Chương 1117
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1044 : Thật uy vũ. (Thượng)
Nhưng từ lúc hắn tiến vào Vũ Không đại lục, hơn nữa từ từ hiểu rõ cấu trúc của thế giới này, ý nghĩ của hắn xảy ra thay đổi, từ ban đầu tấn chức vị thần trung giai là có thể thỏa mãn mục tiêu, biến thành vị thần cao giai hiện tại, hơn nữa, mục tiêu này tựa hồ cũng sắp sửa đạt thành.
Tất cả những điều này, đều được quy công vào cuộc chiến giữa hắn và Sanchez Thần Vương, nếu như không phải là nhờ sự kiện đó, Diệp Dương Thành cũng không thể thu hoạch tài phú kếch xù gồm mấy chục ngàn tỷ tiền Vũ Không.
Nếu như không có khoản tài phú kếch xù này, Diệp Dương Thành làm sao có thể tấn chức trở thành vị thần trung giai? Nếu như không tấn chức thành vị thần trung giai, làm sao có thể giết chết Tất Tất Lạp? Nếu như không giết chết Tất Tất Lạp, dị thú trong biển sâu làm sao phản ứng đến hắn? Nếu như dị thú trong biển sâu không phản ứng đến hắn, Tạp Lỗ Khâu làm sao có thể xuất hiện?
- Đúng là số mệnh!
Trong đầu nhớ lại những gì mình đã trải qua sau khi tới Vũ Không đại lục, sau khi xâu chuỗi tất cả mọi việc, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể phát ra một tiếng cảm khái như vậy.
Tổng số thú hạch Thú Vương trong tay đã đạt đến hai trăm bảy mươi ba miếng, chỉ cần có thêm hai mươi bảy miếng thú hạch Thú Vương, Diệp Dương Thành có thể hoàn thành điều kiện căn bản để tấn chức vị thần cao giai, mà một khi hắn tấn chức vị thần cao giai rồi, đủ loại áp lực mà hắn đang phải đối mặt hiện tại, cũng sẽ vì vậy mà tan thành mây khói.
Vị thần ở bổn nguyên vũ trụ tìm hắn gây phiền toái chẳng qua là vị thần trung giai, chỉ dựa vào thực lực bây giờ của Diệp Dương Thành cũng có thể đánh cho hắn tìm không ra phương hướng, huống chi là vị thần cao giai?
Hơn nữa, một khi Diệp Dương Thành thuận lợi tấn chức vị thần cao giai, chỉ dựa vào tình hình kinh tế và các loại thủ đoạn của hắn, cho dù là một con Hằng Cổ thú dữ, muốn bảo vệ tánh mạng cũng hoàn toàn không thành vấn đề, huống chi còn là mấy con Hằng Cổ thú dữ bị trọng thương ngủ say...?
Vì vậy, Diệp Dương Thành cực kỳ mong đợi vào chuyện tấn chức vị thần cao giai, nhưng vì không để lỗ mãng của bản thân vạch trần lời nói dối, hắn vẫn phải khiêm tốn một chút. . .
- Mỗi ngày ta chỉ có thể cứu trị nhiều nhất hai người, hơn nữa sau cứu trị thời gian thanh tĩnh dài nhất sẽ không vượt qua sáu giờ, sau sáu giờ, ý thức của bọn hắn sẽ một lần nữa bị ý thức còn sót lại trong thú hạch dị thú ảnh hưởng, trở bộ dạng ban đầu.
Trước khi đi, Diệp Dương Thành nói như thế cho mười vị Thần Hoàng mạnh nhất:
- Trước khi ta chưa thể tìm được biện pháp giải quyết căn bản, bọn họ cũng chỉ có lần cơ hội thanh tĩnh này, các ngươi hãy tranh thủ nắm chắc đi.
- Ngoài ra, lần này ta đến học viện Võ Đường dạy học, chủ yếu nhằm vào võ giả cấp mười cùng với võ giả cấp bậc Thần Vương, những tiểu tử nhà các ngươi cũng đừng phí tâm tư, đợi lúc nào lực lượng giáo viên của học viện Võ Đường đứng lớp, ta mới xem xét mở rộng phạm vi thu nhận học sinh.
- A, đúng rồi, nếu như các ngươi không yên lòng với đám tử tôn cấp Thần Vương trong nhà mình..., cũng có thể đưa bọn họ đến học viện Võ Đường để ta điều giáo, yên tâm, ta sẽ làm bọn họ biết nghe lời . . .
Ngồi trong cabin xe phi hành màu tử kim, hồi tưởng lại những lời của mình hơn ba giờ trước, khóe miệng Diệp Dương Thành khẽ nhấc lên, hiện ra nụ cười nhàn nhạt.
Một ngày trị liệu hai người, bình thường tính toán chính là một ngày hai miếng thú hạch Thú Vương, hơn nữa phía bên Hách Nhĩ Nam Đa cũng đang cố gắng thu mua. . . Còn lại hai mươi bảy miếng thú hạch Thú Vương, nếu không có gì bất ngờ xảy ra là có thể được giải quyết trong mười ngày!
Nghĩ tới đây, tâm tình Diệp Dương Thành không khỏi phấn chấn, ngẩng đầu hỏi Kanu Bisali Thần Hoàng đang ngồi bên cạnh:
- Lần này đi theo ta, chuyện của nghị viện cũng sắp xếp xong xuôi rồi chứ?
- À. . .
Kanu Bisali Thần Hoàng nghe được hỏi thăm của Diệp Dương Thành, không khỏi ngẩn ngơ, tiếp theo liền chợt hiểu cười nói:
- Mười vị Thần Hoàng mạnh nhất bình thường không nhúng tay vào quyết định của nghị viện tối cao, còn lần này Victor Moore Thần Hoàng cũng cùng cùng đi với ngài, ba người chúng ta ngồi cùng một chỗ, ở chỗ nào không thể quyết định chuyện chứ?
- Cũng đúng.
Diệp Dương Thành nghe được câu này, tâm tình càng thêm thư sướng, quay đầu nhìn Victor Moore, cười cười không nói thêm gì nữa.
Victor Moore và Kanu Bisali đồng dạng cũng là nghị viên nghị viện cao nhất của hiệp hội dong binh tự do, nhưng hiện tại tư thái của bọn hắn tương đối thấp, người không biết lại cho rằng bọn họ là thuộc hạ của Diệp Dương Thành.
Nói cách khác, trong ba người này, Diệp Dương Thành là kẻ đến sau nhưng lại chiếm cứ địa vị đại ca, hiện tại cái mạng nhỏ của Victor Moore và Kanu Bisali đều nằm trong tay Diệp Dương Thành, bọn họ có thể nói cái gì được nữa? Nói cách khác, Diệp Dương Thành bây giờ thật uy vũ.
Nhưng bản thân hắn cũng không để trong mắt loại quyền thế này, dù sao bất cứ lúc nào hắn cũng nhắc nhở chính mình, ngươi chỉ là một người khách qua đường, đừng thật sự xem mình là dân bản xứ của Vũ Không đại lục. . .
Từ tổng bộ của hiệp hội dong binh tự do chạy tới giải đất trung tâm Solo đế quốc ở khu ba, toàn bộ hành trình ước chừng bảy giờ, trong bảy giờ này, Diệp Dương Thành và hai người Victor Moore tổng cộng cũng không nói chuyện quá mười câu.
Không khí đi chung đường lộ ra vẻ trầm muộn, ít nhất Diệp Dương Thành cảm thấy thật giống như thiếu một chút việc gì vui, nhưng bảy giờ thật ra cũng không khó chịu đựng như vậy.
Khi đang trong xe phi hành chạy tới học viện Võ Đường ở Solo đế quốc, Diệp Dương Thành cũng không biết, sau khi hắn rời khỏi tổng bộ hiệp hội dong binh tự do không tới hai canh giờ, một gã nam tử toàn thân bao phủ trong hắc bào lặng yên không một tiếng động lẻn vào trong địa lao ở phương hướng Đông Bắc tổng bộ hiệp hội dong binh tự do.
Tạp Lỗ Khâu ở trạng thái ẩn thân dựa theo tin tức Antonio Thần Hoàng cung cấp, thần không biết quỷ không hay tiến vào tầng thứ sáu của địa lao, cũng là tầng dưới chót của địa lao này.
- Diệp Dương Thành Thần Hoàng đã nói, đây là sứ mạng của ta, cũng là lựa chọn duy nhất để ta tiếp tục sinh tồn.
Nhẹ nhàng xẹt qua con đường nhỏ thấp hẹp, Tạp Lỗ Khâu nhớ lại đủ loại giao đãi của Diệp Dương Thành đối với hắn, trong đầu cũng chỉ có thể thở dài một tiếng.
- Sau khi cứu ba tên này lập tức trở về biển sâu, lần này, nhất định phải thăm dò tình huống của đám dị thú, cung cấp tin tức tình báo chuẩn xác để sau này Diệp Dương Thành Thần Hoàng hành động.
Trong đầu Tạp Lỗ Khâu âm thầm nghĩ đến những chuyện này, người đã xuất hiện ở phía đông tầng sáu địa lao.
Trong địa lao có trang trí mấy viên thú hạch dị thú cấp một cấp hai, thú hạch phát ra ánh sáng mờ mờ, nhưng Tạp Lỗ Khâu vừa liếc mắt liền thấy được trong ba gian nhà lao, ba tên “đồng bọn” bị gai nhọn đâm xuyên qua xương quai xanh, hơn nữa dùng tài liệu đặc thù trói gô.
Nhưng từ lúc hắn tiến vào Vũ Không đại lục, hơn nữa từ từ hiểu rõ cấu trúc của thế giới này, ý nghĩ của hắn xảy ra thay đổi, từ ban đầu tấn chức vị thần trung giai là có thể thỏa mãn mục tiêu, biến thành vị thần cao giai hiện tại, hơn nữa, mục tiêu này tựa hồ cũng sắp sửa đạt thành.
Tất cả những điều này, đều được quy công vào cuộc chiến giữa hắn và Sanchez Thần Vương, nếu như không phải là nhờ sự kiện đó, Diệp Dương Thành cũng không thể thu hoạch tài phú kếch xù gồm mấy chục ngàn tỷ tiền Vũ Không.
Nếu như không có khoản tài phú kếch xù này, Diệp Dương Thành làm sao có thể tấn chức trở thành vị thần trung giai? Nếu như không tấn chức thành vị thần trung giai, làm sao có thể giết chết Tất Tất Lạp? Nếu như không giết chết Tất Tất Lạp, dị thú trong biển sâu làm sao phản ứng đến hắn? Nếu như dị thú trong biển sâu không phản ứng đến hắn, Tạp Lỗ Khâu làm sao có thể xuất hiện?
- Đúng là số mệnh!
Trong đầu nhớ lại những gì mình đã trải qua sau khi tới Vũ Không đại lục, sau khi xâu chuỗi tất cả mọi việc, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể phát ra một tiếng cảm khái như vậy.
Tổng số thú hạch Thú Vương trong tay đã đạt đến hai trăm bảy mươi ba miếng, chỉ cần có thêm hai mươi bảy miếng thú hạch Thú Vương, Diệp Dương Thành có thể hoàn thành điều kiện căn bản để tấn chức vị thần cao giai, mà một khi hắn tấn chức vị thần cao giai rồi, đủ loại áp lực mà hắn đang phải đối mặt hiện tại, cũng sẽ vì vậy mà tan thành mây khói.
Vị thần ở bổn nguyên vũ trụ tìm hắn gây phiền toái chẳng qua là vị thần trung giai, chỉ dựa vào thực lực bây giờ của Diệp Dương Thành cũng có thể đánh cho hắn tìm không ra phương hướng, huống chi là vị thần cao giai?
Hơn nữa, một khi Diệp Dương Thành thuận lợi tấn chức vị thần cao giai, chỉ dựa vào tình hình kinh tế và các loại thủ đoạn của hắn, cho dù là một con Hằng Cổ thú dữ, muốn bảo vệ tánh mạng cũng hoàn toàn không thành vấn đề, huống chi còn là mấy con Hằng Cổ thú dữ bị trọng thương ngủ say...?
Vì vậy, Diệp Dương Thành cực kỳ mong đợi vào chuyện tấn chức vị thần cao giai, nhưng vì không để lỗ mãng của bản thân vạch trần lời nói dối, hắn vẫn phải khiêm tốn một chút. . .
- Mỗi ngày ta chỉ có thể cứu trị nhiều nhất hai người, hơn nữa sau cứu trị thời gian thanh tĩnh dài nhất sẽ không vượt qua sáu giờ, sau sáu giờ, ý thức của bọn hắn sẽ một lần nữa bị ý thức còn sót lại trong thú hạch dị thú ảnh hưởng, trở bộ dạng ban đầu.
Trước khi đi, Diệp Dương Thành nói như thế cho mười vị Thần Hoàng mạnh nhất:
- Trước khi ta chưa thể tìm được biện pháp giải quyết căn bản, bọn họ cũng chỉ có lần cơ hội thanh tĩnh này, các ngươi hãy tranh thủ nắm chắc đi.
- Ngoài ra, lần này ta đến học viện Võ Đường dạy học, chủ yếu nhằm vào võ giả cấp mười cùng với võ giả cấp bậc Thần Vương, những tiểu tử nhà các ngươi cũng đừng phí tâm tư, đợi lúc nào lực lượng giáo viên của học viện Võ Đường đứng lớp, ta mới xem xét mở rộng phạm vi thu nhận học sinh.
- A, đúng rồi, nếu như các ngươi không yên lòng với đám tử tôn cấp Thần Vương trong nhà mình..., cũng có thể đưa bọn họ đến học viện Võ Đường để ta điều giáo, yên tâm, ta sẽ làm bọn họ biết nghe lời . . .
Ngồi trong cabin xe phi hành màu tử kim, hồi tưởng lại những lời của mình hơn ba giờ trước, khóe miệng Diệp Dương Thành khẽ nhấc lên, hiện ra nụ cười nhàn nhạt.
Một ngày trị liệu hai người, bình thường tính toán chính là một ngày hai miếng thú hạch Thú Vương, hơn nữa phía bên Hách Nhĩ Nam Đa cũng đang cố gắng thu mua. . . Còn lại hai mươi bảy miếng thú hạch Thú Vương, nếu không có gì bất ngờ xảy ra là có thể được giải quyết trong mười ngày!
Nghĩ tới đây, tâm tình Diệp Dương Thành không khỏi phấn chấn, ngẩng đầu hỏi Kanu Bisali Thần Hoàng đang ngồi bên cạnh:
- Lần này đi theo ta, chuyện của nghị viện cũng sắp xếp xong xuôi rồi chứ?
- À. . .
Kanu Bisali Thần Hoàng nghe được hỏi thăm của Diệp Dương Thành, không khỏi ngẩn ngơ, tiếp theo liền chợt hiểu cười nói:
- Mười vị Thần Hoàng mạnh nhất bình thường không nhúng tay vào quyết định của nghị viện tối cao, còn lần này Victor Moore Thần Hoàng cũng cùng cùng đi với ngài, ba người chúng ta ngồi cùng một chỗ, ở chỗ nào không thể quyết định chuyện chứ?
- Cũng đúng.
Diệp Dương Thành nghe được câu này, tâm tình càng thêm thư sướng, quay đầu nhìn Victor Moore, cười cười không nói thêm gì nữa.
Victor Moore và Kanu Bisali đồng dạng cũng là nghị viên nghị viện cao nhất của hiệp hội dong binh tự do, nhưng hiện tại tư thái của bọn hắn tương đối thấp, người không biết lại cho rằng bọn họ là thuộc hạ của Diệp Dương Thành.
Nói cách khác, trong ba người này, Diệp Dương Thành là kẻ đến sau nhưng lại chiếm cứ địa vị đại ca, hiện tại cái mạng nhỏ của Victor Moore và Kanu Bisali đều nằm trong tay Diệp Dương Thành, bọn họ có thể nói cái gì được nữa? Nói cách khác, Diệp Dương Thành bây giờ thật uy vũ.
Nhưng bản thân hắn cũng không để trong mắt loại quyền thế này, dù sao bất cứ lúc nào hắn cũng nhắc nhở chính mình, ngươi chỉ là một người khách qua đường, đừng thật sự xem mình là dân bản xứ của Vũ Không đại lục. . .
Từ tổng bộ của hiệp hội dong binh tự do chạy tới giải đất trung tâm Solo đế quốc ở khu ba, toàn bộ hành trình ước chừng bảy giờ, trong bảy giờ này, Diệp Dương Thành và hai người Victor Moore tổng cộng cũng không nói chuyện quá mười câu.
Không khí đi chung đường lộ ra vẻ trầm muộn, ít nhất Diệp Dương Thành cảm thấy thật giống như thiếu một chút việc gì vui, nhưng bảy giờ thật ra cũng không khó chịu đựng như vậy.
Khi đang trong xe phi hành chạy tới học viện Võ Đường ở Solo đế quốc, Diệp Dương Thành cũng không biết, sau khi hắn rời khỏi tổng bộ hiệp hội dong binh tự do không tới hai canh giờ, một gã nam tử toàn thân bao phủ trong hắc bào lặng yên không một tiếng động lẻn vào trong địa lao ở phương hướng Đông Bắc tổng bộ hiệp hội dong binh tự do.
Tạp Lỗ Khâu ở trạng thái ẩn thân dựa theo tin tức Antonio Thần Hoàng cung cấp, thần không biết quỷ không hay tiến vào tầng thứ sáu của địa lao, cũng là tầng dưới chót của địa lao này.
- Diệp Dương Thành Thần Hoàng đã nói, đây là sứ mạng của ta, cũng là lựa chọn duy nhất để ta tiếp tục sinh tồn.
Nhẹ nhàng xẹt qua con đường nhỏ thấp hẹp, Tạp Lỗ Khâu nhớ lại đủ loại giao đãi của Diệp Dương Thành đối với hắn, trong đầu cũng chỉ có thể thở dài một tiếng.
- Sau khi cứu ba tên này lập tức trở về biển sâu, lần này, nhất định phải thăm dò tình huống của đám dị thú, cung cấp tin tức tình báo chuẩn xác để sau này Diệp Dương Thành Thần Hoàng hành động.
Trong đầu Tạp Lỗ Khâu âm thầm nghĩ đến những chuyện này, người đã xuất hiện ở phía đông tầng sáu địa lao.
Trong địa lao có trang trí mấy viên thú hạch dị thú cấp một cấp hai, thú hạch phát ra ánh sáng mờ mờ, nhưng Tạp Lỗ Khâu vừa liếc mắt liền thấy được trong ba gian nhà lao, ba tên “đồng bọn” bị gai nhọn đâm xuyên qua xương quai xanh, hơn nữa dùng tài liệu đặc thù trói gô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.