Chương 730: Muốn chết cũng phải đợi ta phê chuẩn. (Thượng)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 726: Muốn chết cũng phải đợi ta phê chuẩn. (Thượng)
- A. . .
Tiếng kêu thảm thiết, the thé vang dội cả hình khu kim châm, một xấp dầy ngân châm rơi xuống, tựa hồ đâm xuyên qua hai chân linh thể Dung Tan quỷ vương, cảm giác nóng rực đau nhói suýt nữa hành hạ Dung Tan quỷ vương ngất đi!
Sắc mặt trắng bệch thân thể khẽ run, Dung Tan quỷ vương không còn nghĩ tới sống chết, không ngờ tên nam nhân trước mặt lại có thể dứt khoát như thế. . . lòng dạ độc ác như thế!
Nghe thấy Dung Tan quỷ vương phát ra tiếng kêu thảm thiết, sắc lạnh, Thái Xương Hoa hoàn toàn không có ý tứ dừng tay, một tay hắn lôi ngân châm đâm vào đùi Dung Tan quỷ vương, một tay khác túm tóc Dung Tan quỷ vương, lạnh nhạt nói:
- Đừng kêu vội, chừa chút khí lực đợi lát nữa còn phải sử dụng! Ở chỗ này của ta, ngươi sẽ nhận được chiêu đãi quy cách cao nhất.
- Mẹ ngươi. . .
- A!
Lời nói tục còn chưa kịp mắng ra, Dung Tan quỷ vương lại một lần nữa kêu lên thảm thiết. . .
Giờ khắc này, hắn thật sự có một loại vọng động muốn chết.
Bị trên trăm ngân châm hung hăng ghim lên người, Dung Tan quỷ vương thậm chí không còn sức lực kêu gào, chỉ có thể rũ người trên hình đài phát ra từng đợt thống khổ, lúc này, hắn thật sự vô cùng hối hận, nếu như sớm biết mỹ nhân có bối cảnh khủng bố như vậy, hắn làm sao dám to gan thu nàng làm thiếp của mình?
Đáng tiếc, trên thế giới này cái gì cũng bán, chỉ không bán hối hận. Dung Tan quỷ vương bị trăm cái ngân châm đính trên hình đài không cách nào nhúc nhích, xung quanh còn vây quanh từng vòng linh thể của quỷ vương sơ giai thực lực thấp nhất, dưới tình huống như thế, Dung Tan quỷ vương giống như một con chó chết, co quắp trên mặt đất, muốn động cũng không thể động.
Hắn cho rằng, Thái Xương Hoa hành hạ hắn lâu như vậy, có lẽ sẽ cho hắn một cái chết thống khoái? Nhưng hắn hoàn toàn không thể nghĩ đến, trong suy nghĩ của những nhân viên thần ngục, Lâm Mạn Ny chính là chủ mẫu cao cao tại thượng, Diệp Dương Thành không thể khinh nhờn, chẳng lẽ Lâm Mạn Ny có thể bị khinh nhờn hay sao?
Trong đầu chứa đầy tức giận, cũng không vì tiếng kêu thảm thiết của Dung Tan quỷ vương mà giảm bớt, vừa vặn ngược lại, Dung Tan quỷ vương càng kêu la thảm thiết, bọn họ càng phấn khởi. . .
- Người đâu, treo ngược hắn lên cho ta!
Nghe bên tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng yếu, Thái Xương Hoa lần đầu tiên tự mình động thủ hành hình, có chút mơ hồ phấn khởi, hắn nheo hai mắt dò xét Dung Tan quỷ vương, trong đôi mắt chợt lóe lên vẻ lạnh lùng mãnh liệt!
- Vâng, phán quan đại ca!
Vừa nghe thấy Thái Xương Hoa ra lệnh, hơn hai mươi ngục tốt tụ tập xung quanh lập tức phấn chấn tinh thần, nhất tề đáp ứng, sau đó liền thi triển thủ đoạn, nhổ hét tất cả ngân châm đâm đặc chế đâm trên người Dung Tan quỷ vương, trực tiếp dùng dây xích tỏa hồn treo ngược Dung Tan quỷ vương đã mất đi năng lực phản kháng, đung đưa giữa không trung. . .
- Ngươi. . . Các ngươi muốn làm gì?
Lòng bàn chân hướng lên trên, đầu chúi xuống phía dưới, mỗi lần bị treo ngược lên, sắc mặt Dung Tan quỷ vương cũng có chút thay đổi, trở nên càng trắng bệch không còn máu. Hắn run run miệng, dùng hết khí lực toàn thân quát Thái Xương Hoa:
- Có gan thì cho lão tử một cái chết thống khoái, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì gọi gì là anh hùng hảo hán? ! Ta nhổ vào!
- Ha ha, giữ sức lực đợi lát nữa dùng đi.
Nghe thấy tiếng la mắng của Dung Tan quỷ vương, Thái Xương Hoa cũng không thèm để ý cười cười, thậm chí còn giơ tay lên móc móc lỗ tai, khẽ lắc đầu nói với Dung Tan quỷ vương:
- Ở chỗ này, ngươi chính là muốn chết cũng phải chờ chúng ta phê chuẩn mới được.
Không để cho Dung Tan quỷ vương có cơ hội mở miệng nói chuyện, Thái Xương Hoa lập tức quay đầu nhìn một gã thần ngục phán quan khác, cười nói với hắn:
- Lão Lý, cho ta mượn dùng cây roi của ngươi một chút.
Trong thần ngục, phàm là nhân viên tại chức đều sẽ có một loại năng lực và vũ khí riêng của mình, loại vũ khí này mặc dù do năng lượng tạo thành, nhưng có thần ngục gia trì, nhìn bề ngoài cũng không khác gì vũ khí thực chất.
Nghe thấy lời nói của Thái Xương Hoa..., thần ngục phán quan Lý Hải Tinh khẽ mỉm cười, gật đầu, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cây roi dài chừng một chấm năm thước, toàn thân đen nhánh, nhìn từ bề ngoài căn bản không biết làm bằng vật liệu gì, ném cho Thái Xương Hoa đang đứng trên hình đài.
Nhận lấy cây roi của Lý Hải Tinh, nụ cười trên mặt Thái Xương Hoa càng nồng đậm, hắn vỗ vỗ cây roi bành bạch trong tay, nói:
- Cây roi này tên là roi đuổi tà ma, là bảo bối chuyên dùng để thống trị loại ác quỷ như ngươi. . .
- Ngươi. . . Ngươi ngươi ngươi. . . Ngươi đừng tới đây!
Vừa nghe thấy tên roi, Dung Tan quỷ vương liền rùng mình, hắn ra sức giãy dụa, có chút cà lăm hô lớn:
- Ta. . . Ta chính là quỷ vương thủ hạ của Đế Tôn, nếu các ngươi dám động. . .
- Đế Tôn cứt chó!
- Ba !
- A. . .
Cây roi quất xuống, Dung Tan quỷ vương tiếp tục kêu thảm, nhìn cây roi đuổi tà trong tay Thái Xương Hoa, trong ánh mắt cũng tràn đầy hoảng sợ, hắn the thé nói:
- Đây là cái gì?
- Hừ, cây roi này chuyên đánh linh hồn chi hạch của đám ác quỷ các ngươi, mỗi một roi vọt tới đều có thể khiến ngươi cảm nhận được cái gì gọi là sống không bằng chết!
Thái Xương Hoa cầm roi đuổi tà trong tay, lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó quát Dung Tan quỷ vương:
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, khinh nhờn chủ mẫu chúng ta sẽ có kết quả như thế nào!
- Ba . . .
Lời còn chưa dứt, roi thứ hai đã hung hăng quất lên người Dung Tan quỷ vương, cảm giác rát đau cũng nhẹ, mấu chốt là khi chiếc roi quất xuống, ngay cả linh hồn chi hạch cũng run rẩy mấy phần!
- A. . .
Dung Tan quỷ vương lại phát ra tiếng kêu thảm thiết, hắn giãy dụa thân thể của mình, thất thanh nói:
-Khốn khiếp! Ngươi muốn đánh chết ta sao? Ngươi đừng quên, chủ nhân của các ngươi cũng đã nói muốn giữ ta lại. . .
- Ba !
Roi thứ ba mạnh mẽ quất xuống, Thái Xương Hoa cầm roi đứng nhìn, lạnh lùng nói:
- Roi đuổi tà ma chuyên đuổi vật tà ma, nhưng không đến mức lấy mạng chó của ngươi. . . Hôm nay ta sẽ cho ngươi thưởng thức mùi vị sống không bằng chết, giữ lại cái mạng chó của ngươi đợi chủ người đến thu thập.
- Ngươi. . .
- Ba !
- A. . .
Roi thứ tư quất xuống khiến toàn thân Dung Tan quỷ vương phát run, loại đau đớn trực tiếp đến từ linh hồn chi hạch vốn cũng không phải là thống khổ hắn có thể thừa nhận!
- Tha cho. . .
- Ba !
Dung Tan quỷ vương đang định mở miệng cầu xin tha thứ, Thái Xương Hoa đã cười lạnh quất xuống roi thứ năm, nhất thời khiến hắn mặt toát mồ hôi, miệng phát tím, run rẩy nói không ra lời. Nếu như lúc này còn có những quỷ vương chân chính ở đây, nhất định sẽ bị uy lực của roi đuổi tà ma làm cho sợ hãi xanh mặt!
- A. . .
Tiếng kêu thảm thiết, the thé vang dội cả hình khu kim châm, một xấp dầy ngân châm rơi xuống, tựa hồ đâm xuyên qua hai chân linh thể Dung Tan quỷ vương, cảm giác nóng rực đau nhói suýt nữa hành hạ Dung Tan quỷ vương ngất đi!
Sắc mặt trắng bệch thân thể khẽ run, Dung Tan quỷ vương không còn nghĩ tới sống chết, không ngờ tên nam nhân trước mặt lại có thể dứt khoát như thế. . . lòng dạ độc ác như thế!
Nghe thấy Dung Tan quỷ vương phát ra tiếng kêu thảm thiết, sắc lạnh, Thái Xương Hoa hoàn toàn không có ý tứ dừng tay, một tay hắn lôi ngân châm đâm vào đùi Dung Tan quỷ vương, một tay khác túm tóc Dung Tan quỷ vương, lạnh nhạt nói:
- Đừng kêu vội, chừa chút khí lực đợi lát nữa còn phải sử dụng! Ở chỗ này của ta, ngươi sẽ nhận được chiêu đãi quy cách cao nhất.
- Mẹ ngươi. . .
- A!
Lời nói tục còn chưa kịp mắng ra, Dung Tan quỷ vương lại một lần nữa kêu lên thảm thiết. . .
Giờ khắc này, hắn thật sự có một loại vọng động muốn chết.
Bị trên trăm ngân châm hung hăng ghim lên người, Dung Tan quỷ vương thậm chí không còn sức lực kêu gào, chỉ có thể rũ người trên hình đài phát ra từng đợt thống khổ, lúc này, hắn thật sự vô cùng hối hận, nếu như sớm biết mỹ nhân có bối cảnh khủng bố như vậy, hắn làm sao dám to gan thu nàng làm thiếp của mình?
Đáng tiếc, trên thế giới này cái gì cũng bán, chỉ không bán hối hận. Dung Tan quỷ vương bị trăm cái ngân châm đính trên hình đài không cách nào nhúc nhích, xung quanh còn vây quanh từng vòng linh thể của quỷ vương sơ giai thực lực thấp nhất, dưới tình huống như thế, Dung Tan quỷ vương giống như một con chó chết, co quắp trên mặt đất, muốn động cũng không thể động.
Hắn cho rằng, Thái Xương Hoa hành hạ hắn lâu như vậy, có lẽ sẽ cho hắn một cái chết thống khoái? Nhưng hắn hoàn toàn không thể nghĩ đến, trong suy nghĩ của những nhân viên thần ngục, Lâm Mạn Ny chính là chủ mẫu cao cao tại thượng, Diệp Dương Thành không thể khinh nhờn, chẳng lẽ Lâm Mạn Ny có thể bị khinh nhờn hay sao?
Trong đầu chứa đầy tức giận, cũng không vì tiếng kêu thảm thiết của Dung Tan quỷ vương mà giảm bớt, vừa vặn ngược lại, Dung Tan quỷ vương càng kêu la thảm thiết, bọn họ càng phấn khởi. . .
- Người đâu, treo ngược hắn lên cho ta!
Nghe bên tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng yếu, Thái Xương Hoa lần đầu tiên tự mình động thủ hành hình, có chút mơ hồ phấn khởi, hắn nheo hai mắt dò xét Dung Tan quỷ vương, trong đôi mắt chợt lóe lên vẻ lạnh lùng mãnh liệt!
- Vâng, phán quan đại ca!
Vừa nghe thấy Thái Xương Hoa ra lệnh, hơn hai mươi ngục tốt tụ tập xung quanh lập tức phấn chấn tinh thần, nhất tề đáp ứng, sau đó liền thi triển thủ đoạn, nhổ hét tất cả ngân châm đâm đặc chế đâm trên người Dung Tan quỷ vương, trực tiếp dùng dây xích tỏa hồn treo ngược Dung Tan quỷ vương đã mất đi năng lực phản kháng, đung đưa giữa không trung. . .
- Ngươi. . . Các ngươi muốn làm gì?
Lòng bàn chân hướng lên trên, đầu chúi xuống phía dưới, mỗi lần bị treo ngược lên, sắc mặt Dung Tan quỷ vương cũng có chút thay đổi, trở nên càng trắng bệch không còn máu. Hắn run run miệng, dùng hết khí lực toàn thân quát Thái Xương Hoa:
- Có gan thì cho lão tử một cái chết thống khoái, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì gọi gì là anh hùng hảo hán? ! Ta nhổ vào!
- Ha ha, giữ sức lực đợi lát nữa dùng đi.
Nghe thấy tiếng la mắng của Dung Tan quỷ vương, Thái Xương Hoa cũng không thèm để ý cười cười, thậm chí còn giơ tay lên móc móc lỗ tai, khẽ lắc đầu nói với Dung Tan quỷ vương:
- Ở chỗ này, ngươi chính là muốn chết cũng phải chờ chúng ta phê chuẩn mới được.
Không để cho Dung Tan quỷ vương có cơ hội mở miệng nói chuyện, Thái Xương Hoa lập tức quay đầu nhìn một gã thần ngục phán quan khác, cười nói với hắn:
- Lão Lý, cho ta mượn dùng cây roi của ngươi một chút.
Trong thần ngục, phàm là nhân viên tại chức đều sẽ có một loại năng lực và vũ khí riêng của mình, loại vũ khí này mặc dù do năng lượng tạo thành, nhưng có thần ngục gia trì, nhìn bề ngoài cũng không khác gì vũ khí thực chất.
Nghe thấy lời nói của Thái Xương Hoa..., thần ngục phán quan Lý Hải Tinh khẽ mỉm cười, gật đầu, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cây roi dài chừng một chấm năm thước, toàn thân đen nhánh, nhìn từ bề ngoài căn bản không biết làm bằng vật liệu gì, ném cho Thái Xương Hoa đang đứng trên hình đài.
Nhận lấy cây roi của Lý Hải Tinh, nụ cười trên mặt Thái Xương Hoa càng nồng đậm, hắn vỗ vỗ cây roi bành bạch trong tay, nói:
- Cây roi này tên là roi đuổi tà ma, là bảo bối chuyên dùng để thống trị loại ác quỷ như ngươi. . .
- Ngươi. . . Ngươi ngươi ngươi. . . Ngươi đừng tới đây!
Vừa nghe thấy tên roi, Dung Tan quỷ vương liền rùng mình, hắn ra sức giãy dụa, có chút cà lăm hô lớn:
- Ta. . . Ta chính là quỷ vương thủ hạ của Đế Tôn, nếu các ngươi dám động. . .
- Đế Tôn cứt chó!
- Ba !
- A. . .
Cây roi quất xuống, Dung Tan quỷ vương tiếp tục kêu thảm, nhìn cây roi đuổi tà trong tay Thái Xương Hoa, trong ánh mắt cũng tràn đầy hoảng sợ, hắn the thé nói:
- Đây là cái gì?
- Hừ, cây roi này chuyên đánh linh hồn chi hạch của đám ác quỷ các ngươi, mỗi một roi vọt tới đều có thể khiến ngươi cảm nhận được cái gì gọi là sống không bằng chết!
Thái Xương Hoa cầm roi đuổi tà trong tay, lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó quát Dung Tan quỷ vương:
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, khinh nhờn chủ mẫu chúng ta sẽ có kết quả như thế nào!
- Ba . . .
Lời còn chưa dứt, roi thứ hai đã hung hăng quất lên người Dung Tan quỷ vương, cảm giác rát đau cũng nhẹ, mấu chốt là khi chiếc roi quất xuống, ngay cả linh hồn chi hạch cũng run rẩy mấy phần!
- A. . .
Dung Tan quỷ vương lại phát ra tiếng kêu thảm thiết, hắn giãy dụa thân thể của mình, thất thanh nói:
-Khốn khiếp! Ngươi muốn đánh chết ta sao? Ngươi đừng quên, chủ nhân của các ngươi cũng đã nói muốn giữ ta lại. . .
- Ba !
Roi thứ ba mạnh mẽ quất xuống, Thái Xương Hoa cầm roi đứng nhìn, lạnh lùng nói:
- Roi đuổi tà ma chuyên đuổi vật tà ma, nhưng không đến mức lấy mạng chó của ngươi. . . Hôm nay ta sẽ cho ngươi thưởng thức mùi vị sống không bằng chết, giữ lại cái mạng chó của ngươi đợi chủ người đến thu thập.
- Ngươi. . .
- Ba !
- A. . .
Roi thứ tư quất xuống khiến toàn thân Dung Tan quỷ vương phát run, loại đau đớn trực tiếp đến từ linh hồn chi hạch vốn cũng không phải là thống khổ hắn có thể thừa nhận!
- Tha cho. . .
- Ba !
Dung Tan quỷ vương đang định mở miệng cầu xin tha thứ, Thái Xương Hoa đã cười lạnh quất xuống roi thứ năm, nhất thời khiến hắn mặt toát mồ hôi, miệng phát tím, run rẩy nói không ra lời. Nếu như lúc này còn có những quỷ vương chân chính ở đây, nhất định sẽ bị uy lực của roi đuổi tà ma làm cho sợ hãi xanh mặt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.