Chương 1092: Ta là nữ nhân chịu trách nhiệm.
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1027: Ta là nữ nhân chịu trách nhiệm.
Làm một nam nhân có chủ nghĩa đại nam tử hết sức mãnh liệt, Diệp Dương Thành không chịu được khiêu khích như vậy, lúc này đưa tay nắm chặt cục cưng trước ngực nàng, sau đó mạnh mẽ nhéo một cái. . .
- Ừ. . .
Ánh mắt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng có chút mê hoặc, trong miệng phát ra một trận thanh âm như có như không, khắp người cũng tản ra một luồng hơi thở nóng bỏng.
Lúc này, Diệp Dương Thành mới ghé miệng bên tai nàng hỏi:
- Hắc, ngươi vẫn còn trinh nữ sao?
- Lão nương mấy giờ trước vẫn còn nguyên đấy!
Mè nheo không xuống ngựa, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại tung mình đè Diệp Dương Thành xuống phía dưới, tàn bạo nói:
- Chơi kiểu này, một khi bán ra không trả lại!
Diệp Dương Thành còn muốn nói điều gì, nhưng Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đã oạch một tiếng, đặt mông trên người của hắn, sau đó khẽ cắn miệng lay động.
Đây là một loại mùi vị vô cùng thú vị, Diệp Dương Thành cảm thấy, có đôi khi bị nữ nhân đè ở dưới, tựa hồ cũng không tệ?
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng giống như một quả táo đã chín, khắp người phát ra khí tức nóng bỏng vượt xa thường nhân mấy chục lần, đây tuyệt đối là nữ nhân như lang như hổ.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng mới nếm thử trái cấm rất nhanh bị cảm giác này mê hoặc, kết quả chính là, Diệp Dương Thành ở trong khuê phòng của nàng hơn hai mươi mấy giờ, nhưng nàng vẫn có bộ dạng chưa thỏa mãn, làn da hồng sắc tản ra hơi thở mê người.
- Đây là một nữ nhân điên cuồng như lang như hổ!
Diệp Dương Thành ở trên giường xấu hổ nghĩ tới, sau đó trong đầu bổ sung thêm một câu:
- Nữ nhân thực lực Thần Hoàng quả thật đáng sợ nhất. . .
Từ khi Diệp Dương Thành chiếm giữ Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, đến khi hai người nối đuôi nhau rời khỏi phòng, thời gian đã qua hai mươi chín giờ, trong hai mươi chín giờ này, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng hoàn toàn đã yêu.
- Ta muốn đi theo ngươi đến Solo đế quốc!
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng dùng giọng nói vô cùng kiên định, nói với Diệp Dương Thành:
- Ngươi phải chịu trách nhiệm trước chuyện ngươi đã làm!
Chân trước đã bước lên bậc thang Diệp Dương Thành không khỏi dừng bước, sau đó có chút nhức đầu nhìn Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, nói một câu vô cùng vô trách nhiệm:
- Xin lỗi, đây rõ ràng là tự ngươi chạy tới hấp dẫn ta, cuối cùng chơi đùa phát hỏa kết quả. . .
- Ngươi không muốn chịu trách nhiệm?
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nheo mắt, mỉm cười ngoan độc.
- Đầu tiên, đời này của ta chỉ cưới một người vợ, sau đó. . . Nếu như ngươi nguyện ý làm tình nhân..., ta dĩ nhiên cũng sẽ không để ý.
Diệp Dương Thành chăm chú nhìn Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, tiếp theo trong đầu lại bổ sung:
- Nhưng thân hình của nữ nhân này thật sự ghê gớm . . .
- Không sao, nếu như ngươi không muốn chịu trách nhiệm..., vậy hãy để ta chịu trách nhiệm với ngươi.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng không thèm để ý, khoát tay áo, nói:
- Yên tâm, ta là nữ nhân biết chịu trách nhiệm!
Diệp Dương Thành không nói gì, sau khi yên lặng nhìn nàng, liền trực tiếp bước lên xe phi hành.
Còn Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đi theo phía sau hắn, cũng lộ ra nụ cười ngoan độc, lẩm bẩm:
- Thê tử? Chẳng qua là một danh xưng mà thôi, lão nương chỉ cần có thể đi theo, còn sợ ngươi chạy mất sao?
Ý nghĩ của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng rất đơn giản, thê tử hay không phải thê tử, nàng căn bản không cần , nàng chỉ cần con người Diệp Dương Thành mà thôi!
Về phần thái độ Diệp Dương Thành biểu thị lúc trước, đối với nàng mà nói thì có cũng được mà không có cũng không sao, ngươi không chịu trách nhiệm thì sao? Vậy hãy để cho ta chịu trách nhiệm với ngươi! Lúc trước, nàng không phải cũng từng ép Diệp Dương Thành rồi sao?
Đây là một quan hệ vô cùng xốc xếch, Diệp Dương Thành cảm giác mình chiếm tiện nghi, cho nên lúc nói chuyện, khí lực cũng không đủ, bởi vì hắn cảm giác mình là đàn ông, thời điểm nên chịu trách nhiệm, vẫn phải chịu chút trách nhiệm, về phần chịu trách nhiệm lớn hay nhỏ, thì còn cần suy nghĩ.
Nhưng đối với Mễ Lệ Tư Thần Hoàng mà nói, nàng cũng cảm thấy mình chiếm tiện nghi, dù sao, cả Vũ Không đại lục có mấy Thần Hoàng mạnh nhất? Tính cả người mới Diệp Dương Thành, cũng chỉ có mười một người mà thôi!
Chỉ dựa vào địa vị, quyền thế và thực lực cá nhân hiện tại của Diệp Dương Thành, chỉ cần hắn nguyện ý, tùy tiện vẫy tay một cái, mỗi ngày có mười bảy mười tám mỹ nữ theo hắn làm chuyện càn rỡ, cũng là chuyện hoàn toàn bình thường .
Cả Vũ Không đại lục không thiếu nữ nhân muốn đi theo Diệp Dương Thành, cuối cùng người đi cùng hắn là ai? Là Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nàng! Vì vậy, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng cảm thấy mình chiếm tiện nghi.
Quan hệ giữa hai người, bởi vì bảy lần đại chiến liên tiếp mà trở nên vi diệu, hai người đều cảm thấy mình khiến đối phương thua thiệt, nhưng một người không muốn chịu trách nhiệm, còn một người khác thì vô cùng hy vọng có thể chịu trách nhiệm đối với hắn.
Cho nên, khi Diệp Dương Thành và Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ngồi xe phi hành xuất hiện tại cửa tòa nhà tổng bộ trung ương của Hiệp hội dong binh tự do, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng bỗng vô cùng tự giác bước chậm lại cước bộ, đi theo phía sau Diệp Dương Thành lộ ra dáng vẻ rất biết điều.
Kết quả màn này bị các nhân viên của tổng bộ Hiệp hội dong binh tự do nhìn thấy, ánh mắt kinh ngạc như muốn rớt xuống đất. . . Từ lúc nào, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại lộ ra loại dáng vẻ của tiểu nữ nhân này chứ?
Bọn họ cảm thấy khó hiểu, Victor Moore Thần Hoàng ra mặt tiếp đãi hai người bọn họ càng thấy khó hiểu, hắn kinh ngạc nhìn thoáng qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, sau đó nhìn vẻ mặt như không có gì của Diệp Dương Thành, tựa hồ muốn nhìn ra thứ gì đó.
Nhưng hai người lộ ra thần sắc hoàn toàn bất đồng, lại khiến cho hắn trong lúc nhất thời không biết phán đoán quan hệ hiện tại của hai người như thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể dựa theo tinh thần giải quyết việc chung nói:
- Đi theo ta, tất cả mọi người đang chờ.
Quyền lực của nghị viện tối cao Hiệp hội dong binh tự do rút cuộc lớn thế nào? Lấy một ví dụ đơn giản, nếu như xem mấy ngàn quốc gia của Vũ Không đại lục là những quốc gia vốn có trên địa cầu, như vậy, Hiệp hội dong binh tự do tương đương với một liên hiệp quốc, liên hiệp quốc của Vũ Không đại lục.
Nhưng liên hiệp quốc này hoàn toàn bất đồng với liên hiệp quốc trên địa cầu, bởi vì nó vận hành hoàn toàn độc lập, bất kỳ quốc gia nào cũng không thể nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của Hiệp hội dong binh tự do.
Đối mặt với mệnh lệnh của Hiệp hội dong binh tự do, những quốc gia này phải lựa chọn phục tùng, đây chính là hiệp hội dong binh tự do, một tổ chức cự phách của Vũ Không đại lục.
Còn nghị viện tối cao của Hiệp hội dong binh tự do, tương đương với tầng quyết sách trung tâm của tổ chức này, cả Hiệp hội dong binh tự do vốn có mười hai vị nghị viên, mười hai nghị viên này chính là tồn tại có quyền thế nhất trên Vũ Không đại lục, bọn họ có thể tùy ý hạ lệnh trục xuất hoàng thất của một đế quốc!
Nghị viện tối cao chỉ có nghị viên, chứ không có những chức vị khác như chủ tịch nghị viện, bí thư..., nghị viên chính là chức vị duy nhất của nghị viện tối cao.
Làm một nam nhân có chủ nghĩa đại nam tử hết sức mãnh liệt, Diệp Dương Thành không chịu được khiêu khích như vậy, lúc này đưa tay nắm chặt cục cưng trước ngực nàng, sau đó mạnh mẽ nhéo một cái. . .
- Ừ. . .
Ánh mắt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng có chút mê hoặc, trong miệng phát ra một trận thanh âm như có như không, khắp người cũng tản ra một luồng hơi thở nóng bỏng.
Lúc này, Diệp Dương Thành mới ghé miệng bên tai nàng hỏi:
- Hắc, ngươi vẫn còn trinh nữ sao?
- Lão nương mấy giờ trước vẫn còn nguyên đấy!
Mè nheo không xuống ngựa, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại tung mình đè Diệp Dương Thành xuống phía dưới, tàn bạo nói:
- Chơi kiểu này, một khi bán ra không trả lại!
Diệp Dương Thành còn muốn nói điều gì, nhưng Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đã oạch một tiếng, đặt mông trên người của hắn, sau đó khẽ cắn miệng lay động.
Đây là một loại mùi vị vô cùng thú vị, Diệp Dương Thành cảm thấy, có đôi khi bị nữ nhân đè ở dưới, tựa hồ cũng không tệ?
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng giống như một quả táo đã chín, khắp người phát ra khí tức nóng bỏng vượt xa thường nhân mấy chục lần, đây tuyệt đối là nữ nhân như lang như hổ.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng mới nếm thử trái cấm rất nhanh bị cảm giác này mê hoặc, kết quả chính là, Diệp Dương Thành ở trong khuê phòng của nàng hơn hai mươi mấy giờ, nhưng nàng vẫn có bộ dạng chưa thỏa mãn, làn da hồng sắc tản ra hơi thở mê người.
- Đây là một nữ nhân điên cuồng như lang như hổ!
Diệp Dương Thành ở trên giường xấu hổ nghĩ tới, sau đó trong đầu bổ sung thêm một câu:
- Nữ nhân thực lực Thần Hoàng quả thật đáng sợ nhất. . .
Từ khi Diệp Dương Thành chiếm giữ Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, đến khi hai người nối đuôi nhau rời khỏi phòng, thời gian đã qua hai mươi chín giờ, trong hai mươi chín giờ này, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng hoàn toàn đã yêu.
- Ta muốn đi theo ngươi đến Solo đế quốc!
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng dùng giọng nói vô cùng kiên định, nói với Diệp Dương Thành:
- Ngươi phải chịu trách nhiệm trước chuyện ngươi đã làm!
Chân trước đã bước lên bậc thang Diệp Dương Thành không khỏi dừng bước, sau đó có chút nhức đầu nhìn Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, nói một câu vô cùng vô trách nhiệm:
- Xin lỗi, đây rõ ràng là tự ngươi chạy tới hấp dẫn ta, cuối cùng chơi đùa phát hỏa kết quả. . .
- Ngươi không muốn chịu trách nhiệm?
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nheo mắt, mỉm cười ngoan độc.
- Đầu tiên, đời này của ta chỉ cưới một người vợ, sau đó. . . Nếu như ngươi nguyện ý làm tình nhân..., ta dĩ nhiên cũng sẽ không để ý.
Diệp Dương Thành chăm chú nhìn Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, tiếp theo trong đầu lại bổ sung:
- Nhưng thân hình của nữ nhân này thật sự ghê gớm . . .
- Không sao, nếu như ngươi không muốn chịu trách nhiệm..., vậy hãy để ta chịu trách nhiệm với ngươi.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng không thèm để ý, khoát tay áo, nói:
- Yên tâm, ta là nữ nhân biết chịu trách nhiệm!
Diệp Dương Thành không nói gì, sau khi yên lặng nhìn nàng, liền trực tiếp bước lên xe phi hành.
Còn Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đi theo phía sau hắn, cũng lộ ra nụ cười ngoan độc, lẩm bẩm:
- Thê tử? Chẳng qua là một danh xưng mà thôi, lão nương chỉ cần có thể đi theo, còn sợ ngươi chạy mất sao?
Ý nghĩ của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng rất đơn giản, thê tử hay không phải thê tử, nàng căn bản không cần , nàng chỉ cần con người Diệp Dương Thành mà thôi!
Về phần thái độ Diệp Dương Thành biểu thị lúc trước, đối với nàng mà nói thì có cũng được mà không có cũng không sao, ngươi không chịu trách nhiệm thì sao? Vậy hãy để cho ta chịu trách nhiệm với ngươi! Lúc trước, nàng không phải cũng từng ép Diệp Dương Thành rồi sao?
Đây là một quan hệ vô cùng xốc xếch, Diệp Dương Thành cảm giác mình chiếm tiện nghi, cho nên lúc nói chuyện, khí lực cũng không đủ, bởi vì hắn cảm giác mình là đàn ông, thời điểm nên chịu trách nhiệm, vẫn phải chịu chút trách nhiệm, về phần chịu trách nhiệm lớn hay nhỏ, thì còn cần suy nghĩ.
Nhưng đối với Mễ Lệ Tư Thần Hoàng mà nói, nàng cũng cảm thấy mình chiếm tiện nghi, dù sao, cả Vũ Không đại lục có mấy Thần Hoàng mạnh nhất? Tính cả người mới Diệp Dương Thành, cũng chỉ có mười một người mà thôi!
Chỉ dựa vào địa vị, quyền thế và thực lực cá nhân hiện tại của Diệp Dương Thành, chỉ cần hắn nguyện ý, tùy tiện vẫy tay một cái, mỗi ngày có mười bảy mười tám mỹ nữ theo hắn làm chuyện càn rỡ, cũng là chuyện hoàn toàn bình thường .
Cả Vũ Không đại lục không thiếu nữ nhân muốn đi theo Diệp Dương Thành, cuối cùng người đi cùng hắn là ai? Là Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nàng! Vì vậy, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng cảm thấy mình chiếm tiện nghi.
Quan hệ giữa hai người, bởi vì bảy lần đại chiến liên tiếp mà trở nên vi diệu, hai người đều cảm thấy mình khiến đối phương thua thiệt, nhưng một người không muốn chịu trách nhiệm, còn một người khác thì vô cùng hy vọng có thể chịu trách nhiệm đối với hắn.
Cho nên, khi Diệp Dương Thành và Mễ Lệ Tư Thần Hoàng ngồi xe phi hành xuất hiện tại cửa tòa nhà tổng bộ trung ương của Hiệp hội dong binh tự do, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng bỗng vô cùng tự giác bước chậm lại cước bộ, đi theo phía sau Diệp Dương Thành lộ ra dáng vẻ rất biết điều.
Kết quả màn này bị các nhân viên của tổng bộ Hiệp hội dong binh tự do nhìn thấy, ánh mắt kinh ngạc như muốn rớt xuống đất. . . Từ lúc nào, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lại lộ ra loại dáng vẻ của tiểu nữ nhân này chứ?
Bọn họ cảm thấy khó hiểu, Victor Moore Thần Hoàng ra mặt tiếp đãi hai người bọn họ càng thấy khó hiểu, hắn kinh ngạc nhìn thoáng qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, sau đó nhìn vẻ mặt như không có gì của Diệp Dương Thành, tựa hồ muốn nhìn ra thứ gì đó.
Nhưng hai người lộ ra thần sắc hoàn toàn bất đồng, lại khiến cho hắn trong lúc nhất thời không biết phán đoán quan hệ hiện tại của hai người như thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể dựa theo tinh thần giải quyết việc chung nói:
- Đi theo ta, tất cả mọi người đang chờ.
Quyền lực của nghị viện tối cao Hiệp hội dong binh tự do rút cuộc lớn thế nào? Lấy một ví dụ đơn giản, nếu như xem mấy ngàn quốc gia của Vũ Không đại lục là những quốc gia vốn có trên địa cầu, như vậy, Hiệp hội dong binh tự do tương đương với một liên hiệp quốc, liên hiệp quốc của Vũ Không đại lục.
Nhưng liên hiệp quốc này hoàn toàn bất đồng với liên hiệp quốc trên địa cầu, bởi vì nó vận hành hoàn toàn độc lập, bất kỳ quốc gia nào cũng không thể nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của Hiệp hội dong binh tự do.
Đối mặt với mệnh lệnh của Hiệp hội dong binh tự do, những quốc gia này phải lựa chọn phục tùng, đây chính là hiệp hội dong binh tự do, một tổ chức cự phách của Vũ Không đại lục.
Còn nghị viện tối cao của Hiệp hội dong binh tự do, tương đương với tầng quyết sách trung tâm của tổ chức này, cả Hiệp hội dong binh tự do vốn có mười hai vị nghị viên, mười hai nghị viên này chính là tồn tại có quyền thế nhất trên Vũ Không đại lục, bọn họ có thể tùy ý hạ lệnh trục xuất hoàng thất của một đế quốc!
Nghị viện tối cao chỉ có nghị viên, chứ không có những chức vị khác như chủ tịch nghị viện, bí thư..., nghị viên chính là chức vị duy nhất của nghị viện tối cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.