Chương 556: Đảo quốc nhỏ bé có hình dạng con giun.
Phục Túy
25/10/2018
Hoàn toàn không có lý do kẹt lại ở thần sử cấp hai, ngay cả giai vị nhập môn cũng không thể tấn chức, như vậy bọn hắn làm sao có thể
tiếp tục tấn chức thần sử?
Nghĩ đến cái này, Diệp Dương Thành cuối cùng cũng chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân mình thâu xuất số lượng linh lực không đủ, lúc này cắn răng, để tay phải có chút ê ẩm xuống, sau đó giơ tay trái lên tiếp tục bắn càn quét.
Rất nhanh, số lượng linh lực tiêu hao đột phá 2500 trăm vạn điểm, thẳng tiến tới ba trăm ngàn.
Khi Diệp Dương Thành bắt đầu nổi lên hồ nghi, chuẩn bị dừng tay quan sát, tổng số linh lực thâu xuất đã đột phá ba trăm ngàn điểm, cho đến lúc này, trên người Dương Đằng Phi mới xuất hiện dấu hiệu tấn chức, hơn nữa, không đến mười giây, một đạo bạch quang mông lung từ trán Dương Đằng Phi bắn ra, sau khi cách thể ước chừng hai mười phân, mới mãnh liệt biến thành một hình dạng cây dù, bá một tiếng, bao phủ cả người Dương Đằng Phi bên trong.
Sau khi Dương Đằng Phi bị gói lại như quả trứng vịt không tới nửa phút, trên người Triệu Dong Dong cũng xuất hiện dấu hiệu tấn chức, cũng rất nhanh tiến vào trong trạng thái tấn chức.
Nhìn mười quả trứng vịt khổng lồ lư lửng giữa không trung, Diệp Dương Thành cũng khó tránh khỏi hít một hơi khí lạnh
Mười người từ cấp hai tấn chức cấp ba, lại tiêu hao hết 3100 vạn điểm linh lực của hắn, nếu cứ tiếp tục. . . tựa hồ mỗi người cũng tiêu hao ba trăm mười vạn điểm linh lực, đây là khái niệm gì chứ? Vốn Diệp Dương Thành còn đang suy nghĩ, có phải sẽ tìm mấy thần sử đề cao đến cấp ba, sau đó đề thăng tất cả thần sử còn lại lên trình độ cấp hai, nhưng hiện tại. . .
Có lòng không đủ lực, Diệp Dương Thành không thể nào một hơi tiêu hao toàn bộ linh lực và thần nguyên của mình, dù sao trong lòng hắn còn băn khoăn cường hóa của bản thân, nếu muốn tiết kiệm tiêu hao một chút. . . thì phải cắn răng tiết kiệm.
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành không khỏi thở dài, sự thật chứng minh, chỉ sợ đến hiện tại, hắn vẫn chỉ giãy dụa trên con đường thành thần nghèo khó. . . Thật sự là rất khó khăn .
Lắc đầu, thu hồi ánh mắt nhìn những quả vịt khổng lồ trước mặt, lần trước tấn chức thần sử cấp hai cũng lâu như vậy, lần này tấn chức thần sử cấp ba, nhất là mọi người cũng hấp thu ba trăm mười vạn điểm linh lực, muốn hoàn toàn dung hợp hơn nữa hoàn thành tấn chức, đoán chừng ít nhất cũng cần thời gian hai ngày.
Diệp Dương Thành cũng không có nhiều thời giờ ở đây trông chừng bọn họ, đôi mắt quét này mười quả trứng vịt khổng lồ, hắn liền xoay người trực tiếp tiến vào phòng ngủ của mình. . .
Tấn chức thần cách cấp mười một cần hoàn thành tích lũy công đức huyền điểm, thậm chí vượt ra khỏi tiêu chuẩn thấp nhất một mảng lớn, đối với người suốt ngày mong chờ tấn chức cấp bậc thần cách như Diệp Dương Thành, trên thế giới này còn có chuyện gì có thể làm hắn vui vẻ hơn chuyện này?
Sau khi tiến vào phòng ngủ của mình, hắn theo thói quen khóa trái cửa phòng, kéo rèm cửa sổ, cho đến khi cả gian phòng hoàn toàn chìm ngập vào trong bóng tối, hắn mới xoay người ngồi xuống mép giường, gọi Cửu Tiêu Thần Cách từ trong cơ thể của mình ra ngoài.
- Chúc mừng ngài, thông qua quản lý nghiêm ngặt của ngài đối với khu vực quản lý của mình cùng với cố gắng duy trì Hoa Hạ thần quốc, công đức huyền điểm vốn có của ngài đã đột phá đến bốn triệu 3600 vạn điểm, thần cách của ngài tấn thăng làm thần cách cấp mười một thành công, ngài có thể lựa chọn sử dụng thần quyền của thần cách cấp mười một trong khu vực quản lý của mình, đồng thời còn có thể lựa chọn phát triển phạm vi khu vực quản lý. . .
Sau khi nhìn lướt qua tiêu đề này, Diệp Dương Thành bắt đầu mở Cửu Tiêu Thần Cách, chuyển dời lực chú ý của mình đến trang thứ mười một trong Cửu Tiêu Thần Cách. . .
Một cột sáng màu bạc mông lung từ trong trang vọt lên cao, bay thẳng lên trần nhà, ước chừng kéo dài ba giây mới chậm rãi tiêu tán trong phòng ngủ.
Đợi đến khi cột sáng màu bạc hoàn toàn biến mất, Diệp Dương Thành cũng nhìn chăm chú, mặt sau của trang thứ mười và mặt chính diện của trang thứ mười một gắn kết thành một mảnh, ngay sau đó, từng vòng sóng gợn nhàn nhạt, bất quy tắc hiện ra ở vị trí trung tâm, sau đó khuếch tán ra bốn phương tám hướng, trong sóng gợn, một nhóm chữ nhỏ màu đỏ cực nhỏ xuất hiện:
- Chúc mừng ngài thuận lợi tấn chức thần cách cấp mười một, xin ngài lựa chọn phạm vi khu vực quản lý ngài sắp sửa phát triển.
Đợi sau khi tiêu đề thứ nhất trôi qua, sóng gợn trên trang dần dần tiêu tán, trên trang xuất hiện một quả cầu, sau đó hình ảnh nhanh chóng biến hóa, cuối cùng như ngừng lại ở khu vực châu Á.
Lúc này, trên bản đồ, lại hiện ra tiêu đề thứ nhất:
- Xin ngài họa xuất phạm vi khu vực quản lý ngài sắp sửa phát triển trên bản đồ trước mặt, rộng nhất không quá hai ngàn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông, thấp nhất không dưới hai nghìn một trăm mười vạn cây số vuông.
- Ta…
Sau nhìn nhìn thấy tiêu đề này, Diệp Dương Thành cũng phải kinh hô một tiếng
Hai ngàn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông. . . Cả đại lục châu Á mới có bao nhiêu diện tích? Hơn bốn ngàn bốn trăm vạn cây số vuông, nói cách khác, lần này tấn chức thần cách cấp mười một, đừng nói là bao trùm cả Hoa Hạ thần quốc, coi như một nửa châu Á cũng có thể một hơi nuốt vào.
Ban đầu khống chế hơn năm trăm vạn cây số vuông, Diệp Dương Thành có thể điều động nguyên tố năng lượng bên trong khu vực quản lý, điên cuồng tập kích thần tù giả chạy ra khỏi không gian thần cấm, như vậy hiện tại. . . Nếu như Diệp Dương Thành tụ tập toàn bộ nguyên tố lôi hệ trong hai ngàn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông, thì sẽ khủng khiếp đến thế nào?
Đó là một loại tràng diện như thế nào? Đó là một loại uy thế như thế nào?
Tâm tình khó tránh khỏi có chút kích động, tâm tình cũng hơi có vẻ mất khống chế.
Sau khi vui mừng như điên, Diệp Dương Thành đưa mắt nhìn về phía đông Hoa Hạ thần quốc, cũng chính là đất nước bé nhỏ phía đông biển Hoàng Hải. . .
Diệp Dương Thành nhớ, sau khi họa xuất Hoa Hạ thần quốc, phán đoán của Cửu Tiêu Thần Cách đối với hành vi của hắn, cơ bản được thành lập trên lợi ích của Hoa Hạ thần quốc.
Quần đảo Okinawa cũng là khu vực quản lý của Diệp Dương Thành, hắn có thể làm gió làm mưa trên đó, cũng không bị khấu trừ công đức huyền điểm.
Nói cách khác, địa vị của khu vực quản lý xếp hạng phía sau Hoa Hạ thần quốc. . .
- Hắc hắc. . .
Nhìn đảo quốc nhỏ bé hình con giun, Diệp Dương Thành xoa nắn hai tay, không khỏi mỉm cười. . .
Diện tích hạn mức cao nhất của khu trực thuộc là hai nghìn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông, đủ để Diệp Dương Thành nuốt vào hơn phân nửa đại lục châu Á, nhưng gia tăng diện tích khu trực thuộc, địa vực tự nhiên cần thống trị cũng theo đó gia tăng, hiện tại hơn năm trăm vạn cây số vuông cũng đã hao tổn hơn phân nửa thần sử trong tay Diệp Dương Thành, nếu như khu trực thuộc thật sự bao trùm một nửa đại lục châu Á, Diệp Dương Thành cũng không thể điều ra nhiều thần sử như vậy.
Nghĩ đến cái này, Diệp Dương Thành cuối cùng cũng chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân mình thâu xuất số lượng linh lực không đủ, lúc này cắn răng, để tay phải có chút ê ẩm xuống, sau đó giơ tay trái lên tiếp tục bắn càn quét.
Rất nhanh, số lượng linh lực tiêu hao đột phá 2500 trăm vạn điểm, thẳng tiến tới ba trăm ngàn.
Khi Diệp Dương Thành bắt đầu nổi lên hồ nghi, chuẩn bị dừng tay quan sát, tổng số linh lực thâu xuất đã đột phá ba trăm ngàn điểm, cho đến lúc này, trên người Dương Đằng Phi mới xuất hiện dấu hiệu tấn chức, hơn nữa, không đến mười giây, một đạo bạch quang mông lung từ trán Dương Đằng Phi bắn ra, sau khi cách thể ước chừng hai mười phân, mới mãnh liệt biến thành một hình dạng cây dù, bá một tiếng, bao phủ cả người Dương Đằng Phi bên trong.
Sau khi Dương Đằng Phi bị gói lại như quả trứng vịt không tới nửa phút, trên người Triệu Dong Dong cũng xuất hiện dấu hiệu tấn chức, cũng rất nhanh tiến vào trong trạng thái tấn chức.
Nhìn mười quả trứng vịt khổng lồ lư lửng giữa không trung, Diệp Dương Thành cũng khó tránh khỏi hít một hơi khí lạnh
Mười người từ cấp hai tấn chức cấp ba, lại tiêu hao hết 3100 vạn điểm linh lực của hắn, nếu cứ tiếp tục. . . tựa hồ mỗi người cũng tiêu hao ba trăm mười vạn điểm linh lực, đây là khái niệm gì chứ? Vốn Diệp Dương Thành còn đang suy nghĩ, có phải sẽ tìm mấy thần sử đề cao đến cấp ba, sau đó đề thăng tất cả thần sử còn lại lên trình độ cấp hai, nhưng hiện tại. . .
Có lòng không đủ lực, Diệp Dương Thành không thể nào một hơi tiêu hao toàn bộ linh lực và thần nguyên của mình, dù sao trong lòng hắn còn băn khoăn cường hóa của bản thân, nếu muốn tiết kiệm tiêu hao một chút. . . thì phải cắn răng tiết kiệm.
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành không khỏi thở dài, sự thật chứng minh, chỉ sợ đến hiện tại, hắn vẫn chỉ giãy dụa trên con đường thành thần nghèo khó. . . Thật sự là rất khó khăn .
Lắc đầu, thu hồi ánh mắt nhìn những quả vịt khổng lồ trước mặt, lần trước tấn chức thần sử cấp hai cũng lâu như vậy, lần này tấn chức thần sử cấp ba, nhất là mọi người cũng hấp thu ba trăm mười vạn điểm linh lực, muốn hoàn toàn dung hợp hơn nữa hoàn thành tấn chức, đoán chừng ít nhất cũng cần thời gian hai ngày.
Diệp Dương Thành cũng không có nhiều thời giờ ở đây trông chừng bọn họ, đôi mắt quét này mười quả trứng vịt khổng lồ, hắn liền xoay người trực tiếp tiến vào phòng ngủ của mình. . .
Tấn chức thần cách cấp mười một cần hoàn thành tích lũy công đức huyền điểm, thậm chí vượt ra khỏi tiêu chuẩn thấp nhất một mảng lớn, đối với người suốt ngày mong chờ tấn chức cấp bậc thần cách như Diệp Dương Thành, trên thế giới này còn có chuyện gì có thể làm hắn vui vẻ hơn chuyện này?
Sau khi tiến vào phòng ngủ của mình, hắn theo thói quen khóa trái cửa phòng, kéo rèm cửa sổ, cho đến khi cả gian phòng hoàn toàn chìm ngập vào trong bóng tối, hắn mới xoay người ngồi xuống mép giường, gọi Cửu Tiêu Thần Cách từ trong cơ thể của mình ra ngoài.
- Chúc mừng ngài, thông qua quản lý nghiêm ngặt của ngài đối với khu vực quản lý của mình cùng với cố gắng duy trì Hoa Hạ thần quốc, công đức huyền điểm vốn có của ngài đã đột phá đến bốn triệu 3600 vạn điểm, thần cách của ngài tấn thăng làm thần cách cấp mười một thành công, ngài có thể lựa chọn sử dụng thần quyền của thần cách cấp mười một trong khu vực quản lý của mình, đồng thời còn có thể lựa chọn phát triển phạm vi khu vực quản lý. . .
Sau khi nhìn lướt qua tiêu đề này, Diệp Dương Thành bắt đầu mở Cửu Tiêu Thần Cách, chuyển dời lực chú ý của mình đến trang thứ mười một trong Cửu Tiêu Thần Cách. . .
Một cột sáng màu bạc mông lung từ trong trang vọt lên cao, bay thẳng lên trần nhà, ước chừng kéo dài ba giây mới chậm rãi tiêu tán trong phòng ngủ.
Đợi đến khi cột sáng màu bạc hoàn toàn biến mất, Diệp Dương Thành cũng nhìn chăm chú, mặt sau của trang thứ mười và mặt chính diện của trang thứ mười một gắn kết thành một mảnh, ngay sau đó, từng vòng sóng gợn nhàn nhạt, bất quy tắc hiện ra ở vị trí trung tâm, sau đó khuếch tán ra bốn phương tám hướng, trong sóng gợn, một nhóm chữ nhỏ màu đỏ cực nhỏ xuất hiện:
- Chúc mừng ngài thuận lợi tấn chức thần cách cấp mười một, xin ngài lựa chọn phạm vi khu vực quản lý ngài sắp sửa phát triển.
Đợi sau khi tiêu đề thứ nhất trôi qua, sóng gợn trên trang dần dần tiêu tán, trên trang xuất hiện một quả cầu, sau đó hình ảnh nhanh chóng biến hóa, cuối cùng như ngừng lại ở khu vực châu Á.
Lúc này, trên bản đồ, lại hiện ra tiêu đề thứ nhất:
- Xin ngài họa xuất phạm vi khu vực quản lý ngài sắp sửa phát triển trên bản đồ trước mặt, rộng nhất không quá hai ngàn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông, thấp nhất không dưới hai nghìn một trăm mười vạn cây số vuông.
- Ta…
Sau nhìn nhìn thấy tiêu đề này, Diệp Dương Thành cũng phải kinh hô một tiếng
Hai ngàn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông. . . Cả đại lục châu Á mới có bao nhiêu diện tích? Hơn bốn ngàn bốn trăm vạn cây số vuông, nói cách khác, lần này tấn chức thần cách cấp mười một, đừng nói là bao trùm cả Hoa Hạ thần quốc, coi như một nửa châu Á cũng có thể một hơi nuốt vào.
Ban đầu khống chế hơn năm trăm vạn cây số vuông, Diệp Dương Thành có thể điều động nguyên tố năng lượng bên trong khu vực quản lý, điên cuồng tập kích thần tù giả chạy ra khỏi không gian thần cấm, như vậy hiện tại. . . Nếu như Diệp Dương Thành tụ tập toàn bộ nguyên tố lôi hệ trong hai ngàn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông, thì sẽ khủng khiếp đến thế nào?
Đó là một loại tràng diện như thế nào? Đó là một loại uy thế như thế nào?
Tâm tình khó tránh khỏi có chút kích động, tâm tình cũng hơi có vẻ mất khống chế.
Sau khi vui mừng như điên, Diệp Dương Thành đưa mắt nhìn về phía đông Hoa Hạ thần quốc, cũng chính là đất nước bé nhỏ phía đông biển Hoàng Hải. . .
Diệp Dương Thành nhớ, sau khi họa xuất Hoa Hạ thần quốc, phán đoán của Cửu Tiêu Thần Cách đối với hành vi của hắn, cơ bản được thành lập trên lợi ích của Hoa Hạ thần quốc.
Quần đảo Okinawa cũng là khu vực quản lý của Diệp Dương Thành, hắn có thể làm gió làm mưa trên đó, cũng không bị khấu trừ công đức huyền điểm.
Nói cách khác, địa vị của khu vực quản lý xếp hạng phía sau Hoa Hạ thần quốc. . .
- Hắc hắc. . .
Nhìn đảo quốc nhỏ bé hình con giun, Diệp Dương Thành xoa nắn hai tay, không khỏi mỉm cười. . .
Diện tích hạn mức cao nhất của khu trực thuộc là hai nghìn hai trăm năm mươi vạn cây số vuông, đủ để Diệp Dương Thành nuốt vào hơn phân nửa đại lục châu Á, nhưng gia tăng diện tích khu trực thuộc, địa vực tự nhiên cần thống trị cũng theo đó gia tăng, hiện tại hơn năm trăm vạn cây số vuông cũng đã hao tổn hơn phân nửa thần sử trong tay Diệp Dương Thành, nếu như khu trực thuộc thật sự bao trùm một nửa đại lục châu Á, Diệp Dương Thành cũng không thể điều ra nhiều thần sử như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.