Chương 950: Có pháp có thể theo. (Thượng)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 907: Có pháp có thể theo. (Thượng)
- Vấn đề đầu tiên, Diệp đổng ngài cấp được bao nhiêu tiền? Cao nhất là ai, thấp nhất là người nào?
Lưu Phương Hoa ánh mắt mang theo hào quang khác thường, tuy rất nhạt nhưng vẫn bị Diệp Dương Thành nhìn ra.
Diệp Dương Thành hiểu Lưu Phương Hoa hiện tại đang giả trấn định, lập tức không bóc trần, suy nghĩ và nói:
- Cao nhất chính là Thần Tiêu giáo hoàng, thấp nhất là tử tiêu tu sĩ!
- Được, vấn đề thứ hai!
Lưu Phương Hoa ghi nhớ thật nhanh, lập tức hỏi vấn đề tiếp theo:
- Theo ta biết yêu cầu với tử tiêu tu sĩ rất thấp, theo thời gian qua đi, số lượng tín đồ tiêu chuẩn không thiếu, chẳng lẽ Diệp đổng vẫn phát lương cho bọn họ?
- Ách!
Vấn đề này làm Diệp Dương Thành sững sờ, hắn nhíu mày, nói:
- Vấn đề này ngươi có biện pháp tốt giải quyết không?
- Trước không vội, còn có hai vấn đề nữa!
Lưu Phương Hoa cười nói:
- Tử tiêu tu sĩ, lang tiêu chủ trì là thần chức, mỗi ngày phóng thích thần thuật có hạn chế không?
- Là có hạn chế!
Diệp Dương Thành đáp.
- Mỗi người thiên tư bất đồng, trong người chứa nguyên tố lực khác nhau, cứ dựa theo tiêu hao của thần thuật cấp một mà tính, tử tiêu tu sĩ người có thiên tư cao nhất có thể thi triển một trăm lần một ngày, tư chất không tốt chỉ chừng hai mươi lần, nhưng không có ảnh hưởng tới bọn họ học tập thần thuật cấp tiếp theo.
- Được, câu sau cùng!
Lưu Phương Hoa nói:
- Thần thuật không cùng cấp bậc, diện tích che phủ mạnh yếu có khác nhau không?
- Thần thuật cao cấp tự nhiên diện tích che phủ càng rộng, hiệu quả cùng càng mạnh.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Mượn thần thuật cấp một mà nói, tử tiêu tu sĩ mỗi ngày có thể thi triển không dưới năm mươi lần, dùng người trưởng thành mà tham chiếu, mỗi người bình thường có thể cứu chữa không dưới hai trăm người, nếu như giảm từ hai trăm người xuống còn năm mươi người, hiệu quả càng tốt hơn.
- Mà trị liệu thuật cấp hai có phạm vi lớn hơn cấp một, hiệu quả rất tốt, ví dụ trị liệu thuật cấp một có thể cứu chữa vết thương nhỏ, trị liệu thuật cấp hai có thể trị liệu bệnh hoạn nghiêm trọng.
Diệp Dương Thành từ từ nói:
- Tín đồ cao cấp có thể học thao khống thuật, thậm chí có thể điều khiển mây mưa trong phạm vi nhất định, bảo đảm mưa thuận gió hòa
- Vậy được rồi!
Nghe Diệp Dương Thành trả lời, Lưu Phương Hoa nội tâm đại định, cười nói:
- Diệp đổng muốn chi tiêu, lại không có thu nhập, muốn giải quyết vấn đề trước mắt, biện pháp duy nhất là tăng thu giảm chi!
- Ah?
Hai mắt Diệp Dương Thành tỏa sáng, hỏi:
- Thế nào là tăng thu giảm chi?
- Tăng thu chính là lợi dụng nhân viên thần chức Cửu Tiêu Thần Điện có lực lượng thần kỳ, khi đó người được trị liệu sẽ trả phí tổn nhất định.
Diệp Dương Thành định nói chuyện, Lưu Phương Hoa lại ngắt lời.
- Đương nhiên ta biết Diệp đổng sáng tạo Cửu Tiêu Thần Điện không phải vì kiềm tiền.
- Cho nên Cửu Tiêu Thần Điện không phải cơ cấu tôn giáp hoạt động vì lợi nhuận, nhưng mà tôn giáo khổng lồ như thế muốn hoạt động bình thường cần chi phí tài chính cực lớn.
- Bởi vậy muốn biến Cửu Tiêu Thần Điện thành một tôn giáo từ thiện không lợi nhuận cũng không phải con đường chân chính thực hiện được, lựa chọn duy nhất chính là trên cơ sở chi tiêu, phải kiếm tiền cho Cửu Tiêu Thần Điện, hơn nữa còn tìm một điểm thăng bằng, thu phí là đương nhiên.
Lưu Phương Hoa lại nói:
- Tiêu chuẩn này sau khi bàn xong nên phổ biến cho cả Cửu Tiêu Thần Điện, tới lúc đó có thể tra, có pháp để theo, cũng không cần lo lắng có người từ đó kiếm lợi kếch sù.
Diệp Dương Thành định phản đối nhưng nghe Lưu Phương Hoa nói liền động tâm, hắn gật đầu bảo nàng nói tiếp.
Đạt được Diệp Dương Thành thừa nhận, Lưu Phương Hoa tinh thần đại chấn, giải thích biện pháp vừa rồi với Diệp Dương Thành.
Nàng nói:
- Dựa theo tiêu chuẩn Diệp đổng vừa nói, chúng ta trong một tuần phải phân chia thành hai bộ phận, thứ hai tới thứ bảy sáu ngày này do lang tiêu chủ trì, tử tiêu tu sĩ thi triển thần thuật sẽ thu phí tổn tương ứng, chủ nhật chính là chữa trị từ thiện, chỉ cần xếp vàng danh sách là có thể tiếp nhận thần thuật chữa trị miễn phí.
- Đồng thời tử tiêu tu sĩ có thể thi triển trị lieuen thuật cấp một hai mươi lần, mỗi lần thi triển bao phủ bốn người... Đúng rồi, Diệp đồng phải trả tiền lương cho tử tiêu tu sĩ...
- Một năm mười vạn!
Diệp Dương Thành cười nói.
- Ah, một năm mười vạn, bình quân mỗi ngày hai trăm bảy mươi đồng.
Lưu Phương Hoa tính toán một phen, nói:
- Cho dù tử tiêu tu sĩ thực lực kém nhất cũng có thể một lần thi triển hai mươi lần thần thuật cấp một, cũng bao phủ tối đa tám mươi người...
- Bởi vậy tử tiêu tu sĩ thi triển trị liệu thuật cho bốn người tẫy lễ, mỗi người thu ba mươi đồng phí tổn, nếu ba người đồng thời tiếp nhận tẩy lễ, mỗi người năm mươi đồng phí tổn, hai người sẽ thu tám mươi đồng, chỉ có một người thì phải thu một trăm tám mươi đồng.
- Dựa theo tiêu chuẩn này mà thu phí, chỉ cần không phải tín đồ trong nhà chỉ có bốn bức tường, không có cơm ăn thì có thể thừa nhận được, hơn nữa còn trị liệu cực nhanh.
- Dù sao có ít người không có bệnh vẫn đi tới thần miếu thỉnh cầu thần thuật trị liệu, mà nếu có bệnh như cảm vặt tới bệnh viện cũng không chỉ mất ba mươi đồng đâu, hơn nữa tốc độ khôi phục sức khỏe sao so được với thần thuật, ngài nói đúng không Diệp đổng?
Lưu Phương Hoa cười nói, Diệp Dương Thành gật đầu, hắn thừa nhận biện pháp của Lưu Phương Hoa đã giải quyết vấn đề trước mắt, chỉ là hắn cảm thấy có chút không đúng...
Tử tiêu tu sĩ kém nhất mỗi ngày thi triển hai mươi thần thuật cấp một, dựa theo tiêu chuẩn bốn người thì mỗi lần thần miếu kiếm được một trăm hai mươi đồng, hai mươi lần là hai ngàn bốn trăm đồng.
Mà tiền lương tử tiêu tu sĩ mỗi ngày chỉ là hai trăm bảy mươi đồng... Như thế tính toán, Diệp Dương Thành hít khí lạnh, đây chính là lãi kếch sù a?
Lưu Phương Hoa hiểu Diệp Dương Thành nghĩ gì, cười nói:
- Kỳ thật tiền lãi không nhiều như thế, dù sao mỗi thần miếu nuôi rất nhiều tử tiêu tu sĩ, mà phạm vi thần miếu bao phủ có người bệnh sẽ từ từ giảm bớt, cho nên thu sẽ ít đi.
- Nhưng mà nói trở lại, có rất ít người quanh năm không sinh bệnh, cứ dựa theo tiêu chuẩn trụ cột của thần miếu mà tính toán, ít nhất mười vạn người nằm trong phạm vi thần miếu bao phủ, mười vạn người này cho dù chỉ có hai vạn người sinh bệnh cũng đủ giải quyết chi tiêu bình thường của thần miếu.
- Nhưng mà ta nghe nói Cửu Tiêu Thần Miếu lập ở thảo nguyên hoang tàn vắng vẻ, sa mạc mênh mông, bởi vậy tổng hợp hai điểm này đã làm thu chi cân đối.
Lưu Phương Hoa nói tới đây, Diệp Dương Thành cũng phải tán thành, nói:
- Đúng là biện pháp không tệ, bởi vậy vấn đề tiền lương nhân viên thần miếu đã được giải quyết.
- Nhưng cũng chỉ là thu chi cân đối mà thôi.
Lưu Phương Hoa cười nói:
- Ta muốn hỏi một chút, chẳng lẽ mỗi tín đồ một khi đạt tới tiêu chuẩn, lại trở thành tử tiêu tu sĩ là có thể học thần thuật?
- Cái này... Không phải!
Diệp Dương Thành sững sờ, nói:
- Trên thực tế muốn đạt tới tiêu chuẩn tử tiêu tu sĩ, có thể thuận lợi học thần thuật nhiều nhất là một nửa.
- Vấn đề đầu tiên, Diệp đổng ngài cấp được bao nhiêu tiền? Cao nhất là ai, thấp nhất là người nào?
Lưu Phương Hoa ánh mắt mang theo hào quang khác thường, tuy rất nhạt nhưng vẫn bị Diệp Dương Thành nhìn ra.
Diệp Dương Thành hiểu Lưu Phương Hoa hiện tại đang giả trấn định, lập tức không bóc trần, suy nghĩ và nói:
- Cao nhất chính là Thần Tiêu giáo hoàng, thấp nhất là tử tiêu tu sĩ!
- Được, vấn đề thứ hai!
Lưu Phương Hoa ghi nhớ thật nhanh, lập tức hỏi vấn đề tiếp theo:
- Theo ta biết yêu cầu với tử tiêu tu sĩ rất thấp, theo thời gian qua đi, số lượng tín đồ tiêu chuẩn không thiếu, chẳng lẽ Diệp đổng vẫn phát lương cho bọn họ?
- Ách!
Vấn đề này làm Diệp Dương Thành sững sờ, hắn nhíu mày, nói:
- Vấn đề này ngươi có biện pháp tốt giải quyết không?
- Trước không vội, còn có hai vấn đề nữa!
Lưu Phương Hoa cười nói:
- Tử tiêu tu sĩ, lang tiêu chủ trì là thần chức, mỗi ngày phóng thích thần thuật có hạn chế không?
- Là có hạn chế!
Diệp Dương Thành đáp.
- Mỗi người thiên tư bất đồng, trong người chứa nguyên tố lực khác nhau, cứ dựa theo tiêu hao của thần thuật cấp một mà tính, tử tiêu tu sĩ người có thiên tư cao nhất có thể thi triển một trăm lần một ngày, tư chất không tốt chỉ chừng hai mươi lần, nhưng không có ảnh hưởng tới bọn họ học tập thần thuật cấp tiếp theo.
- Được, câu sau cùng!
Lưu Phương Hoa nói:
- Thần thuật không cùng cấp bậc, diện tích che phủ mạnh yếu có khác nhau không?
- Thần thuật cao cấp tự nhiên diện tích che phủ càng rộng, hiệu quả cùng càng mạnh.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Mượn thần thuật cấp một mà nói, tử tiêu tu sĩ mỗi ngày có thể thi triển không dưới năm mươi lần, dùng người trưởng thành mà tham chiếu, mỗi người bình thường có thể cứu chữa không dưới hai trăm người, nếu như giảm từ hai trăm người xuống còn năm mươi người, hiệu quả càng tốt hơn.
- Mà trị liệu thuật cấp hai có phạm vi lớn hơn cấp một, hiệu quả rất tốt, ví dụ trị liệu thuật cấp một có thể cứu chữa vết thương nhỏ, trị liệu thuật cấp hai có thể trị liệu bệnh hoạn nghiêm trọng.
Diệp Dương Thành từ từ nói:
- Tín đồ cao cấp có thể học thao khống thuật, thậm chí có thể điều khiển mây mưa trong phạm vi nhất định, bảo đảm mưa thuận gió hòa
- Vậy được rồi!
Nghe Diệp Dương Thành trả lời, Lưu Phương Hoa nội tâm đại định, cười nói:
- Diệp đổng muốn chi tiêu, lại không có thu nhập, muốn giải quyết vấn đề trước mắt, biện pháp duy nhất là tăng thu giảm chi!
- Ah?
Hai mắt Diệp Dương Thành tỏa sáng, hỏi:
- Thế nào là tăng thu giảm chi?
- Tăng thu chính là lợi dụng nhân viên thần chức Cửu Tiêu Thần Điện có lực lượng thần kỳ, khi đó người được trị liệu sẽ trả phí tổn nhất định.
Diệp Dương Thành định nói chuyện, Lưu Phương Hoa lại ngắt lời.
- Đương nhiên ta biết Diệp đổng sáng tạo Cửu Tiêu Thần Điện không phải vì kiềm tiền.
- Cho nên Cửu Tiêu Thần Điện không phải cơ cấu tôn giáp hoạt động vì lợi nhuận, nhưng mà tôn giáo khổng lồ như thế muốn hoạt động bình thường cần chi phí tài chính cực lớn.
- Bởi vậy muốn biến Cửu Tiêu Thần Điện thành một tôn giáo từ thiện không lợi nhuận cũng không phải con đường chân chính thực hiện được, lựa chọn duy nhất chính là trên cơ sở chi tiêu, phải kiếm tiền cho Cửu Tiêu Thần Điện, hơn nữa còn tìm một điểm thăng bằng, thu phí là đương nhiên.
Lưu Phương Hoa lại nói:
- Tiêu chuẩn này sau khi bàn xong nên phổ biến cho cả Cửu Tiêu Thần Điện, tới lúc đó có thể tra, có pháp để theo, cũng không cần lo lắng có người từ đó kiếm lợi kếch sù.
Diệp Dương Thành định phản đối nhưng nghe Lưu Phương Hoa nói liền động tâm, hắn gật đầu bảo nàng nói tiếp.
Đạt được Diệp Dương Thành thừa nhận, Lưu Phương Hoa tinh thần đại chấn, giải thích biện pháp vừa rồi với Diệp Dương Thành.
Nàng nói:
- Dựa theo tiêu chuẩn Diệp đổng vừa nói, chúng ta trong một tuần phải phân chia thành hai bộ phận, thứ hai tới thứ bảy sáu ngày này do lang tiêu chủ trì, tử tiêu tu sĩ thi triển thần thuật sẽ thu phí tổn tương ứng, chủ nhật chính là chữa trị từ thiện, chỉ cần xếp vàng danh sách là có thể tiếp nhận thần thuật chữa trị miễn phí.
- Đồng thời tử tiêu tu sĩ có thể thi triển trị lieuen thuật cấp một hai mươi lần, mỗi lần thi triển bao phủ bốn người... Đúng rồi, Diệp đồng phải trả tiền lương cho tử tiêu tu sĩ...
- Một năm mười vạn!
Diệp Dương Thành cười nói.
- Ah, một năm mười vạn, bình quân mỗi ngày hai trăm bảy mươi đồng.
Lưu Phương Hoa tính toán một phen, nói:
- Cho dù tử tiêu tu sĩ thực lực kém nhất cũng có thể một lần thi triển hai mươi lần thần thuật cấp một, cũng bao phủ tối đa tám mươi người...
- Bởi vậy tử tiêu tu sĩ thi triển trị liệu thuật cho bốn người tẫy lễ, mỗi người thu ba mươi đồng phí tổn, nếu ba người đồng thời tiếp nhận tẩy lễ, mỗi người năm mươi đồng phí tổn, hai người sẽ thu tám mươi đồng, chỉ có một người thì phải thu một trăm tám mươi đồng.
- Dựa theo tiêu chuẩn này mà thu phí, chỉ cần không phải tín đồ trong nhà chỉ có bốn bức tường, không có cơm ăn thì có thể thừa nhận được, hơn nữa còn trị liệu cực nhanh.
- Dù sao có ít người không có bệnh vẫn đi tới thần miếu thỉnh cầu thần thuật trị liệu, mà nếu có bệnh như cảm vặt tới bệnh viện cũng không chỉ mất ba mươi đồng đâu, hơn nữa tốc độ khôi phục sức khỏe sao so được với thần thuật, ngài nói đúng không Diệp đổng?
Lưu Phương Hoa cười nói, Diệp Dương Thành gật đầu, hắn thừa nhận biện pháp của Lưu Phương Hoa đã giải quyết vấn đề trước mắt, chỉ là hắn cảm thấy có chút không đúng...
Tử tiêu tu sĩ kém nhất mỗi ngày thi triển hai mươi thần thuật cấp một, dựa theo tiêu chuẩn bốn người thì mỗi lần thần miếu kiếm được một trăm hai mươi đồng, hai mươi lần là hai ngàn bốn trăm đồng.
Mà tiền lương tử tiêu tu sĩ mỗi ngày chỉ là hai trăm bảy mươi đồng... Như thế tính toán, Diệp Dương Thành hít khí lạnh, đây chính là lãi kếch sù a?
Lưu Phương Hoa hiểu Diệp Dương Thành nghĩ gì, cười nói:
- Kỳ thật tiền lãi không nhiều như thế, dù sao mỗi thần miếu nuôi rất nhiều tử tiêu tu sĩ, mà phạm vi thần miếu bao phủ có người bệnh sẽ từ từ giảm bớt, cho nên thu sẽ ít đi.
- Nhưng mà nói trở lại, có rất ít người quanh năm không sinh bệnh, cứ dựa theo tiêu chuẩn trụ cột của thần miếu mà tính toán, ít nhất mười vạn người nằm trong phạm vi thần miếu bao phủ, mười vạn người này cho dù chỉ có hai vạn người sinh bệnh cũng đủ giải quyết chi tiêu bình thường của thần miếu.
- Nhưng mà ta nghe nói Cửu Tiêu Thần Miếu lập ở thảo nguyên hoang tàn vắng vẻ, sa mạc mênh mông, bởi vậy tổng hợp hai điểm này đã làm thu chi cân đối.
Lưu Phương Hoa nói tới đây, Diệp Dương Thành cũng phải tán thành, nói:
- Đúng là biện pháp không tệ, bởi vậy vấn đề tiền lương nhân viên thần miếu đã được giải quyết.
- Nhưng cũng chỉ là thu chi cân đối mà thôi.
Lưu Phương Hoa cười nói:
- Ta muốn hỏi một chút, chẳng lẽ mỗi tín đồ một khi đạt tới tiêu chuẩn, lại trở thành tử tiêu tu sĩ là có thể học thần thuật?
- Cái này... Không phải!
Diệp Dương Thành sững sờ, nói:
- Trên thực tế muốn đạt tới tiêu chuẩn tử tiêu tu sĩ, có thể thuận lợi học thần thuật nhiều nhất là một nửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.