hai vị này có quan hệ không minh bạch?
Athena Thần Hoàng là một trong mười vị Thần Hoàng mạnh nhất của Vũ Không đại lục, đồng thời là một trong bốn vị nữ Thần Hoàng mạnh nhất, bản thân dung mạo cũng coi như không tệ, vóc người lại càng không phải nói!
Diệp Dương Thành không nghĩ tới, đề kỳ đơn giản này, lại còn có thể đào ra bát quái như vậy. . .
- Đây cũng là thu hoạch ngoài ý muốn?
Hắn dở khóc dở cười nghĩ tới.
Có phải thu hoạch ngoài ý muốn hay không, Diệp Dương Thành cũng không biết, hắn chỉ biết Victor Moore đã đoán sai, lắc đầu nói với hắn:
- Không đúng, là Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, Tạp Lỗ Khâu Thần Vương có thể nói cho ngươi biết tất cả.
- Tạp Lỗ Khâu?
Victor Moore đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cũng nhớ tới gặp gỡ với Tạp Lỗ Khâu, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc mừng rỡ:
- Vậy hắn bây giờ đang ở đâu? Ta muốn đi tìm hắn!
- Đừng, ta không phải đã tới rồi sao?
Victor Moore vừa dứt lời, trong lối đi tối tăm liền vang lên thanh âm của Tạp Lỗ Khâu, chỉ nghe hắn nói:
- Victor Moore , chúc mừng ngươi khôi phục thanh tĩnh, cảm giác như thế nào?
- Cảm giác rất tốt!
Nghe được thanh âm của Tạp Lỗ Khâu, trên mặt Victor Moore cũng lộ ra nụ cười sáng lạn, lập tức nghênh đón:
- Thật ra ta chưa bao giờ thanh tĩnh như vậy!
Hai đại nam nhân ôm nhau tại lối ra vào cửa, trên mặt tràn đầy nụ cười sáng lạn, sư huynh đệ mấy ngàn năm không gặp, vào giờ khắc này rốt cục như ban đầu, loại tình huống hai người cùng duy trì thần trí thanh tĩnh này, đúng là hết sức hiếm có.
Khi Tạp Lỗ Khâu và Victor Moore ôm nhau, mười một vị nghị viên Thần Hoàng còn lại cũng từ trong thông đạo đi ra, Vera Nika Thần Hoàng cười nói:
- Được rồi được rồi, mau nói chính sự đi, nếu hai người các ngươi muốn ôn chuyện cũ..., cũng phải đợi nói xong chính sự đã?
Vera Nika Thần Hoàng vừa dứt lời, lập tức trong lòng mọi người như dâng lên một tầng lo âu, vẻ mặt tươi cười cũng không khỏi trở nên nghiêm túc.
Lúc này, Diệp Dương Thành gật đầu nói với Tạp Lỗ Khâu:
- Mọi người đến đông đủ rồi, ngươi có thể nói.
- Vâng.
Thái độ của Tạp Lỗ Khâu đối với Diệp Dương Thành hết sức cung kính, nhưng lúc này cũng không ai đi chú ý vấn đề này, bọn họ chỉ dùng ánh mắt vội vàng nhìn Tạp Lỗ Khâu, mong đợi hắn nói ra chân tướng sự thật.
Tạp Lỗ Khâu dĩ nhiên cũng sẽ không khiến các nghị viên Thần Hoàng thất vọng, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Đây là một âm mưu, một trận âm mưu ngay từ ban đầu đã bị đám dị thú hướng dẫn!
Không nghi ngờ chút nào, lời dạo đầu của Tạp Lỗ Khâu hết sức có lực tác động, ít nhất cũng khiến hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng muốn té ngã, âm mưu? Âm mưu của đám dị thú? !
Hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng đều giữ vẻ mặt âm trầm như nước, bởi vì thứ bọn họ sợ nhất, thật ra cũng chính là âm mưu, nếu như đây thật sự là một âm mưu..., vậy cũng không tránh khỏi quá kinh khủng sao?
Tạp Lỗ Khâu tựa hồ hết sức hài lòng đối với hiệu quả tạo thành từ lời dạo đầu của mình, chỉ thấy hắn nói:
- Không sai, đây chính là một âm mưu, từ khi vừa mới bắt đầu đã là một âm mưu!
Lại một lần nữa cường điệu hai chữ âm mưu, sau khi cắm rễ trong đầu hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng, Tạp Lỗ Khâu mới lại ném ra một quả boom tấn.
- Âm mưu này bắt đầu áp dụng từ vài ngàn năm trước, họa thú là âm mưu, đại nạn là âm mưu, thú hạch Thú Vương là âm mưu, thậm chí ngay cả thần tổ hiện tại được vô số người kính ngưỡng, cũng là một khâu trong đại âm mưu này!
Tạp Lỗ Khâu trầm giọng nói.
- Cái gì?
Các Thần Hoàng lúc trước nghe nói đến âm mưu còn có thể giữ vững trấn định, lần này cũng không cách nào giữ vững bình tĩnh, bởi vì câu chuyện theo lời Tạp Lỗ Khâu, đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi bọn họ có thể hiểu được, nhất là mắt xích của âm mưu!
Họa thú, là một loại tai hoạ dị thú mà Vũ Không đại lục rất quen thuộc, cứ cách năm năm sẽ toàn diện bộc phát một lần họa thú, bất luận là thú lâm cấp một hay là thú lâm cấp mười hai, chỉ cần thời gian vừa đến, sẽ lao ra số lượng dị thú to lớn, đi tập kích điểm tụ tập của nhân loại phụ cận thú lâm.
Mỗi một lần họa thú kéo dài từ mười tám đến hai mười giờ, chỉ cần trải qua giới hạn hai mươi giờ bất luận đám dị thú lao ra khỏi thú lâm đạt được thành tích phá hư điểm tụ tập của loài người trọng đại như thế nào, cũng sẽ lui trở về trong thú lâm nghỉ ngơi lấy lại sức, cho đến năm năm sau, mới có thể một lần nữa rời khỏi thú lâm, triển khai công kích với điểm tụ tập của nhân loại phụ cận thú lâm.
Mấy ngàn năm qua, họa thú đã phát sinh nghìn lần trên Vũ Không đại lục, thậm chí còn có mấy lần họa thú kích thước đặc biệt khổng lồ, cũng suýt nữa ép chủng tộc nhân loại vào tuyệt cảnh!
Nhưng họa thú như vậy, cũng chỉ là một khâu trong âm mưu? Các nghị viên Thần Hoàng không cách nào tiếp nhận hoặc là nói là từ đáy lòng kháng cự loại thuyết pháp này, bởi vì ... theo bọn hắn thấy chuyện này quả thực không thể tin được.
Mỗi một lần họa thú cũng sẽ dẫn phát chiến tranh giữa loài người và dị thú, trong mấy ngàn năm có thắng có thua, mặc dù loài người vẫn bị vây vào thế hạ phong, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có năng lực chống cự.
Quan trọng nhất là, đại biểu sau mỗi lần họa thú, là kính dâng vô sỉ của vô số nhân loại võ giả, chính nhiệt huyết hăng say của những võ giả nhân loại mới hết lần này đến lần khác cứu vớt chủng tộc loài người ở biên giới diệt vong.
Nếu như đây thật sự là một một khâu trong đại âm mưu. . . Há không phải nói mấy ngàn năm qua, võ giả nhân loại hy sinh trong họa thú, đã trở thành lính hầu của đại âm mưu? Điều này kêu các nghị viên Thần Hoàng làm thế nào tiếp nhận? Kêu bọn họ làm thế nào tin tưởng?
Nói họa thú là âm mưu cũng đã khiến cho bọn họ sinh lòng nghi ngờ, mà phía sau cái gọi là đại nạn âm mưu, cũng là hơi giảm xóc một chút nghi hoặc trong lòng các nghị viên Thần Hoàng, dù sao trước mắt có mấy người sống sờ sờ làm ví dụ ở đây, khiến bọn họ không tin cũng không được.
Vì vậy, cách nói đại nạn âm mưu hết sức thuận lợi chiếm được khẳng định của hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng tại đây, bọn họ cũng tin tưởng đây là âm mưu, thậm chí có thể nói là vừa mong đợi vừa sợ. Tâm tình tương đối phức tạp.
Hai tình huống phía trước quả thật có thể khiến cho các Thần Hoàng miễn miễn tiếp nhận, nhưng hai vấn đề phía sau, cũng không cách nào đón nhận.
- Người có quan hệ rất tốt với ta, còn gặp qua trước đó không lâu?
Trong đầu vô cùng hỗn độn, Victor Moore tiếp tục cau mày suy nghĩ.
Diệp Dương Thành có chút không nhịn được, đành phải một lần nữa nhắc nhở:
- Hơn nữa, ngươi cũng rất quan tâm hắn, đúng, vô cùng quan tâm!
- Rất quan tâm?
Victor Moore tiếp tục suy tư chốc lát, đột nhiên hai mắt tỏa sáng:
- Chẳng lẽ là. . . Athena Thần Hoàng?
- Ách. . .
Diệp Dương Thành có chút phát mộng, chẳng lẽ, giữa hai vị này có quan hệ không minh bạch?
Athena Thần Hoàng là một trong mười vị Thần Hoàng mạnh nhất của Vũ Không đại lục, đồng thời là một trong bốn vị nữ Thần Hoàng mạnh nhất, bản thân dung mạo cũng coi như không tệ, vóc người lại càng không phải nói!
Diệp Dương Thành không nghĩ tới, đề kỳ đơn giản này, lại còn có thể đào ra bát quái như vậy. . .
- Đây cũng là thu hoạch ngoài ý muốn?
Hắn dở khóc dở cười nghĩ tới.
Có phải thu hoạch ngoài ý muốn hay không, Diệp Dương Thành cũng không biết, hắn chỉ biết Victor Moore đã đoán sai, lắc đầu nói với hắn:
- Không đúng, là Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, Tạp Lỗ Khâu Thần Vương có thể nói cho ngươi biết tất cả.
- Tạp Lỗ Khâu?
Victor Moore đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cũng nhớ tới gặp gỡ với Tạp Lỗ Khâu, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc mừng rỡ:
- Vậy hắn bây giờ đang ở đâu? Ta muốn đi tìm hắn!
- Đừng, ta không phải đã tới rồi sao?
Victor Moore vừa dứt lời, trong lối đi tối tăm liền vang lên thanh âm của Tạp Lỗ Khâu, chỉ nghe hắn nói:
- Victor Moore , chúc mừng ngươi khôi phục thanh tĩnh, cảm giác như thế nào?
- Cảm giác rất tốt!
Nghe được thanh âm của Tạp Lỗ Khâu, trên mặt Victor Moore cũng lộ ra nụ cười sáng lạn, lập tức nghênh đón:
- Thật ra ta chưa bao giờ thanh tĩnh như vậy!
Hai đại nam nhân ôm nhau tại lối ra vào cửa, trên mặt tràn đầy nụ cười sáng lạn, sư huynh đệ mấy ngàn năm không gặp, vào giờ khắc này rốt cục như ban đầu, loại tình huống hai người cùng duy trì thần trí thanh tĩnh này, đúng là hết sức hiếm có.
Khi Tạp Lỗ Khâu và Victor Moore ôm nhau, mười một vị nghị viên Thần Hoàng còn lại cũng từ trong thông đạo đi ra, Vera Nika Thần Hoàng cười nói:
- Được rồi được rồi, mau nói chính sự đi, nếu hai người các ngươi muốn ôn chuyện cũ..., cũng phải đợi nói xong chính sự đã?
Vera Nika Thần Hoàng vừa dứt lời, lập tức trong lòng mọi người như dâng lên một tầng lo âu, vẻ mặt tươi cười cũng không khỏi trở nên nghiêm túc.
Lúc này, Diệp Dương Thành gật đầu nói với Tạp Lỗ Khâu:
- Mọi người đến đông đủ rồi, ngươi có thể nói.
- Vâng.
Thái độ của Tạp Lỗ Khâu đối với Diệp Dương Thành hết sức cung kính, nhưng lúc này cũng không ai đi chú ý vấn đề này, bọn họ chỉ dùng ánh mắt vội vàng nhìn Tạp Lỗ Khâu, mong đợi hắn nói ra chân tướng sự thật.
Tạp Lỗ Khâu dĩ nhiên cũng sẽ không khiến các nghị viên Thần Hoàng thất vọng, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Đây là một âm mưu, một trận âm mưu ngay từ ban đầu đã bị đám dị thú hướng dẫn!
Không nghi ngờ chút nào, lời dạo đầu của Tạp Lỗ Khâu hết sức có lực tác động, ít nhất cũng khiến hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng muốn té ngã, âm mưu? Âm mưu của đám dị thú? !
Hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng đều giữ vẻ mặt âm trầm như nước, bởi vì thứ bọn họ sợ nhất, thật ra cũng chính là âm mưu, nếu như đây thật sự là một âm mưu..., vậy cũng không tránh khỏi quá kinh khủng sao?
Tạp Lỗ Khâu tựa hồ hết sức hài lòng đối với hiệu quả tạo thành từ lời dạo đầu của mình, chỉ thấy hắn nói:
- Không sai, đây chính là một âm mưu, từ khi vừa mới bắt đầu đã là một âm mưu!
Lại một lần nữa cường điệu hai chữ âm mưu, sau khi cắm rễ trong đầu hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng, Tạp Lỗ Khâu mới lại ném ra một quả boom tấn.
- Âm mưu này bắt đầu áp dụng từ vài ngàn năm trước, họa thú là âm mưu, đại nạn là âm mưu, thú hạch Thú Vương là âm mưu, thậm chí ngay cả thần tổ hiện tại được vô số người kính ngưỡng, cũng là một khâu trong đại âm mưu này!
Tạp Lỗ Khâu trầm giọng nói.
- Cái gì?
Các Thần Hoàng lúc trước nghe nói đến âm mưu còn có thể giữ vững trấn định, lần này cũng không cách nào giữ vững bình tĩnh, bởi vì câu chuyện theo lời Tạp Lỗ Khâu, đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi bọn họ có thể hiểu được, nhất là mắt xích của âm mưu!
Họa thú, là một loại tai hoạ dị thú mà Vũ Không đại lục rất quen thuộc, cứ cách năm năm sẽ toàn diện bộc phát một lần họa thú, bất luận là thú lâm cấp một hay là thú lâm cấp mười hai, chỉ cần thời gian vừa đến, sẽ lao ra số lượng dị thú to lớn, đi tập kích điểm tụ tập của nhân loại phụ cận thú lâm.
Mỗi một lần họa thú kéo dài từ mười tám đến hai mười giờ, chỉ cần trải qua giới hạn hai mươi giờ bất luận đám dị thú lao ra khỏi thú lâm đạt được thành tích phá hư điểm tụ tập của loài người trọng đại như thế nào, cũng sẽ lui trở về trong thú lâm nghỉ ngơi lấy lại sức, cho đến năm năm sau, mới có thể một lần nữa rời khỏi thú lâm, triển khai công kích với điểm tụ tập của nhân loại phụ cận thú lâm.
Mấy ngàn năm qua, họa thú đã phát sinh nghìn lần trên Vũ Không đại lục, thậm chí còn có mấy lần họa thú kích thước đặc biệt khổng lồ, cũng suýt nữa ép chủng tộc nhân loại vào tuyệt cảnh!
Nhưng họa thú như vậy, cũng chỉ là một khâu trong âm mưu? Các nghị viên Thần Hoàng không cách nào tiếp nhận hoặc là nói là từ đáy lòng kháng cự loại thuyết pháp này, bởi vì ... theo bọn hắn thấy chuyện này quả thực không thể tin được.
Mỗi một lần họa thú cũng sẽ dẫn phát chiến tranh giữa loài người và dị thú, trong mấy ngàn năm có thắng có thua, mặc dù loài người vẫn bị vây vào thế hạ phong, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có năng lực chống cự.
Quan trọng nhất là, đại biểu sau mỗi lần họa thú, là kính dâng vô sỉ của vô số nhân loại võ giả, chính nhiệt huyết hăng say của những võ giả nhân loại mới hết lần này đến lần khác cứu vớt chủng tộc loài người ở biên giới diệt vong.
Nếu như đây thật sự là một một khâu trong đại âm mưu. . . Há không phải nói mấy ngàn năm qua, võ giả nhân loại hy sinh trong họa thú, đã trở thành lính hầu của đại âm mưu? Điều này kêu các nghị viên Thần Hoàng làm thế nào tiếp nhận? Kêu bọn họ làm thế nào tin tưởng?
Nói họa thú là âm mưu cũng đã khiến cho bọn họ sinh lòng nghi ngờ, mà phía sau cái gọi là đại nạn âm mưu, cũng là hơi giảm xóc một chút nghi hoặc trong lòng các nghị viên Thần Hoàng, dù sao trước mắt có mấy người sống sờ sờ làm ví dụ ở đây, khiến bọn họ không tin cũng không được.
Vì vậy, cách nói đại nạn âm mưu hết sức thuận lợi chiếm được khẳng định của hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng tại đây, bọn họ cũng tin tưởng đây là âm mưu, thậm chí có thể nói là vừa mong đợi vừa sợ. Tâm tình tương đối phức tạp.
Hai tình huống phía trước quả thật có thể khiến cho các Thần Hoàng miễn miễn tiếp nhận, nhưng hai vấn đề phía sau, cũng không cách nào đón nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.