Chương 1139: Hôm nay bổn vương muốn thượng triều. (Hạ)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1058: Vị thần chân chính. (Thượng)
Tiếng kêu thảm thiết hỗn tạp cầu xin tha thứ, Enos Justin lăn lộn gào khóc, làm gì còn thái độ cường ngạnh như ban đầu?
Nghe được tiếng la khóc của hắn, Diệp Dương Thành chỉ bĩu môi giơ tay lên đánh ra một đạo khí tức lạnh như băng, trên thực tế lần này hắn vốn tính toán thiêu đốt tám phút, muốn đem hoàn toàn hành hạ Enos Justin không còn sức lực mới bằng lòng bỏ qua, chẳng qua hắn không nghĩ Enos Justin lại mở miệng xin tha mà thôi.
- Ta đoán không sai, ngươi thật sự là một tên đê tiện!
Nhìn thấy bộ mặt vặn vẹo của Enos Justin từ từ thanh tĩnh lại, trong lòng Diệp Dương Thành âm thầm khinh bỉ một phen, tiếp theo liền tiến lên một bước đá đá vào chân hắn, nói:
- Âm hỏa đã bị ta tạm thời áp chế, hóa giải, ngươi còn mười lăm phút nói cho ta biết tất cả những gì ngươi biết, đừng nghĩ cách đùa bỡn ta, hậu quả không phải thứ ngươi có thể thừa nhận đâu!
Enos Justin tác uy tác quái ở vương quốc Khải Khắc mấy ngàn năm, lúc này lại giống như con chó chết té trên mặt đất, không thể động đậy, nhìn qua vô cùng thê lương.
Nghe được lời nói của Diệp Dương Thành..., Enos Justin đang há mồm thở dốc lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng, đứt quãng nói:
- Nói xem, ngươi rốt cuộc muốn biết cái gì?
- Trong chủng tộc dị thú tồn tại vài con quái vật siêu cấp cổ xưa, điểm này ngươi hẳn biết rõ sao?
Sau khi suy nghĩ một lát, Diệp Dương Thành lên tiếng hỏi.
- Ta biết.
Enos Justin quả nhiên gật đầu, cho dù lúc này người mềm liệt trên mặt đất, nhưng trên mặt vẫn xuất hiện vẻ cuồng nhiệt, hồi đáp:
- Bọn họ đều là tồn tại hằng cổ, tồn tại vĩnh sinh bất tử! Bọn họ rất mạnh, mạnh đến mức bất cứ người nào cũng có thể hủy diệt cả Vũ Không đại lục!
- Ta biết bây giờ ngươi còn chưa nhận thức qua thực lực của bọn họ, chỉ là chạm vào một chút da lông mà thôi, ta khuyên ngươi buông tha ý niệm đối địch với bọn họ trong đầu, bởi vì bọn họ là vô địch , ha ha, là vô địch đấy! Ngươi không phải là đối thủ của bọn họ, tuyệt đối không phải!
- Bốp!
Lời nói của Enos Justin mới vừa vặn ra khỏi miệng Diệp Dương Thành đã tiến lên một bước, hung hăng đá một cước vào bụng hắn, khiến cả người hắn bay ra ngoài, hét thảm một tiếng!
- Chớ lải nhải những thứ này với lão tử, chỉ cần nói ra những chuyện ngươi biết là được, đừng tưởng lão tử dễ gạt gẫm!
Diệp Dương Thành như hung thần ác sát trừng mắt liếc Enos Justin, giọng nói hết sức không nhịn được nói:
- Bọn chúng hiện tại trốn ở nơi nào?
- Khụ. . . Khụ. . . Bọn họ? Bọn họ phải cần trốn sao?
Enos Justin bị Diệp Dương Thành đá cho một cước có chút bực mình, ho khan một trận, trên mặt hiện ra thần sắc khinh thường, nói:
- Đừng nói ta không biết bọn họ ở đâu, cho dù ta biết bọn họ ở đâu ngươi dám tìm tới cửa không?
- Ngươi lải nhải thêm với lão tử một câu, ta sẽ phế một bộ phận của ngươi ngay tại chỗ, ngươi tin không?
Diệp Dương Thành bị thái độ của Enos Justin thật sự chọc tức, sải bước như lưu tinh tiến lên hai bước, một cước dậm lên ngực hắn, từ trên cao chăm chú nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Nói cho ta biết chuyện là được, chớ nhiều lời với ta!
- . . . Được.
Enos Justin thật sự bị Diệp Dương Thành hù dọa, người này không nói đạo lý với hắn!
Tranh giành miệng lưỡi cố nhiên rất thoải mái, nhưng nếu như thoải mái xong lại bị cuồng đánh, loại thống khoái này hãy giữ lại cho người khác đi.
Bất đắc dĩ, Enos Justin đành phải biết điều gật đầu u ám, biểu thị vẻ mặt ta rất nguyện ý phối hợp.
- Ngươi có biết kế hoạch cụ thể của đám dị thú đó hay không? Hay là âm mưu của bọn chúng?
Diệp Dương Thành dịch chuyển chân trái khỏi ngực Enos Justin, tiếp tục hỏi đến.
- Ta chỉ biết bọn họ đang âm mưu một đại sự, đại sự này cần ít nhất một vạn hai ngàn tên cường giả cấp Thần Hoàng thông lực phối hợp mới có thể hoàn thành.
Enos Justin cổ quái cười nói:
- Theo ta được biết, bọn họ muốn đánh nát thứ gì, mà trước đó bọn họ sẽ ăn hết đám người ở Vũ Không đại lục. . . Ngươi cũng biết, Vũ Không đại lục tựa hồ đã bị bọn họ ăn gần hết, bọn họ muốn hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh cao như trước, lựa chọn duy nhất chính là ăn sạch loài người.
- Vậy bọn chúng rốt cuộc muốn đánh nát thứ gì?
Tâm tư Diệp Dương Thành nhanh chóng chuyển động, loáng thoáng đoán được đám dị thú muốn đánh nát thứ gì, nói không chừng chính là cấm chế của các vị thần bày ra, Diệp Dương Thành biết, cấm chế của vị thần có cường độ hết sức chắc chắn, đừng nói là một vạn hai ngàn Thần Hoàng cái, cho dù là một vạn hai ngàn Thần Hoàng mạnh nhất xuất thủ, cũng chưa chắc có thể mở ra cấm chế của vị thần.
Nguyên do rất đơn giản, bởi vì cấm chế vị thần là do mấy vị chủ thần và một vị Thần Vương liên thủ bày ra, loại cường độ của cấm chế vị thần, cũng không phải chỉ dựa vào số lượng là có thể dễ dàng đánh bại .
Trên thực tế đến loại tầng thứ cấm chế vị thần, trừ phi là cường giả ngang cấp mới có thể đánh vỡ, còn cấp bậc thấp hơn bất luận là người nào, căn bản cũng không tìm được phương pháp phá giải, bởi vì số lượng không phải là mấu chốt quyết định tất cả, chủ yếu vẫn phải xem chất lượng.
Đám dị thú muốn nhờ một vạn hai ngàn Thần Hoàng đánh vỡ cấm chế vị thần. Hai tình huống mâu thuẫn khiến cho Diệp Dương Thành nhất thời cảm thấy khó hiểu.
- Chúng ta chẳng qua là tiểu nhân vật nhãi nhép, làm sao có thể biết bọn họ muốn đánh nát thứ gì?
Enos Justin cười giả tạo nói:
- Nhưng, cho dù ngươi biết cũng vô dụng , cho dù ngươi tụ tập tất cả võ giả loài người ở Vũ Không đại lục lại, cũng không chống đỡ được tộc bầy dị thú trong ngàn vạn núi lớn, chứ đừng nói đến biển sâu vô cùng khủng khiếp.
- Hơn nữa, ta thật sự chỉ là nhân vật nhỏ, chuyện ta biết cũng không nhiều.
- Ta cũng không cần biết quá nhiều!
Diệp Dương Thành trừng mắt liếc hắn một cái, miễn cưỡng trấn định tâm tình, sau đó mới tiếp tục hỏi hắn:
- Đám dị thú khống chế nhiều Thần Vương, Thần Hoàng như vậy, tại sao thần trí của ngươi vẫn thanh tĩnh? Trong chuyện này có bí mật gì sao?
- Có thể có bí mật gì, chúng ta chẳng qua là tiểu tốt đi theo làm tùy tùng mà thôi.
Enos Justin có chút tự giễu cười nói:
- Chúng ta tự nguyện nghe theo điều khiển của bọn họ, còn bọn họ thì bảo đảm sau khi chuyện thành công sẽ không giết chúng ta, dĩ nhiên, bọn họ còn hứa cho chúng ta một miếng bánh ngon, nhưng chúng ta căn bản chưa từng nghe nói về vật này, có thể là bọn họ đang đùa giỡn chúng ta mà thôi.
- Miếng bánh ngon như thế nào?
Diệp Dương Thành hăng hái hỏi:
- Miếng bánh ngon như thế nào?
- Ngươi hẳn đã biết, những dị thú này đến từ một thế giới khác?
Enos Justin không trả lời ngay vào hỏi thăm của Diệp Dương Thành, mà ngẩng đầu nhìn Diệp Dương Thành, lên tiếng hỏi:
- Có lẽ ngươi cũng biết những dị thú này còn biết một số pháp thuật thần kỳ?
- Ừ, ta biết.
Trong lòng Diệp Dương Thành khẽ động, nhưng ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc gật đầu, nói:
- Thời gian trước ta đã gặp qua mấy Hắc bào nhân biết ẩn thân, pháp thuật ngươi nói chính là cái này sao?
Tiếng kêu thảm thiết hỗn tạp cầu xin tha thứ, Enos Justin lăn lộn gào khóc, làm gì còn thái độ cường ngạnh như ban đầu?
Nghe được tiếng la khóc của hắn, Diệp Dương Thành chỉ bĩu môi giơ tay lên đánh ra một đạo khí tức lạnh như băng, trên thực tế lần này hắn vốn tính toán thiêu đốt tám phút, muốn đem hoàn toàn hành hạ Enos Justin không còn sức lực mới bằng lòng bỏ qua, chẳng qua hắn không nghĩ Enos Justin lại mở miệng xin tha mà thôi.
- Ta đoán không sai, ngươi thật sự là một tên đê tiện!
Nhìn thấy bộ mặt vặn vẹo của Enos Justin từ từ thanh tĩnh lại, trong lòng Diệp Dương Thành âm thầm khinh bỉ một phen, tiếp theo liền tiến lên một bước đá đá vào chân hắn, nói:
- Âm hỏa đã bị ta tạm thời áp chế, hóa giải, ngươi còn mười lăm phút nói cho ta biết tất cả những gì ngươi biết, đừng nghĩ cách đùa bỡn ta, hậu quả không phải thứ ngươi có thể thừa nhận đâu!
Enos Justin tác uy tác quái ở vương quốc Khải Khắc mấy ngàn năm, lúc này lại giống như con chó chết té trên mặt đất, không thể động đậy, nhìn qua vô cùng thê lương.
Nghe được lời nói của Diệp Dương Thành..., Enos Justin đang há mồm thở dốc lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng, đứt quãng nói:
- Nói xem, ngươi rốt cuộc muốn biết cái gì?
- Trong chủng tộc dị thú tồn tại vài con quái vật siêu cấp cổ xưa, điểm này ngươi hẳn biết rõ sao?
Sau khi suy nghĩ một lát, Diệp Dương Thành lên tiếng hỏi.
- Ta biết.
Enos Justin quả nhiên gật đầu, cho dù lúc này người mềm liệt trên mặt đất, nhưng trên mặt vẫn xuất hiện vẻ cuồng nhiệt, hồi đáp:
- Bọn họ đều là tồn tại hằng cổ, tồn tại vĩnh sinh bất tử! Bọn họ rất mạnh, mạnh đến mức bất cứ người nào cũng có thể hủy diệt cả Vũ Không đại lục!
- Ta biết bây giờ ngươi còn chưa nhận thức qua thực lực của bọn họ, chỉ là chạm vào một chút da lông mà thôi, ta khuyên ngươi buông tha ý niệm đối địch với bọn họ trong đầu, bởi vì bọn họ là vô địch , ha ha, là vô địch đấy! Ngươi không phải là đối thủ của bọn họ, tuyệt đối không phải!
- Bốp!
Lời nói của Enos Justin mới vừa vặn ra khỏi miệng Diệp Dương Thành đã tiến lên một bước, hung hăng đá một cước vào bụng hắn, khiến cả người hắn bay ra ngoài, hét thảm một tiếng!
- Chớ lải nhải những thứ này với lão tử, chỉ cần nói ra những chuyện ngươi biết là được, đừng tưởng lão tử dễ gạt gẫm!
Diệp Dương Thành như hung thần ác sát trừng mắt liếc Enos Justin, giọng nói hết sức không nhịn được nói:
- Bọn chúng hiện tại trốn ở nơi nào?
- Khụ. . . Khụ. . . Bọn họ? Bọn họ phải cần trốn sao?
Enos Justin bị Diệp Dương Thành đá cho một cước có chút bực mình, ho khan một trận, trên mặt hiện ra thần sắc khinh thường, nói:
- Đừng nói ta không biết bọn họ ở đâu, cho dù ta biết bọn họ ở đâu ngươi dám tìm tới cửa không?
- Ngươi lải nhải thêm với lão tử một câu, ta sẽ phế một bộ phận của ngươi ngay tại chỗ, ngươi tin không?
Diệp Dương Thành bị thái độ của Enos Justin thật sự chọc tức, sải bước như lưu tinh tiến lên hai bước, một cước dậm lên ngực hắn, từ trên cao chăm chú nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Nói cho ta biết chuyện là được, chớ nhiều lời với ta!
- . . . Được.
Enos Justin thật sự bị Diệp Dương Thành hù dọa, người này không nói đạo lý với hắn!
Tranh giành miệng lưỡi cố nhiên rất thoải mái, nhưng nếu như thoải mái xong lại bị cuồng đánh, loại thống khoái này hãy giữ lại cho người khác đi.
Bất đắc dĩ, Enos Justin đành phải biết điều gật đầu u ám, biểu thị vẻ mặt ta rất nguyện ý phối hợp.
- Ngươi có biết kế hoạch cụ thể của đám dị thú đó hay không? Hay là âm mưu của bọn chúng?
Diệp Dương Thành dịch chuyển chân trái khỏi ngực Enos Justin, tiếp tục hỏi đến.
- Ta chỉ biết bọn họ đang âm mưu một đại sự, đại sự này cần ít nhất một vạn hai ngàn tên cường giả cấp Thần Hoàng thông lực phối hợp mới có thể hoàn thành.
Enos Justin cổ quái cười nói:
- Theo ta được biết, bọn họ muốn đánh nát thứ gì, mà trước đó bọn họ sẽ ăn hết đám người ở Vũ Không đại lục. . . Ngươi cũng biết, Vũ Không đại lục tựa hồ đã bị bọn họ ăn gần hết, bọn họ muốn hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh cao như trước, lựa chọn duy nhất chính là ăn sạch loài người.
- Vậy bọn chúng rốt cuộc muốn đánh nát thứ gì?
Tâm tư Diệp Dương Thành nhanh chóng chuyển động, loáng thoáng đoán được đám dị thú muốn đánh nát thứ gì, nói không chừng chính là cấm chế của các vị thần bày ra, Diệp Dương Thành biết, cấm chế của vị thần có cường độ hết sức chắc chắn, đừng nói là một vạn hai ngàn Thần Hoàng cái, cho dù là một vạn hai ngàn Thần Hoàng mạnh nhất xuất thủ, cũng chưa chắc có thể mở ra cấm chế của vị thần.
Nguyên do rất đơn giản, bởi vì cấm chế vị thần là do mấy vị chủ thần và một vị Thần Vương liên thủ bày ra, loại cường độ của cấm chế vị thần, cũng không phải chỉ dựa vào số lượng là có thể dễ dàng đánh bại .
Trên thực tế đến loại tầng thứ cấm chế vị thần, trừ phi là cường giả ngang cấp mới có thể đánh vỡ, còn cấp bậc thấp hơn bất luận là người nào, căn bản cũng không tìm được phương pháp phá giải, bởi vì số lượng không phải là mấu chốt quyết định tất cả, chủ yếu vẫn phải xem chất lượng.
Đám dị thú muốn nhờ một vạn hai ngàn Thần Hoàng đánh vỡ cấm chế vị thần. Hai tình huống mâu thuẫn khiến cho Diệp Dương Thành nhất thời cảm thấy khó hiểu.
- Chúng ta chẳng qua là tiểu nhân vật nhãi nhép, làm sao có thể biết bọn họ muốn đánh nát thứ gì?
Enos Justin cười giả tạo nói:
- Nhưng, cho dù ngươi biết cũng vô dụng , cho dù ngươi tụ tập tất cả võ giả loài người ở Vũ Không đại lục lại, cũng không chống đỡ được tộc bầy dị thú trong ngàn vạn núi lớn, chứ đừng nói đến biển sâu vô cùng khủng khiếp.
- Hơn nữa, ta thật sự chỉ là nhân vật nhỏ, chuyện ta biết cũng không nhiều.
- Ta cũng không cần biết quá nhiều!
Diệp Dương Thành trừng mắt liếc hắn một cái, miễn cưỡng trấn định tâm tình, sau đó mới tiếp tục hỏi hắn:
- Đám dị thú khống chế nhiều Thần Vương, Thần Hoàng như vậy, tại sao thần trí của ngươi vẫn thanh tĩnh? Trong chuyện này có bí mật gì sao?
- Có thể có bí mật gì, chúng ta chẳng qua là tiểu tốt đi theo làm tùy tùng mà thôi.
Enos Justin có chút tự giễu cười nói:
- Chúng ta tự nguyện nghe theo điều khiển của bọn họ, còn bọn họ thì bảo đảm sau khi chuyện thành công sẽ không giết chúng ta, dĩ nhiên, bọn họ còn hứa cho chúng ta một miếng bánh ngon, nhưng chúng ta căn bản chưa từng nghe nói về vật này, có thể là bọn họ đang đùa giỡn chúng ta mà thôi.
- Miếng bánh ngon như thế nào?
Diệp Dương Thành hăng hái hỏi:
- Miếng bánh ngon như thế nào?
- Ngươi hẳn đã biết, những dị thú này đến từ một thế giới khác?
Enos Justin không trả lời ngay vào hỏi thăm của Diệp Dương Thành, mà ngẩng đầu nhìn Diệp Dương Thành, lên tiếng hỏi:
- Có lẽ ngươi cũng biết những dị thú này còn biết một số pháp thuật thần kỳ?
- Ừ, ta biết.
Trong lòng Diệp Dương Thành khẽ động, nhưng ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc gật đầu, nói:
- Thời gian trước ta đã gặp qua mấy Hắc bào nhân biết ẩn thân, pháp thuật ngươi nói chính là cái này sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.