Chương 713: Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. (Thượng)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 714: Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. (Thượng)
Duới tình huống như thế, đừng nói là chạy trốn, chính là ngay cả động cũng không dám động, biểu hiện sát phạt quyết đoán lúc trước của Diệp Dương Thành đã khắc sâu vào sâu trong linh hồn bốn người quỷ vương bọn họ, trời mới biết Diệp Dương Thành có thể vì khó chịu mà hạ lệnh vây đánh bọn họ hay không?
Nhìn sắc mặt bốn quỷ vương đỉnh cấp kịch biến, thoáng cái câm như hến, Diệp Dương Thành đã chuyển ra đội hình cường thế của mình cười nhạt, hời hợt hỏi:
- Còn có thể chạy sao?
- Này. . . Cái này. . .
Nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Diệp Dương Thành, bốn quỷ vương đỉnh cấp giống như nhìn thấy đại ma vương, trên mặt nặn ra nụ cười khó coi, Âm Thổ quỷ vương lúc trước còn vô cùng tự tin cười khan nói:
- Lúc trước ta chỉ nói đùa. . .
- Sao?
Trên mặt Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười, như có điều suy nghĩ gật gật đầu nói:
- Như vậy, nếu lúc trước là nói đùa..., bây giờ không phải là lúc đưa ra quyết định sao?
- Ta. . .
Âm Thổ quỷ vương không khỏi cứng họng, mặc dù bây giờ bốn người bọn hắn đều bị vây vào hoàn cảnh cực kỳ xấu, nhưng nếu vì vậy mà phải trả giá bằng quyền sinh sát tính mạng của mình. . . Ai có thể cam tâm chứ?
Trời mới biết Diệp Dương Thành có thể giống như Quỷ Tiên kia hay không, sau khi nắm được quyền quyết định sinh tử của bọn họ, sẽ sai sử bốn quỷ vương đỉnh cấp bọn họ như chó? Loại cuộc sống này, bọn họ không bao giờ ... muốn nghĩ tới.
- Sao?
Nhìn thấy Âm Thổ quỷ vương trầm mặc không nói, Diệp Dương Thành vẫn mỉm cười, bình thản mở miệng hỏi, giọng nói rất bình tĩnh, nhưng uy hiếp trong đó không cần nói cũng biết.
Nhận được ám hiệu của Diệp Dương Thành, bốn mươi lăm thần sử đã sớm vận sức chờ phát động lập tức giải trừ áp chế khí thế của mình, trong nháy mắt bộc phát ra một trận uy áp mãnh liệt đủ khiến cho tứ đại quỷ vương khiếp đảm, tiến vào giai đoạn ép buộc cuối cùng.
Nếu như làm như vậy vẫn không thể khiến bốn quỷ vương này biết điều đi vào khuôn khổ..., Diệp Dương Thành cũng sẽ không nói nhảm thêm gì nữa, mặc dù thu nhận bốn quỷ vương đỉnh cấp làm thủ hạ tương đối hấp dẫn, nhưng nếu tính toán giết bọn họ, Diệp Dương Thành cũng có thể đạt được năng lượng lạnh như băng từ trong cơ thể bọn hắn, khác biệt của hai thứ này thật ra cũng không lớn.
Chỉ có điều Diệp Dương Thành hiển nhiên đánh giá cao năng lực thừa nhận của bốn quỷ vương đỉnh cấp trước mắt này, khi bốn mươi lăm thần sử nhất tề thả ra uy áp tiến hành uy hiếp, một giây sau Âm Kim quỷ vương liền quỳ xuống, giọng nói có chút run rẩy rất nhỏ:
- Ta. . . Xin ngài ban thưởng huyết hồn hoa.
- Rất tốt.
Nhìn thoáng qua Âm Kim quỷ vương đang quỳ rạp xuống đất, khóe miệng Diệp Dương Thành khẽ nhấc lên, sau khi gật đầu đưa ánh mắt nhìn về phía ba quỷ vương còn lại, hỏi:
- Các ngươi thì sao?
- Ta. . .
Ba quỷ vương Âm Thổ, Âm Thủy, Âm Hỏa đưa mắt nhìn nhau, dưới áp bách mạnh mẽ của Diệp Dương Thành, bọn họ căn bản không có lựa chọn đường sống, chỉ có thể đàng hoàng quỳ xuống, cùng kêu lên nói:
- Xin ngài ban thưởng huyết hồn hoa.
- Ha ha ha. . .
Bốn quỷ vương nhất tề quỳ gối, Diệp Dương Thành không nhịn được phá lên cười ha ha, gật đầu nói:
- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mặc dù bốn người các ngươi không tính là lương tài, nhưng cũng không tính là phế vật, thu nhận các ngươi cũng không coi là hao vốn.
- . . . Vâng.
Nghe được đánh giá của Diệp Dương Thành, bốn quỷ vương cũng không dám phản bác, chỉ có thể mạnh mẽ đè nén tức giận trong lòng, rất là biệt khuất ứng thanh đáp lại.
Bốn quỷ vương khác với các thần sử, thần sử là tồn tại do Diệp Dương Thành một tay sáng lập, thái độ đối với Diệp Dương Thành giống như tín đồ thành tín nhất, trong lòng bọn họ Diệp Dương Thành giống như vị thần chí cao, còn bốn quỷ vương lại bị mạnh mẽ áp bách bởi đội hình hoa lệ của Diệp Dương Thành, dĩ nhiên cũng sẽ sinh ra bất mãn và oán giận đối với Diệp Dương Thành, nhưng bọn hắn cũng chỉ có thể lựa chọn đè nén những tâm tình này xuống đáy lòng, chứ không dám thể hiện ra ngoài.
Đối với bất mãn trong đầu bốn quỷ vương này, Diệp Dương Thành dĩ nhiên có thể cảm nhận rõ ràng được, nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ thâm ý nhìn bọn hắn một cái, sau đó hỏi:
- Kẻ cuồng vọng tự xưng là Đế Tôn kia, tối nay sẽ rời khỏi không gian thứ nguyên sao?
So với bốn quỷ vương trước mắt mà nói, Diệp Dương Thành càng để ý đến tên Quỷ Tiên có thể xé rách hàng rào không gian, thành danh mấy ngàn năm qua, có lẽ trong mắt hắn, Quỷ Tiên mới là đối thủ chân chính của hắn.
Nhìn thấy Diệp Dương Thành không trực tiếp đưa huyết hồn hoa cho bọn hắn, mà hỏi tình huống của Quỷ Tiên, Âm Thủy quỷ vương trầm mặc chốc lát, quỳ trên mặt đất đàng hoàng hồi đáp:
- Theo kế hoạch là giờ Tý tối nay sẽ phá bỏ cấm chế của vị thần, rời khỏi không gian thứ nguyên, nhưng hiện tại. . . có lẽ còn có thể kéo dài thêm một thời gian ngắn.
Nhiệm vụ của bốn quỷ vương là oanh kích cấm chế bên ngoài thông đạo cấm chế của vị thần, trong ứng ngoài hợp để cho Quỷ Tiên thuận lợi thoát đi, nhưng bây giờ bọn họ lại đổi hướng sang quy nhập dưới trướng Diệp Dương Thành, mất đi phối hợp của bốn quỷ vương bọn họ, sợ rằng tiến độ thoát đi của Quỷ Tiên cũng sẽ chịu ảnh hưởng nhất định.
Cho nên sau một phen cân nhắc, Âm Thủy quỷ vương cảm thấy thời gian Quỷ Tiên rời khỏi không gian thứ nguyên sẽ bị hoãn lại, nhưng cụ thể là hoãn lại bao lâu, nàng cũng không rõ, chỉ có thể mơ hồ nói cho Diệp Dương Thành sẽ hoãn lại một thời gian ngắn, chứ không phải hoãn lại mấy ngày.
Đối với tâm tư này của nàng, Diệp Dương Thành lại không nắm được, chỉ gật đầu tạm thời bỏ qua chuyện này, nhíu mày nói:
- Tháo thứ trên đầu các ngươi ra.
- Vâng.
Lúc này bốn quỷ vương đỉnh cấp đã thần phục, ít nhất nhìn ngoài mặt vô cùng đàng hoàng, vừa nghe thấy Diệp Dương Thành phân phó, lập tức giơ tay lên tháo mũ che đầu, nhờ vậy hình dáng mơ hồ ban đầu cũng trở nên rõ ràng.
- Nữ nhân sao?
Vừa nhìn thấy dung mạo của hai quỷ vương trong đó, Diệp Dương Thành lập tức có cảm giác kinh ngạc, mặc dù lúc trước đã có suy đoán, nhưng hắn vẫn không ngờ trong bốn quỷ vương đỉnh cấp này lại có hai nữ quỷ vương.
Mặc dù dáng vẻ nhìn rất bình thường, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu Diệp Dương Thành nhìn thấy nữ quỷ vương, trong đầu vẫn có một chút cảm giác mới lạ khó lòng lý giải.
Sau khi khống chế tâm tình ba động của mình, Diệp Dương Thành bất động thanh sắc gật đầu, rồi mới lên tiếng:
- Luyện mới linh hồn chi hạch cần bao nhiêu huyết hồn hoa?
Đề tài rốt cục cũng đi vào chủ đạo, mặc dù bốn quỷ vương biết sau khi luyện linh hồn chi hạch sẽ bị Diệp Dương Thành khống chế sinh tử, nhưng có thể thoát khỏi khống chế của Quỷ Tiên vẫn khiến bọn họ kích động không thôi, bốn quỷ vương đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Âm Thủy quỷ vương mở miệng nói:
- Luyện mới linh hồn chi hạch cần mười gốc cây huyết hồn hoa là đủ rồi, nhưng tỷ lệ luyện thành công mười gốc cây huyết hồn hoa cực thấp, nếu không cẩn thận sẽ rơi vào kết quả hồn phi phách tán. . .
Duới tình huống như thế, đừng nói là chạy trốn, chính là ngay cả động cũng không dám động, biểu hiện sát phạt quyết đoán lúc trước của Diệp Dương Thành đã khắc sâu vào sâu trong linh hồn bốn người quỷ vương bọn họ, trời mới biết Diệp Dương Thành có thể vì khó chịu mà hạ lệnh vây đánh bọn họ hay không?
Nhìn sắc mặt bốn quỷ vương đỉnh cấp kịch biến, thoáng cái câm như hến, Diệp Dương Thành đã chuyển ra đội hình cường thế của mình cười nhạt, hời hợt hỏi:
- Còn có thể chạy sao?
- Này. . . Cái này. . .
Nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Diệp Dương Thành, bốn quỷ vương đỉnh cấp giống như nhìn thấy đại ma vương, trên mặt nặn ra nụ cười khó coi, Âm Thổ quỷ vương lúc trước còn vô cùng tự tin cười khan nói:
- Lúc trước ta chỉ nói đùa. . .
- Sao?
Trên mặt Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười, như có điều suy nghĩ gật gật đầu nói:
- Như vậy, nếu lúc trước là nói đùa..., bây giờ không phải là lúc đưa ra quyết định sao?
- Ta. . .
Âm Thổ quỷ vương không khỏi cứng họng, mặc dù bây giờ bốn người bọn hắn đều bị vây vào hoàn cảnh cực kỳ xấu, nhưng nếu vì vậy mà phải trả giá bằng quyền sinh sát tính mạng của mình. . . Ai có thể cam tâm chứ?
Trời mới biết Diệp Dương Thành có thể giống như Quỷ Tiên kia hay không, sau khi nắm được quyền quyết định sinh tử của bọn họ, sẽ sai sử bốn quỷ vương đỉnh cấp bọn họ như chó? Loại cuộc sống này, bọn họ không bao giờ ... muốn nghĩ tới.
- Sao?
Nhìn thấy Âm Thổ quỷ vương trầm mặc không nói, Diệp Dương Thành vẫn mỉm cười, bình thản mở miệng hỏi, giọng nói rất bình tĩnh, nhưng uy hiếp trong đó không cần nói cũng biết.
Nhận được ám hiệu của Diệp Dương Thành, bốn mươi lăm thần sử đã sớm vận sức chờ phát động lập tức giải trừ áp chế khí thế của mình, trong nháy mắt bộc phát ra một trận uy áp mãnh liệt đủ khiến cho tứ đại quỷ vương khiếp đảm, tiến vào giai đoạn ép buộc cuối cùng.
Nếu như làm như vậy vẫn không thể khiến bốn quỷ vương này biết điều đi vào khuôn khổ..., Diệp Dương Thành cũng sẽ không nói nhảm thêm gì nữa, mặc dù thu nhận bốn quỷ vương đỉnh cấp làm thủ hạ tương đối hấp dẫn, nhưng nếu tính toán giết bọn họ, Diệp Dương Thành cũng có thể đạt được năng lượng lạnh như băng từ trong cơ thể bọn hắn, khác biệt của hai thứ này thật ra cũng không lớn.
Chỉ có điều Diệp Dương Thành hiển nhiên đánh giá cao năng lực thừa nhận của bốn quỷ vương đỉnh cấp trước mắt này, khi bốn mươi lăm thần sử nhất tề thả ra uy áp tiến hành uy hiếp, một giây sau Âm Kim quỷ vương liền quỳ xuống, giọng nói có chút run rẩy rất nhỏ:
- Ta. . . Xin ngài ban thưởng huyết hồn hoa.
- Rất tốt.
Nhìn thoáng qua Âm Kim quỷ vương đang quỳ rạp xuống đất, khóe miệng Diệp Dương Thành khẽ nhấc lên, sau khi gật đầu đưa ánh mắt nhìn về phía ba quỷ vương còn lại, hỏi:
- Các ngươi thì sao?
- Ta. . .
Ba quỷ vương Âm Thổ, Âm Thủy, Âm Hỏa đưa mắt nhìn nhau, dưới áp bách mạnh mẽ của Diệp Dương Thành, bọn họ căn bản không có lựa chọn đường sống, chỉ có thể đàng hoàng quỳ xuống, cùng kêu lên nói:
- Xin ngài ban thưởng huyết hồn hoa.
- Ha ha ha. . .
Bốn quỷ vương nhất tề quỳ gối, Diệp Dương Thành không nhịn được phá lên cười ha ha, gật đầu nói:
- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mặc dù bốn người các ngươi không tính là lương tài, nhưng cũng không tính là phế vật, thu nhận các ngươi cũng không coi là hao vốn.
- . . . Vâng.
Nghe được đánh giá của Diệp Dương Thành, bốn quỷ vương cũng không dám phản bác, chỉ có thể mạnh mẽ đè nén tức giận trong lòng, rất là biệt khuất ứng thanh đáp lại.
Bốn quỷ vương khác với các thần sử, thần sử là tồn tại do Diệp Dương Thành một tay sáng lập, thái độ đối với Diệp Dương Thành giống như tín đồ thành tín nhất, trong lòng bọn họ Diệp Dương Thành giống như vị thần chí cao, còn bốn quỷ vương lại bị mạnh mẽ áp bách bởi đội hình hoa lệ của Diệp Dương Thành, dĩ nhiên cũng sẽ sinh ra bất mãn và oán giận đối với Diệp Dương Thành, nhưng bọn hắn cũng chỉ có thể lựa chọn đè nén những tâm tình này xuống đáy lòng, chứ không dám thể hiện ra ngoài.
Đối với bất mãn trong đầu bốn quỷ vương này, Diệp Dương Thành dĩ nhiên có thể cảm nhận rõ ràng được, nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ thâm ý nhìn bọn hắn một cái, sau đó hỏi:
- Kẻ cuồng vọng tự xưng là Đế Tôn kia, tối nay sẽ rời khỏi không gian thứ nguyên sao?
So với bốn quỷ vương trước mắt mà nói, Diệp Dương Thành càng để ý đến tên Quỷ Tiên có thể xé rách hàng rào không gian, thành danh mấy ngàn năm qua, có lẽ trong mắt hắn, Quỷ Tiên mới là đối thủ chân chính của hắn.
Nhìn thấy Diệp Dương Thành không trực tiếp đưa huyết hồn hoa cho bọn hắn, mà hỏi tình huống của Quỷ Tiên, Âm Thủy quỷ vương trầm mặc chốc lát, quỳ trên mặt đất đàng hoàng hồi đáp:
- Theo kế hoạch là giờ Tý tối nay sẽ phá bỏ cấm chế của vị thần, rời khỏi không gian thứ nguyên, nhưng hiện tại. . . có lẽ còn có thể kéo dài thêm một thời gian ngắn.
Nhiệm vụ của bốn quỷ vương là oanh kích cấm chế bên ngoài thông đạo cấm chế của vị thần, trong ứng ngoài hợp để cho Quỷ Tiên thuận lợi thoát đi, nhưng bây giờ bọn họ lại đổi hướng sang quy nhập dưới trướng Diệp Dương Thành, mất đi phối hợp của bốn quỷ vương bọn họ, sợ rằng tiến độ thoát đi của Quỷ Tiên cũng sẽ chịu ảnh hưởng nhất định.
Cho nên sau một phen cân nhắc, Âm Thủy quỷ vương cảm thấy thời gian Quỷ Tiên rời khỏi không gian thứ nguyên sẽ bị hoãn lại, nhưng cụ thể là hoãn lại bao lâu, nàng cũng không rõ, chỉ có thể mơ hồ nói cho Diệp Dương Thành sẽ hoãn lại một thời gian ngắn, chứ không phải hoãn lại mấy ngày.
Đối với tâm tư này của nàng, Diệp Dương Thành lại không nắm được, chỉ gật đầu tạm thời bỏ qua chuyện này, nhíu mày nói:
- Tháo thứ trên đầu các ngươi ra.
- Vâng.
Lúc này bốn quỷ vương đỉnh cấp đã thần phục, ít nhất nhìn ngoài mặt vô cùng đàng hoàng, vừa nghe thấy Diệp Dương Thành phân phó, lập tức giơ tay lên tháo mũ che đầu, nhờ vậy hình dáng mơ hồ ban đầu cũng trở nên rõ ràng.
- Nữ nhân sao?
Vừa nhìn thấy dung mạo của hai quỷ vương trong đó, Diệp Dương Thành lập tức có cảm giác kinh ngạc, mặc dù lúc trước đã có suy đoán, nhưng hắn vẫn không ngờ trong bốn quỷ vương đỉnh cấp này lại có hai nữ quỷ vương.
Mặc dù dáng vẻ nhìn rất bình thường, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu Diệp Dương Thành nhìn thấy nữ quỷ vương, trong đầu vẫn có một chút cảm giác mới lạ khó lòng lý giải.
Sau khi khống chế tâm tình ba động của mình, Diệp Dương Thành bất động thanh sắc gật đầu, rồi mới lên tiếng:
- Luyện mới linh hồn chi hạch cần bao nhiêu huyết hồn hoa?
Đề tài rốt cục cũng đi vào chủ đạo, mặc dù bốn quỷ vương biết sau khi luyện linh hồn chi hạch sẽ bị Diệp Dương Thành khống chế sinh tử, nhưng có thể thoát khỏi khống chế của Quỷ Tiên vẫn khiến bọn họ kích động không thôi, bốn quỷ vương đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Âm Thủy quỷ vương mở miệng nói:
- Luyện mới linh hồn chi hạch cần mười gốc cây huyết hồn hoa là đủ rồi, nhưng tỷ lệ luyện thành công mười gốc cây huyết hồn hoa cực thấp, nếu không cẩn thận sẽ rơi vào kết quả hồn phi phách tán. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.