Chương 1070: Tàn phách dị thú. (Thượng)
Phục Túy
24/10/2016
Chương 1009: Tàn phách dị thú. (Thượng)
Diệp Dương Thành đứng bên cạnh nàng nhún bả vai một cái, tiếp theo hô về phía Sanchez trên đài cao:
- Nếu như ngươi không muốn tiếp tục mất mặt xấu hổ ở đây..., tốt nhất lập tức đến ngay!
- Ngươi là một tên lừa gạt, ngươi lừa gạt mọi người.
Sanchez cũng chú ý tới Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đang đi cùng với Diệp Dương Thành, loại cảm giác từ tuyệt vọng đến hi vọng rồi đến tuyệt vọng , đã hành hạ hắn sắp phát điên, lúc này nhìn thấy Diệp Dương Thành xuất hiện, hắn càng giống như một con dã thú bị điên, không có nửa điểm lý trí.
Đối mặt với Sanchez điên loạn, Diệp Dương Thành cũng lộ ra vẻ hết sức bình tĩnh, hắn khẽ quay đầu ra hiệu cho Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, tiện đà nhẹ nhàng nhảy lên đài cao, ôn hòa nói với Sanchez:
- Ngoan, đừng nghịch nữa.
Sanchez như phát mộng, vô số người cũng trợn tròn mắt, không có người có thể đoán được tại sao Diệp Dương Thành lại nói ra một câu như vậy, nhưng có thể khẳng định là, Sanchez hoàn toàn bùng nổ.
- Khốn kiếp, ta liều mạng với ngươi!
Cảm giác khuất nhục khổng lồ như cuốn tung linh hồn Sanchez, ở giữa thiên địa tựa hồ cũng chỉ còn lại một mình Diệp Dương Thành, đôi mắt của hắn bắt đầu đầy máu, hướng về phía Diệp Dương Thành phát ra một trận gầm thét. tức giận đến cực hạn
Sanchez cũng không biết, một giây sau khi hắn vì nổi giận mà lâm vào trạng thái điên cuồng, Diệp Dương Thành cũng đã từ trên người hắn một lần nữa cảm nhận được rõ ràng một loại khí tức bạo ngược.
- Đây tuyệt đối không phải khí tức bởi vì tức giận mà sinh ra, mà vì hắn đã bị thú hạch ảnh hưởng đến linh hồn, nếu tiếp tục như vậy..., Sanchez sẽ không còn là một con người, mà là một con dã thú đánh mất lý tính! Mà dã thú như vậy, đối với dân bản xứ của Vũ Không đại lục mà nói, trình độ nguy hiểm còn vượt xa ba con Thú Vương!
Lại một lần nữa chọc giận Sanchez, cũng từ trong phản ứng của hắn xác nhận suy đoán của mình, Diệp Dương Thành bỗng nhiên mỉm cười, nụ cười hết sức sáng rỡ, hắn làm trò trước mặt hơn mười vị Thần Vương và hai vị Thần Hoàng, trịnh trọng tuyên bố:
- Sanchez, bắt đầu từ hôm nay ngươi chính là người của ta rồi!
-Khốn kiếp, ta giết ngươi!
Sanchez rống giận liên tục, gầm thét không ngừng, lúc này tư tưởng bạo ngược đã hoàn toàn chiếm cứ đại não hắn, trong đầu hắn chỉ còn lưu lại một ý niệm duy nhất chính là, giết chết người này, xé thành mảnh nhỏ!
Dã thú vốn không biết suy nghĩ, cho nên Sanchez cũng quên mất chênh lệch giữa hắn và Diệp Dương Thành, sau tiếng gầm thét thứ hai, hắn ngang nhiên phát động công kích về hướng Diệp Dương Thành.
Nhưng chiến đấu đột nhiên phát sinh, kết thúc cũng hết sức đột ngột.
- Đã kêu ngươi đừng nghịch nữa, làm sao lại không nghe lời?
Diệp Dương Thành đặt bàn tay trái ra sau người, tựa như có chút bất mãn liếc nhìn Sanchez một cái, tiếp theo dưới cái nhìn kinh ngạc của mọi người, nhẹ nhàng nhảy lên, mũi chân điểm trên hư không một cái. . .
- Phanh!
Giống như một cục đá ném vào mặt hồ yên lặng, trong không trung bất chợt nổi lên trận trận rung động, ngay sau đó Sanchez giống như bị đạn pháo đánh trúng, không báo trước ngã bay ra ngoài!
- Trời ơi!
Đám người vây xem hoàn toàn kinh ngạc, Diệp Dương Thành chỉ nhẹ nhàng nhảy lên, mà lực công kích tạo thành lại đáng sợ như thế! Thần Vương một triệu tỷ Sanchez hoàn toàn không có cơ hội phản kháng!
Nhìn thấy một kích của Diệp Dương Thành hời hợt như thế, trong đôi mắt đẹp của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng bộc phát ra một trận kỳ dị, nàng rù rì nói:
- Tên giảo hoạt, đây mới là thực lực chân chính của ngươi sao?
Bắt đầu từ khi Diệp Dương Thành đánh bại Sanchez, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đã hoài nghi Diệp Dương Thành đang giấu diếm thực lực của mình, khi Diệp Dương Thành giết chết Thú Hoàng Khiếu Thiên Thư, càng thêm chứng thật suy đoán của nàng.
Lúc này nhìn thấy Diệp Dương Thành dễ dàng đánh bay Sanchez ra ngoài như thế, nàng càng thêm tin chắc ban đầu Diệp Dương Thành đã ẩn tàng thực lực của mình! Vũ Không đại lục vô số năm qua, chưa bao giờ phát sinh bất kỳ một Thần Vương nào có thể trong vòng vài ngày đột phá cực hạn trở thành Thần Hoàng .
Vì vậy, Mễ Lệ Tư căn bản không tin lời nói dối của Diệp Dương Thành, càng thêm tin tưởng vào lần đầu tiên khảo nghiệm hắn đã che giấu thực lực chân chính của mình, bởi vì, hắn có thể nhẹ nhàng đánh bại Sanchez, cho dù là nàng tự mình ra tay, cũng không thể dễ dàng xử lý như vậy!
Nhưng Diệp Dương Thành làm được, một Thần Vương một triệu tỷ mới tấn thăng đánh bại Thần Vương một triệu tỷ uy tín lâu năm, một Thần Hoàng mới tấn thăng làm được chuyện một Thần Hoàng uy tín lâu năm cũng không cách nào làm được... Ngoài giải thích Diệp Dương Thành cố ý che giấu thực lực còn có thể có giải thích hợp lý nào chứ?
Trong ánh mắt nhhìn về phía Diệp Dương Thành có thêm một loại mùi vị khác thường, không biết tại sao, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cảm giác mình giống như sinh ra hứng thú cực lớn với Diệp Dương Thành, loại hứng thú này khác biệt với tình yêu, là tình bạn thậm chí là tình thân, lúc này trong đầu lưu nàng chỉ còn lại ý niệm duy nhất trong đầu là: hắn rút cuộc đã làm như thế nào.
Máy khảo nghiệm đã tồn tại vài ngàn năm, ngoại trừ khảo nghiệm xuất hiện sai sót, chưa có người nào có thể tránh thoát dò xét của máy khảo nghiệm, là Thần Hoàng chính là Thần Hoàng, tuyệt đối không thể đánh thấp trở thành Thần Vương!
Đây là một chân lý được mọi người công nhận, nhưng Diệp Dương Thành xuất hiện lại phá vỡ chân lý này, còn cả vị sư tôn có lai lịch mơ hồ kia nữa. . . Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đột nhiên to gan phỏng đoán, chẳng lẽ hắn không phải là người của thế giới này?
Ý niệm hoang đường chợt lóe lên trong đầu Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, tiện đà dẫn phát một tiếng cười khẽ của nàng, điều này sao có thể? Lắc đầu, đuổi suy đoán này ra khỏi đầu, cho nên, Diệp Dương Thành ở trong mắt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng trở nên vô cùng thần bí. . .
. . .
Gọn gàng linh hoạt giải quyết chiến đấu, hoàn toàn chứng thật thân phận người thất bại của Sanchez, Diệp Dương Thành nhẹ nhàng rơi xuống đất, quay đầu lại nói với Mễ Lệ Tư Thần Hoàng:
- Như vậy, đánh cuộc coi như kết thúc chưa?
- Rồi.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng rất dứt khoát gật đầu khẳng định hỏi thăm của Diệp Dương Thành, như vậy Sanchez đã trở thành người của Diệp Dương Thành, trừ phi hắn chết, hoặc cam nguyện mạo hiểm bị Thần Hoàng cường giả đuổi giết, làm trái với lời hứa của mình!
Nhận được trả lời chắc chắn của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, Diệp Dương Thành khẽ mỉm cười, nói một tiếng cám ơn.
Ngay sau đó, Diệp Dương Thành cũng chạy mất, trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh chạy thẳng tới phương hướng Sanchez bị đạp bay ra ngoài, biến mất ở trên đài cao.
Sau khi Diệp Dương Thành rời đi, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng nhẹ nhàng nhảy lên đài cao, sắc mặt nghiêm túc tuyên đọc:
- Kết quả đánh cuộc đã có, Sanchez Thần Vương thua cuộc, còn Diệp Dương Thành Thần Hoàng lấy được thắng lợi cuối cùng, kết quả công chính, công bằng hợp lý, ngay lập tức có hiệu lực!
- Dực theo xác nhận đánh cuộc giữa Sanchez Thần Vương và Diệp Dương Thành Thần Hoàng , Sanchez Thần Vương trực tiếp trở thành thuộc hạ của Diệp Dương Thành Thần Hoàng, vì vậy Sanchez Thần Vương mất đi thân phận tự do.
Diệp Dương Thành đứng bên cạnh nàng nhún bả vai một cái, tiếp theo hô về phía Sanchez trên đài cao:
- Nếu như ngươi không muốn tiếp tục mất mặt xấu hổ ở đây..., tốt nhất lập tức đến ngay!
- Ngươi là một tên lừa gạt, ngươi lừa gạt mọi người.
Sanchez cũng chú ý tới Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đang đi cùng với Diệp Dương Thành, loại cảm giác từ tuyệt vọng đến hi vọng rồi đến tuyệt vọng , đã hành hạ hắn sắp phát điên, lúc này nhìn thấy Diệp Dương Thành xuất hiện, hắn càng giống như một con dã thú bị điên, không có nửa điểm lý trí.
Đối mặt với Sanchez điên loạn, Diệp Dương Thành cũng lộ ra vẻ hết sức bình tĩnh, hắn khẽ quay đầu ra hiệu cho Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, tiện đà nhẹ nhàng nhảy lên đài cao, ôn hòa nói với Sanchez:
- Ngoan, đừng nghịch nữa.
Sanchez như phát mộng, vô số người cũng trợn tròn mắt, không có người có thể đoán được tại sao Diệp Dương Thành lại nói ra một câu như vậy, nhưng có thể khẳng định là, Sanchez hoàn toàn bùng nổ.
- Khốn kiếp, ta liều mạng với ngươi!
Cảm giác khuất nhục khổng lồ như cuốn tung linh hồn Sanchez, ở giữa thiên địa tựa hồ cũng chỉ còn lại một mình Diệp Dương Thành, đôi mắt của hắn bắt đầu đầy máu, hướng về phía Diệp Dương Thành phát ra một trận gầm thét. tức giận đến cực hạn
Sanchez cũng không biết, một giây sau khi hắn vì nổi giận mà lâm vào trạng thái điên cuồng, Diệp Dương Thành cũng đã từ trên người hắn một lần nữa cảm nhận được rõ ràng một loại khí tức bạo ngược.
- Đây tuyệt đối không phải khí tức bởi vì tức giận mà sinh ra, mà vì hắn đã bị thú hạch ảnh hưởng đến linh hồn, nếu tiếp tục như vậy..., Sanchez sẽ không còn là một con người, mà là một con dã thú đánh mất lý tính! Mà dã thú như vậy, đối với dân bản xứ của Vũ Không đại lục mà nói, trình độ nguy hiểm còn vượt xa ba con Thú Vương!
Lại một lần nữa chọc giận Sanchez, cũng từ trong phản ứng của hắn xác nhận suy đoán của mình, Diệp Dương Thành bỗng nhiên mỉm cười, nụ cười hết sức sáng rỡ, hắn làm trò trước mặt hơn mười vị Thần Vương và hai vị Thần Hoàng, trịnh trọng tuyên bố:
- Sanchez, bắt đầu từ hôm nay ngươi chính là người của ta rồi!
-Khốn kiếp, ta giết ngươi!
Sanchez rống giận liên tục, gầm thét không ngừng, lúc này tư tưởng bạo ngược đã hoàn toàn chiếm cứ đại não hắn, trong đầu hắn chỉ còn lưu lại một ý niệm duy nhất chính là, giết chết người này, xé thành mảnh nhỏ!
Dã thú vốn không biết suy nghĩ, cho nên Sanchez cũng quên mất chênh lệch giữa hắn và Diệp Dương Thành, sau tiếng gầm thét thứ hai, hắn ngang nhiên phát động công kích về hướng Diệp Dương Thành.
Nhưng chiến đấu đột nhiên phát sinh, kết thúc cũng hết sức đột ngột.
- Đã kêu ngươi đừng nghịch nữa, làm sao lại không nghe lời?
Diệp Dương Thành đặt bàn tay trái ra sau người, tựa như có chút bất mãn liếc nhìn Sanchez một cái, tiếp theo dưới cái nhìn kinh ngạc của mọi người, nhẹ nhàng nhảy lên, mũi chân điểm trên hư không một cái. . .
- Phanh!
Giống như một cục đá ném vào mặt hồ yên lặng, trong không trung bất chợt nổi lên trận trận rung động, ngay sau đó Sanchez giống như bị đạn pháo đánh trúng, không báo trước ngã bay ra ngoài!
- Trời ơi!
Đám người vây xem hoàn toàn kinh ngạc, Diệp Dương Thành chỉ nhẹ nhàng nhảy lên, mà lực công kích tạo thành lại đáng sợ như thế! Thần Vương một triệu tỷ Sanchez hoàn toàn không có cơ hội phản kháng!
Nhìn thấy một kích của Diệp Dương Thành hời hợt như thế, trong đôi mắt đẹp của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng bộc phát ra một trận kỳ dị, nàng rù rì nói:
- Tên giảo hoạt, đây mới là thực lực chân chính của ngươi sao?
Bắt đầu từ khi Diệp Dương Thành đánh bại Sanchez, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đã hoài nghi Diệp Dương Thành đang giấu diếm thực lực của mình, khi Diệp Dương Thành giết chết Thú Hoàng Khiếu Thiên Thư, càng thêm chứng thật suy đoán của nàng.
Lúc này nhìn thấy Diệp Dương Thành dễ dàng đánh bay Sanchez ra ngoài như thế, nàng càng thêm tin chắc ban đầu Diệp Dương Thành đã ẩn tàng thực lực của mình! Vũ Không đại lục vô số năm qua, chưa bao giờ phát sinh bất kỳ một Thần Vương nào có thể trong vòng vài ngày đột phá cực hạn trở thành Thần Hoàng .
Vì vậy, Mễ Lệ Tư căn bản không tin lời nói dối của Diệp Dương Thành, càng thêm tin tưởng vào lần đầu tiên khảo nghiệm hắn đã che giấu thực lực chân chính của mình, bởi vì, hắn có thể nhẹ nhàng đánh bại Sanchez, cho dù là nàng tự mình ra tay, cũng không thể dễ dàng xử lý như vậy!
Nhưng Diệp Dương Thành làm được, một Thần Vương một triệu tỷ mới tấn thăng đánh bại Thần Vương một triệu tỷ uy tín lâu năm, một Thần Hoàng mới tấn thăng làm được chuyện một Thần Hoàng uy tín lâu năm cũng không cách nào làm được... Ngoài giải thích Diệp Dương Thành cố ý che giấu thực lực còn có thể có giải thích hợp lý nào chứ?
Trong ánh mắt nhhìn về phía Diệp Dương Thành có thêm một loại mùi vị khác thường, không biết tại sao, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cảm giác mình giống như sinh ra hứng thú cực lớn với Diệp Dương Thành, loại hứng thú này khác biệt với tình yêu, là tình bạn thậm chí là tình thân, lúc này trong đầu lưu nàng chỉ còn lại ý niệm duy nhất trong đầu là: hắn rút cuộc đã làm như thế nào.
Máy khảo nghiệm đã tồn tại vài ngàn năm, ngoại trừ khảo nghiệm xuất hiện sai sót, chưa có người nào có thể tránh thoát dò xét của máy khảo nghiệm, là Thần Hoàng chính là Thần Hoàng, tuyệt đối không thể đánh thấp trở thành Thần Vương!
Đây là một chân lý được mọi người công nhận, nhưng Diệp Dương Thành xuất hiện lại phá vỡ chân lý này, còn cả vị sư tôn có lai lịch mơ hồ kia nữa. . . Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đột nhiên to gan phỏng đoán, chẳng lẽ hắn không phải là người của thế giới này?
Ý niệm hoang đường chợt lóe lên trong đầu Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, tiện đà dẫn phát một tiếng cười khẽ của nàng, điều này sao có thể? Lắc đầu, đuổi suy đoán này ra khỏi đầu, cho nên, Diệp Dương Thành ở trong mắt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng trở nên vô cùng thần bí. . .
. . .
Gọn gàng linh hoạt giải quyết chiến đấu, hoàn toàn chứng thật thân phận người thất bại của Sanchez, Diệp Dương Thành nhẹ nhàng rơi xuống đất, quay đầu lại nói với Mễ Lệ Tư Thần Hoàng:
- Như vậy, đánh cuộc coi như kết thúc chưa?
- Rồi.
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng rất dứt khoát gật đầu khẳng định hỏi thăm của Diệp Dương Thành, như vậy Sanchez đã trở thành người của Diệp Dương Thành, trừ phi hắn chết, hoặc cam nguyện mạo hiểm bị Thần Hoàng cường giả đuổi giết, làm trái với lời hứa của mình!
Nhận được trả lời chắc chắn của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, Diệp Dương Thành khẽ mỉm cười, nói một tiếng cám ơn.
Ngay sau đó, Diệp Dương Thành cũng chạy mất, trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh chạy thẳng tới phương hướng Sanchez bị đạp bay ra ngoài, biến mất ở trên đài cao.
Sau khi Diệp Dương Thành rời đi, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cũng nhẹ nhàng nhảy lên đài cao, sắc mặt nghiêm túc tuyên đọc:
- Kết quả đánh cuộc đã có, Sanchez Thần Vương thua cuộc, còn Diệp Dương Thành Thần Hoàng lấy được thắng lợi cuối cùng, kết quả công chính, công bằng hợp lý, ngay lập tức có hiệu lực!
- Dực theo xác nhận đánh cuộc giữa Sanchez Thần Vương và Diệp Dương Thành Thần Hoàng , Sanchez Thần Vương trực tiếp trở thành thuộc hạ của Diệp Dương Thành Thần Hoàng, vì vậy Sanchez Thần Vương mất đi thân phận tự do.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.