Chương 66: Súc dưỡng linh bộc Triệu Dung Dung.
Phục Túy
24/07/2015
Về phần đã buông tha hai người biến dị có thể sẽ trêu chọc đến phiền toái cho mình...
Hai mắt Diệp Dương Thành thoáng nheo lại, trong đôi mắt hiện lên tinh quang khó hiểu, chẳng qua từ khóe môi của hắn mà xem, tựa hồ là...có chút cao hứng.
Hắn cũng không có ý định đuổi theo giết hai người biến dị đã khôi phục bình thường, cho nên vẫn ngồi yên trên giường chốc lát, sau đó mở ra bàn tay phải, gọi ra Cửu Tiêu Thần Cách, nhìn quyển sách màu bạc trên tay, hắn khẽ cau mày, ngẩng đầu đưa mắt nhìn cửa sổ, đứng dậy đóng lại kéo màn.
Hiện tại hắn có được 207 công đức huyền điểm cùng 1860 linh lực, cấp bậc thần cách cấp hai, muốn tăng lên cấp ba còn cần 793 công đức huyền điểm, nhưng hắn đã có tính toán cho việc này, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng mười ngày hắn có thể để dành đủ số điểm kia, thuận lợi tăng lên cấp ba!
Hắn có cảm giác linh lực không chỉ sử dụng trong hai phương thức hạn hẹp như vậy, nhưng khi nghĩ lại vẫn khó hiểu, hiện tại hắn mong đợi nhất chính là để dành đủ công đức huyền điểm, sau đó tra xét thần quyền cấp ba.
Cũng không biết là vì sao, hắn cảm thấy thần quyền cấp ba sẽ mang đến chỗ tốt cùng ưu đãi tuyệt không cực hạn trong thao tác ám ảnh mà thôi. Quan trọng nhất là ưu đãi có lẽ còn có liên hệ sâu xa với linh lực.
Thu thập xong ý niệm lộn xộn trong đầu, Diệp Dương Thành quay về giường, đưa thay vỗ về quyển sách, lẩm bẩm:
- Cửu Tiêu a Cửu Tiêu, lúc trước dùng Trấn Linh thuật thu phục con lệ quỷ kia đâu? Phóng ra cho ta xem một chút.
Từ khi thần cách tăng lên cấp hai, liên hệ giữa hắn cùng Cửu Tiêu càng thân mật hơn một ít, dưới một số tình huống đối với nỗi nghi hoặc của hắn thậm chí là những vấn đề đủ loại, Cửu Tiêu Thần Cách đều sẽ có một chút phản ứng.
Lời của Diệp Dương Thành vừa hạ xuống, Cửu Tiêu Thần Cách thoáng chấn động, trong ánh mắt nghi hoặc của hắn, trên bìa sách xuất hiện một lỗ nhỏ tối đen lớn cỡ đồng tiền xu.
Không đợi hắn nhìn thấy rõ lỗ nhỏ là gì, liền cảm thấy bạch quang chợt lóe, tích tắc sau khi hắn mở mắt liền sững sờ, một màn trước mắt làm hắn ngây người.
Toàn thân trần như nhộng...
Thân hình như hư ảo lại như chân thật tồn tại, như ẩn lại như hiện, làn da trắng muốt hoàn toàn bại lộ trong không khí, càng làm cho hắn khó thể cầm giữ chính là bộ ngực tròn căng trước ngực không ngừng rung động trong ánh mắt hắn, mê người nói không nên lời.
Hắn theo bản năng nuốt nước bọt, ánh mắt lướt xuống dưới, rất nhanh mảnh đất thần bí xanh um tươi tốt cũng nhập vào trong tầm mắt hắn, da thịt trắng nõn, đôi chân mượt mà, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực sữa tròn trịa...hơn nữa khuôn mặt đầy vẻ hoảng sợ, giống như một cô gái sắp bị cưỡng hiếp, nhìn thật đáng thương khả ái...
- Hí...
Hít sâu một hơi, nửa thân dưới của Diệp Dương Thành liền phản ứng, tuy rằng trong lòng hắn thầm hô đây chỉ là phản xạ có điều kiện, nhưng nữ quỷ trước mắt xinh đẹp làm cho hắn cũng không lời nào để nói, bởi vì nàng quả thật rất mỹ lệ!
Là một lão xử nam ngây thơ, vì vậy lúc này hơi thở của hắn có chút dồn dập, trên mặt đỏ bừng, đây không phải xấu hổ thẹn thùng, mà là kết quả khi lửa dục bừng cháy.
Triệu Dung Dung căn bản không chú ý tới ánh mắt nóng cháy của Diệp Dương Thành đang nhìn mình, nàng chỉ biết chính mình bị vị thần minh này thu vào một không gian tối đen vô cùng nhỏ hẹp, nàng bị áp chế hoàn toàn, thậm chí không nhúc nhích được ngón tay, cho nên khi được thả ra khỏi không gian tối đen kia, vừa nhìn thấy Diệp Dương Thành ngồi trên giường, sau thoáng ngây người cảm xúc hoảng sợ tràn ngập lòng nàng, nàng quỳ gối giữa không trung không ngừng phục lạy:
- Thần tôn tha mạng...thần tôn tha mạng...
Hiện tại Triệu Dung Dung rất sợ, phi thường sợ hãi!
Người thường tử vong còn có thể biến thành quỷ hồn đầu thai chuyển kiếp, nhưng nàng đã thành lệ quỷ, không còn quyền lợi tiếp tục biến thành quỷ, nếu Diệp Dương Thành động sát niệm với nàng, chờ đợi nàng chỉ còn con đường hồn phi phách tán, một tuyệt lộ hoàn toàn tử vong!
Đồng dạng, lúc nãy nàng bị nhốt trong không gian yên tĩnh tràn đầy bóng tối kia, cũng bị tra tấn, không phải trên thể xác mà là trên tinh thần!
Triệu Dung Dung không biết mình đã dập đầu bao nhiêu lần, nói bao nhiêu lần xin thần tôn tha mạng, ngay lúc nàng đang kinh hoảng sợ hãi, cuống quýt dập đầu, lại cảm giác được hai cánh tay của mình căng thẳng...
Vừa chạm tới thân hình của Triệu Dung Dung, Diệp Dương Thành có chút kỳ quái vì sao mình có thể đụng chạm được lệ quỷ này, nhưng bộ ngực của nàng rung động mãnh liệt theo từng lần phục lạy làm cho hắn thiếu chút nữa muốn nhào đi lên.
Miễn cưỡng khống chế xúc động của mình, Diệp Dương Thành khô khốc ho khan một tiếng, sau đó hỏi ra một câu làm Triệu Dung Dung ngạc nhiên, tiếp theo thấy nàng vui mừng bật khóc.
- Khụ khụ, thế này, cô có muốn mặc lại quần áo trước hay không?
- Oa...
Triệu Dung Dung vừa cười vừa khóc, nhìn như điên khùng.
Nghe được câu hỏi của Diệp Dương Thành, Triệu Dung Dung biết mình gặp được vị thần minh tốt, mình không cần phải chết, mình...
- Cảm ơn, cảm ơn ân đức tha chết của thần tôn!
Vừa khóc vừa hô, cảm xúc của Triệu Dung Dung đã hoàn toàn không thể kiểm soát.
- Nhỏ giọng một chút.
Diệp Dương Thành bị phản ứng của nàng làm hoảng sợ, nhanh tay ra dấu cho nàng đừng lên tiếng, nói:
- Đừng để người nghe thấy!
- Thần tôn yên tâm, người thường không nghe được.
Triệu Dung Dung theo bản năng lau lau khóe mắt cũng không tồn tại nước mắt, giống như khóc lại như cười nói:
- Sẽ không quấy nhiễu đến người thường.
- Vậy sao.
Diệp Dương Thành lần đầu tiên tiếp xúc lệ quỷ, còn là nữ quỷ xinh đẹp như Triệu Dung Dung, nghe được nàng trả lời nhiều ít có chút xấu hổ, dù sao nàng xưng hô hắn là thần tôn! Tốt xấu hắn cũng phải xuất ra chút khí phách của thần tôn đi?
Trong lòng hơi động niệm, sắc mặt hắn biến thành nghiêm túc ngồi xuống giường, nhìn thoáng qua Triệu Dung Dung, trong đầu âm thầm hỏi:
- Linh bộc có ý tứ gì? Nàng có thể chạy trốn không?
- Ba hồn bảy vía của lệ quỷ đã bị người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách dùng Trấn Linh thuật trấn áp thu phục trở thành linh bộc, người nắm giữ thần cách có thể đụng chạm vào linh bộc đã bị trấn áp, linh bộc sẽ nhận được quyền bao che của người nắm giữ thần cách trong khu vực quản hạt của mình, có thể tự do hoạt động dưới ánh mặt trời, nhưng nếu rời khỏi khu vực quản hạt của người nắm giữ thần cách sẽ mất đi che chở.
- Sau khi xác nhận súc dưỡng, linh bộc sẽ tuyệt đối trung thành với người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách, súc dưỡng linh bộc mỗi tháng tiêu hao một chút linh lực của người nắm giữ thần cách, người nắm giữ thần cách tùy thời có thể làm cho Cửu Tiêu Thần Cách gạt bỏ trừng giới bất kỳ linh bộc nào, không cần lo lắng linh bộc bỏ trốn, xin hỏi có xác nhận súc dưỡng con lệ quỷ này, khiến cho nó trở thành linh bộc hay không?
Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên một đoạn văn tự giải thích thật dài, trong ba mươi giây sau Diệp Dương Thành đã xem xong, lại nhìn thoáng qua Triệu Dung Dung lại run rẩy quỳ xuống lần nữa, thoáng chần chờ mới gật nhẹ đầu:
- Xác nhận súc dưỡng.
Hai mắt Diệp Dương Thành thoáng nheo lại, trong đôi mắt hiện lên tinh quang khó hiểu, chẳng qua từ khóe môi của hắn mà xem, tựa hồ là...có chút cao hứng.
Hắn cũng không có ý định đuổi theo giết hai người biến dị đã khôi phục bình thường, cho nên vẫn ngồi yên trên giường chốc lát, sau đó mở ra bàn tay phải, gọi ra Cửu Tiêu Thần Cách, nhìn quyển sách màu bạc trên tay, hắn khẽ cau mày, ngẩng đầu đưa mắt nhìn cửa sổ, đứng dậy đóng lại kéo màn.
Hiện tại hắn có được 207 công đức huyền điểm cùng 1860 linh lực, cấp bậc thần cách cấp hai, muốn tăng lên cấp ba còn cần 793 công đức huyền điểm, nhưng hắn đã có tính toán cho việc này, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng mười ngày hắn có thể để dành đủ số điểm kia, thuận lợi tăng lên cấp ba!
Hắn có cảm giác linh lực không chỉ sử dụng trong hai phương thức hạn hẹp như vậy, nhưng khi nghĩ lại vẫn khó hiểu, hiện tại hắn mong đợi nhất chính là để dành đủ công đức huyền điểm, sau đó tra xét thần quyền cấp ba.
Cũng không biết là vì sao, hắn cảm thấy thần quyền cấp ba sẽ mang đến chỗ tốt cùng ưu đãi tuyệt không cực hạn trong thao tác ám ảnh mà thôi. Quan trọng nhất là ưu đãi có lẽ còn có liên hệ sâu xa với linh lực.
Thu thập xong ý niệm lộn xộn trong đầu, Diệp Dương Thành quay về giường, đưa thay vỗ về quyển sách, lẩm bẩm:
- Cửu Tiêu a Cửu Tiêu, lúc trước dùng Trấn Linh thuật thu phục con lệ quỷ kia đâu? Phóng ra cho ta xem một chút.
Từ khi thần cách tăng lên cấp hai, liên hệ giữa hắn cùng Cửu Tiêu càng thân mật hơn một ít, dưới một số tình huống đối với nỗi nghi hoặc của hắn thậm chí là những vấn đề đủ loại, Cửu Tiêu Thần Cách đều sẽ có một chút phản ứng.
Lời của Diệp Dương Thành vừa hạ xuống, Cửu Tiêu Thần Cách thoáng chấn động, trong ánh mắt nghi hoặc của hắn, trên bìa sách xuất hiện một lỗ nhỏ tối đen lớn cỡ đồng tiền xu.
Không đợi hắn nhìn thấy rõ lỗ nhỏ là gì, liền cảm thấy bạch quang chợt lóe, tích tắc sau khi hắn mở mắt liền sững sờ, một màn trước mắt làm hắn ngây người.
Toàn thân trần như nhộng...
Thân hình như hư ảo lại như chân thật tồn tại, như ẩn lại như hiện, làn da trắng muốt hoàn toàn bại lộ trong không khí, càng làm cho hắn khó thể cầm giữ chính là bộ ngực tròn căng trước ngực không ngừng rung động trong ánh mắt hắn, mê người nói không nên lời.
Hắn theo bản năng nuốt nước bọt, ánh mắt lướt xuống dưới, rất nhanh mảnh đất thần bí xanh um tươi tốt cũng nhập vào trong tầm mắt hắn, da thịt trắng nõn, đôi chân mượt mà, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực sữa tròn trịa...hơn nữa khuôn mặt đầy vẻ hoảng sợ, giống như một cô gái sắp bị cưỡng hiếp, nhìn thật đáng thương khả ái...
- Hí...
Hít sâu một hơi, nửa thân dưới của Diệp Dương Thành liền phản ứng, tuy rằng trong lòng hắn thầm hô đây chỉ là phản xạ có điều kiện, nhưng nữ quỷ trước mắt xinh đẹp làm cho hắn cũng không lời nào để nói, bởi vì nàng quả thật rất mỹ lệ!
Là một lão xử nam ngây thơ, vì vậy lúc này hơi thở của hắn có chút dồn dập, trên mặt đỏ bừng, đây không phải xấu hổ thẹn thùng, mà là kết quả khi lửa dục bừng cháy.
Triệu Dung Dung căn bản không chú ý tới ánh mắt nóng cháy của Diệp Dương Thành đang nhìn mình, nàng chỉ biết chính mình bị vị thần minh này thu vào một không gian tối đen vô cùng nhỏ hẹp, nàng bị áp chế hoàn toàn, thậm chí không nhúc nhích được ngón tay, cho nên khi được thả ra khỏi không gian tối đen kia, vừa nhìn thấy Diệp Dương Thành ngồi trên giường, sau thoáng ngây người cảm xúc hoảng sợ tràn ngập lòng nàng, nàng quỳ gối giữa không trung không ngừng phục lạy:
- Thần tôn tha mạng...thần tôn tha mạng...
Hiện tại Triệu Dung Dung rất sợ, phi thường sợ hãi!
Người thường tử vong còn có thể biến thành quỷ hồn đầu thai chuyển kiếp, nhưng nàng đã thành lệ quỷ, không còn quyền lợi tiếp tục biến thành quỷ, nếu Diệp Dương Thành động sát niệm với nàng, chờ đợi nàng chỉ còn con đường hồn phi phách tán, một tuyệt lộ hoàn toàn tử vong!
Đồng dạng, lúc nãy nàng bị nhốt trong không gian yên tĩnh tràn đầy bóng tối kia, cũng bị tra tấn, không phải trên thể xác mà là trên tinh thần!
Triệu Dung Dung không biết mình đã dập đầu bao nhiêu lần, nói bao nhiêu lần xin thần tôn tha mạng, ngay lúc nàng đang kinh hoảng sợ hãi, cuống quýt dập đầu, lại cảm giác được hai cánh tay của mình căng thẳng...
Vừa chạm tới thân hình của Triệu Dung Dung, Diệp Dương Thành có chút kỳ quái vì sao mình có thể đụng chạm được lệ quỷ này, nhưng bộ ngực của nàng rung động mãnh liệt theo từng lần phục lạy làm cho hắn thiếu chút nữa muốn nhào đi lên.
Miễn cưỡng khống chế xúc động của mình, Diệp Dương Thành khô khốc ho khan một tiếng, sau đó hỏi ra một câu làm Triệu Dung Dung ngạc nhiên, tiếp theo thấy nàng vui mừng bật khóc.
- Khụ khụ, thế này, cô có muốn mặc lại quần áo trước hay không?
- Oa...
Triệu Dung Dung vừa cười vừa khóc, nhìn như điên khùng.
Nghe được câu hỏi của Diệp Dương Thành, Triệu Dung Dung biết mình gặp được vị thần minh tốt, mình không cần phải chết, mình...
- Cảm ơn, cảm ơn ân đức tha chết của thần tôn!
Vừa khóc vừa hô, cảm xúc của Triệu Dung Dung đã hoàn toàn không thể kiểm soát.
- Nhỏ giọng một chút.
Diệp Dương Thành bị phản ứng của nàng làm hoảng sợ, nhanh tay ra dấu cho nàng đừng lên tiếng, nói:
- Đừng để người nghe thấy!
- Thần tôn yên tâm, người thường không nghe được.
Triệu Dung Dung theo bản năng lau lau khóe mắt cũng không tồn tại nước mắt, giống như khóc lại như cười nói:
- Sẽ không quấy nhiễu đến người thường.
- Vậy sao.
Diệp Dương Thành lần đầu tiên tiếp xúc lệ quỷ, còn là nữ quỷ xinh đẹp như Triệu Dung Dung, nghe được nàng trả lời nhiều ít có chút xấu hổ, dù sao nàng xưng hô hắn là thần tôn! Tốt xấu hắn cũng phải xuất ra chút khí phách của thần tôn đi?
Trong lòng hơi động niệm, sắc mặt hắn biến thành nghiêm túc ngồi xuống giường, nhìn thoáng qua Triệu Dung Dung, trong đầu âm thầm hỏi:
- Linh bộc có ý tứ gì? Nàng có thể chạy trốn không?
- Ba hồn bảy vía của lệ quỷ đã bị người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách dùng Trấn Linh thuật trấn áp thu phục trở thành linh bộc, người nắm giữ thần cách có thể đụng chạm vào linh bộc đã bị trấn áp, linh bộc sẽ nhận được quyền bao che của người nắm giữ thần cách trong khu vực quản hạt của mình, có thể tự do hoạt động dưới ánh mặt trời, nhưng nếu rời khỏi khu vực quản hạt của người nắm giữ thần cách sẽ mất đi che chở.
- Sau khi xác nhận súc dưỡng, linh bộc sẽ tuyệt đối trung thành với người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách, súc dưỡng linh bộc mỗi tháng tiêu hao một chút linh lực của người nắm giữ thần cách, người nắm giữ thần cách tùy thời có thể làm cho Cửu Tiêu Thần Cách gạt bỏ trừng giới bất kỳ linh bộc nào, không cần lo lắng linh bộc bỏ trốn, xin hỏi có xác nhận súc dưỡng con lệ quỷ này, khiến cho nó trở thành linh bộc hay không?
Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên một đoạn văn tự giải thích thật dài, trong ba mươi giây sau Diệp Dương Thành đã xem xong, lại nhìn thoáng qua Triệu Dung Dung lại run rẩy quỳ xuống lần nữa, thoáng chần chờ mới gật nhẹ đầu:
- Xác nhận súc dưỡng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.