Chương 644: Ông trùm giấu mặt thần bí.
Phục Túy
24/10/2016
Chương 618: Ông trùm giấu mặt thần bí.
- Ha hả, tất cả yêu cầu đều ở đây. Sau khi trang web được xây dựng, tôi hi vọng công ty của Dương tổng có thể giúp bọn ta quản lý website, dù sao bên chúng tôi cũng không tinh thông nghiệp vụ này, chắc chắn không thể tốt bằng công ty của Dương tổng.
- Diệp tiên sinh quá khách khí rồi.
Dương Vũ Lộ bất động thanh sắc, trực tiếp lật tài liệu Diệp Dương Thành đưa tới, cẩn thận kiểm tra.
Dương Vũ Lộ vốn tưởng rằng lần này trang web cần xây dựng cho dù có nhiều chỗ cần cải biến, nhưng ít ra cũng có thể sử dụng một bộ mẫu có sẵn, căn bản không mất bao nhiêu thời gian, nhưng khi nàng nhìn thấy đoạn nội dung thứ nhất trong tập tài liệu này, thân thể bất chợt chấn động. . .
Trên mặt Dương Vũ Lộ hiện ra thần sắc vô cùng phức tạp, ngẩng đầu nhìn Diệp Dương Thành, thanh âm có chút phát run:
- Diệp tiên sinh, ngài. . . Ngài. . . những gì phía trên này viết , đều là thật sao?
- Đương nhiên là thật.
Diệp Dương Thành khẳng định gật đầu, hơn nữa còn bổ sung thêm:
- Hơn nữa, đây chỉ là kế hoạch của giai đoạn thứ nhất, sau này bất luận là kích thước hay là đầu tư tài chính, cũng sẽ không ngừng gia tăng, điểm này, Dương tổng cứ yên tâm.
- Không, Diệp tiên sinh, tôi. . . Ý của tôi là, ngài. . . Không, ngài cảm thấy kế hoạch này có thể thành công sao?
Chú ý tới tâm tình kịch liệt ba động của Dương Vũ Lộ, Diệp Dương Thành cũng cảm nhận được chút kỳ quái, nhưng hắn không có thời gian đi tra cứu, mà chỉ gật đầu nói:
- Chúng tôi và bộ phận công an đã thống nhất hợp tác, tài chính sẽ do bên chúng tôi cung cấp, mặc dù không đến mức có thể nói là nhất định sẽ giải cứu trăm phần trăm, nhưng ít ra cũng có thể có chút thành tích.
Dương Vũ Lộ bất chợt trầm mặc, hơn nửa phút sau, nàng mới trầm mặc đứng dậy, đi tới trước bàn làm việc kéo ngăn kéo, lấy ra một túi văn kiện, sau khi trở lại trước mặt Diệp Dương Thành, giao cho Diệp Dương Thành, khóe mắt chẳng biết từ lúc nào đã đong đầy nước mắt, thanh âm của nàng ép xuống rất thấp:
- Nếu như. . . Nếu như có thể. . .
Nhìn Dương Vũ Lộ có lẽ đã khóc không thành tiếng, Diệp Dương Thành hồ nghi nhận lấy túi văn kiện, sau khi mở ra lấy từ bên trong ra một số hình ảnh và một thông báo tìm người. . . Vừa nhìn thấy đứa bé trai ước chừng bốn năm tuổi trong hình, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn về phía Dương Vũ Lộ :
- Dương tổng, đây. . . là con trai của cô?
- Đúng vậy. . .
Dương Vũ Lộ không lên tiếng nữa, chỉ cắn môi gật đầu. Hiển nhiên nội dung trang web của Diệp Dương Thành đã tạo thành trùng kích khổng lồ đối với nàng, nhi tử của nàng đã mất tích sáu năm rồi. . .
- Thông báo tìm người này của cô, tôi nhận trước.
Nhìn khuôn mặt chan chứa nước mắt của Dương Vũ Lộ , Diệp Dương Thành khẽ thở dài, lấy ra một tờ thông báo tìm người bỏ vào trong túi áo của mình, lên tiếng nói:
- Một khi có tin tức, tôi sẽ báo cho cô trước tiên.
- Được.
Dương Vũ Lộ đến lúc này mới phục hồi tinh thần, giơ tay lên lau nước mắt, khiên cưỡng cười nói:
- Để cho Diệp tiên sinh chê cười rồi. . .
- Tấm lòng của cha mẹ rộng lớn, không có chuyện gì, ta có thể hiểu được.
Diệp Dương Thành cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu.
Còn Dương Vũ Lộ, sau giây phút xúc động ngắn ngủi, liền trao đổi công việc với Diệp Dương Thành, sau nửa canh giờ, nàng mới ngẩng đầu nói với Diệp Dương Thành:
- Những yêu cầu Diệp tiên sinh đề xuất, trên lý luận đều có thể được giải quyết , nhưng cần thời gian nhất định mới có thể đạt tới yêu cầu của Diệp tiên sinh, bước đầu đoán chừng là cần nửa tháng. . .
- Ta chỉ có thể cho các ngươi thời gian một tuần lễ.
Diệp Dương Thành trực tiếp lắc đầu hủy bỏ thời gian Dương Vũ Lộ đưa ra, đứng lên nói:
- Một tuần lễ sau, kế hoạch này sẽ được khởi động toàn diện, tiền không là vấn đề, Dương tổng có thể tăng tiền lượng gấp mấy lần cho nhân viên, cho dù phải làm suốt đêm, cũng phải hoàn thành trang web này, phương diện tài chính. . .
- Được, một tuần lễ thì một tuần lễ.
Sau khi nghe được lời nói kiên quyết của Diệp Dương Thành, Dương Vũ Lộ chợt đứng dậy nói:
- Tôi đi tìm đại ca của tôi thương lượng một chút, có thể mượn một số nhân viên kỹ thuật bên đó tới đây, một tuần lễ, nhất định sẽ hoàn thành xây dựng trang web.
- Vậy thì phiền toái Dương tổng rồi.
Diệp Dương Thành gật đầu, nói:
- Phương diện tài chính. . .
- Chẳng lẽ cho phép Diệp tiên sinh và quỹ từ thiện Dương Thành hành thiện, không cho phép đám dân đen chúng tôi làm chuyện tốt sao?
Dương Vũ Lộ cười một tiếng, nói:
- Xây dựng, duy trì trang web, bắt đầu từ hiện tại sẽ do bên tôi toàn quyền chịu trách nhiệm, không cần một đồng nào.
- Vậy. . . cũng tốt.
Diệp Dương Thành trầm ngâm chỉ chốc lát, mỉm cười gật đầu đáp ứng, sau đó rút ra một tờ danh thiếp, đưa cho Dương Vũ Lộ:
- Nếu như có chuyện gì, có thể trực tiếp tìm tôi.
- Được.
Giờ phút này tâm tình của Dương Vũ Lộ cũng vô cùng phức tạp, không nói thêm gì nữa, sau khi song phương đã định ra một số chi tiết xây dựng trang web, nàng đứng dậy tiễn Diệp Dương Thành rời khỏi công ty.
Cho đến khi nàng trở về phòng làm việc của mình, cầm tấm danh thiếp Diệp Dương Thành đưa cho nàng lúc trước, nàng mới chấn động cả người, trên mặt lộ ra thần sắc cực kỳ kinh ngạc, chỉ thấy trên tấm danh thiếp Diệp Dương Thành đưa cho nàng, rõ ràng viết một hàng chữ: Chủ tịch công ty hữu hạn điện tử Dương Thành, Diệp Dương Thành
- Thì ra, hắn chính là ông trùm giấu mặt thần bí. . .
Cầm lấy tấm danh thiếp của Diệp Dương Thành, Dương Vũ Lộ nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Tuổi cũng không lớn lắm.
Sau khi rời khỏi công ty của Dương Vũ Lộ, Diệp Dương Thành lập tức lái xe đến địa điểm làm việc của quỹ từ thiện Dương Thành, không ngờ, vừa bước chân vào văn phòng, đã thấy hai cô gái đang ôm một chồng giấy tờ từ trong phòng làm việc của Lâm Mạn Ny đi ra.
Hai cô gái này hắn cũng biết, trong khoảng thời gian bọn người Lâm Mạn Ny không có ở đây, toàn dựa vào các nàng hiệp trợ Lâm Đông Mai xử lý chuyện của quỹ từ thiện, cho nên hắn chỉ cảm giác có chút kỳ quái.
Diệp Dương Thành hỏi:
- Các ngươi đem những thứ này đi đâu?
- AA.A.A.., là Diệp đại ca tới.
Trong giây lát nghe thấy thanh âm của Diệp Dương Thành, hai cô gái đang cúi đầu ôm giấy tờ bước nhanh đi lập tức dừng bước, ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Dương Thành đứng cách đó không xa.
Cô gái bên tay trái đoán chừng còn lớn tuổi hơn Diệp Dương Thành, sắc mặt bởi vì hưng phấn mà lộ ra vẻ ửng hồng, nói với Diệp Dương Thành:
- Hôm trước, đơn xin mở rộng khu vực của quỹ từ thiện chúng ta đã được phê duyệt, bây giờ là quỹ từ thiện mang quy mô cả nước, chính quyền huyện cũng cung cấp miễn phí nơi làm việc mới, hiện tại đang dọn sang bên đấy.
Nghe thấy lời cô gái..., lúc này Diệp Dương Thành mới chú ý tới toàn bộ máy tính của khu làm việc đã được mang đi toàn bộ, mà chuyện này hắn cũng biết đại khái, chẳng qua không ngờ tốc độ lại nhanh như vậy.
- Ha hả, tất cả yêu cầu đều ở đây. Sau khi trang web được xây dựng, tôi hi vọng công ty của Dương tổng có thể giúp bọn ta quản lý website, dù sao bên chúng tôi cũng không tinh thông nghiệp vụ này, chắc chắn không thể tốt bằng công ty của Dương tổng.
- Diệp tiên sinh quá khách khí rồi.
Dương Vũ Lộ bất động thanh sắc, trực tiếp lật tài liệu Diệp Dương Thành đưa tới, cẩn thận kiểm tra.
Dương Vũ Lộ vốn tưởng rằng lần này trang web cần xây dựng cho dù có nhiều chỗ cần cải biến, nhưng ít ra cũng có thể sử dụng một bộ mẫu có sẵn, căn bản không mất bao nhiêu thời gian, nhưng khi nàng nhìn thấy đoạn nội dung thứ nhất trong tập tài liệu này, thân thể bất chợt chấn động. . .
Trên mặt Dương Vũ Lộ hiện ra thần sắc vô cùng phức tạp, ngẩng đầu nhìn Diệp Dương Thành, thanh âm có chút phát run:
- Diệp tiên sinh, ngài. . . Ngài. . . những gì phía trên này viết , đều là thật sao?
- Đương nhiên là thật.
Diệp Dương Thành khẳng định gật đầu, hơn nữa còn bổ sung thêm:
- Hơn nữa, đây chỉ là kế hoạch của giai đoạn thứ nhất, sau này bất luận là kích thước hay là đầu tư tài chính, cũng sẽ không ngừng gia tăng, điểm này, Dương tổng cứ yên tâm.
- Không, Diệp tiên sinh, tôi. . . Ý của tôi là, ngài. . . Không, ngài cảm thấy kế hoạch này có thể thành công sao?
Chú ý tới tâm tình kịch liệt ba động của Dương Vũ Lộ, Diệp Dương Thành cũng cảm nhận được chút kỳ quái, nhưng hắn không có thời gian đi tra cứu, mà chỉ gật đầu nói:
- Chúng tôi và bộ phận công an đã thống nhất hợp tác, tài chính sẽ do bên chúng tôi cung cấp, mặc dù không đến mức có thể nói là nhất định sẽ giải cứu trăm phần trăm, nhưng ít ra cũng có thể có chút thành tích.
Dương Vũ Lộ bất chợt trầm mặc, hơn nửa phút sau, nàng mới trầm mặc đứng dậy, đi tới trước bàn làm việc kéo ngăn kéo, lấy ra một túi văn kiện, sau khi trở lại trước mặt Diệp Dương Thành, giao cho Diệp Dương Thành, khóe mắt chẳng biết từ lúc nào đã đong đầy nước mắt, thanh âm của nàng ép xuống rất thấp:
- Nếu như. . . Nếu như có thể. . .
Nhìn Dương Vũ Lộ có lẽ đã khóc không thành tiếng, Diệp Dương Thành hồ nghi nhận lấy túi văn kiện, sau khi mở ra lấy từ bên trong ra một số hình ảnh và một thông báo tìm người. . . Vừa nhìn thấy đứa bé trai ước chừng bốn năm tuổi trong hình, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn về phía Dương Vũ Lộ :
- Dương tổng, đây. . . là con trai của cô?
- Đúng vậy. . .
Dương Vũ Lộ không lên tiếng nữa, chỉ cắn môi gật đầu. Hiển nhiên nội dung trang web của Diệp Dương Thành đã tạo thành trùng kích khổng lồ đối với nàng, nhi tử của nàng đã mất tích sáu năm rồi. . .
- Thông báo tìm người này của cô, tôi nhận trước.
Nhìn khuôn mặt chan chứa nước mắt của Dương Vũ Lộ , Diệp Dương Thành khẽ thở dài, lấy ra một tờ thông báo tìm người bỏ vào trong túi áo của mình, lên tiếng nói:
- Một khi có tin tức, tôi sẽ báo cho cô trước tiên.
- Được.
Dương Vũ Lộ đến lúc này mới phục hồi tinh thần, giơ tay lên lau nước mắt, khiên cưỡng cười nói:
- Để cho Diệp tiên sinh chê cười rồi. . .
- Tấm lòng của cha mẹ rộng lớn, không có chuyện gì, ta có thể hiểu được.
Diệp Dương Thành cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu.
Còn Dương Vũ Lộ, sau giây phút xúc động ngắn ngủi, liền trao đổi công việc với Diệp Dương Thành, sau nửa canh giờ, nàng mới ngẩng đầu nói với Diệp Dương Thành:
- Những yêu cầu Diệp tiên sinh đề xuất, trên lý luận đều có thể được giải quyết , nhưng cần thời gian nhất định mới có thể đạt tới yêu cầu của Diệp tiên sinh, bước đầu đoán chừng là cần nửa tháng. . .
- Ta chỉ có thể cho các ngươi thời gian một tuần lễ.
Diệp Dương Thành trực tiếp lắc đầu hủy bỏ thời gian Dương Vũ Lộ đưa ra, đứng lên nói:
- Một tuần lễ sau, kế hoạch này sẽ được khởi động toàn diện, tiền không là vấn đề, Dương tổng có thể tăng tiền lượng gấp mấy lần cho nhân viên, cho dù phải làm suốt đêm, cũng phải hoàn thành trang web này, phương diện tài chính. . .
- Được, một tuần lễ thì một tuần lễ.
Sau khi nghe được lời nói kiên quyết của Diệp Dương Thành, Dương Vũ Lộ chợt đứng dậy nói:
- Tôi đi tìm đại ca của tôi thương lượng một chút, có thể mượn một số nhân viên kỹ thuật bên đó tới đây, một tuần lễ, nhất định sẽ hoàn thành xây dựng trang web.
- Vậy thì phiền toái Dương tổng rồi.
Diệp Dương Thành gật đầu, nói:
- Phương diện tài chính. . .
- Chẳng lẽ cho phép Diệp tiên sinh và quỹ từ thiện Dương Thành hành thiện, không cho phép đám dân đen chúng tôi làm chuyện tốt sao?
Dương Vũ Lộ cười một tiếng, nói:
- Xây dựng, duy trì trang web, bắt đầu từ hiện tại sẽ do bên tôi toàn quyền chịu trách nhiệm, không cần một đồng nào.
- Vậy. . . cũng tốt.
Diệp Dương Thành trầm ngâm chỉ chốc lát, mỉm cười gật đầu đáp ứng, sau đó rút ra một tờ danh thiếp, đưa cho Dương Vũ Lộ:
- Nếu như có chuyện gì, có thể trực tiếp tìm tôi.
- Được.
Giờ phút này tâm tình của Dương Vũ Lộ cũng vô cùng phức tạp, không nói thêm gì nữa, sau khi song phương đã định ra một số chi tiết xây dựng trang web, nàng đứng dậy tiễn Diệp Dương Thành rời khỏi công ty.
Cho đến khi nàng trở về phòng làm việc của mình, cầm tấm danh thiếp Diệp Dương Thành đưa cho nàng lúc trước, nàng mới chấn động cả người, trên mặt lộ ra thần sắc cực kỳ kinh ngạc, chỉ thấy trên tấm danh thiếp Diệp Dương Thành đưa cho nàng, rõ ràng viết một hàng chữ: Chủ tịch công ty hữu hạn điện tử Dương Thành, Diệp Dương Thành
- Thì ra, hắn chính là ông trùm giấu mặt thần bí. . .
Cầm lấy tấm danh thiếp của Diệp Dương Thành, Dương Vũ Lộ nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Tuổi cũng không lớn lắm.
Sau khi rời khỏi công ty của Dương Vũ Lộ, Diệp Dương Thành lập tức lái xe đến địa điểm làm việc của quỹ từ thiện Dương Thành, không ngờ, vừa bước chân vào văn phòng, đã thấy hai cô gái đang ôm một chồng giấy tờ từ trong phòng làm việc của Lâm Mạn Ny đi ra.
Hai cô gái này hắn cũng biết, trong khoảng thời gian bọn người Lâm Mạn Ny không có ở đây, toàn dựa vào các nàng hiệp trợ Lâm Đông Mai xử lý chuyện của quỹ từ thiện, cho nên hắn chỉ cảm giác có chút kỳ quái.
Diệp Dương Thành hỏi:
- Các ngươi đem những thứ này đi đâu?
- AA.A.A.., là Diệp đại ca tới.
Trong giây lát nghe thấy thanh âm của Diệp Dương Thành, hai cô gái đang cúi đầu ôm giấy tờ bước nhanh đi lập tức dừng bước, ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Dương Thành đứng cách đó không xa.
Cô gái bên tay trái đoán chừng còn lớn tuổi hơn Diệp Dương Thành, sắc mặt bởi vì hưng phấn mà lộ ra vẻ ửng hồng, nói với Diệp Dương Thành:
- Hôm trước, đơn xin mở rộng khu vực của quỹ từ thiện chúng ta đã được phê duyệt, bây giờ là quỹ từ thiện mang quy mô cả nước, chính quyền huyện cũng cung cấp miễn phí nơi làm việc mới, hiện tại đang dọn sang bên đấy.
Nghe thấy lời cô gái..., lúc này Diệp Dương Thành mới chú ý tới toàn bộ máy tính của khu làm việc đã được mang đi toàn bộ, mà chuyện này hắn cũng biết đại khái, chẳng qua không ngờ tốc độ lại nhanh như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.