Chương 1182: Huyết tẩy thiên vạn đại sơn.
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1095: Huyết tẩy thiên vạn đại sơn
Vẫn thạch rốt cục trở nên thưa thớt, trong thiên vạn đại sơn trở nên vỡ nát vang lên từng trận rít gào điên cuồng, nhóm dị thú sống sót sau tai nạn đem ánh mắt cừu hận nhìn về hướng Diệp Dương Thành đứng trên bầu trời.
Nhất là nhóm thú vương cùng thú hoàng, chỉ hận không đem Diệp Dương Thành tháo thành tám khối, ăn thịt uống máu mới có thể tiết hận!
Đáng tiếc chính là công kích vẫn thạch chỉ là món ăn khai vị mà thôi, thậm chí ngay sau một giây chúng nó ngẩng đầu nhìn lên thù hận, Diệp Dương Thành lắc nhẹ tay phải, lẩm bẩm:
- Mời các ngươi nếm thử bữa tiệc lớn sấm sét đi…
- Oanh long long…
Bên trong hỏa vân đầy trời, sấm sét nổ vang, giống như ngàn vạn mũi tên nhọn rời khỏi tầng mây, gào thét bổ xuống thiên vạn đại sơn đã sớm thương tích đầy mình, thanh thế cực lớn.
Lần này nhóm dị thú cũng trợn tròn mắt, tuy chúng đoán được Diệp Dương Thành sẽ không bỏ qua như vậy, nhưng mãi cho tới chết chúng cũng không nghĩ tới trận công kích thứ hai tới nhanh như thế, thậm chí không cho chúng thời gian phản kích!
Hàng vạn hàng ngàn sấm sét đánh xuống, cướp đi tính mạng nhóm dị thú, mà những dị thú cửu cấp, thập cấp thậm chí là thú vương, thú hoàng cũng bị sấm sét đánh choáng váng đầu óc.
Hai tay Diệp Dương Thành cao thấp tung bay, mỗi khi nâng lên hạ xuống liền có một trận sấm sét hủy thiên diệt địa giáng xuống bên dưới.
Thiên vạn đại sơn lại bị sấm sét bao phủ, những sông suối bốc hơi, cây cối biến thành tro tàn, bên trong thiên vạn đại sơn chỉ còn lại cảnh tượng ngày tận thế!
Khải Lạc Khốc Kỳ không nhìn thấy rõ cảnh tượng bên dưới, nhưng nghe được thanh âm sấm sét nổ vang, nghe tiếng rít gào điên cuồng của dị thú trước khi chết, hắn mơ hồ cảm nhận được cảnh tượng bên dưới thảm thiết như thế nào.
- Lão sư thật sự không lưu tình ah.
Khải Lạc Khốc Kỳ nỉ non nói:
- Chỉ hai trận công kích này…chỉ sợ đã tiêu diệt ít nhất 90% đi?
Dù sao Diệp Dương Thành cũng là cao giai thần, vừa ra tay đủ hủy thiên diệt địa, nhưng trong thiên vạn đại sơn chỉ có vài đầu hư linh dị thú, tuy nói chúng có thực lực tương đương cao giai thần, nhưng mà…
Nơi này là Vũ Không đại lục! Nơi này là phóng trục địa của dị thú! Ở trong này, thực lực dị thú giảm mạnh, mà Diệp Dương Thành không bị ảnh hưởng bao nhiêu, hơn nữa hắn có được bất tử chân khu của chủ thần, đem ra so sánh đương nhiên hắn áp chế hoàn toàn.
Sau trận công kích thứ hai, thiên vạn đại sơn đã hoàn toàn thay đổi, nơi nơi đều là mặt đất cùng nham thạch cháy đen, cùng…thi thể dị thú bị oanh thành thịt vỡ.
- Hống!
Trận công kích thứ hai chấm dứt, nhóm dị thú cấp bậc thú vương thú hoàng miễn cưỡng chống đỡ qua được phát ra tiếng rít gào rung trời, oán hận cùng sát ý thị huyết khôn cùng bắt đầu tràn ngập khắp các ngõ ngách thiên vạn đại sơn.
Diệp Dương Thành nhún vai khẽ cười một tiếng, thân hình bay lên, xuyên qua hỏa vân, một cước giẫm trên hỏa vân dày đặc!
- Hô!
Kim quang chói mắt từ dưới chân hắn mạnh mẽ bộc phát đi ra, thân hình Diệp Dương Thành biến thành hỏa cầu thật lớn trực tiếp điều khiển hỏa vân đánh xuống thiên vạn đại sơn!
Hỏa vân vạn phần khủng bố từ trên bầu trời giáng xuống, cơ hồ chỉ nháy mắt nướng chín một đầu Xích Đồng Tông Hùng, lập tức khiến cho nhóm thú vương thú hoàng lâm vào tuyệt vọng.
Diện tích hỏa vân thật khổng lồ, cơ hồ bao phủ toàn bộ thiên vạn đại sơn, dưới tình huống không thể thuấn tức di động, toàn bộ dị thú sinh hoạt trong thiên vạn đại sơn đều biến thành đối tượng bị thanh tẩy, hơn nữa còn không thể đào thoát, chỉ có thể chống cự lại!
- Hống! Hô!
Tiếng rít gào điên cuồng càng thêm vang dội, xen lẫn áp khí do hỏa vân giáng xuống, không khí bên trong thiên vạn đại sơn đã khủng hoảng tới cực hạn.
- Oanh…
Hỏa vân diện tích hơn một ngàn vạn cây số vuông, độ dày vượt qua mười thước, rốt cục giáng thẳng xuống thiên vạn đại sơn, hỏa vân khổng lồ nổ mạnh, ánh lửa phóng lên cao thiếu chút nữa thiêu đốt cả Khải Lạc Khốc Kỳ đứng trên cao hơn bốn ngàn thước!
Cả thiên vạn đại sơn biến thành biển lửa, dị thú kêu rên trước khi chết, cơ hồ chỉ còn là thanh âm duy nhất trong thiên địa.
Ngay lúc Khải Lạc Khốc Kỳ bị một kích cuối cùng này khiến líu lưỡi, sau lưng lại có một bàn tay vươn ra đặt lên vai của hắn…
- Đã chết gần hết rồi, chỉ còn lại thi thể của thú vương cùng thú hoàng.
Diệp Dương Thành xuất hiện sau lưng Khải Lạc Khốc Kỳ, lộ ra nụ cười nói:
- Thu hồi thú hạch giao cho ta, thi thể thuộc về ngươi.
- Thi thể thú vương, thú hoàng!
Khải Lạc Khốc Kỳ sóng lòng mênh mông, tuy hôm nay Diệp Dương Thành thanh tẩy hơn trăm vạn dị thú, nhưng chỉ cần còn thi thể, hắn đã thập phần thỏa mãn.
Nghe được lời của Diệp Dương Thành, hắn gật đầu, quay đầu hỏi:
- Lão sư, vừa rồi ngài thi triển pháp thuật gì vậy?
- Dung hợp Hỏa Vân Liên Thiên, Vẫn Thạch Thiên Hàng, Lôi Thần Bào Hao.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Nhìn qua hiệu quả không sai đi?
- Còn hơn không sai ah! Thiên vạn đại sơn đã bị lão sư oanh thành bình địa.
Khải Lạc Khốc Kỳ toát mồ hôi nói:
- Nếu như vậy còn nói là không sai, pháp thuật lợi hại chân chính lại là gì?
- Pháp thuật lợi hại chân chính, chỉ cần giơ tay nhấc chân có thể nháy mắt phát động, hơn nữa có thể dễ dàng hủy diệt một mảnh tinh hệ!
Diệp Dương Thành có chút nhận chân nói:
- Đó mới thật sự là pháp thuật lợi hại.
- Thủ đoạn của lão sư cũng không kém ah.
Khải Lạc Khốc Kỳ kiên quyết ủng hộ Diệp Dương Thành, nói:
- Chỉ là ba pháp thuật dung hợp, cả Vũ Không đại lục không còn ai so sánh được với ngài!
- Vũ Không đại lục chỉ là tiểu vũ đài, chiến trường chân chính cũng không ở trong này.
Diệp Dương Thành nghe được bật cười, lắc đầu nói:
- Được rồi, lửa cũng giảm bớt, ngươi nhanh chóng đi xuống tìm xem, tìm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
- Ách…vậy, còn lão sư?
Khải Lạc Khốc Kỳ chần chờ hỏi.
- Ta muốn đi xem một chút, có súc sinh nào may mắn trốn thoát không.
Diệp Dương Thành nói, thuấn di rời đi:
- Phải tranh thủ giết sạch, giết hết, giết tuyệt!
- …
Khải Lạc Khốc Kỳ vuốt mũi, lẩm bẩm:
- Giết sạch, giết hết, giết tuyệt? Dị thú trong biển sâu mới là đối thủ thực sự…
Nói tới đó, hắn vội vàng dùng ánh mắt điều tra từng mảnh đất bên trong thiên vạn đại sơn.
Phàm là thi thể dị thú rơi vào tầm mắt, hắn đều không bỏ qua…hắn biết cuộc chiến hôm nay chỉ là bắt đầu, muốn tiếp tục sinh tồn trong loạn lạc, thực lực cá nhân vô cùng trọng yếu.
Thật nhiều huyết nhục dị thú hóa thành huyết vụ, dung nhập vào thân thể Khải Lạc Khốc Kỳ, thực lực của hắn không ngừng bay nhanh gia tăng.
Diệp Dương Thành triển khai tinh thần lực càn quét thiên vạn đại sơn, phàm là phát hiện dị thú còn sinh cơ, đều không chút lưu tình đánh chết, đem thi thể thu vào thứ nguyên không gian.
Từ nam tới bắc, từ bắc đi tây, từ tây sang đông…Diệp Dương Thành không ngừng tra xét, toàn lực cẩn thận tiến hành bài tra, tuyệt đối chính là ác mộng của những dị thú còn sống sót!
- Phốc!
Một đao kết thúc một hư linh dị thú trọng thương, lấy ra thú hạch, sau đó thu thi thể vào thứ nguyên không gian.
Sau đó hắn phát hiện mặt đất dưới chân rung động…
- Vô hạn sống lại sao?
Khóe môi hiện lên nụ cười, Diệp Dương Thành phóng lên cao!
- Khải Lạc Khốc Kỳ, ngươi lại đây?
Thanh âm của hắn nổ vang trên bầu trời.
[/SPOILER]
Vẫn thạch rốt cục trở nên thưa thớt, trong thiên vạn đại sơn trở nên vỡ nát vang lên từng trận rít gào điên cuồng, nhóm dị thú sống sót sau tai nạn đem ánh mắt cừu hận nhìn về hướng Diệp Dương Thành đứng trên bầu trời.
Nhất là nhóm thú vương cùng thú hoàng, chỉ hận không đem Diệp Dương Thành tháo thành tám khối, ăn thịt uống máu mới có thể tiết hận!
Đáng tiếc chính là công kích vẫn thạch chỉ là món ăn khai vị mà thôi, thậm chí ngay sau một giây chúng nó ngẩng đầu nhìn lên thù hận, Diệp Dương Thành lắc nhẹ tay phải, lẩm bẩm:
- Mời các ngươi nếm thử bữa tiệc lớn sấm sét đi…
- Oanh long long…
Bên trong hỏa vân đầy trời, sấm sét nổ vang, giống như ngàn vạn mũi tên nhọn rời khỏi tầng mây, gào thét bổ xuống thiên vạn đại sơn đã sớm thương tích đầy mình, thanh thế cực lớn.
Lần này nhóm dị thú cũng trợn tròn mắt, tuy chúng đoán được Diệp Dương Thành sẽ không bỏ qua như vậy, nhưng mãi cho tới chết chúng cũng không nghĩ tới trận công kích thứ hai tới nhanh như thế, thậm chí không cho chúng thời gian phản kích!
Hàng vạn hàng ngàn sấm sét đánh xuống, cướp đi tính mạng nhóm dị thú, mà những dị thú cửu cấp, thập cấp thậm chí là thú vương, thú hoàng cũng bị sấm sét đánh choáng váng đầu óc.
Hai tay Diệp Dương Thành cao thấp tung bay, mỗi khi nâng lên hạ xuống liền có một trận sấm sét hủy thiên diệt địa giáng xuống bên dưới.
Thiên vạn đại sơn lại bị sấm sét bao phủ, những sông suối bốc hơi, cây cối biến thành tro tàn, bên trong thiên vạn đại sơn chỉ còn lại cảnh tượng ngày tận thế!
Khải Lạc Khốc Kỳ không nhìn thấy rõ cảnh tượng bên dưới, nhưng nghe được thanh âm sấm sét nổ vang, nghe tiếng rít gào điên cuồng của dị thú trước khi chết, hắn mơ hồ cảm nhận được cảnh tượng bên dưới thảm thiết như thế nào.
- Lão sư thật sự không lưu tình ah.
Khải Lạc Khốc Kỳ nỉ non nói:
- Chỉ hai trận công kích này…chỉ sợ đã tiêu diệt ít nhất 90% đi?
Dù sao Diệp Dương Thành cũng là cao giai thần, vừa ra tay đủ hủy thiên diệt địa, nhưng trong thiên vạn đại sơn chỉ có vài đầu hư linh dị thú, tuy nói chúng có thực lực tương đương cao giai thần, nhưng mà…
Nơi này là Vũ Không đại lục! Nơi này là phóng trục địa của dị thú! Ở trong này, thực lực dị thú giảm mạnh, mà Diệp Dương Thành không bị ảnh hưởng bao nhiêu, hơn nữa hắn có được bất tử chân khu của chủ thần, đem ra so sánh đương nhiên hắn áp chế hoàn toàn.
Sau trận công kích thứ hai, thiên vạn đại sơn đã hoàn toàn thay đổi, nơi nơi đều là mặt đất cùng nham thạch cháy đen, cùng…thi thể dị thú bị oanh thành thịt vỡ.
- Hống!
Trận công kích thứ hai chấm dứt, nhóm dị thú cấp bậc thú vương thú hoàng miễn cưỡng chống đỡ qua được phát ra tiếng rít gào rung trời, oán hận cùng sát ý thị huyết khôn cùng bắt đầu tràn ngập khắp các ngõ ngách thiên vạn đại sơn.
Diệp Dương Thành nhún vai khẽ cười một tiếng, thân hình bay lên, xuyên qua hỏa vân, một cước giẫm trên hỏa vân dày đặc!
- Hô!
Kim quang chói mắt từ dưới chân hắn mạnh mẽ bộc phát đi ra, thân hình Diệp Dương Thành biến thành hỏa cầu thật lớn trực tiếp điều khiển hỏa vân đánh xuống thiên vạn đại sơn!
Hỏa vân vạn phần khủng bố từ trên bầu trời giáng xuống, cơ hồ chỉ nháy mắt nướng chín một đầu Xích Đồng Tông Hùng, lập tức khiến cho nhóm thú vương thú hoàng lâm vào tuyệt vọng.
Diện tích hỏa vân thật khổng lồ, cơ hồ bao phủ toàn bộ thiên vạn đại sơn, dưới tình huống không thể thuấn tức di động, toàn bộ dị thú sinh hoạt trong thiên vạn đại sơn đều biến thành đối tượng bị thanh tẩy, hơn nữa còn không thể đào thoát, chỉ có thể chống cự lại!
- Hống! Hô!
Tiếng rít gào điên cuồng càng thêm vang dội, xen lẫn áp khí do hỏa vân giáng xuống, không khí bên trong thiên vạn đại sơn đã khủng hoảng tới cực hạn.
- Oanh…
Hỏa vân diện tích hơn một ngàn vạn cây số vuông, độ dày vượt qua mười thước, rốt cục giáng thẳng xuống thiên vạn đại sơn, hỏa vân khổng lồ nổ mạnh, ánh lửa phóng lên cao thiếu chút nữa thiêu đốt cả Khải Lạc Khốc Kỳ đứng trên cao hơn bốn ngàn thước!
Cả thiên vạn đại sơn biến thành biển lửa, dị thú kêu rên trước khi chết, cơ hồ chỉ còn là thanh âm duy nhất trong thiên địa.
Ngay lúc Khải Lạc Khốc Kỳ bị một kích cuối cùng này khiến líu lưỡi, sau lưng lại có một bàn tay vươn ra đặt lên vai của hắn…
- Đã chết gần hết rồi, chỉ còn lại thi thể của thú vương cùng thú hoàng.
Diệp Dương Thành xuất hiện sau lưng Khải Lạc Khốc Kỳ, lộ ra nụ cười nói:
- Thu hồi thú hạch giao cho ta, thi thể thuộc về ngươi.
- Thi thể thú vương, thú hoàng!
Khải Lạc Khốc Kỳ sóng lòng mênh mông, tuy hôm nay Diệp Dương Thành thanh tẩy hơn trăm vạn dị thú, nhưng chỉ cần còn thi thể, hắn đã thập phần thỏa mãn.
Nghe được lời của Diệp Dương Thành, hắn gật đầu, quay đầu hỏi:
- Lão sư, vừa rồi ngài thi triển pháp thuật gì vậy?
- Dung hợp Hỏa Vân Liên Thiên, Vẫn Thạch Thiên Hàng, Lôi Thần Bào Hao.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Nhìn qua hiệu quả không sai đi?
- Còn hơn không sai ah! Thiên vạn đại sơn đã bị lão sư oanh thành bình địa.
Khải Lạc Khốc Kỳ toát mồ hôi nói:
- Nếu như vậy còn nói là không sai, pháp thuật lợi hại chân chính lại là gì?
- Pháp thuật lợi hại chân chính, chỉ cần giơ tay nhấc chân có thể nháy mắt phát động, hơn nữa có thể dễ dàng hủy diệt một mảnh tinh hệ!
Diệp Dương Thành có chút nhận chân nói:
- Đó mới thật sự là pháp thuật lợi hại.
- Thủ đoạn của lão sư cũng không kém ah.
Khải Lạc Khốc Kỳ kiên quyết ủng hộ Diệp Dương Thành, nói:
- Chỉ là ba pháp thuật dung hợp, cả Vũ Không đại lục không còn ai so sánh được với ngài!
- Vũ Không đại lục chỉ là tiểu vũ đài, chiến trường chân chính cũng không ở trong này.
Diệp Dương Thành nghe được bật cười, lắc đầu nói:
- Được rồi, lửa cũng giảm bớt, ngươi nhanh chóng đi xuống tìm xem, tìm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
- Ách…vậy, còn lão sư?
Khải Lạc Khốc Kỳ chần chờ hỏi.
- Ta muốn đi xem một chút, có súc sinh nào may mắn trốn thoát không.
Diệp Dương Thành nói, thuấn di rời đi:
- Phải tranh thủ giết sạch, giết hết, giết tuyệt!
- …
Khải Lạc Khốc Kỳ vuốt mũi, lẩm bẩm:
- Giết sạch, giết hết, giết tuyệt? Dị thú trong biển sâu mới là đối thủ thực sự…
Nói tới đó, hắn vội vàng dùng ánh mắt điều tra từng mảnh đất bên trong thiên vạn đại sơn.
Phàm là thi thể dị thú rơi vào tầm mắt, hắn đều không bỏ qua…hắn biết cuộc chiến hôm nay chỉ là bắt đầu, muốn tiếp tục sinh tồn trong loạn lạc, thực lực cá nhân vô cùng trọng yếu.
Thật nhiều huyết nhục dị thú hóa thành huyết vụ, dung nhập vào thân thể Khải Lạc Khốc Kỳ, thực lực của hắn không ngừng bay nhanh gia tăng.
Diệp Dương Thành triển khai tinh thần lực càn quét thiên vạn đại sơn, phàm là phát hiện dị thú còn sinh cơ, đều không chút lưu tình đánh chết, đem thi thể thu vào thứ nguyên không gian.
Từ nam tới bắc, từ bắc đi tây, từ tây sang đông…Diệp Dương Thành không ngừng tra xét, toàn lực cẩn thận tiến hành bài tra, tuyệt đối chính là ác mộng của những dị thú còn sống sót!
- Phốc!
Một đao kết thúc một hư linh dị thú trọng thương, lấy ra thú hạch, sau đó thu thi thể vào thứ nguyên không gian.
Sau đó hắn phát hiện mặt đất dưới chân rung động…
- Vô hạn sống lại sao?
Khóe môi hiện lên nụ cười, Diệp Dương Thành phóng lên cao!
- Khải Lạc Khốc Kỳ, ngươi lại đây?
Thanh âm của hắn nổ vang trên bầu trời.
[/SPOILER]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.