Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 1040: Cho ta mượn tám mươi tỷ. (Thượng)

Phục Túy

24/10/2016

Chương 988: Cho ta mượn tám mươi tỷ. (Thượng)

- Hôm nay là một ngày làm cho người ta thích thú, đúng không?

Nghe được đáp lại của Sanchez từ miệng nữ hầu, Diệp Dương Thành chậm rãi đặt chén trà xuống, đứng dậy mỉm cười nói.

- Cái này...

Nữ hầu theo bản năng cúi đầu, đối mặt với một kẻ điên dám can đảm khởi xướng khiêu chiến với Sanchez, nàng đúng là kinh hãi khiếp đảm.

Phản ứng của nữ hầu cũng không rước lấy bất kỳ bất mãn nào của Diệp Dương Thành, hắn chỉ buồn cười nhìn nàng một cái, hỏi tiếp:

- Ngươi cũng là một võ giả sao?

- Đúng vậy , Diệp Dương Thành Thần Vương miện hạ tôn kính .

Nữ hầu cung kính khom người đáp:

- Ba tháng trước, ta đã đột phá giới hạn năng lượng của võ giả cấp bốn.

Nói cách khác vị nữ hầu trước mắt là một vị võ giả cấp năm, trên thực lực đã rất chính xác rồi.

Nhìn bộ dạng một mực cung kính của nàng, Diệp Dương Thành không khỏi nhớ tới đám người Tiểu Thương Ưu Tử và Triệu Dong Dong, không biết tại sao, Diệp Dương Thành đột nhiên có chút hứng thú, nói với nữ hầu:

- Tiêu chuẩn phán đoán thực lực võ giả của Vũ Không đại lục quá mức cổ hủ rồi, chỉ cần ngươi nắm giữ thành thạo kỹ xảo, đánh bại một vị võ giả cấp sáu cũng không chuyện khó khăn.

- A...

Nữ hầu kinh ngạc ngẩng đầu lên, tiếp theo cúi đầu đáp:

- Vâng, Thần Vương tôn kính.

Đây chính là một kẻ phụ hoạ!

Diệp Dương Thành chán nản khoát tay áo:

- Ngươi ra ngoài đi.

- Vâng, Diệp Dương Thành Thần Vương miện hạ tôn kính .

Nữ hầu đáp một tiếng, cầm khay rời khỏi gian phòng của Diệp Dương Thành. Về phần những lời Diệp Dương Thành đã nói, nữ hầu căn bản cũng không để trong lòng.

Nhưng nữ hầu cũng không biết, vừa rồi nàng đã đánh mất kỳ ngộ tốt nhất trong đời, nếu như vừa rồi biểu hiện của nàng thật tình một chút, Diệp Dương Thành thậm chí sẽ đích thân dạy nàng một số kỹ xảo được vô số vị thần trui luyện, đã đạt tới trình độ hoàn mỹ.

Đáng tiếc, phản ứng của nàng khiến cho Diệp Dương Thành cảm thấy thất vọng.



- Có thể thấy tất cả mọi người đều xem ta là kẻ điên không biết tự lượng sức mình?

Diệp Dương Thành mỉm cười thản nhiên.

Vừa lúc đó, cửa phòng mới vừa khép lại, một lần nữa vang lên tiếng nói của nữ hầu vừa rồi.

- Diệp Dương Thành Thần Vương miện hạ tôn kính, Hách Nhĩ Nam Đa Thần Vương miện hạ tôn kín hy vọng có thể tiến vào phòng ngài. . .

Hách Nhĩ Nam Đa tới đây? Diệp Dương Thành không cảm thấy quá kinh ngạc, hắn khẽ mỉm cười gật đầu nói:

- Mời vào.

- Ngươi điên rồi?

- Ta không điên.

Hách Nhĩ Nam Đa đứng bên bàn trà nhìn thẳng Diệp Dương Thành, vẻ giận dữ trên mặt dần dần biến mất, hồi lâu sau mới hít vào một hơi thật sâu, hỏi:

- Có bao nhiêu nắm chắc?

- Thử qua mới biết được.

Diệp Dương Thành nhìn thoáng qua Hách Nhĩ Nam Đa, suy nghĩ một lát lại bổ sung:

- Có lẽ không thấp hơn 80%.

- Hí. . .

Hách Nhĩ Nam Đa bị câu trả lời của Diệp Dương Thành hù dọa đến hít một hơi lãnh khí, một Thần Vương một triệu tỷ mới tấn thăng tỷ thí một vị Thần Vương lãnh tụ thành danh mấy ngàn năm, lại còn có thể nói là có 80% nắm chặc? Hắn điên rồi!

Hách Nhĩ Nam Đa cũng không tin câu trả lời của Diệp Dương Thành, nhưng hắn không chất vấn cái gì, mà nói tiếp:

- Tin tức ngươi phát ra Thần Vương sách đã bị mấy vị Thần Hoàng biết rồi.

- Thì sao?

- Bọn họ cảm thấy rất hứng thú với ngươi.

Hách Nhĩ Nam Đa nhún vai, có chút bất đắc dĩ lại có chút buồn cười:

- Bọn họ nói, mấy ngàn năm yên tĩnh, rốt cục có một người không chịu nổi cô đơn nhảy ra.

- Hiển nhiên ta chính là người không chịu cô đơn đó.

Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười, đã có Thần Hoàng chú ý tới chuyện này, vậy thì chứng minh trận tỷ thí này đã được công nhận, nói cách khác, tặng thưởng hắn đề xuất cũng đã chính thức được xác nhận, kết quả thắng thua sẽ được Thần Hoàng công chứng.

Chuyện này đối với hắn mà nói, là một việc tốt, hắn cũng không lo lắng sẽ bại lộ thân phận của mình, Vũ Không đại lục tồn tại vô số năm, nhân loại hiện tại cũng không phải là tộc quần trí khôn duy nhất trong lịch sử Vũ Không đại lục, trong lịch sử, Vũ Không đại lục đã từng xuất hiện văn minh cực kỳ huy hoàng.



Vì vậy, cho dù trong trận tỷ thí hắn sử dụng chiêu số gì đó chưa từng xuất hiện trong lịch sử Vũ Không đại lục cũng chỉ bị mọi người cho là bí pháp tới từ di tích viễn cổ, trên thực tế, các loại pháp môn mà võ giả Vũ Không đại lục tu luyện hiện tại đều tới từ di tích viễn cổ.

Chỉ cần Diệp Dương Thành không lấy ra Bàn Long ngân thương không lấy ra mười tám trấn điện thần kính, chỉ dựa vào công phu quyền cước thì ai có thể nhìn ra lai lịch của hắn? Không có, không có bất cứ người nào!

- Thú hạch cuồng bạo của ngươi ta đã giúp ngươi qua tay rồi, nhưng chỉ đổi được bốn viên nhiên liệu thú hạch Thú Vương cấp mười một.

Hách Nhĩ Nam Đa lấy từ trong không gian vật phẩm ra bốn viên tinh thể trong suốt lóng lánh, mỗi viên có thể tích lớn bằng quả bóng bàn.

Diệp Dương Thành biết, phương pháp dựa theo thể tích lớn nhỏ để phán đoán cấp bậc thú hạch, chỉ có thể dùng cho dị thú dưới cấp mười, còn tới tầng thứ Thú Vương, Thú Hoàng, thể tích thú hạch bên trong cơ thể của bọn chúng sẽ trở nên rất nhỏ, nhưng chất lượng lại hết sức chắc chắn.

Nhận lấy bốn viên thú hạch Thú Vương cấp mười từ trong tay Hách Nhĩ Nam Đa, trong lòng Diệp Dương Thành nhất thời xuất hiện một loại rung động khác thường, Diệp Dương Thành biết đây là phản ứng của Cửu Tiêu Thần Cách.

Đè áp phản ứng bản năng của Cửu Tiêu Thần Cách, Diệp Dương Thành cầm bốn viên thú hạch Thú Vương cấp mười một trong tay cân nhắc, đánh giá tính toán từng viên, sức nặng của mỗi viên thú hạch khoảng ba trăm kí lô trở lên, mặc dù thể tích của bọn chúng chỉ lớn bằng quả bóng bàn.

- Bốn viên thú hạch Thú Vương cấp mười một chính là tiền đánh cuộc lần này của ngươi?

Hách Nhĩ Nam Đa hỏi.

- Xem như thế đi.

Diệp Dương Thành thu bốn viên thú hạch vào trong không gian thứ nguyên,tiếp theo nói với Hách Nhĩ Nam Đa:

- Nhưng ta tin tưởng rất nhanh sẽ biến thành tám viên.

- Ngươi giống như có chút tự tin quá ... rồi.

Hách Nhĩ Nam Đa thiện ý nhắc nhở:

- Mặc dù thực lực của Sanchez chỉ xếp hạng thứ ba trong bảng xếp hạng cường giả cấp Thần Vương, nhưng trên thực tế thực lực của năm vị Thần Vương trong top 5 cũng không kém bao nhiêu, năm tên này thậm chí có thể bảo vệ tánh mạng chạy trốn dưới công kích của Thần Hoàng.

Hắn nhìn thoáng qua Diệp Dương Thành, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Vì vậy, nếu như ngươi đánh bại Sanchez, đại biểu đã đánh bại bốn vị Thần Vương cường giả còn lại trong top 5, dĩ nhiên, bao gồm cả mấy vị Thần Hoàng, chúng ta đều không coi trọng ngươi, nói đúng ra, là trên người của ngươi chúng ta không nhìn thấy nửa điểm hi vọng thắng lợi.

- Ngươi thật là thẳng thắn.

Diệp Dương Thành bất đắc dĩ cười một tiếng, nhưng lại hỏi:

- Bọn họ còn nói cái gì?

- Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đánh cuộc ngươi không sống qua ba phút.

Hách Nhĩ Nam Đa thẳng thắn nói:

- Lý Chấn Hùng Thần Hoàng đánh cuộc ngươi sống không quá hai phút, còn trong ba vị Thần Hoàng tham dự công chứng lần tỷ thí này, vị cuối cùng Lưu Dịch Tư Thần Hoàng đánh cuộc ngươi trong vòng một phút sẽ thua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chấp Chưởng Thần Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook