Chương 123: Liên tục thăng cấp
Phục Túy
04/08/2015
Ánh sáng trắng mông lung bao phủ Triệu Dung Dung từ đầu đến chân hình thành màn sáng quả trứng khổng lồ. Diệp Dương Thành không thể thấy rõ Triệu Dung Dung ở trong màn sáng có chuyện gì, nhưng Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi cũng nuốt mười viên linh châu lại bình thường như cũ.
Từ đó thấy được Triệu Dung Dung đung là xảy ra một số biến đổi, còn thay đổi như thế nào thì Diệp Dương Thành không thể khẳng định, đành kiên nhẫn đứng chờ.
Thời gian trôi qua từng phút giấy. Mười phút sau Dương Đằng Phi lộ vẻ mừng rỡ thức tỉnh, sau đó Vương Minh Kỳ cũng hớn hở tỉnh lại.
Diệp Dương Thành nhìn biểu tình của hai người, nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì?
Khuôn mặt tròn trĩnh của Dương Đằng Phi cười tươi như hoa:
- Chủ nhân, năng lực của lão bộc tăng cao!
Dương Đằng Phi nghe Diệp Dương Thành hỏi chuyện, lão không dám chậm trễ, khom lưng trả lời:
- Khi còn sống lão bộc có thể tăng nhiệt độ không khí lên cực hạn chín trăm hai mươi bảy độ, hiện tại nếu dốc hết sức ít nhất cỡ một ngàn hai trăm độ.
- A?
Diệp Dương Thành kinh ngạc hỏi:
- Sau khi các ngươi chết vẫn giữ lại năng lực biến dị sao?
- Chủ nhân có điều không biết.
Dương Đằng Phi vội đáp:
- Tất cả dị nhân có được năng lực biến dị toàn là tinh thần lực biến dị, mặc dù cơ thể lão bộc đã chết nhưng giữ lại năng lực hoàn chỉnh. Lúc trước chủ nhân ban cho linh lực khiến năng lực của lão bộc tiến thêm một bước. Khi còn sống đẳng cấp dị hóa của lão bộc là AA, ở giữa A và S giai, nhưng bây giờ lão bộc hoàn toàn đến S giai.
Diệp Dương Thành gật gù, chuyển sang nhìn Vương Minh Kỳ:
- Thấy người cười, chẳng lẽ cũng được thăng cấp?
- Vâng thưa chủ nhân.
Vương Minh Kỳ khom lưng, gật đầu cung kính nói:
- Tiểu phó từ A giai lên AA.
- Ừm! Không tệ.
Nghe Vương Minh Kỳ trả lời Diệp Dương Thành cười thầm bể bụng, mặt ngoài thì bình tĩnh hiểu ra.
Diệp Dương Thành gật đầu, nói:
- Nhanh hơn ta dự đoán.
Diệp Dương Thành nói câu này Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ bản năng sẽ không nghi ngờ, ngoan ngoãn khom lưng, gật đầu, càng kính sợ chủ nhân của mình hơn. Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi làm sao biết Diệp Dương Thành không rõ ràng sau khi dị nhân bị thu làm linh phó chẳng những giữ lại năng lực mà còn tiến bộ.
Nhưng nói sao thì năng lực của Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi tăng tiến là chuyện tốt cho Diệp Dương Thành, phe mình tăng mạnh thực lực hỏi hắn không vui sao được?
Diệp Dương Thành kêu Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi đứng hai bên người, hắn tập trung vào Triệu Dung Dung, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Diệp Dương Thành chờ suốt hai mươi phút.
Màn sáng ngưng tụ hơn trước nhiều, nhìn qua giống như thực chất. Phút thứ bốn mươi, bỗng nhiên màn sáng nứt rạn, vết nứt li ti xuất hiện chưa tới một giây thì nguyên màn sáng tan vỡ.
Mảnh nhỏ màn sáng bay trong không trung hóa thành các đốm sáng trắng tôn lên Triệu Dung Dung đẹp tựa tiên nữ, thánh khiết mà cao nhã.
Ánh sáng trắng bị Triệu Dung Dung hấp thu, nhanh chóng biến mất vào người nàng. Ngoài người Triệu Dung Dung lấp lóe ánh sáng.
Lại qua một phút, cơ thể Triệu Dung Dung đứng im bỗng rung lên, nàng chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt đen láy sáng trong tràn ngập hân hoan.
Triệu Dung Dung kêu lên:
- Chủ nhân, Dung Dung thăng cấp!
- A!
Diệp Dương Thành không ngờ chờ đợi lâu như vậy lại là kết quả này. Diệp Dương Thành đang định nói 'ta đã đoán trước' cho oai thì hàng gợi ý của Cửu Tiêu thần cách hiện ra trong đầu hắn.
- Chúc mừng linh phó Triệu Dung Dung dưới tay người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách thành công thăng lên nhị giai, linh thị. Linh thị hưởng che chở giống như linh phó, được người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách đồng ý có thể đại biểu người nắm giữ sử dụng một phần thần quyền trừng ác dương thiện trong khu vực quản lý.
Diệp Dương Thành nhìn hàng gợi ý mới nhất, hắn ngây người giây lát sau đó là mừng như điên. Hóa ra linh phó có thể thăng cấp!
Nếu Triệu Dung Dung có thể thăng cấp đến linh thị, vậy phải chăng mặt sau còn các đẳng cấp khác?
Đến đẳng cấp linh thị, được chủ nhân cho phép là có thể sử dụng một phần thần quyền, vậy linh phó đẳng cấp cao hơn được dùng nhiều thần quyền hơn? Rồi sau đó . . .
Thử nghĩ khu vực quản lý 500km vuông nếu có mười linh thị mỗi người giữ diện tích 50km vuông, quản lý thay cho Diệp Dương Thành thì hắn không cần nhức đầu vì vấn đề khu vực quản lý quá lớn nữa.
Diệp Dương Thành thầm mừng rỡ vì gợi ý của Cửu Tiêu thần cách. Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi đứng bên cạnh hắn cực kỳ cung kính bước ra trước một bước, khom lưng hành lễ với Triệu Dung Dung.
- Linh phó Vương Minh Kỳ / Dương Đằng Phi kính chào linh thị đại nhân, xin thỉnh an!
Triệu Dung Dung đương nhiên nhận Vương Minh Kỳ,2 Triệu Dung Dung thỉnh an, chờ hai người hành lễ xong nhẹ gật đầu, nói:
- Hai người hai ngoài trước đi.
Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ gật đầu cung kính nói:
- Tuân lệnh, linh thị đại nhân!
Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi lắc người biến mất trong không khí.
Lúc này Triệu Dung Dung lộ ra mặt thật, nàng cười ngọt ngào bay tới gần Diệp Dương Thành:
- Chủ nhân, bây giờ Dung Dung là linh thị, có thể làm nhiều chuyện hơn cho chủ nhân!
Triệu Dung Dung lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của Diệp Dương Thành, hắn gác suy tưởng lung tung sang một bên.
Diệp Dương Thành cười nhìn Triệu Dung Dung:
- Dung Dung, bây giờ nàng có thể sử dụng thần quyền gì?
Diệp Dương Thành hỏi:
- Sau khi thăng cấp có biến đổi gì không?
Bất ngờ là Triệu Dung Dung nghe hai chữ thần quyền lộ vẻ mặt khó hiểu hỏi lại:
- Thần quyền?
Triệu Dung Dung suy nghĩ thật lâu, lắc đầu, nói:
- Dung Dung không biết chủ nhân nói thần quyền là cái gì, Dung Dung chỉ biết là Dung Dung thăng cấp, trở thành linh thị của chủ nhân, giúp chủ nhân làm rất nhiều chuyện.
- Ví dụ?
Triệu Dung Dung thản nhiên nói một tràng:
- Ví dụ Dung Dung quét dọn phòng cho chủ nhân, Dung Dung đấm lưng bóp chân cho chủ nhân, Dung Dung còn có thể làm chuyện đó với chủ nhân.
Diệp Dương Thành lắc đầu cười khổ, gác ý định tìm hiểu chuyện Triệu Dung Dung có thể làm sang một bên.
Diệp Dương Thành hỏi tiếp:
- Sau khi thăng cấp nàng có biến đổi gì không? Ví dụ như pháp lực linh tinh.
Triệu Dung Dung nghiêng đầu ngẫm nghĩ:
- Pháp lực sao?
Triệu Dung Dung nhướng đuôi mày nói:
- Không có tăng gì thêm, vẫn là những hứ Dung Dung đã biết, nhưng uy lực và sức kéo dài hơn trước gấp mấy lần.
Nói đến đây Triệu Dung Dung siết tay đấm mạnh không khí, nói:
- Nếu ngày hôm qua Dung Dung thăng cấp thì Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ đã không phải là đối thủ của Dung Dung! Chủ nhân, Dung Dung muốn đánh hai tên kia!
Triệu Dung Dung tội nghiệp nhìn Diệp Dương Thành, đáng thương nói:
- Ngày hôm qua bọn họ suýt đánh Dung Dung hồn phi phách tán.
Diệp Dương Thành cười khẽ:
- À . . .
Diệp Dương Thành gật đầu, nói:
- Đi đi, nhớ đừng quá nặng tay, đừng để ai trông thấy.
- Hi hi, đa tạ chủ nhân!
Triệu Dung Dung biến uất ức thành sức mạnh lắc người biến mất.
Đánh tức là đè đầu Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi đập bẹp. Đối với linh phó thì kiểu đập bẹp sẽ không tạo thành tổn thương quá lớn. Nhưng vì lấy lòng Triệu Dung Dung linh thị mới, Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi hết sức cẩn thận hùa theo.
Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi không tiếc hao phí linh lực, thay hình đổi dạng làm mình trông cực kỳ chật vật, mặt mũi bầm dập như người bình thường sau khi bị đánh tơi tả. Triệu Dung Dung thế mới hả giận.
Nhìn Triệu Dung Dung biến mất, Vương Minh Kỳ và Dương Đằng Phi đứng ngoài cửa phòng Diệp Dương Thành bốn mắt nhìn nhau, liên tục cười khổ.
Triệu Dung Dung quay về phòng ba phút sau cửa mở ra, Diệp Dương Thành đổi bộ đồ mới, cầm xâu chìa khóe đi ra. Diệp Dương Thành lướt qua Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ đứng hai bên.
Diệp Dương Thành chợt nhớ một điều, mở miệng hỏi:
- Phải rồi, hai ngươi biết là ai treo giải thưởng tuyên bố nhiệm vụ nhằm vào ta không?
- Ngươi treo giải thưởng tuyên bố nhiệm vụ?
Vương Minh Kỳ không biết biết, quay sang nhìn Dương Đằng Phi.
Dương Đằng Phi lắc đầu, nói:
- Lão bộc không biết. Tổ chức Dị Sát có người đại diện chuyên môn đăng nhiệm vụ. Vì bảo đảm người ra giải thưởng không bị lộ bí mật làm hỏng phép tắc, bên cạnh mỗi người đại diện có ít nhất hai sát thủ cao cấp của tổ chức Dị Sát đi theo, mỗi cách nửa tháng thay phiên một lần. Người đại diện hơi có rục rịch gì là sẽ mất mạng ngay, những sát thủ cao cấp nghe lệnh người phụ trách chi nhánh.
- Ha ha ha! Không tìm được thì thôi.
Diệp Dương Thành không quá thất vọng, dù hắn không hỏi ra cũng đoán được tám, chín phần. Kẻ tuyên bố giải thưởng còn ai khác hơn một nam một nữ được Diệp Dương Thành bỏ qua?
Khóe môi Diệp Dương Thành cong lên, hắn lại hỏi:
- Vậy các ngươi có biết trong bốn nam nhân có một người biết ấn ký linh hồn gì đó, bọn họ có thân phận gì?
Dương Đằng Phi ngay ra:
- Ấn ký linh hồn?
Sau đó Dương Đằng Phi gật đầu, nói:
- Đấy là bốn sát thủ cao cấp chi nhánh Châu Á có tên Lam Quái, Hắc Yêu, Bạch Ma, Hỏa Quỷ. Lam Quái có bản lĩnh đặc biệt là ấn ký linh hồn. Bốn người này là dị nhân A giai, năm ngoái mới tham gia vào tổ chức Dị Sát, nghe nói để trốn kẻ thù.
Khóe môi Diệp Dương Thành cong lên cười khẽ:
- Yêu Ma Quỷ Quái? Đúng thật.
Diệp Dương Thành định bước xuống lầu một lần nữa ngừng lại, nhíu mày hỏi:
- Phải rồi, các ngươi có biết thời gian dị hóa của dị nhân đến trình độ nhất định sẽ nổi điên không?
Từ đó thấy được Triệu Dung Dung đung là xảy ra một số biến đổi, còn thay đổi như thế nào thì Diệp Dương Thành không thể khẳng định, đành kiên nhẫn đứng chờ.
Thời gian trôi qua từng phút giấy. Mười phút sau Dương Đằng Phi lộ vẻ mừng rỡ thức tỉnh, sau đó Vương Minh Kỳ cũng hớn hở tỉnh lại.
Diệp Dương Thành nhìn biểu tình của hai người, nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì?
Khuôn mặt tròn trĩnh của Dương Đằng Phi cười tươi như hoa:
- Chủ nhân, năng lực của lão bộc tăng cao!
Dương Đằng Phi nghe Diệp Dương Thành hỏi chuyện, lão không dám chậm trễ, khom lưng trả lời:
- Khi còn sống lão bộc có thể tăng nhiệt độ không khí lên cực hạn chín trăm hai mươi bảy độ, hiện tại nếu dốc hết sức ít nhất cỡ một ngàn hai trăm độ.
- A?
Diệp Dương Thành kinh ngạc hỏi:
- Sau khi các ngươi chết vẫn giữ lại năng lực biến dị sao?
- Chủ nhân có điều không biết.
Dương Đằng Phi vội đáp:
- Tất cả dị nhân có được năng lực biến dị toàn là tinh thần lực biến dị, mặc dù cơ thể lão bộc đã chết nhưng giữ lại năng lực hoàn chỉnh. Lúc trước chủ nhân ban cho linh lực khiến năng lực của lão bộc tiến thêm một bước. Khi còn sống đẳng cấp dị hóa của lão bộc là AA, ở giữa A và S giai, nhưng bây giờ lão bộc hoàn toàn đến S giai.
Diệp Dương Thành gật gù, chuyển sang nhìn Vương Minh Kỳ:
- Thấy người cười, chẳng lẽ cũng được thăng cấp?
- Vâng thưa chủ nhân.
Vương Minh Kỳ khom lưng, gật đầu cung kính nói:
- Tiểu phó từ A giai lên AA.
- Ừm! Không tệ.
Nghe Vương Minh Kỳ trả lời Diệp Dương Thành cười thầm bể bụng, mặt ngoài thì bình tĩnh hiểu ra.
Diệp Dương Thành gật đầu, nói:
- Nhanh hơn ta dự đoán.
Diệp Dương Thành nói câu này Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ bản năng sẽ không nghi ngờ, ngoan ngoãn khom lưng, gật đầu, càng kính sợ chủ nhân của mình hơn. Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi làm sao biết Diệp Dương Thành không rõ ràng sau khi dị nhân bị thu làm linh phó chẳng những giữ lại năng lực mà còn tiến bộ.
Nhưng nói sao thì năng lực của Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi tăng tiến là chuyện tốt cho Diệp Dương Thành, phe mình tăng mạnh thực lực hỏi hắn không vui sao được?
Diệp Dương Thành kêu Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi đứng hai bên người, hắn tập trung vào Triệu Dung Dung, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Diệp Dương Thành chờ suốt hai mươi phút.
Màn sáng ngưng tụ hơn trước nhiều, nhìn qua giống như thực chất. Phút thứ bốn mươi, bỗng nhiên màn sáng nứt rạn, vết nứt li ti xuất hiện chưa tới một giây thì nguyên màn sáng tan vỡ.
Mảnh nhỏ màn sáng bay trong không trung hóa thành các đốm sáng trắng tôn lên Triệu Dung Dung đẹp tựa tiên nữ, thánh khiết mà cao nhã.
Ánh sáng trắng bị Triệu Dung Dung hấp thu, nhanh chóng biến mất vào người nàng. Ngoài người Triệu Dung Dung lấp lóe ánh sáng.
Lại qua một phút, cơ thể Triệu Dung Dung đứng im bỗng rung lên, nàng chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt đen láy sáng trong tràn ngập hân hoan.
Triệu Dung Dung kêu lên:
- Chủ nhân, Dung Dung thăng cấp!
- A!
Diệp Dương Thành không ngờ chờ đợi lâu như vậy lại là kết quả này. Diệp Dương Thành đang định nói 'ta đã đoán trước' cho oai thì hàng gợi ý của Cửu Tiêu thần cách hiện ra trong đầu hắn.
- Chúc mừng linh phó Triệu Dung Dung dưới tay người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách thành công thăng lên nhị giai, linh thị. Linh thị hưởng che chở giống như linh phó, được người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách đồng ý có thể đại biểu người nắm giữ sử dụng một phần thần quyền trừng ác dương thiện trong khu vực quản lý.
Diệp Dương Thành nhìn hàng gợi ý mới nhất, hắn ngây người giây lát sau đó là mừng như điên. Hóa ra linh phó có thể thăng cấp!
Nếu Triệu Dung Dung có thể thăng cấp đến linh thị, vậy phải chăng mặt sau còn các đẳng cấp khác?
Đến đẳng cấp linh thị, được chủ nhân cho phép là có thể sử dụng một phần thần quyền, vậy linh phó đẳng cấp cao hơn được dùng nhiều thần quyền hơn? Rồi sau đó . . .
Thử nghĩ khu vực quản lý 500km vuông nếu có mười linh thị mỗi người giữ diện tích 50km vuông, quản lý thay cho Diệp Dương Thành thì hắn không cần nhức đầu vì vấn đề khu vực quản lý quá lớn nữa.
Diệp Dương Thành thầm mừng rỡ vì gợi ý của Cửu Tiêu thần cách. Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi đứng bên cạnh hắn cực kỳ cung kính bước ra trước một bước, khom lưng hành lễ với Triệu Dung Dung.
- Linh phó Vương Minh Kỳ / Dương Đằng Phi kính chào linh thị đại nhân, xin thỉnh an!
Triệu Dung Dung đương nhiên nhận Vương Minh Kỳ,2 Triệu Dung Dung thỉnh an, chờ hai người hành lễ xong nhẹ gật đầu, nói:
- Hai người hai ngoài trước đi.
Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ gật đầu cung kính nói:
- Tuân lệnh, linh thị đại nhân!
Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi lắc người biến mất trong không khí.
Lúc này Triệu Dung Dung lộ ra mặt thật, nàng cười ngọt ngào bay tới gần Diệp Dương Thành:
- Chủ nhân, bây giờ Dung Dung là linh thị, có thể làm nhiều chuyện hơn cho chủ nhân!
Triệu Dung Dung lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của Diệp Dương Thành, hắn gác suy tưởng lung tung sang một bên.
Diệp Dương Thành cười nhìn Triệu Dung Dung:
- Dung Dung, bây giờ nàng có thể sử dụng thần quyền gì?
Diệp Dương Thành hỏi:
- Sau khi thăng cấp có biến đổi gì không?
Bất ngờ là Triệu Dung Dung nghe hai chữ thần quyền lộ vẻ mặt khó hiểu hỏi lại:
- Thần quyền?
Triệu Dung Dung suy nghĩ thật lâu, lắc đầu, nói:
- Dung Dung không biết chủ nhân nói thần quyền là cái gì, Dung Dung chỉ biết là Dung Dung thăng cấp, trở thành linh thị của chủ nhân, giúp chủ nhân làm rất nhiều chuyện.
- Ví dụ?
Triệu Dung Dung thản nhiên nói một tràng:
- Ví dụ Dung Dung quét dọn phòng cho chủ nhân, Dung Dung đấm lưng bóp chân cho chủ nhân, Dung Dung còn có thể làm chuyện đó với chủ nhân.
Diệp Dương Thành lắc đầu cười khổ, gác ý định tìm hiểu chuyện Triệu Dung Dung có thể làm sang một bên.
Diệp Dương Thành hỏi tiếp:
- Sau khi thăng cấp nàng có biến đổi gì không? Ví dụ như pháp lực linh tinh.
Triệu Dung Dung nghiêng đầu ngẫm nghĩ:
- Pháp lực sao?
Triệu Dung Dung nhướng đuôi mày nói:
- Không có tăng gì thêm, vẫn là những hứ Dung Dung đã biết, nhưng uy lực và sức kéo dài hơn trước gấp mấy lần.
Nói đến đây Triệu Dung Dung siết tay đấm mạnh không khí, nói:
- Nếu ngày hôm qua Dung Dung thăng cấp thì Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ đã không phải là đối thủ của Dung Dung! Chủ nhân, Dung Dung muốn đánh hai tên kia!
Triệu Dung Dung tội nghiệp nhìn Diệp Dương Thành, đáng thương nói:
- Ngày hôm qua bọn họ suýt đánh Dung Dung hồn phi phách tán.
Diệp Dương Thành cười khẽ:
- À . . .
Diệp Dương Thành gật đầu, nói:
- Đi đi, nhớ đừng quá nặng tay, đừng để ai trông thấy.
- Hi hi, đa tạ chủ nhân!
Triệu Dung Dung biến uất ức thành sức mạnh lắc người biến mất.
Đánh tức là đè đầu Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi đập bẹp. Đối với linh phó thì kiểu đập bẹp sẽ không tạo thành tổn thương quá lớn. Nhưng vì lấy lòng Triệu Dung Dung linh thị mới, Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi hết sức cẩn thận hùa theo.
Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi không tiếc hao phí linh lực, thay hình đổi dạng làm mình trông cực kỳ chật vật, mặt mũi bầm dập như người bình thường sau khi bị đánh tơi tả. Triệu Dung Dung thế mới hả giận.
Nhìn Triệu Dung Dung biến mất, Vương Minh Kỳ và Dương Đằng Phi đứng ngoài cửa phòng Diệp Dương Thành bốn mắt nhìn nhau, liên tục cười khổ.
Triệu Dung Dung quay về phòng ba phút sau cửa mở ra, Diệp Dương Thành đổi bộ đồ mới, cầm xâu chìa khóe đi ra. Diệp Dương Thành lướt qua Dương Đằng Phi, Vương Minh Kỳ đứng hai bên.
Diệp Dương Thành chợt nhớ một điều, mở miệng hỏi:
- Phải rồi, hai ngươi biết là ai treo giải thưởng tuyên bố nhiệm vụ nhằm vào ta không?
- Ngươi treo giải thưởng tuyên bố nhiệm vụ?
Vương Minh Kỳ không biết biết, quay sang nhìn Dương Đằng Phi.
Dương Đằng Phi lắc đầu, nói:
- Lão bộc không biết. Tổ chức Dị Sát có người đại diện chuyên môn đăng nhiệm vụ. Vì bảo đảm người ra giải thưởng không bị lộ bí mật làm hỏng phép tắc, bên cạnh mỗi người đại diện có ít nhất hai sát thủ cao cấp của tổ chức Dị Sát đi theo, mỗi cách nửa tháng thay phiên một lần. Người đại diện hơi có rục rịch gì là sẽ mất mạng ngay, những sát thủ cao cấp nghe lệnh người phụ trách chi nhánh.
- Ha ha ha! Không tìm được thì thôi.
Diệp Dương Thành không quá thất vọng, dù hắn không hỏi ra cũng đoán được tám, chín phần. Kẻ tuyên bố giải thưởng còn ai khác hơn một nam một nữ được Diệp Dương Thành bỏ qua?
Khóe môi Diệp Dương Thành cong lên, hắn lại hỏi:
- Vậy các ngươi có biết trong bốn nam nhân có một người biết ấn ký linh hồn gì đó, bọn họ có thân phận gì?
Dương Đằng Phi ngay ra:
- Ấn ký linh hồn?
Sau đó Dương Đằng Phi gật đầu, nói:
- Đấy là bốn sát thủ cao cấp chi nhánh Châu Á có tên Lam Quái, Hắc Yêu, Bạch Ma, Hỏa Quỷ. Lam Quái có bản lĩnh đặc biệt là ấn ký linh hồn. Bốn người này là dị nhân A giai, năm ngoái mới tham gia vào tổ chức Dị Sát, nghe nói để trốn kẻ thù.
Khóe môi Diệp Dương Thành cong lên cười khẽ:
- Yêu Ma Quỷ Quái? Đúng thật.
Diệp Dương Thành định bước xuống lầu một lần nữa ngừng lại, nhíu mày hỏi:
- Phải rồi, các ngươi có biết thời gian dị hóa của dị nhân đến trình độ nhất định sẽ nổi điên không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.