Chương 1209
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1124+1125: Hỗn độn thần chi
Một trận thanh tiễu này kéo dài một năm lẻ bảy tháng, khi xuất phát có hơn bốn vạn thần minh cùng cường giả Thời Không Liệp Thú Giả bộ tộc, rốt cục khi rời khỏi phóng trục địa số một, chỉ còn lại chưa đầy ba ngàn người, bên trong còn có hơn phân nửa bị thương.
Cuộc chiến thanh tiễu thảm thiết vượt ngoài dự liệu của Diệp Dương Thành, thậm chí nhóm thần minh hắn mang đi ra từ Vũ Không đại lục cũng không còn lại bao nhiêu người.
Duy Tạp Ny Tạp, Á Hi Bá Ân, Áo Cách Tư Đức, Ấn Tát Già đều chết trận, mọi người lần lượt hi sinh, từng khuôn mặt quen thuộc từ nay chỉ còn lại trong trí nhớ, sẽ không còn xuất hiện.
Cuộc chiến chấm dứt ngày thứ ba, những người còn sống sót quay về Thiên Xà tinh khu, nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Cùng lúc đó Diệp Dương Thành đi theo Bách Nguyên chân quân cùng Kreis Baar tới thần điện trong Cực Đạo tinh khu, vẻ mặt hai người trở nên phi thường nghiêm túc.
- Tổng cộng lấy được bao nhiêu tịch diệt thú hạch?
Bách Nguyên chân quân mở miệng hỏi trước, trên mặt mang theo vẻ chờ đợi cùng khẩn trương, nguyện vọng của thần hoàng Mễ Long Tác Đa có đạt tới hay không, Cửu Tiêu Thần Cách là mấu chốt nhất trong đó.
Cả Kreis Baar cũng tràn đầy chờ mong nhìn Diệp Dương Thành, có chút khẩn trương.
Diệp Dương Thành khẽ cười nói:
- Đã thu thập xong rồi, ba mươi ba viên.
- Thật tốt quá!
Bách Nguyên chân quân hoan hô một tiếng, cười nói:
- Nếu như vậy thần hoàng ma chú đã có hi vọng giải trừ!
- Chúng ta thăng chức ngay đi!
Kreis Baar vội vã nói:
- Chờ ngươi thăng chức xong, chúng ta bàn tiếp!
Diệp Dương Thành gật đầu đáp ứng, nghiêm túc nói:
- Nhưng lần này đột phá chỉ sợ thời gian có chút lâu…
- Không sao.
Bách Nguyên chân quân nói:
- Chuyện trong bổn nguyên vũ trụ ta cùng nhị sư huynh ngươi sẽ xử lý.
- Chuyện trên địa cầu ngươi cũng đừng lo lắng.
Kreis Baar cười nói:
- Ta sẽ chiếu cố thay ngươi.
- Được, vậy cảm ơn hai vị sư huynh.
Diệp Dương Thành gật đầu, cảm tạ một tiếng xoay người rời khỏi thần điện.
Nụ cười trên mặt Kreis Baar thoải mái hơn rất nhiều, nói:
- Nếu lần này tiểu sư đệ có thể đột phá…
- Chẳng những có thể đánh vỡ thần hoàng ma chú, còn cho chúng ta biết sau thần hoàng còn có cảnh giới nào, đồng thời sao…ha ha…
Ánh mắt Bách Nguyên chân quân có chút phức tạp nhìn kiến trúc trong thần điện của mình, nói:
- Bổn nguyên vũ trụ cũng nên nghênh đón chủ nhân mới!
Lúc này Diệp Dương Thành đã đi tới một tinh cầu thật lớn trong Cực Đạo tinh khu.
Trên tinh cầu này có sinh mệnh trí tuệ, chẳng qua còn bị vây trong thời nguyên thủy, trên người vẫn còn mang theo lông rậm.
Thần thức khổng lồ quét khắp tinh cầu, hắn cảm nhận được vài cỗ năng lượng ba động, nhủ thầm:
- Ra vẻ lại có một hệ thống tu luyện mới sẽ ra đời trong bổn nguyên vũ trụ.
Diệp Dương Thành khẽ cười, thuấn tức di động lên một ngọn núi sâu trong rừng già.
Cầm ba mươi ba viên thú hạch trong tay, sau một lúc cẩn thận tự hỏi, Diệp Dương Thành chờ mong lẩm bẩm:
- Không biết chờ ta đột phá tới thần hoàng, cường độ thân thể sẽ tới mức nào, có thể thuận lợi bài trừ thần hoàng ma chú không?
Ba mươi ba viên thú hạch ẩn chứa năng lượng vượt xa suy đoán của Diệp Dương Thành, vốn cho rằng chỉ hai tháng là có thể hấp thu xong, nhưng rốt cục kéo dài hơn nửa năm thời gian mới gian nan hoàn thành.
Theo bản năng mở hai mắt nhìn đôi tay trống rỗng, trên mặt hắn hiện lên vẻ chờ mong, nếu lần này có thể thuận lợi đột phá…đột nhiên thần cách dừng chấn động, sau đó vang lên thanh âm răng rắc, giống như có người lắc bình kim loại, thanh âm có chút chói tai.
Cửu Tiêu Thần Cách biến thành nóng bỏng, đau đớn khiến cho hắn chợt nhíu mày.
Ngân quang lóe ra, máu tươi nháy mắt sôi trào, mạch máu bị dập nát, máu tươi nóng bỏng lan tràn khắp toàn thân của hắn.
Vĩnh hằng chân khu nháy mắt bị hủy, linh hồn của hắn gặp phải thống khổ chưa từng có từ trước tới nay.
Thời gian trôi qua thật thong thả, thống khổ làm cho người ta phát điên, Diệp Dương Thành không biết mình đã chịu đựng bao lâu, cũng không biết mình đã hoàn thành đột phá hay chưa.
Lại thêm nửa năm trôi qua, huyết nhục đọng lại như một bãi bùn trên mặt đất rốt cục xảy ra chuyển biến kỳ diệu, kim quang không ngừng lóe sáng.
Giữa không trung giáng xuống đạo khí thể bụi mông mông, xuyên qua phòng hộ tráo bao phủ lên huyết nhục của hắn, cùng kim quang dung hợp chung một chỗ, bày ra một cảnh tượng vô cùng cổ quái.
Chân khí ấm áp bao trùm toàn thân hắn, huyết nhục bắt đầy nhảy lên có tiết tấu, như một sinh mệnh mới đang bắt đầu dựng dục sống lại.
- Oanh…
Nửa tháng sau, Diệp Dương Thành đột nhiên nghe được tiếng nổ mạnh bên tai của mình.
Nương theo tiếng nổ mạnh, hắn cảm nhận được mình đã sống lại, một cảm giác vui sướng truyền khắp cả linh hồn!
Thiên địa như nhận được cộng hưởng, bụi vụ liên tục tràn tới xâm nhập vào bên trong thân thể của hắn.
Lúc này hắn cảm giác linh hồn của mình phóng đại, trong chớp mắt lan tràn khắp cả bổn nguyên vũ trụ.
Ước chừng nửa giờ sau, vô số tin tức tràn vào linh hồn của hắn, Diệp Dương Thành rốt cục thanh tỉnh lại, trong đầu hắn hiện ra một bức đồ án, tương tự như tinh vân, nhìn qua thật yên lặng, kỳ thật đang rung động dựa theo một tần suất đặc thù.
Hắn chỉ lẳng lặng nhìn thấy, đồ án không ngừng phát sinh biến hóa, lại như chưa từng di chuyển qua bao giờ…
Thân hình hắn bắn ra kim quang chói mắt, như một vầng thái dương mới xuất hiện, hô một tiếng bắn lên hư không!
- Oanh!
Cả bổn nguyên vũ trụ như dừng lại vận chuyển, giống như tiến nhập vào một vòng luân hồi…
Bên trong thần điện Cực Đạo tinh khu, Bách Nguyên chân quân cùng Kreis Baar kinh hô:
- Là chân khí của tiểu sư đệ! Hắn đột phá!
Diệp Dương Thành chỉ cảm giác mình dung nhập vào bổn nguyên vũ trụ, như đã siêu thoát, trong nháy mắt hắn cảm giác mình là người sáng tạo, hắn có thể thật thoải mái tùy ý thay đổi bất kỳ vật chất gì trong vũ trụ.
Không biết vì sao trong đầu óc của hắn lóe lên bốn chữ: Hỗn Độn thần chi!
- Hỗn Độn thần chi?
Trong mắt hiện lên tia kinh ngạc, tia hiểu ra, mỉm cười hờ hững…
- Thì ra là thế.
Diệp Dương Thành cười nhẹ lẩm bẩm.
Một trận thanh tiễu này kéo dài một năm lẻ bảy tháng, khi xuất phát có hơn bốn vạn thần minh cùng cường giả Thời Không Liệp Thú Giả bộ tộc, rốt cục khi rời khỏi phóng trục địa số một, chỉ còn lại chưa đầy ba ngàn người, bên trong còn có hơn phân nửa bị thương.
Cuộc chiến thanh tiễu thảm thiết vượt ngoài dự liệu của Diệp Dương Thành, thậm chí nhóm thần minh hắn mang đi ra từ Vũ Không đại lục cũng không còn lại bao nhiêu người.
Duy Tạp Ny Tạp, Á Hi Bá Ân, Áo Cách Tư Đức, Ấn Tát Già đều chết trận, mọi người lần lượt hi sinh, từng khuôn mặt quen thuộc từ nay chỉ còn lại trong trí nhớ, sẽ không còn xuất hiện.
Cuộc chiến chấm dứt ngày thứ ba, những người còn sống sót quay về Thiên Xà tinh khu, nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Cùng lúc đó Diệp Dương Thành đi theo Bách Nguyên chân quân cùng Kreis Baar tới thần điện trong Cực Đạo tinh khu, vẻ mặt hai người trở nên phi thường nghiêm túc.
- Tổng cộng lấy được bao nhiêu tịch diệt thú hạch?
Bách Nguyên chân quân mở miệng hỏi trước, trên mặt mang theo vẻ chờ đợi cùng khẩn trương, nguyện vọng của thần hoàng Mễ Long Tác Đa có đạt tới hay không, Cửu Tiêu Thần Cách là mấu chốt nhất trong đó.
Cả Kreis Baar cũng tràn đầy chờ mong nhìn Diệp Dương Thành, có chút khẩn trương.
Diệp Dương Thành khẽ cười nói:
- Đã thu thập xong rồi, ba mươi ba viên.
- Thật tốt quá!
Bách Nguyên chân quân hoan hô một tiếng, cười nói:
- Nếu như vậy thần hoàng ma chú đã có hi vọng giải trừ!
- Chúng ta thăng chức ngay đi!
Kreis Baar vội vã nói:
- Chờ ngươi thăng chức xong, chúng ta bàn tiếp!
Diệp Dương Thành gật đầu đáp ứng, nghiêm túc nói:
- Nhưng lần này đột phá chỉ sợ thời gian có chút lâu…
- Không sao.
Bách Nguyên chân quân nói:
- Chuyện trong bổn nguyên vũ trụ ta cùng nhị sư huynh ngươi sẽ xử lý.
- Chuyện trên địa cầu ngươi cũng đừng lo lắng.
Kreis Baar cười nói:
- Ta sẽ chiếu cố thay ngươi.
- Được, vậy cảm ơn hai vị sư huynh.
Diệp Dương Thành gật đầu, cảm tạ một tiếng xoay người rời khỏi thần điện.
Nụ cười trên mặt Kreis Baar thoải mái hơn rất nhiều, nói:
- Nếu lần này tiểu sư đệ có thể đột phá…
- Chẳng những có thể đánh vỡ thần hoàng ma chú, còn cho chúng ta biết sau thần hoàng còn có cảnh giới nào, đồng thời sao…ha ha…
Ánh mắt Bách Nguyên chân quân có chút phức tạp nhìn kiến trúc trong thần điện của mình, nói:
- Bổn nguyên vũ trụ cũng nên nghênh đón chủ nhân mới!
Lúc này Diệp Dương Thành đã đi tới một tinh cầu thật lớn trong Cực Đạo tinh khu.
Trên tinh cầu này có sinh mệnh trí tuệ, chẳng qua còn bị vây trong thời nguyên thủy, trên người vẫn còn mang theo lông rậm.
Thần thức khổng lồ quét khắp tinh cầu, hắn cảm nhận được vài cỗ năng lượng ba động, nhủ thầm:
- Ra vẻ lại có một hệ thống tu luyện mới sẽ ra đời trong bổn nguyên vũ trụ.
Diệp Dương Thành khẽ cười, thuấn tức di động lên một ngọn núi sâu trong rừng già.
Cầm ba mươi ba viên thú hạch trong tay, sau một lúc cẩn thận tự hỏi, Diệp Dương Thành chờ mong lẩm bẩm:
- Không biết chờ ta đột phá tới thần hoàng, cường độ thân thể sẽ tới mức nào, có thể thuận lợi bài trừ thần hoàng ma chú không?
Ba mươi ba viên thú hạch ẩn chứa năng lượng vượt xa suy đoán của Diệp Dương Thành, vốn cho rằng chỉ hai tháng là có thể hấp thu xong, nhưng rốt cục kéo dài hơn nửa năm thời gian mới gian nan hoàn thành.
Theo bản năng mở hai mắt nhìn đôi tay trống rỗng, trên mặt hắn hiện lên vẻ chờ mong, nếu lần này có thể thuận lợi đột phá…đột nhiên thần cách dừng chấn động, sau đó vang lên thanh âm răng rắc, giống như có người lắc bình kim loại, thanh âm có chút chói tai.
Cửu Tiêu Thần Cách biến thành nóng bỏng, đau đớn khiến cho hắn chợt nhíu mày.
Ngân quang lóe ra, máu tươi nháy mắt sôi trào, mạch máu bị dập nát, máu tươi nóng bỏng lan tràn khắp toàn thân của hắn.
Vĩnh hằng chân khu nháy mắt bị hủy, linh hồn của hắn gặp phải thống khổ chưa từng có từ trước tới nay.
Thời gian trôi qua thật thong thả, thống khổ làm cho người ta phát điên, Diệp Dương Thành không biết mình đã chịu đựng bao lâu, cũng không biết mình đã hoàn thành đột phá hay chưa.
Lại thêm nửa năm trôi qua, huyết nhục đọng lại như một bãi bùn trên mặt đất rốt cục xảy ra chuyển biến kỳ diệu, kim quang không ngừng lóe sáng.
Giữa không trung giáng xuống đạo khí thể bụi mông mông, xuyên qua phòng hộ tráo bao phủ lên huyết nhục của hắn, cùng kim quang dung hợp chung một chỗ, bày ra một cảnh tượng vô cùng cổ quái.
Chân khí ấm áp bao trùm toàn thân hắn, huyết nhục bắt đầy nhảy lên có tiết tấu, như một sinh mệnh mới đang bắt đầu dựng dục sống lại.
- Oanh…
Nửa tháng sau, Diệp Dương Thành đột nhiên nghe được tiếng nổ mạnh bên tai của mình.
Nương theo tiếng nổ mạnh, hắn cảm nhận được mình đã sống lại, một cảm giác vui sướng truyền khắp cả linh hồn!
Thiên địa như nhận được cộng hưởng, bụi vụ liên tục tràn tới xâm nhập vào bên trong thân thể của hắn.
Lúc này hắn cảm giác linh hồn của mình phóng đại, trong chớp mắt lan tràn khắp cả bổn nguyên vũ trụ.
Ước chừng nửa giờ sau, vô số tin tức tràn vào linh hồn của hắn, Diệp Dương Thành rốt cục thanh tỉnh lại, trong đầu hắn hiện ra một bức đồ án, tương tự như tinh vân, nhìn qua thật yên lặng, kỳ thật đang rung động dựa theo một tần suất đặc thù.
Hắn chỉ lẳng lặng nhìn thấy, đồ án không ngừng phát sinh biến hóa, lại như chưa từng di chuyển qua bao giờ…
Thân hình hắn bắn ra kim quang chói mắt, như một vầng thái dương mới xuất hiện, hô một tiếng bắn lên hư không!
- Oanh!
Cả bổn nguyên vũ trụ như dừng lại vận chuyển, giống như tiến nhập vào một vòng luân hồi…
Bên trong thần điện Cực Đạo tinh khu, Bách Nguyên chân quân cùng Kreis Baar kinh hô:
- Là chân khí của tiểu sư đệ! Hắn đột phá!
Diệp Dương Thành chỉ cảm giác mình dung nhập vào bổn nguyên vũ trụ, như đã siêu thoát, trong nháy mắt hắn cảm giác mình là người sáng tạo, hắn có thể thật thoải mái tùy ý thay đổi bất kỳ vật chất gì trong vũ trụ.
Không biết vì sao trong đầu óc của hắn lóe lên bốn chữ: Hỗn Độn thần chi!
- Hỗn Độn thần chi?
Trong mắt hiện lên tia kinh ngạc, tia hiểu ra, mỉm cười hờ hững…
- Thì ra là thế.
Diệp Dương Thành cười nhẹ lẩm bẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.