Chương 1098: Ngươi nhất định phải chết!
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1031: Ngươi nhất định phải chết!
Mặc dù cảm giác như vậy mới vừa xuất hiện, hơn nữa hết sức bí mật, nhưng theo thời gian, những nghị viên Thần Hoàng bất giác giống như thiên lôi sai đâu đánh đó. Thật ra nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì Diệp Dương Thành là vị thần chính quy, khí tức thần cách trên người hắn mặc dù hết sức nhẹ nhàng, nhưng vẫn sinh ra ám hiệu cực kỳ mãnh liệt đối với các Thần Hoàng.
Dưới loại tình huống này, các Thần Hoàng sẽ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, theo bản năng muốn đến gần Diệp Dương Thành, hơn nữa từ từ sẽ biến thành bị hấp dẫn hoàn toàn, cuối cùng khó có thể tự kềm chế.
Tình huống như thế ngay cả bản thân Diệp Dương Thành cũng không biết , huống chi là những cường giả bản xứ sinh trưởng ở Vũ Không đại lục, thậm chí còn không biết tồn tại của thần cách?
Rất nhanh, bốn gã Hắc bào nhân đã bị bốn vị Thần Hoàng dùng kiếm laser đâm xuyên qua xương quai xanh, hơn nữa Diệp Dương Thành còn đích thân lo liệu, dùng Cửu Tiêu Thần Cách huyễn hóa ra xiềng xích màu bạc, trói bốn Hắc bào nhân này lại với nhau, xiềng xích xuyên qua xương quai xanh, hơn nữa xâu chuỗi xương quai xanh của bọn họ chung một chỗ.
Đối với bốn Hắc bào nhân đã đánh mất ý thức bản thân trước mắt, Diệp Dương Thành hoàn toàn không có lòng thương hại, cho nên khi ra tay cũng không chút lưu tình.
Trói bốn Hắc bào nhân này chung một chỗ, sau khi kiểm tra xiềng xích xác nhận bọn họ không còn năng lực chạy trốn, lúc này Diệp Dương Thành mới nâng người lên, lấy trong không gian thứ nguyên ra một bình nước sôi nóng hổi, trực tiếp giội lên người Hắc bào nhân này.
- Róc rách ~!
Làn nước nóng hổi rơi trên người bốn hắc bào nhân, nhất thời đánh thức bọn họ từ trong cơn mê, một trong bốn Hắc bào nhân thấp giọng nói:
- Rút lui!
Ba Hắc bào nhân còn lại đều gật đầu đáp ứng, sau đó bốn người cùng từ trên mặt đất nhảy lên, tiếp theo phù phù phù phù một trận loạn hưởng, lại té xuống đất, ngã nhào trước mặt Diệp Dương Thành.
- Đừng tốn sức nữa.
Nhìn thấy phản ứng của bốn Hắc bào nhân này, Diệp Dương Thành cười nhạt một tiếng, nói:
- Xương quai xanh của các ngươi đã bị buộc cùng một chỗ rồi, muốn chạy? Ha ha. . .
Một trận cười khẽ, rốt cục khiến cho bốn Hắc bào nhân nhận thức rõ tình thế trước mắt, bốn người tựa hồ đồng thời ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt vừa hối hận vừa tàn nhẫn về phía Diệp Dương Thành, khí tức sát phạt mãnh liệt trên trán không chút lưu lại nứt hở phóng ra.
Chỉ có điều đối mặt với phản ứng của bốn người này, Diệp Dương Thành không cảm giác được nửa điểm không ổn, ngược lại ngẩng đầu nhìn Victor Moore, nói:
- Vạch trần mai rùa của bọn họ, cho chúng ta nhìn xem, bốn tên này rút cuộc có lai lịch thế nào!
- Ngươi sẽ chết, hơn nữa sẽ chết vô cùng thảm!
Một gã Hắc bào nhân không thèm để ý đến lời nói của Diệp Dương Thành, tiếp tục dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chăm chú vào Diệp Dương Thành, khàn giọng nói:
- Chủ nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi nhất định phải chết!
- Sao? Phải không?
Diệp Dương Thành ngẩn người, tiếp theo cả cười:
- Vậy tại sao hắn muốn phái bốn phế vật các ngươi tới đây ám sát ta? Có bản lãnh thì chính hắn tới đây đi!
- Ngươi. . . Ngươi căn bản không xứng để chủ nhân tự mình xuất thủ.
Hắc bào nhân hết sức khinh thường hừ lạnh nói:
- Xứng hay không, cũng không phải ngươi nói là có thể tính toán.
Diệp Dương Thành rất bình tĩnh cười cười, tiếp theo liền đưa mắt ra hiệu cho Victor Moore, nói:
- Vạch trần đi, bản thân ta muốn nhìn xem bốn tên này rút cuộc có lai lịch như thế nào. . . Chậc chậc, thật tò mò!
Người tò mò không chỉ có Diệp Dương Thành, còn phải tính cả mười hai vị nghị viên Thần Hoàng còn lại, hơn nữa, lòng hiếu kỳ của mười hai vị nghị viên Thần Hoàng này còn cao hơn Diệp Dương Thành.
Ẩn thân thuật thần kỳ mờ ảo của bốn Hắc bào nhân gợi lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt của bọn họ, mà biểu hiện của Diệp Dương Thành trong trận chiến lúc trước, cũng khiến cho bọn họ liên tưởng đến rất nhiều vấn đề.
Đứng mũi chịu sào, chính là tại sao bốn Hắc bào nhân này muốn giết chết Diệp Dương Thành? Diệp Dương Thành cũng mang hào quang của Thần Hoàng mạnh nhất, người hơi biết tin tức cũng biết, một Thần Hoàng mạnh nhất có thể dễ dàng chém giết mười Thần Hoàng bình thường!
Mặc dù bốn Hắc bào nhân đều là Thần Hoàng cấp một, nhưng chỉ là Thần Hoàng có thực lực bình thường mà thôi, tại sao bọn họ dám đến ám sát Diệp Dương Thành? Dựa vào phương thức ám sát xuất quỷ nhập thần kia sao?
Mười hai vị nghị viên Thần Hoàng tự vấn lòng, nếu như đối tượng ám sát của bốn Hắc bào nhân này không phải là Diệp Dương Thành mà là bất kỳ một người nào trong số bọn họ, nói không chừng sẽ máu tươi tại chỗ, cũng không ai biết, làm sao Diệp Dương Thành lại phát hiện ra tung tích của bốn Hắc bào nhân này?
Nếu nghĩ như vậy..., bốn Hắc bào nhân can đảm xuất thủ ám sát Diệp Dương Thành, cũng có thể được dễ dàng giải thích, bởi vì bọn họ cũng không nghĩ ra, Diệp Dương Thành có thể phát hiện ra tung tích của bọn họ!
Ngoại trừ cái này, điều khiến cho các nghị viên Thần Hoàng cảm thấy hiếu kỳ chính là, Diệp Dương Thành rút cuộc đã trêu chọc đến người nào, mới có thể bị đối phương cử bốn Thần Hoàng cường giả liên thủ ám sát? Mà bốn Thần Hoàng cường giả này tới từ nơi nào? Bởi vì. . . Là nghị viên của nghị viện cao nhất hiệp hội dong binh tự do, là mười hai người có quyền thế nhất Vũ Không đại lục, bọn họ lại không tìm được bất kỳ trí nhớ nào có liên quan đến bốn Hắc bào nhân này!
Tình huống như thế thật sự quá hiếm thấy, đến rút cuộc là tồn tại như thế nào, mới có thể sai khiến bốn vị Thần Hoàng bán mạng chứ? Đến rút cuộc là thế lực như thế nào, mới có thể có kỹ xảo xuất quỷ nhập thần như vậy chứ?
Rất nhiều nghi vấn xuất hiện trong đầu mười hai vị nghị viên Thần Hoàng, cũng chính là những nghi vấn này, dấy lên hiếu kỳ rất lớn trong lòng bọn họ, bọn họ rất muốn biết, bốn Hắc bào nhân này đến từ nơi nào, giữa Diệp Dương Thành và chủ nhân của bọn hắn rút cuộc tồn tại ân oán tình cừu như thế nào?
Dĩ nhiên, điều bọn họ để ý nhất không phải là những bát quái này, mà là lai lịch của bốn Hắc bào nhân, làm nghị viện của nghị viên cao nhất, chút nhãn lực này vẫn phải có.
Bốn cường giả cấp Thần Hoàng, vừa nắm giữ loại thủ đoạn xuất quỷ nhập thần, một khi trong tay đối phương còn có đại lượng Thần Hoàng, Vũ Không đại lục còn không phải hỗn loạn?
Cho nên, bọn họ cảm thấy cần thiết phải làm rõ vấn đề này, tốt nhất có thể thông qua bốn Hắc bào nhân này biết chỗ tổng bộ của tổ chức thần bí, sau đó. . . tiêu diệt!
Đây là ý nghĩ thống nhất trước mắt của mười hai vị nghị viên Thần Hoàng, bởi vì từ đó bọn họ cảm nhận được nguy hiểm, cảm nhận được sự hiện hữu của cách cục nguy hiểm đủ để lật úp cả Vũ Không đại lục!
Loại chuyện này, cũng không phải bọn họ không thật tình đối đãi, bởi vì ... chuyện này không chỉ có quan hệ đến ngàn tỷ dân chúng của Vũ Không đại lục, quan trọng nhất là, nó có thể đã có năng lực ảnh hưởng đến Hiệp hội Dong binh tự do, thậm chí, đã có thực lực muốn thay thế Hiệp hội Dong binh tự do.
Mặc dù cảm giác như vậy mới vừa xuất hiện, hơn nữa hết sức bí mật, nhưng theo thời gian, những nghị viên Thần Hoàng bất giác giống như thiên lôi sai đâu đánh đó. Thật ra nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì Diệp Dương Thành là vị thần chính quy, khí tức thần cách trên người hắn mặc dù hết sức nhẹ nhàng, nhưng vẫn sinh ra ám hiệu cực kỳ mãnh liệt đối với các Thần Hoàng.
Dưới loại tình huống này, các Thần Hoàng sẽ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, theo bản năng muốn đến gần Diệp Dương Thành, hơn nữa từ từ sẽ biến thành bị hấp dẫn hoàn toàn, cuối cùng khó có thể tự kềm chế.
Tình huống như thế ngay cả bản thân Diệp Dương Thành cũng không biết , huống chi là những cường giả bản xứ sinh trưởng ở Vũ Không đại lục, thậm chí còn không biết tồn tại của thần cách?
Rất nhanh, bốn gã Hắc bào nhân đã bị bốn vị Thần Hoàng dùng kiếm laser đâm xuyên qua xương quai xanh, hơn nữa Diệp Dương Thành còn đích thân lo liệu, dùng Cửu Tiêu Thần Cách huyễn hóa ra xiềng xích màu bạc, trói bốn Hắc bào nhân này lại với nhau, xiềng xích xuyên qua xương quai xanh, hơn nữa xâu chuỗi xương quai xanh của bọn họ chung một chỗ.
Đối với bốn Hắc bào nhân đã đánh mất ý thức bản thân trước mắt, Diệp Dương Thành hoàn toàn không có lòng thương hại, cho nên khi ra tay cũng không chút lưu tình.
Trói bốn Hắc bào nhân này chung một chỗ, sau khi kiểm tra xiềng xích xác nhận bọn họ không còn năng lực chạy trốn, lúc này Diệp Dương Thành mới nâng người lên, lấy trong không gian thứ nguyên ra một bình nước sôi nóng hổi, trực tiếp giội lên người Hắc bào nhân này.
- Róc rách ~!
Làn nước nóng hổi rơi trên người bốn hắc bào nhân, nhất thời đánh thức bọn họ từ trong cơn mê, một trong bốn Hắc bào nhân thấp giọng nói:
- Rút lui!
Ba Hắc bào nhân còn lại đều gật đầu đáp ứng, sau đó bốn người cùng từ trên mặt đất nhảy lên, tiếp theo phù phù phù phù một trận loạn hưởng, lại té xuống đất, ngã nhào trước mặt Diệp Dương Thành.
- Đừng tốn sức nữa.
Nhìn thấy phản ứng của bốn Hắc bào nhân này, Diệp Dương Thành cười nhạt một tiếng, nói:
- Xương quai xanh của các ngươi đã bị buộc cùng một chỗ rồi, muốn chạy? Ha ha. . .
Một trận cười khẽ, rốt cục khiến cho bốn Hắc bào nhân nhận thức rõ tình thế trước mắt, bốn người tựa hồ đồng thời ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt vừa hối hận vừa tàn nhẫn về phía Diệp Dương Thành, khí tức sát phạt mãnh liệt trên trán không chút lưu lại nứt hở phóng ra.
Chỉ có điều đối mặt với phản ứng của bốn người này, Diệp Dương Thành không cảm giác được nửa điểm không ổn, ngược lại ngẩng đầu nhìn Victor Moore, nói:
- Vạch trần mai rùa của bọn họ, cho chúng ta nhìn xem, bốn tên này rút cuộc có lai lịch thế nào!
- Ngươi sẽ chết, hơn nữa sẽ chết vô cùng thảm!
Một gã Hắc bào nhân không thèm để ý đến lời nói của Diệp Dương Thành, tiếp tục dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chăm chú vào Diệp Dương Thành, khàn giọng nói:
- Chủ nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi nhất định phải chết!
- Sao? Phải không?
Diệp Dương Thành ngẩn người, tiếp theo cả cười:
- Vậy tại sao hắn muốn phái bốn phế vật các ngươi tới đây ám sát ta? Có bản lãnh thì chính hắn tới đây đi!
- Ngươi. . . Ngươi căn bản không xứng để chủ nhân tự mình xuất thủ.
Hắc bào nhân hết sức khinh thường hừ lạnh nói:
- Xứng hay không, cũng không phải ngươi nói là có thể tính toán.
Diệp Dương Thành rất bình tĩnh cười cười, tiếp theo liền đưa mắt ra hiệu cho Victor Moore, nói:
- Vạch trần đi, bản thân ta muốn nhìn xem bốn tên này rút cuộc có lai lịch như thế nào. . . Chậc chậc, thật tò mò!
Người tò mò không chỉ có Diệp Dương Thành, còn phải tính cả mười hai vị nghị viên Thần Hoàng còn lại, hơn nữa, lòng hiếu kỳ của mười hai vị nghị viên Thần Hoàng này còn cao hơn Diệp Dương Thành.
Ẩn thân thuật thần kỳ mờ ảo của bốn Hắc bào nhân gợi lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt của bọn họ, mà biểu hiện của Diệp Dương Thành trong trận chiến lúc trước, cũng khiến cho bọn họ liên tưởng đến rất nhiều vấn đề.
Đứng mũi chịu sào, chính là tại sao bốn Hắc bào nhân này muốn giết chết Diệp Dương Thành? Diệp Dương Thành cũng mang hào quang của Thần Hoàng mạnh nhất, người hơi biết tin tức cũng biết, một Thần Hoàng mạnh nhất có thể dễ dàng chém giết mười Thần Hoàng bình thường!
Mặc dù bốn Hắc bào nhân đều là Thần Hoàng cấp một, nhưng chỉ là Thần Hoàng có thực lực bình thường mà thôi, tại sao bọn họ dám đến ám sát Diệp Dương Thành? Dựa vào phương thức ám sát xuất quỷ nhập thần kia sao?
Mười hai vị nghị viên Thần Hoàng tự vấn lòng, nếu như đối tượng ám sát của bốn Hắc bào nhân này không phải là Diệp Dương Thành mà là bất kỳ một người nào trong số bọn họ, nói không chừng sẽ máu tươi tại chỗ, cũng không ai biết, làm sao Diệp Dương Thành lại phát hiện ra tung tích của bốn Hắc bào nhân này?
Nếu nghĩ như vậy..., bốn Hắc bào nhân can đảm xuất thủ ám sát Diệp Dương Thành, cũng có thể được dễ dàng giải thích, bởi vì bọn họ cũng không nghĩ ra, Diệp Dương Thành có thể phát hiện ra tung tích của bọn họ!
Ngoại trừ cái này, điều khiến cho các nghị viên Thần Hoàng cảm thấy hiếu kỳ chính là, Diệp Dương Thành rút cuộc đã trêu chọc đến người nào, mới có thể bị đối phương cử bốn Thần Hoàng cường giả liên thủ ám sát? Mà bốn Thần Hoàng cường giả này tới từ nơi nào? Bởi vì. . . Là nghị viên của nghị viện cao nhất hiệp hội dong binh tự do, là mười hai người có quyền thế nhất Vũ Không đại lục, bọn họ lại không tìm được bất kỳ trí nhớ nào có liên quan đến bốn Hắc bào nhân này!
Tình huống như thế thật sự quá hiếm thấy, đến rút cuộc là tồn tại như thế nào, mới có thể sai khiến bốn vị Thần Hoàng bán mạng chứ? Đến rút cuộc là thế lực như thế nào, mới có thể có kỹ xảo xuất quỷ nhập thần như vậy chứ?
Rất nhiều nghi vấn xuất hiện trong đầu mười hai vị nghị viên Thần Hoàng, cũng chính là những nghi vấn này, dấy lên hiếu kỳ rất lớn trong lòng bọn họ, bọn họ rất muốn biết, bốn Hắc bào nhân này đến từ nơi nào, giữa Diệp Dương Thành và chủ nhân của bọn hắn rút cuộc tồn tại ân oán tình cừu như thế nào?
Dĩ nhiên, điều bọn họ để ý nhất không phải là những bát quái này, mà là lai lịch của bốn Hắc bào nhân, làm nghị viện của nghị viên cao nhất, chút nhãn lực này vẫn phải có.
Bốn cường giả cấp Thần Hoàng, vừa nắm giữ loại thủ đoạn xuất quỷ nhập thần, một khi trong tay đối phương còn có đại lượng Thần Hoàng, Vũ Không đại lục còn không phải hỗn loạn?
Cho nên, bọn họ cảm thấy cần thiết phải làm rõ vấn đề này, tốt nhất có thể thông qua bốn Hắc bào nhân này biết chỗ tổng bộ của tổ chức thần bí, sau đó. . . tiêu diệt!
Đây là ý nghĩ thống nhất trước mắt của mười hai vị nghị viên Thần Hoàng, bởi vì từ đó bọn họ cảm nhận được nguy hiểm, cảm nhận được sự hiện hữu của cách cục nguy hiểm đủ để lật úp cả Vũ Không đại lục!
Loại chuyện này, cũng không phải bọn họ không thật tình đối đãi, bởi vì ... chuyện này không chỉ có quan hệ đến ngàn tỷ dân chúng của Vũ Không đại lục, quan trọng nhất là, nó có thể đã có năng lực ảnh hưởng đến Hiệp hội Dong binh tự do, thậm chí, đã có thực lực muốn thay thế Hiệp hội Dong binh tự do.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.