Chương 982: Phệ Hồn thần thú. (Hạ)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 935: Phệ Hồn thần thú. (Hạ)
Lão Đại đầy ngạo khí hồi đáp:
- Ngay cả quỷ đế sơ giai cũng không phải đối thủ của ta, tìm kiếm những quỷ hồn kia có đáng là gì?
Nói xong câu đó Lão Đại lại cười khan nói:
- Chủ nhân, ngài không để ý ta làm thịt những quỷ hồn này đi…
- Không để ý, đương nhiên không để ý!
Diệp Dương Thành điều tra nhiệm vụ nêu lên, quả nhiên nhìn thấy đã phát sinh biến hóa, cao hứng còn chưa kịp, hắn làm sao lại để ý đây?
Tuy rằng thật muốn triệu hồi Lão Đại trở về xem thần thú là thế nào, nhưng hắn chỉ có thể phân phó:
- Ngươi tận lực ăn, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu! Trong vòng mười ngày tận lực ăn sạch toàn bộ quỷ hồn trên địa cầu, có thể làm được hay không?
- A!
Lão Đại vội hỏi:
- Chủ nhân, ta có thể thoải mái mà ăn sao?
- Đương nhiên.
Diệp Dương Thành liên tục gật đầu, vội nói:
- Không cần băn khoăn gì cả, muốn ăn thì ăn, không muốn cũng phải ăn! Dùng sức mà ăn đi!
- Ân.
Lão Đại sục sôi ý chí chiến đấu:
- Chủ nhân ngài cứ đợi đi, đám quỷ hồn kia không cách nào trốn thoát khỏi ta! Mười ngày? Quá lâu…ta chỉ cần một ngày là được…
Nói xong Lão Đại thật cẩn thận hỏi:
- Nếu một ngày quá nhanh ta có thể chia ra hai ngày…
- Một ngày?
Diệp Dương Thành ngẩn người, sau đó mừng như điên:
- Không không không, không nhanh không nhanh, nếu trong nửa ngày ngươi có thể đem toàn bộ quỷ hồn ăn hết, ta…chủ nhân của ngươi mời ngươi ăn bữa tiệc lớn!
Diệp Dương Thành có chút bối rối nói năng lộn xộn, Lão Đại lập tức tự tin đáp ứng, sau đó bổ nhào vào trong sơn động.
Cùng lúc đó Diệp Dương Thành điều tra tư liệu của Lão Đại, liền nở nụ cười:
- Phệ Hồn thần thú nhất giai sơ cấp?
Tên gọi thật ngưu bức ah!
- Phệ Hồn thần thú: thần thú nhất giai sơ cấp, trời sinh tính thị huyết, thích hấp thu linh thể, tốc độ phi hành 6800km/h, hạn độ phi hành lớn nhất 128, tuổi thọ 8000 năm, cực hạn kháng áp lớn nhất 68.750kg, sức bật khẩu khí 7500kg, độ phù hợp với người nắm giữ thần cách chung cực, thần thú chủng loại côn trùng, trời sinh khắc tinh với sinh vật linh thể.
- Năng lực thiên phú: truy tung linh hồn ( có thể thông qua khí tức, ba động cảm ứng trong phạm vi 500.000km2, tiến hành truy tung chính xác).
- Năng lực thiên phú: kêu to quấy nhiễu ( có thể thông qua miệng chấn động quấy nhiễu linh hồn chi hỏa cùng cấu tạo trụ cột linh thể, dưới tình huống thực lực tương đương hoặc mạnh hơn, tiến hành quấy nhiễu hữu hiệu, linh thể bị quấy nhiễu tạm thời đánh mất năng lực hoạt động).
- Năng lực thiên phú: cực hạn xuyên thấu ( sức bật khẩu khí nhất gia tăng gấp mười lần, có thể dễ dàng xuyên thấu linh thể thực lực tương đương hoặc yếu kém, rút linh hồn chi hỏa cùng linh hồn chi hạch của linh thể).
- Chậc chậc…
Nhìn thấy một đoạn giải thích, Diệp Dương Thành lập tức yên tâm. Lão Đại không biến vì sao tiến hóa, lại tiến hóa ra năng lực thái quá như thế.
…
- Tiểu tử kia xuất hiện rất đúng lúc.
Trong tinh không vũ trụ, hai đạo ảnh tử hư ảo sóng vai đứng thẳng, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng mà không thể thấy rõ khuôn mặt của bọn họ.
Ảnh tử đứng bên trái cười nhẹ một tiếng, chỉ vào tinh cầu màu lam bên dưới, nói:
- Nguyên bản ta đang suy nghĩ có nên ra tay giúp đỡ, cho hắn nhanh chóng hoàn thành giải trừ phong ấn thứ mười tám, nhưng không nghĩ tới con sâu nhỏ kia lại có phúc khí trở thành thần thú.
- Vận khí tiểu tử kia luôn không sai.
Ảnh tử bên phải cũng cười, gật nhẹ đầu nói:
- Hi vọng hắn có thể bảo trì được loại vận khí tốt này trong cuộc lịch lãm sắp tới đi.
- Ta không lo lắng vận khí của hắn.
Ảnh tử bên trái chỉ vào địa cầu nói:
- Ngươi xem, quanh thân hắn tử khí lượn lờ, vận khí còn mạnh hơn thần minh chủ thần cấp, có số mệnh cường đại như vậy phủ thân, xác suất vẫn lạc cực kỳ bé nhỏ.
- Điều duy nhất mà ta la lắng, kỳ thật vẫn là vài đầu hằng cổ hung thú ở vùng đất đi đày 308. Nếu mấy đầu hung thú hằng cổ kia phát hiện bí mật trên người hắn, chỉ sợ chúng nó dù liều chết giãy thoát gông xiềng cũng sẽ không tiếc hết thảy đại giới mà tập kích hắn.
Ảnh tử bên phải gật gật đầu, ngữ khí thập phần bình tĩnh:
- Con đường thành thần nhấp nhô vạn phần, người phải tranh với số mệnh, thần cũng phải tranh cùng lão thiên, vận khí càng mạnh khả năng vẫn lạc càng nhỏ, nhưng lần Thần Ma đại chiến trước đó, không phải cũng có vài vị chủ thần vẫn lạc?
Nói xong hắn chỉ vào địa cầu:
- Ta đang nghĩ, chúng ta đem toàn bộ vốn liếng đặt lên người hắn, có phải…quá mạo hiểm hay không?
- Chúng ta không có lựa chọn.
Ảnh tử bên trái cười nói:
- Cấm chế phóng trục địa ngày càng yếu, dị thú đã có dấu hiệu bạo động, sư tôn dốc tâm huyết cả đời đều đặt trên người hắn, chúng ta ngoại trừ đem hết thảy hi vọng đặt vào, còn có lựa chọn nào khác sao?
Ảnh tử bên phải trầm mặc, khẽ thở dài nói:
- Chờ hắn hoàn thành xong giải trừ phong ấn thứ mười tám, để ta đi gặp hắn một lần đi…
- Tuy rằng thực lực chỉnh thể của phóng trục địa 308 nằm ở phía sau, nhưng phiêu lưu vẫn thật lớn, dân bản địa nơi đó…thực lực cũng không yếu đâu. Nếu hắn có thể chỉnh hợp dân bản địa 308…
- Vậy kiên nhẫn đợi một chút đi.
- Ân…
Tinh không vũ trụ lại yên lặng, hai ảnh tử hư ảo đã biến mất vô ảnh vô tung…
Không có ai biết nơi này từng xuất hiện hai vị siêu cấp cường giả đỉnh phong nhất vũ trụ!
- Chiếu theo tốc độ này, không đầy một ngày thời gian là có thể hoàn thành thăng chức mười tám cấp.
Ngồi trên bảo tọa trong Hoa Hạ thần điện, Diệp Dương Thành xem nêu lên, nhìn thấy con số không ngừng nhảy lên, trên mặt lộ ra dáng tươi cười thích ý.
- Không biết sau khi thăng lên mười tám cấp lại mang tới biến hóa như thế nào?
Nghĩ tới nỗi thống khổ khi thăng chức mười lăm cấp, Diệp Dương Thành không tự chủ được rùng mình, ánh mắt chậm rãi trở nên kiên định.
- Nhưng mà…sau khi thăng chức mười tám cấp…ta còn gì cần theo đuổi đây?
Nghĩ đến đây, Diệp Dương Thành không khỏi ngây người, hắn đột nhiên phát hiện mình hoàn toàn mơ hồ với tương lai, căn bản không biết tiếp theo sau nên làm gì.
Lúc này Ưu Tử, Triệu Dung Dung, Dương Đằng Phi cùng Sở Minh Hiên phụ trách thống kê tình huống rảo bước đi vào thần điện, từ xa đã cung kính hành lễ:
- Tham kiến chủ nhân!
Diệp Dương Thành đứng dậy nói:
- Đứng lên đi, kết quả công tác thống kê như thế nào?
- Bẩm báo chủ nhân, đã có kết quả.
Dương Đằng Phi gật đầu đứng dậy đáp:
- Chủ nhân muốn nghe bây giờ sao?
- Được, nói đi.
Diệp Dương Thành đã chuẩn bị tâm lý, vung tay nói:
- Ngồi xuống rồi nói.
Bốn người ngồi xuống, Dương Đằng Phi nói:
- Chủ nhân, tuy rằng lần này chúng ta sớm có chuẩn bị, nhưng bởi vì đại quân quỷ vật chia thành bốn đội ngũ tấn công, vì vậy bố trí cũng ảnh hưởng rất lớn.
Diệp Dương Thành gật gật đầu.
Dương Đằng Phi lại nói tiếp:
- Hơn nữa thực lực đại quân quỷ vật vượt xa dự đoán ban đầu của chúng ta, nhất là trong tầng vũ lực cao cấp, chúng ta thua thiệt nghiêm trọng.
- Bởi vì biến cố trọng đại không thể nghịch chuyển này, lần này chúng ta tổn thất cũng phi thường nghiêm trọng.
Lão Đại đầy ngạo khí hồi đáp:
- Ngay cả quỷ đế sơ giai cũng không phải đối thủ của ta, tìm kiếm những quỷ hồn kia có đáng là gì?
Nói xong câu đó Lão Đại lại cười khan nói:
- Chủ nhân, ngài không để ý ta làm thịt những quỷ hồn này đi…
- Không để ý, đương nhiên không để ý!
Diệp Dương Thành điều tra nhiệm vụ nêu lên, quả nhiên nhìn thấy đã phát sinh biến hóa, cao hứng còn chưa kịp, hắn làm sao lại để ý đây?
Tuy rằng thật muốn triệu hồi Lão Đại trở về xem thần thú là thế nào, nhưng hắn chỉ có thể phân phó:
- Ngươi tận lực ăn, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu! Trong vòng mười ngày tận lực ăn sạch toàn bộ quỷ hồn trên địa cầu, có thể làm được hay không?
- A!
Lão Đại vội hỏi:
- Chủ nhân, ta có thể thoải mái mà ăn sao?
- Đương nhiên.
Diệp Dương Thành liên tục gật đầu, vội nói:
- Không cần băn khoăn gì cả, muốn ăn thì ăn, không muốn cũng phải ăn! Dùng sức mà ăn đi!
- Ân.
Lão Đại sục sôi ý chí chiến đấu:
- Chủ nhân ngài cứ đợi đi, đám quỷ hồn kia không cách nào trốn thoát khỏi ta! Mười ngày? Quá lâu…ta chỉ cần một ngày là được…
Nói xong Lão Đại thật cẩn thận hỏi:
- Nếu một ngày quá nhanh ta có thể chia ra hai ngày…
- Một ngày?
Diệp Dương Thành ngẩn người, sau đó mừng như điên:
- Không không không, không nhanh không nhanh, nếu trong nửa ngày ngươi có thể đem toàn bộ quỷ hồn ăn hết, ta…chủ nhân của ngươi mời ngươi ăn bữa tiệc lớn!
Diệp Dương Thành có chút bối rối nói năng lộn xộn, Lão Đại lập tức tự tin đáp ứng, sau đó bổ nhào vào trong sơn động.
Cùng lúc đó Diệp Dương Thành điều tra tư liệu của Lão Đại, liền nở nụ cười:
- Phệ Hồn thần thú nhất giai sơ cấp?
Tên gọi thật ngưu bức ah!
- Phệ Hồn thần thú: thần thú nhất giai sơ cấp, trời sinh tính thị huyết, thích hấp thu linh thể, tốc độ phi hành 6800km/h, hạn độ phi hành lớn nhất 128, tuổi thọ 8000 năm, cực hạn kháng áp lớn nhất 68.750kg, sức bật khẩu khí 7500kg, độ phù hợp với người nắm giữ thần cách chung cực, thần thú chủng loại côn trùng, trời sinh khắc tinh với sinh vật linh thể.
- Năng lực thiên phú: truy tung linh hồn ( có thể thông qua khí tức, ba động cảm ứng trong phạm vi 500.000km2, tiến hành truy tung chính xác).
- Năng lực thiên phú: kêu to quấy nhiễu ( có thể thông qua miệng chấn động quấy nhiễu linh hồn chi hỏa cùng cấu tạo trụ cột linh thể, dưới tình huống thực lực tương đương hoặc mạnh hơn, tiến hành quấy nhiễu hữu hiệu, linh thể bị quấy nhiễu tạm thời đánh mất năng lực hoạt động).
- Năng lực thiên phú: cực hạn xuyên thấu ( sức bật khẩu khí nhất gia tăng gấp mười lần, có thể dễ dàng xuyên thấu linh thể thực lực tương đương hoặc yếu kém, rút linh hồn chi hỏa cùng linh hồn chi hạch của linh thể).
- Chậc chậc…
Nhìn thấy một đoạn giải thích, Diệp Dương Thành lập tức yên tâm. Lão Đại không biến vì sao tiến hóa, lại tiến hóa ra năng lực thái quá như thế.
…
- Tiểu tử kia xuất hiện rất đúng lúc.
Trong tinh không vũ trụ, hai đạo ảnh tử hư ảo sóng vai đứng thẳng, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng mà không thể thấy rõ khuôn mặt của bọn họ.
Ảnh tử đứng bên trái cười nhẹ một tiếng, chỉ vào tinh cầu màu lam bên dưới, nói:
- Nguyên bản ta đang suy nghĩ có nên ra tay giúp đỡ, cho hắn nhanh chóng hoàn thành giải trừ phong ấn thứ mười tám, nhưng không nghĩ tới con sâu nhỏ kia lại có phúc khí trở thành thần thú.
- Vận khí tiểu tử kia luôn không sai.
Ảnh tử bên phải cũng cười, gật nhẹ đầu nói:
- Hi vọng hắn có thể bảo trì được loại vận khí tốt này trong cuộc lịch lãm sắp tới đi.
- Ta không lo lắng vận khí của hắn.
Ảnh tử bên trái chỉ vào địa cầu nói:
- Ngươi xem, quanh thân hắn tử khí lượn lờ, vận khí còn mạnh hơn thần minh chủ thần cấp, có số mệnh cường đại như vậy phủ thân, xác suất vẫn lạc cực kỳ bé nhỏ.
- Điều duy nhất mà ta la lắng, kỳ thật vẫn là vài đầu hằng cổ hung thú ở vùng đất đi đày 308. Nếu mấy đầu hung thú hằng cổ kia phát hiện bí mật trên người hắn, chỉ sợ chúng nó dù liều chết giãy thoát gông xiềng cũng sẽ không tiếc hết thảy đại giới mà tập kích hắn.
Ảnh tử bên phải gật gật đầu, ngữ khí thập phần bình tĩnh:
- Con đường thành thần nhấp nhô vạn phần, người phải tranh với số mệnh, thần cũng phải tranh cùng lão thiên, vận khí càng mạnh khả năng vẫn lạc càng nhỏ, nhưng lần Thần Ma đại chiến trước đó, không phải cũng có vài vị chủ thần vẫn lạc?
Nói xong hắn chỉ vào địa cầu:
- Ta đang nghĩ, chúng ta đem toàn bộ vốn liếng đặt lên người hắn, có phải…quá mạo hiểm hay không?
- Chúng ta không có lựa chọn.
Ảnh tử bên trái cười nói:
- Cấm chế phóng trục địa ngày càng yếu, dị thú đã có dấu hiệu bạo động, sư tôn dốc tâm huyết cả đời đều đặt trên người hắn, chúng ta ngoại trừ đem hết thảy hi vọng đặt vào, còn có lựa chọn nào khác sao?
Ảnh tử bên phải trầm mặc, khẽ thở dài nói:
- Chờ hắn hoàn thành xong giải trừ phong ấn thứ mười tám, để ta đi gặp hắn một lần đi…
- Tuy rằng thực lực chỉnh thể của phóng trục địa 308 nằm ở phía sau, nhưng phiêu lưu vẫn thật lớn, dân bản địa nơi đó…thực lực cũng không yếu đâu. Nếu hắn có thể chỉnh hợp dân bản địa 308…
- Vậy kiên nhẫn đợi một chút đi.
- Ân…
Tinh không vũ trụ lại yên lặng, hai ảnh tử hư ảo đã biến mất vô ảnh vô tung…
Không có ai biết nơi này từng xuất hiện hai vị siêu cấp cường giả đỉnh phong nhất vũ trụ!
- Chiếu theo tốc độ này, không đầy một ngày thời gian là có thể hoàn thành thăng chức mười tám cấp.
Ngồi trên bảo tọa trong Hoa Hạ thần điện, Diệp Dương Thành xem nêu lên, nhìn thấy con số không ngừng nhảy lên, trên mặt lộ ra dáng tươi cười thích ý.
- Không biết sau khi thăng lên mười tám cấp lại mang tới biến hóa như thế nào?
Nghĩ tới nỗi thống khổ khi thăng chức mười lăm cấp, Diệp Dương Thành không tự chủ được rùng mình, ánh mắt chậm rãi trở nên kiên định.
- Nhưng mà…sau khi thăng chức mười tám cấp…ta còn gì cần theo đuổi đây?
Nghĩ đến đây, Diệp Dương Thành không khỏi ngây người, hắn đột nhiên phát hiện mình hoàn toàn mơ hồ với tương lai, căn bản không biết tiếp theo sau nên làm gì.
Lúc này Ưu Tử, Triệu Dung Dung, Dương Đằng Phi cùng Sở Minh Hiên phụ trách thống kê tình huống rảo bước đi vào thần điện, từ xa đã cung kính hành lễ:
- Tham kiến chủ nhân!
Diệp Dương Thành đứng dậy nói:
- Đứng lên đi, kết quả công tác thống kê như thế nào?
- Bẩm báo chủ nhân, đã có kết quả.
Dương Đằng Phi gật đầu đứng dậy đáp:
- Chủ nhân muốn nghe bây giờ sao?
- Được, nói đi.
Diệp Dương Thành đã chuẩn bị tâm lý, vung tay nói:
- Ngồi xuống rồi nói.
Bốn người ngồi xuống, Dương Đằng Phi nói:
- Chủ nhân, tuy rằng lần này chúng ta sớm có chuẩn bị, nhưng bởi vì đại quân quỷ vật chia thành bốn đội ngũ tấn công, vì vậy bố trí cũng ảnh hưởng rất lớn.
Diệp Dương Thành gật gật đầu.
Dương Đằng Phi lại nói tiếp:
- Hơn nữa thực lực đại quân quỷ vật vượt xa dự đoán ban đầu của chúng ta, nhất là trong tầng vũ lực cao cấp, chúng ta thua thiệt nghiêm trọng.
- Bởi vì biến cố trọng đại không thể nghịch chuyển này, lần này chúng ta tổn thất cũng phi thường nghiêm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.