Chương 1106: Hắn? Hắn đi nhà cầu rồi. . . (Hạ)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1036: Hắn? Hắn đi nhà cầu rồi. . . (Hạ)
Nhưng tất cả mọi người đều nhận ra, đây không phải là Tạp Lỗ Khâu Thần Vương sao?
- Ngươi. . . Ngươi đã khỏe?
Nhìn khuôn mặt tươi cười còn khó coi hơn khóc gấp mấy lần của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, mười hai vị nghị viên Thần Hoàng nhất tề lộ ra vẻ kinh hãi, nữ Thần Hoàng suýt nữa bỏ mạng trên đỉnh Tự Do hơn bốn mươi giờ trước mang theo giọng nói dò xét, hỏi hắn:
- Ngươi, còn nhớ ta là ai không? Ban đầu ngươi gọi ta như thế nào?
- Ngươi?
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo bật cười nói:
- Ngươi không phải là Vera Nika sao? Lúc ấy ta hình như gọi ngươi là Nika Thần Vương, không sai chứ?
- Ách. . .
Vera Nika Thần Hoàng ngẩn ngơ, tiếp theo liền lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng gật đầu nói:
- Đúng đúng, lúc ấy ngươi mới vừa tiến vào Thần Vương một triệu tỷ, còn ta, đã sắp đến Thần Hoàng cấp một, thật không ngờ tốc độ tiến bộ sau này của ngươi lại tăng kinh khủng, không đến mấy năm đã đuổi kịp ta. . .
Chỉ cần thử dò xét như vậy, chuyện Tạp Lỗ Khâu Thần Vương khôi phục ý thức coi như đã được xác định.
Lúc này, một Thần Hoàng thân hình cao lớn từ một bên nhảy ra ngoài, đập một quyền nặng nề vào trước ngực Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, tức giận nói:
- Một quyền này, coi là ta thay sư huynh trả cho ngươi!
- Antonio sư thúc, tại sao ngài đánh ta?
Vẻ mặt Tạp Lỗ Khâu Thần Vương đầy ủy khuất, hoàn toàn giống như bộ dạng mấy ngàn năm trước bị Antonio khi dễ!
- A, ngươi thật sự đã tỉnh lại rồi.
Antonio hiểu ra gật đầu. . .
Mười hai vị Thần Hoàng bên trong buồng phi cơ, đều là cố nhân của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, có người trước kia là bằng hữu, cũng có người là trưởng bối của hắn.
Bất kể bối phận như thế nào, cố nhân gặp mặt chủ đề có thể hàn huyên thật sự là nhiều lắm, trong lúc nhất thời, bên trong buồng phi cơ một lần nữa khôi phục sinh động, tiếng cười tiếng nói thi nhau vang lên, không khí hết sức hòa hợp.
Sau khi nói cười trong chốc lát với bọn người Antonio, ánh mắt Tạp Lỗ Khâu Thần Vương cuối cùng mới rơi xuống người Victor Moore Thần Hoàng, sau khi ngẩn người, hắn dang hai cánh tay của mình, sắc mặt vui mừng nói:
- Victor Moore , có thể gặp ngươi thật tốt quá!
- A. . .
Victor Moore gượng gạo mỉm cười, sau khi nhẹ nhàng ôm lấy Tạp Lỗ Khâu Thần Vương một chút, liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí hòa hợp, chỉ nghe hắn nói:
- Nếu Tạp Lỗ Khâu đã tỉnh lại, như vậy, ta cũng không còn gì lưu luyến. . .
- Có ý gì?
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương liền biến sắc.
- Hắn nói, đại nạn của hắn đã đến.
Vera Nika Thần Hoàng ở bên cạnh thản nhiên giải thích:
- Hắn cũng muốn bắt chước ngươi hồi trước, đến biển sâu kết thúc cái mạng nhỏ của mình, thuận tiện gia tăng một tay sai cho đám dị thú chết tiệt trong biển sâu.
- Đến biển sâu?
Sắc mặt Tạp Lỗ Khâu Thần Vương biến hóa, tiếp theo liền trầm giọng nói:
- Ta có chuyện cần nói với các ngươi, chuyện vô cùng quan trọng!
Vừa nghe thấy lời nói nghiêm túc của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, mười hai vị nghị viên Thần Hoàng liền ngậm miệng lại, bao gồm cả Victor Moore bên trong, đều có bộ dạng muốn rửa tai lắng nghe.
Dù sao Victor Moore chẳng qua bị tàn phách dị thú chiếm cứ thượng phong ảnh hưởng tới thần trí hoặc là nói nhận được ám hiệu của tàn phách dị thú mới muốn đến biển sâu kết thúc tính mạng của mình, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến linh hồn tự chủ của hắn, nói cách khác, Victor Moore hiện tại vẫn chính là Victor Moore .
Các nghị viên Thần Hoàng đều lộ ra vẻ mặt chân thật, nhưng Tạp Lỗ Khâu Thần Vương không tiếp tục nói tiếp, mà không nói một lời đứng yên ở đó, không nhúc nhích .
Ba phút sau, rốt cục có một vị nghị viên Thần Hoàng không nhịn được.
- Tạp Lỗ Khâu, ngươi không phải nói có một chuyện rất trọng yếu muốn nói với chúng ta sao?
Forster Thần Hoàng không nhịn được hỏi:
- Ngươi cứ nói thẳng ra, trầm mặc cái gì?
- Ách. . . ,
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương sững sờ một lát, tiếp theo liền bật cười nói:
- Người còn chưa tới đủ, đợi Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ cũng tới, sẽ cùng nhau nói.
Không có ai chú ý tới xưng hô của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương đối với Diệp Dương Thành tựa hồ tồn tại một chút không ổn. Bệ hạ? Hai chữ này mặc dù dùng trên người Thần Hoàng, nhưng đó là tôn xưng của võ giả từ Thần Vương trở xuống đối với Thần Hoàng!
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương mặc dù vẫn là Thần Vương, nhưng ai cũng biết thực lực hiện tại của hắn đã đột phá giới hạn Thần Vương, nói cách khác, hắn là một Thần Hoàng chân chính.
Cho dù Diệp Dương Thành là Thần Hoàng mạnh nhất, cũng sẽ không có lý do tự nhiên hắn gọi Diệp Dương Thành là bệ hạ!
Nhưng không ai chú ý tới vấn đề này, bởi vì lực chú ý của bọn hắn đều được chuyển dời đến trên người Diệp Dương Thành, đúng vậy làm sao Tạp Lỗ Khâu Thần Vương lại khôi phục tỉnh táo, Diệp Dương Thành chưa tiến vào sao?
- Tạp Lỗ Khâu, Diệp Dương Thành Thần Hoàng đi đâu rồi?
Vera Nika Thần Hoàng hỏi Tạp Lỗ Khâu Thần Vương.
- Hắn sẽ tới rất nhanh thôi.
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương cười nói:
- Hắn đi nhà cầu rồi.
Mười hai vị nghị viên Thần Hoàng đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời tất cả đều không biết nói gì.
Trong một thời khắc trọng yếu, khẩn trương như thế, hắn. . . Hắn còn có tâm tư đi nhà cầu?
Vừa nghĩ tới bọn họ ở chỗ này khẩn trương chờ đợi Tạp Lỗ Khâu Thần Vương giải thích, thậm chí tần số hô hấp cũng theo bản năng giảm thấp, nhưng Diệp Dương Thành cũng đang huýt sáo trong toilet của tòa nhà sắt cứng giải quyết vấn đề vệ sinh. . .
Trong lúc nhất thời, mười hai vị nghị viên Thần Hoàng đều có loại cảm giác muốn vọng động.
Diệp Dương Thành dĩ nhiên không phải đi nhà cầu, mà là một mình ở lại trong mật thất phong bế cẩn thận nhớ lại quá trình thay đổi tinh thần lực bên trong tiểu viên cầu màu đen lúc trước, cẩn thận cân nhắc , ôn lại, cho đến khi xác định mình đã có thể thuần thục nắm giữ loại phương pháp này, hắn mới từ trên mặt đất lạnh như băng nhảy dựng lên, trên mặt lộ ra thần sắc tương đối phấn khởi.
- Viên cầu màu đen chỉ là một loại thủ đoạn phụ trợ, nhưng thủ đoạn phụ trợ này lại có thể quyết định một vị Thần Vương, Thần Hoàng bị khống chế sẽ nằm trong trạng thái như thế nào!
- Thân thể của bọn họ đã bị dị thú hoàn toàn thay đổi, nọc độc đã ăn tận xương tủy bọn họ, căn bản không có biện pháp giải cứu, phương pháp xử lí duy nhất chính là tiến hành sửa đổi viên cầu màu đen bên trong cơ thể bọn họ, lại thông qua nói chuyện kích hoạt ý thức nằm sâu trong linh hồn bọn họ, dùng cái này đạt tới hiệu quả hồi phục linh hồn.
- Nhưng đây chỉ là phương pháp trị ngọn không trị gốc, bởi vì nọc độc đã xâm nhập toàn thân bọn hắn, sau khi độc đến chỗ sâu đã biến thành một phần thân thể bọn họ, căn bản không cách nào loại bỏ.
- Cũng bởi vì tồn tại của loại độc tố này, đưa đến linh hồn của bọn hắn cũng chịu ảnh hưởng cực kỳ mãnh liệt, mà tiểu viên cầu màu đen, ngoài ảnh hưởng đến thần trí của bọn họ, còn có hiệu quả hấp thụ, trấn áp độc tố. . . Nói cách khác, hiện tại thân thể của bọn họ bị vây vào một loại trạng thái thăng bằng vi diệu, bất kỳ cử động thay đổi sự cân bằng này, cũng sẽ mang đến cho bọn hắn uy hiếp trí mạng.
Nhưng tất cả mọi người đều nhận ra, đây không phải là Tạp Lỗ Khâu Thần Vương sao?
- Ngươi. . . Ngươi đã khỏe?
Nhìn khuôn mặt tươi cười còn khó coi hơn khóc gấp mấy lần của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, mười hai vị nghị viên Thần Hoàng nhất tề lộ ra vẻ kinh hãi, nữ Thần Hoàng suýt nữa bỏ mạng trên đỉnh Tự Do hơn bốn mươi giờ trước mang theo giọng nói dò xét, hỏi hắn:
- Ngươi, còn nhớ ta là ai không? Ban đầu ngươi gọi ta như thế nào?
- Ngươi?
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo bật cười nói:
- Ngươi không phải là Vera Nika sao? Lúc ấy ta hình như gọi ngươi là Nika Thần Vương, không sai chứ?
- Ách. . .
Vera Nika Thần Hoàng ngẩn ngơ, tiếp theo liền lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng gật đầu nói:
- Đúng đúng, lúc ấy ngươi mới vừa tiến vào Thần Vương một triệu tỷ, còn ta, đã sắp đến Thần Hoàng cấp một, thật không ngờ tốc độ tiến bộ sau này của ngươi lại tăng kinh khủng, không đến mấy năm đã đuổi kịp ta. . .
Chỉ cần thử dò xét như vậy, chuyện Tạp Lỗ Khâu Thần Vương khôi phục ý thức coi như đã được xác định.
Lúc này, một Thần Hoàng thân hình cao lớn từ một bên nhảy ra ngoài, đập một quyền nặng nề vào trước ngực Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, tức giận nói:
- Một quyền này, coi là ta thay sư huynh trả cho ngươi!
- Antonio sư thúc, tại sao ngài đánh ta?
Vẻ mặt Tạp Lỗ Khâu Thần Vương đầy ủy khuất, hoàn toàn giống như bộ dạng mấy ngàn năm trước bị Antonio khi dễ!
- A, ngươi thật sự đã tỉnh lại rồi.
Antonio hiểu ra gật đầu. . .
Mười hai vị Thần Hoàng bên trong buồng phi cơ, đều là cố nhân của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, có người trước kia là bằng hữu, cũng có người là trưởng bối của hắn.
Bất kể bối phận như thế nào, cố nhân gặp mặt chủ đề có thể hàn huyên thật sự là nhiều lắm, trong lúc nhất thời, bên trong buồng phi cơ một lần nữa khôi phục sinh động, tiếng cười tiếng nói thi nhau vang lên, không khí hết sức hòa hợp.
Sau khi nói cười trong chốc lát với bọn người Antonio, ánh mắt Tạp Lỗ Khâu Thần Vương cuối cùng mới rơi xuống người Victor Moore Thần Hoàng, sau khi ngẩn người, hắn dang hai cánh tay của mình, sắc mặt vui mừng nói:
- Victor Moore , có thể gặp ngươi thật tốt quá!
- A. . .
Victor Moore gượng gạo mỉm cười, sau khi nhẹ nhàng ôm lấy Tạp Lỗ Khâu Thần Vương một chút, liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí hòa hợp, chỉ nghe hắn nói:
- Nếu Tạp Lỗ Khâu đã tỉnh lại, như vậy, ta cũng không còn gì lưu luyến. . .
- Có ý gì?
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương liền biến sắc.
- Hắn nói, đại nạn của hắn đã đến.
Vera Nika Thần Hoàng ở bên cạnh thản nhiên giải thích:
- Hắn cũng muốn bắt chước ngươi hồi trước, đến biển sâu kết thúc cái mạng nhỏ của mình, thuận tiện gia tăng một tay sai cho đám dị thú chết tiệt trong biển sâu.
- Đến biển sâu?
Sắc mặt Tạp Lỗ Khâu Thần Vương biến hóa, tiếp theo liền trầm giọng nói:
- Ta có chuyện cần nói với các ngươi, chuyện vô cùng quan trọng!
Vừa nghe thấy lời nói nghiêm túc của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, mười hai vị nghị viên Thần Hoàng liền ngậm miệng lại, bao gồm cả Victor Moore bên trong, đều có bộ dạng muốn rửa tai lắng nghe.
Dù sao Victor Moore chẳng qua bị tàn phách dị thú chiếm cứ thượng phong ảnh hưởng tới thần trí hoặc là nói nhận được ám hiệu của tàn phách dị thú mới muốn đến biển sâu kết thúc tính mạng của mình, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến linh hồn tự chủ của hắn, nói cách khác, Victor Moore hiện tại vẫn chính là Victor Moore .
Các nghị viên Thần Hoàng đều lộ ra vẻ mặt chân thật, nhưng Tạp Lỗ Khâu Thần Vương không tiếp tục nói tiếp, mà không nói một lời đứng yên ở đó, không nhúc nhích .
Ba phút sau, rốt cục có một vị nghị viên Thần Hoàng không nhịn được.
- Tạp Lỗ Khâu, ngươi không phải nói có một chuyện rất trọng yếu muốn nói với chúng ta sao?
Forster Thần Hoàng không nhịn được hỏi:
- Ngươi cứ nói thẳng ra, trầm mặc cái gì?
- Ách. . . ,
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương sững sờ một lát, tiếp theo liền bật cười nói:
- Người còn chưa tới đủ, đợi Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ cũng tới, sẽ cùng nhau nói.
Không có ai chú ý tới xưng hô của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương đối với Diệp Dương Thành tựa hồ tồn tại một chút không ổn. Bệ hạ? Hai chữ này mặc dù dùng trên người Thần Hoàng, nhưng đó là tôn xưng của võ giả từ Thần Vương trở xuống đối với Thần Hoàng!
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương mặc dù vẫn là Thần Vương, nhưng ai cũng biết thực lực hiện tại của hắn đã đột phá giới hạn Thần Vương, nói cách khác, hắn là một Thần Hoàng chân chính.
Cho dù Diệp Dương Thành là Thần Hoàng mạnh nhất, cũng sẽ không có lý do tự nhiên hắn gọi Diệp Dương Thành là bệ hạ!
Nhưng không ai chú ý tới vấn đề này, bởi vì lực chú ý của bọn hắn đều được chuyển dời đến trên người Diệp Dương Thành, đúng vậy làm sao Tạp Lỗ Khâu Thần Vương lại khôi phục tỉnh táo, Diệp Dương Thành chưa tiến vào sao?
- Tạp Lỗ Khâu, Diệp Dương Thành Thần Hoàng đi đâu rồi?
Vera Nika Thần Hoàng hỏi Tạp Lỗ Khâu Thần Vương.
- Hắn sẽ tới rất nhanh thôi.
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương cười nói:
- Hắn đi nhà cầu rồi.
Mười hai vị nghị viên Thần Hoàng đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời tất cả đều không biết nói gì.
Trong một thời khắc trọng yếu, khẩn trương như thế, hắn. . . Hắn còn có tâm tư đi nhà cầu?
Vừa nghĩ tới bọn họ ở chỗ này khẩn trương chờ đợi Tạp Lỗ Khâu Thần Vương giải thích, thậm chí tần số hô hấp cũng theo bản năng giảm thấp, nhưng Diệp Dương Thành cũng đang huýt sáo trong toilet của tòa nhà sắt cứng giải quyết vấn đề vệ sinh. . .
Trong lúc nhất thời, mười hai vị nghị viên Thần Hoàng đều có loại cảm giác muốn vọng động.
Diệp Dương Thành dĩ nhiên không phải đi nhà cầu, mà là một mình ở lại trong mật thất phong bế cẩn thận nhớ lại quá trình thay đổi tinh thần lực bên trong tiểu viên cầu màu đen lúc trước, cẩn thận cân nhắc , ôn lại, cho đến khi xác định mình đã có thể thuần thục nắm giữ loại phương pháp này, hắn mới từ trên mặt đất lạnh như băng nhảy dựng lên, trên mặt lộ ra thần sắc tương đối phấn khởi.
- Viên cầu màu đen chỉ là một loại thủ đoạn phụ trợ, nhưng thủ đoạn phụ trợ này lại có thể quyết định một vị Thần Vương, Thần Hoàng bị khống chế sẽ nằm trong trạng thái như thế nào!
- Thân thể của bọn họ đã bị dị thú hoàn toàn thay đổi, nọc độc đã ăn tận xương tủy bọn họ, căn bản không có biện pháp giải cứu, phương pháp xử lí duy nhất chính là tiến hành sửa đổi viên cầu màu đen bên trong cơ thể bọn họ, lại thông qua nói chuyện kích hoạt ý thức nằm sâu trong linh hồn bọn họ, dùng cái này đạt tới hiệu quả hồi phục linh hồn.
- Nhưng đây chỉ là phương pháp trị ngọn không trị gốc, bởi vì nọc độc đã xâm nhập toàn thân bọn hắn, sau khi độc đến chỗ sâu đã biến thành một phần thân thể bọn họ, căn bản không cách nào loại bỏ.
- Cũng bởi vì tồn tại của loại độc tố này, đưa đến linh hồn của bọn hắn cũng chịu ảnh hưởng cực kỳ mãnh liệt, mà tiểu viên cầu màu đen, ngoài ảnh hưởng đến thần trí của bọn họ, còn có hiệu quả hấp thụ, trấn áp độc tố. . . Nói cách khác, hiện tại thân thể của bọn họ bị vây vào một loại trạng thái thăng bằng vi diệu, bất kỳ cử động thay đổi sự cân bằng này, cũng sẽ mang đến cho bọn hắn uy hiếp trí mạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.